Tô Hàn Phưu Lưu Ký


Người đăng: toiviettruyen

Tô Hàn vất vả đi lại giữa đầm lầy đầy âm u tử khí khiến người ta run sợ, thể
chất Slime bá đạo của hắn khiến cho cơ thể hắn nổi lên bồng bềnh trên mặt nước
này, nếu có slime nào mà thấy chắc chắn phải quỳ xuống kêu lên một tiếng Tiên
Slime. Ngày rồi lại qua ngày, mắt thấy tên Slime này đi không lùi bước, hắn đi
rồi lại đi. Mấy ngày vừa qua Tô Hàn không ngừng động viên mình các kiểu, lấy
ra mục đích làm định hướng, hắn vừa đi vừa ca hát, so với chim hót còn hơn cả,
trực tiếp vang cả một địa phương. Cứ lấy lạc quan dũng cảm tiến lên.

Tô Hàn hát khô cả giọng, vừa đi, vừa động viên chính mình nói :

- Cố lên, Cố lên Tô Hàn, chỉ một chút nữa thôi. Tô hàn không ngừng ảo tưởng
khuyên nhủ rằng sắp ra rồi

Hắn nghĩ chắc chắn rằng hắn là trọng sinh giả, xui xẻo nhất từ lịch sử đến
nay. Nội tâm hắn âm thầm phiền muộn thở dài

Đi xong đầm lầy kia, hắn lại bước vào Map mới

Tô Hàn cảm nhận thấy khu rừng này sôi động bình thường, là một chỗ địa phương
phi thường tốt để ngủ, tiếng sói hú như một bản tình ca Sonaka, tiếng côn
trùng kêu inh ong như mùa hè đầy nắng. Rồi hắn còn gặp được gặp cả đồng loại
Slime nữa kìa, khiến nội tâm của hắn phi thường cao hứng vui vẻ, mang theo bộ
mặt thúc thúc mỉm cười phúc hậu phi bay ra chỗ slime đồng loại bắt chuyện,
nhưng Slime lại không thèm để ý đến Tô Hàn, đôi mắt Slime con cái kia ngáp
dài, người nhũn xuống nhắm chặt đôi mắt ngủ một giấc. Nó chỉ thấy tên Slime
này không ngừng bò xung quanh lải nhải cái gì đó, khiến nội tâm nàng bực bội,
dứt khoát không để ý tới con Slime quái dị này. Tô Hàn một bên không ngừng bò
xung quanh khua chân múa chém gió kể rằng không biết hắn trải qua bao nhiêu
nguy hiểm mới tới đây, đánh bao trận chiến, cửu tử nhất sinh, ca ngợi hắn Pro
dũng cảm thế nào, gặp vô vàn quái dị động vật, miêu tả sống động như thật. Tô
Hàn một phen kể chuyện kinh thiên động địa về sau. Nhìn lại con Slime đang nằm
lại. Tưởng chuyện của hắn đã ru được nó ngủ, liền âm thầm thở dài tài năng
siêu đỉnh kể chuyện khí phách của mình. Nhìn lại con slime xanh rất dễ thương
này. Qua một hồi kể chuyện. Tô Hàn đầu óc đột nhiên hiện ra một cái dị tâm
khiến Tô Hàn phải hung hằn nhắm chặt mắt quay đầu tiếc nuối có một chút do dự
bước tiếp con đường trải đầy chông gai của mình, trong tấm lưng đó ẩn hiện đó
là có biết bao nghị lực mới chiến thắng được dị tâm kia, khiến hắn phải thương
tâm cay đắng biết nhường nào, Tô Hàn chỉ sợ nếu hắn còn dám quay lưng hé mắt
nhìn lại thêm lần nữa, hắn sẽ không dám đi tiếp. Chỉ sợ trực tiếp quay đầu vào
bờ, ra đó nằm ngủ với Slime đồng loại, xuân hạ thu đông đón gió, tuyết. Cái
ánh nắng mặt trời đẹp đẽ. Lăn ra ngủ một giấc dài, nhân sinh như mộng. Tô Hàn
nghĩ lại, hắn nghĩ chỉ sợ đây là cái Tâm Ma trong truyền thuyết đi nha. Mang
theo vô tận tiếc nuối, Tô Hàn đại ca lại trực tiếp lưu khai khỏi đia phương
này.

Tô Hàn ra đi về sau. Nàng slime này mới bắt đầu mở mắt ra nhìn Tô Hàn bóng
lưng, Slime cái mới bắt đầu nhận ra rằng giấc ngủ bây giờ đúng thật là quý
giá, nếu tên kia còn lảm nhảm lần nữa, chỉ sợ slime sư tử hà đông này xúc động
trực tiếp lao vào đánh cho tên slime nói lắm đập một trận ra bột nhão nha, Nó
mở mắt ra rồi ánh mắt màn theo hạnh phúc cứ thế lâm vào giấc ngủ. Tô Hàn không
biết hắn vừa rồi bất giác gián tiếp giáo dục tên Slime này là giấc ngủ rất là
tốt nha. Tô Hàn có thể thấy được hắn là một thầy giáo có yếu tố bẩm sinh a.

Chia tay xong Slime đồng loại, Tô Hàn khôi phục lại tâm tính tiêu sái, phong
trần quyến rũ lại bắt đầu tiến vào rừng sâu hút, ăn rồi ngủ rồi lại đi, một
cái tuần hoàn cứ thế lặp đi lặp lại. Qua 2 ngày Tô Hàn một đường không hiểu ăn
nhầm phải bả hay sao mà vận khí nghịch thiên không may dẫm phải cái hố sâu
thẳm được nguỵ trang tinh xảo bằng một đống cỏ lá khô bên trên yểm hắc ám ma
pháp truyền tống, trực tiếp ngã tọt một cách thê thảm, theo kịch bản hắn không
quên hét thảm lên một tiếng sau đó mang theo vô tận sầu bi trực tiếp tiến vào
khô lâu cổ mộ thần bí.


Sử Thi Biến Đổi Vô Hạn Quái Vật - Chương #2