Người đăng: toiviettruyen
Tô Hàn từ khi tiến sâu vào rừng rậm mạo hiểm về sau, hắn liền cho đúng hai cái
đánh giá cho khu rừng này, đơn giản là to lớn và xinh đẹp, bên trong rừng rậm,
Tô Hàn thấy bầu trời bị vô số to lớn cổ thụ tán lá che kín, kỳ lạ là nó không
tạo ra cảm giác bóng đêm do thiếu mặt trời, càng ngược lại nó lại càng khiến
khu rừng trông rất sáng lạng. Tô Hàn tiến vào ngoại vi của khu rừng, hắn liền
trông thấy rất nhiều mạo hiểm gia tổ đội thành nhiều nhóm khác nhau, cùng nhau
đi săn, kiếm chiến lợi phẩm, hay ngẫu nhiên cũng bắt gắp vài cá thể hùng mạnh,
bọn hắn khinh thường đi tổ đội, tự tay cầm vũ khí lên vào rừng lịch lãm. Trong
một nhóm thì thường có năm đến sáu người, trong đó ma pháp sư và cung thủ
phòng thủ là yếu nhất nhưng công kích ổn định là hai chức nghiệp chuyên cấu
máu Boss, còn trị liệu giả là trái tim của nhóm, lại càng không thể chết, cho
lên họ thường bị đặt ở trung tâm đoàn đội, một chỗ an toàn để cho kiếm sĩ và
khiên hiệp sĩ thay nhau bảo vệ. Sốc hơn ngẫu nhiên có thể thấy những đoàn đội
đông người kỳ dị, tỷ như phía xa nơi phát sinh chiến đấu kia là một đoàn đội
hai chục người kiếm sĩ không dùng kế sách, nhiệm vụ của họ đơn giản chỉ là
xông lên tiền tuyến, dựa vào số lượng với công kích áp đào, chỉ chém và chém,
không thèm phòng thủ, khiến cho vô số quái vật Goblin ở đó bị mạt sát.
Tô Hàn nhìn đủ liền dứt khoát không xem mấy trận chiến nhàm chán này nữa. Tô
Hàn trực tiếp tiến vào khu vực nội vi, xách song kiếm gặp con nào giết con
đấy, uy phong vô cùng, nhớ lại lúc ấy khi chiến đấu với những con sói đồng
bằng về sau, Tô Hàn liền có mãnh liệt ý thức được việc tầm quan trọng của sức
mạnh, lúc đó hắn bị sói đánh hội đồng cắn chết hắn hai lần mới thành công
giết được bầy sói đó. Tuy hắn có thể làm được trực tiếp bật lên quỷ thần đôi
mắt, khiến bọn chúng bị doạ sợ chạy trốn đi, nhưng hắn lúc đó biết rằng hắn
phải trải qua bao đợt lĩnh ngộ phương thức chiến đấu giữa ranh giới sinh tử
thì mới biến thành một cường giả chân chính, hô phong hoán vũ, còn nếu hắn
nhát gan, chỉ đòi dựa vào huyết mạch đỉa thần, muốn bá chủ thương khung, thì
có nghĩa là đấu óc hắn có bệnh a, chỉ sợ đi ra cái bị Boss đại ca trực tiếp
miểu sát.
Tô Hàn, giết mỏi tay, sau đó hắn liền ngồi lên gốc cây cổ thụ lập tức lâm vào
trạng thái trầm ngâm suy nghĩ,” vấn đề bây giờ là ta cần phải suy nghĩ lợi
dụng huyết mạch nghịch thiên này thật tốt “ Hắn tuy không thích hình dáng
slime, vì khả năng nó di chuyển chậm chạp không có điểm sức mạnh nào. Tô Hàn
lập tức phát hiện ra một vấn đề, thôn phệ ?, ở đây có nghĩa là ăn vậy chẳng
phải chỉ cần dựa vào thôn phệ cũng đạt được năng lực của con mồi hay sao, ví
dụ như Hắn thôn phệ một con báo, tốc độ tầm 80km/1h. Thế chả phải hắn biến
thành slime nhanh nhất thế giới này a. Hay là thôn phệ một đầu cự tượng, trực
tiếp lợi dụng huyết mạch đỉa thần, cứ thế biến lớn, như thế thì Slime to nhất
cũng thuộc về hắn, và quan trọng nhất là triệu hồi Slime ma pháp. Do lúc trước
hắn hoàn toàn chú tâm vào cái huyết mạch đỉa thần bá đạo bất tử chi thân,
khiến cho Tô Hàn còn tưởng rằng hắn chỉ có một huyết mạch. Cho lên đến tận bây
giờ Tô Hàn mới nghĩ đến nó. Tô Hàn nghĩ thấu đáo một hồi hắn liền bắt đầu từ
từ tỉnh ngộ, gương mặt tươi như hoa . Trong đầu hắn liền nhanh chóng nhảy ra
một cái kế hoạch cực to có lợi, khiến khoé miệng Tô Hàn không tự chủ được tà
ác nhịn không được dật dật mấy cái.
————-
Hai tuần sau...
Một tiếng kêu từ rừng rậm nội vi vang tới, rồi nhanh chóng xuất hiện một cái
bóng người:
- Tất cả chạy mau, chạy mau... Rừng mạo hiểm nội vi có biến lớn, nhanh chạy
mau.
Một người lùn trung niên, râu dài, hai tay ôm búa, không ngừng chạy thục mạng,
đến giầy cũng bị tụt một chiếc. Hướng về phía mạo hiểm gia đoàn đội kêu lớn.
Một thanh niên, đôi mắt thâm như gấu trúc, đầu đội mũ chó sói, cưỡi một con
sói xám, tay cầm đoản đao, mặc giáp thêu tiêu chí con sói nhìn có vẻ là người
thủ lĩnh của đoàn đội này. Miệng cười lớn, khinh thường đáp lại:
- Lão già, ngươi có phải gặp khủng bố quái vật đi a, để đoàn đội huyết lang
ta, thay ngươi xử lý, nhớ trả ta tiền công a, Haha.
Phía dưới thuộc hạ của hắn cũng cười to một phen.
Sau đó cả đoàn đội huyết lang cứ thế chậm rãi quay đầu, vẻ mặt hung tợn xách
đoản đao dính máu chuẩn bị tiến vào liệp sát quái vật kia. Theo bọn hắn nghĩ,
đây hẳn chỉ là một khu rừng cấp F, dành cho người mới lịch lãm thì có cóc gì
phải sợ, nói chi huyết lang đoàn của bọn hắn hiện giờ quân đoàn thuộc cấp E,
đoàn kết nhất trí, ai ai đoàn viên cũng là lão binh có kinh nghiệm hơn người.
Thủ lĩnh thì càng là thiên tài, lấy 17 tuổi tự thân sáng lập ra Huyết Lang đội
từ nhân khẩu chỉ có 5 người liền nhanh chóng biến thành 30 người, kéo đoàn đội
từ cấp F bay thẳng lên cấp E. Thủ lĩnh huyết lang đoàn nhìn vào đám quái vật
này gương mặt ngốc trệ, bộ mặt kinh hãi biểu lộ không thể tin nổi. Mà đoàn
viên “lão binh” thì càng hoảng sợ trực tiếp rơi vũ khí, không còn có một điểm
dũng khí chiến đấu, trực tiếp vất vũ khí bỏ chạy. Để lại thủ lĩnh huyết lang
đại nhân một mình bơ vơ còn đang ngồi ngơ ngác ở đó. Mất vài giây định thần,
Huyết lang thủ lĩnh lúng túng mới kinh hoàng cưỡi sói bỏ chạy, vừa cưỡi vừa
hét:
- Đừng chạy, chờ ta với.
....
Đấy chỉ là một trong những tình cảnh tương tự hiện tại của khu rừng mạo hiểm,
tình trạng ở đây không phải diễn ra ở một chỗ, mà nó xảy ra ở bốn phía bên
trong rừng rậm. Làm cho cả khu rừng như lâm vào đại loạn. Khiến Mạo Hiểm Gia
ngày ngày chỉ biết chém chém giết giết thi nhau chạy đua marathon.