Thị Trấn Tân Thủ.


Người đăng: toiviettruyen

Thu xếp xong tất cả các việc ở Hầm mộ của mình, Tô Hàn sau khi biết mình không
thể chết liền đắc ý tự mình một thân ra ngoài lịch lãm, không cần mang theo
bất kỳ khô lâu quân binh. Trực tiếp hoá thành hình người lúc hắn còn ở địa
cầu. hai tay cầm theo hai cái hắc sắc Katana ngầu lòi lấy ra từ trong túi trữ
vật của Lucifer. Mang theo túi xách vai cùng mấy bộ quần áo và dép lê. Tô Hàn
bắt đầu lại đi ra khỏi hầm mộ đi khám phá thế giới mới.

Tô Hàn bước ra khỏi hầm mộ cánh cửa, ngay lập tức liền bị những ánh nắng mặt
trời lâu ngày làm chói mắt, đôi mắt đen thẳm co rút lại một chút, theo bản
năng giơ tay che chắn khỏi ánh nắng mặt trời, gương mặt ánh tuấn của hắn khoé
miệng hơi nhích lên. Sau đó liền nhìn xung quanh bốn phía, nơi này khắp nơi là
bình nguyên, cỏ xanh tươi mát, ngẫu nhiên còn thấy mấy con ngựa hoang đang ăn
cỏ, nơi này khí tức thiên nhiên khiến hắn cảm thấy vô cùng dễ chịu, dang hai
tay ra hưởng thụ, mà cánh cổng lối vào hầm mộ to lớn kia, bây giờ đang tự động
từ từ khép lại, khí tức của nó lập tức liền bị che dấu bằng một cái ma pháp
không gian, hình dáng của hầm mộ do lâu ngày không sửa sang lên, khiến rêu cỏ
dại mọc xung quanh, khiến cho người bên ngoài nhìn vào không khác gì một cái
thảm cỏ to lớn nhô lên. Chất lượng bên ngoài thì có vẻ tuy hơi giống thảm cỏ
nhưng đây là một khu vực tự nhiên tốt để nguỵ trang, nhưng chất lượng bên
trong do làm bằng đá hắc ám phẩm chất tinh diệu lên chất lượng không hầm mộ gì
sánh bằng.

Tô Hàn quay đầu lưu luyến nhìn cảnh cổng đang khép lại, nhà của hắn bây giờ,
Nghĩ lại lúc trước Tô Hàn không tự chủ được yêu chính mình:

,” Tô Hàn ta chỉ cần vô ý ngã cái rước luôn cái hầm mộ to khủng bố”.

Từ khi Tô Hàn biết mình bất tử về sau, giấc mơ của hắn liền triệt để cải biến,
lúc đầu hắn còn nghĩ rằng sống trong hầm mộ cả đời ngày ngày xem khô lâu biểu
diễn nghệ thuật, chán thì ngủ, sau đó lại sống như một ông hoàng, cuối đời
liền ợ một hơi sau đó nhắm mắt xuôi tay, cứ thế an nhàn sống một cuộc sống
bình yên. Mà hắn hiện giờ đã có bất tử chi thân, thì cần gì phải sợ chết nữa,
Tô Hàn ta sao không xông pha một phen tạo nên một cái huyền thoại. Haha.

Hừ nhẹ một cái, Tô Hàn, cứ thế chọn đại một phương hướng, bắt đàu bước lên
đường. Tô Hàn tuy không có năng lực ma pháp, nhưng lại có thể tuỳ thời triệu
hoán ra 10 triệu quân binh. Tiện lợi vô cùng a.

———-

Thị Trấn : Lancara

Ngày 11 tháng 7, năm 1092 trước công nguyên, Quang Minh thời đại.

Tô Hàn đôi mắt đã thay đổi hình dáng thành nhân tộc, một thân một mình, hiếu
kỳ đi dạo quanh thị trấn Lancara. Đây là một thị trấn cổ xưa giống thời trung
cổ, nó đẹp huyền ảo nằm ngay cạnh bờ sông Flora thơ mộng, nơi có những con
kênh đèo cực kỳ đẹp đẽ hấp dẫn. Nó cách bình nguyên xanh 5km, cách khu rừng
mạo hiểm 1 km, điển hình là một thị trấn tân thủ thôn, thị trấn Lancara rất
hút khách đến thăm quan và là trạm nghỉ chân cho những người mới chuẩn bị sẵn
sàng ra khu rừng mạo hiểm rèn luyện. Mà điều càng lôi kéo sự chú ý của Tô Hàn
hơn là thị trấn này không chỉ có mỗi nhân tộc mà còn có người thú tộc, người
tinh linh ngẫu nhiên còn gặp địa tinh hèn mọn không ngừng mời chào bán đồ giả
cho hắn hay thợ người lùn đang rao bán các loại vũ khí áo giáp, cả thị trấn
đều náo nhiệt sôi nổi. Thú tộc trên đường, đàn ông con trai cơ thể thú tộc
mạnh mẽ, cơ bắp cuồn cuộn, trên đầu còn có đôi tai đại biểu thân phận, cái
đuôi lực lưỡng của chủng tộc thú tộc. Con gái thú tộc thì Moe, quyến rũ. Họ
trời sinh như thiếu nữ trong rừng rậm, mang theo vẻ đẹp hoang dại nhưng hấp
dẫn đàn ông, bọn họ có đôi tai mềm mại, chiếc đuôi dài và nhỏ xinh xắn. Nếu họ
mà mặc thêm bộ quần áo thuỷ thủ thì chắc sẽ có khối đàn ông otaku địa cầu hâm
mộ, Kawaii hết sức. Người tinh linh thì hiếm gặp Tô Hàn dạo quanh thị trấn
cũng chỉ nhìn thấy lác đác vài tinh linh, bọn họ con trai cơ thể mảnh khảnh
nhưng mạnh mẽ, có điểm đặc trưng là đôi tai dài, khuôn mặt sắc sảo, tóc màu
hoàng kim. Không khác biệt gì con trai, con gái tinh linh có đôi tai dài,
gương mặt xinh xắn, đôi chân dài và còn thân thiện nữa cơ. Tinh Linh như thiên
thần từ trên trời hạ xuống trần gian, cao quý vô cùng, con trai thì đẹp, còn
gái thì xinh. Nói đơn giản là bọn họ là Soái ca, mỹ nữ trời sinh, chủng tộc
thiên về thiện xạ. Đa số người tinh linh thường ở trong rừng thiêng, lên họ
hiếm khi ra khỏi khu rừng. Cả thị trấn kỳ lạ khiến cho Tô Hàn ngạc nhiên không
thôi, phải biết trăm nghìn năm trước lúc đó là Hắc Ám thời đại, nhân tộc và
thú tộc bên phe quang minh tranh giành lãnh địa không chết không thôi, nói chi
đến hoà hợp như hiện tại. Mà người tinh linh vốn tính bảo thủ, luôn luôn đứng
ngoài các cuộc chiến, giữ phe trung lập trong các thời kỳ, họ thích thiên
nhiên lên chỉ sống ở trong rừng già, cơ hội thấy đều họ là số không, mà hắn
bây giờ chỉ có ra ngoài một cái bừa thị trấn thôi cũng đã thấy rồi. Tô Hàn cảm
thán lắc đầu, suy nghĩ thời đại thay đổi cũng quá nhanh. Dạo quanh thị trấn
nhỏ vui chơi một hồi xong, liền phát hiện trên mình hiện giờ không có đồng
nào. Tô Hàn móc ra hắc linh thạch từ thời hắc ám thời đại lấy ra từ túi trữ
vật trong ngón tay hắn. Đây là tiền tệ được lưu thông duy nhất trong thời đại
hắc ám lý do vì nó có khả năng trợ giúp tăng tốc tu luyện hắc ám ma pháp nhanh
hơn, giảm thiểu thời gian tu hành luyện ra năng lực ma pháp, Tô Hàn không biết
liệu rằng bây giờ có tiêu được tiền này được hay không. Mang theo tâm trạng
nghi vấn, Tô Hàn bước vào một cái quán trọ nằm trước kênh đào, phong cảnh rất
đẹp, làn nước trong xanh thơ mộng làm tôn lên vẻ đẹp của thị trấn, góp phần
làm tăng thêm thu nhập cho thị trấn này.

Ở trong này khách khứa tấp nập, mùi rượu bia sốc vào mũi làm Tô Hàn gương mặt
hơi nâng nâng. Tiến đến quầy thanh toán. Tô Hàn mắt thấy một mỹ nữ nhân loại
xinh đẹp, mái tóc óng mượt hắc sắc, nàng là tiếp tân của quán rượu này.

Mỹ nữ tiếp tân, gương mặt xinh đẹp mỉm cười tiếp khách, làm cho người ta có
thiện cảm ngay từ lúc gặp mặt, phải nói là phương pháp câu khách rất hiệu quả,
mỹ nữ quầy rất nhanh tiếp khách:

- Xin chào khách quan, liệu ta có thể giúp gì cho ngài ?

Con mắt nàng liến thấy Tô Hàn gương mặt thư sinh, quần áo bình dân còn một tý
chật vật bẩn thỉu, sau lưng còn có đôi kiếm có vỏ, nhìn trên người hắn thư
sinh không giống người có khí lực, đoán chừng hẳn là nó chỉ để trưng cho đẹp,
hù doạ một số trộm cướp, nhưng khi nàng nhìn vào đôi mắt hắn nàng không tự chủ
được cặp mắt của nàng như bị hút hồn vào đôi mắt màu xanh vô tận của vị khách
quan ấy, không dám thất lễ liền lấy mỉm cười thay thế.

Tô Hàn thấy vị mỹ nữ xinh đẹp trong quầy tiếp tân này trong lòng liền phải cảm
thán kêu lên “ Ngay cả tiếp tân cũng xinh đẹp như thế này, thế giới đây đúng
là nghịch thiên a “

Nghĩ thế thôi, Tô Hàn một mặt lạnh lùng đặt lên một khoả hắc linh thạch lên
quầy sau đó chuyển biến thành mặt thân thiện nụ cười rạng rỡ nghi vấn hỏi:

- Mỹ nữ, cái này hắc linh thạch, không biết có dùng được trong quán không nha

Tiếp tân mỹ nữ đón nhận câu hỏi rồi sau đó lại, nhìn vào khoả hắc linh thạch
này, mắt nhìn khoả đen thui hòn đá, trầm ngâm suy nghĩ đến điều gì đó, nhưng
nàng lại không nhớ đã thấy nó ở đâu, rồi phải thất vọng trả lại hòn đá cho Tô
Hàn, không câu lệ nàng liền giải thích:

- Thưa khách quan, quán chúng ta không dùng hòn đá này để trao đổi, ngài cần
phải trả bằng tiền tệ Bahara đồng hoặc tiền đồng nào đó giá trị cao hơn, quán
ra giá 1 đêm phòng trọ bình dân cần 10 đồng Bahara, cao cấp phòng trọ cần 25
đồng Bahara, ngoài ra còn có phục vụ miễn phí nước nóng và bữa ăn sáng nếu
ngài chọn phòng trọ cao cấp, nếu khách quan không có tiền thì chỉ cần đặt ra
một cái đồ có giá trị tương ứng liền xong, chứ hòn đá đây ngoại trừ đen ra nó
không có giá trị gì thực tế.

Tô Hàn trầm ngâm giây lát sau đó lấy ra từ chiếc túi xách một cái da sói đồng
bằng, đây là một trong ba chiến lợi phẩm đầu tiêu của hắn trên thế giới này,
Tô Hàn vất vả 9 trâu 2 hổ, cầm song kiếm chiến đấu, đánh bừa đánh phứa, mới
thành công giết được 4 bọn nó, nhưng bù lại hắn bị nó cắn mất vài miếng thịt ở
người, chết đi hai lần mới thành công giết chết tụi nó, mà cái Lucifer phế
vật, kinh nghiệm chiến đấu của Lucifer hắn hầu như đều là Ma pháp. Kỹ năng cận
chiến đều là số không.

Hắn không nói nhiều đặt một tấm da sói lên bàn rồi hỏi:

- Thế cái này có được không.

Mỹ nữ tiếp tân nhanh chóng làm ra cái kiểm định rồi trả lời:

- Khách quan ,da sói đồng bằng, theo giá thị trường thì nó có giá tầm 12 đồng
không dao động, ngài có thể thuê được một căn phòng trọ bình dân trong 1 đêm ở
đây. Do ngài đổi ở quán trọ cho lên mất phí 2 đồng.

Tô Hàn gật đầu thanh toán xong, liền cầm theo chìa khoá, vào phòng, trực tiếp
lăn quay ra đệm. Để đề phòng có người quấy rầy hắn khi đang ngủ ngon, Tô Hạo
liền cho cái biển ngoài cửa ghi “ Không tiếp khách “. Tô Hàn sau đó biến hoá
thành slime béo bự, chật vật leo lên giường mệt mỏi khiến Tô Hàn liền nhanh
chóng lâm vào mơ mộng, ban đêm mặt slime tròn màu xanh lú còn đang ngủ còn
thỉnh thoảng cười phát đắc ý một tiếng, đoán chừng hẳn là một giấc mơ đẹp.

————

Đánh giá : Khu rừng mạo hiểm < Ngoại Vi >

- Khu rừng mạo hiểm cấp F

- Thích hợp cho người mới lịch lãm.

- Quái rừng : Lợn rừng, sói rừng và nhiều loài quái vật cấp thấp khác.

Đánh giá : Bình Nguyên Xanh cấp F

- Bình nguyên Xanh nhìn có vẻ thân thiện hài hoà nhưng ẩn trong đó là có một
hầm mộ cực kỳ nguy hiểm ẩn dưới đất đánh giá : cấp S ẩn

- Ngoại trừ cỏ xanh tươi đẹp ra, thì không có cảnh quan nào

- Có đàn hoả mã, nổi tiếng với tính hung hăng, nguy hiểm với con người

- Quái vật : ..... ??


Sử Thi Biến Đổi Vô Hạn Quái Vật - Chương #6