Bái Sư


Người đăng: temdansieucap

Nơi này là một không gian rộng rãi mang đậm chất cổ xưa của người tu luyện bế
quan lâu năm, ở đây hoàn toàn là ngược lại với những kiến thức mà hắn đã đọc
được trong sách rằng, những nơi bế quan tu luyện của các cường nhân đỉnh cấp
thường rất hẻo lánh tối tăm, luôn có mạng nhện và bụi đất đeo bám do những
người kia một lần bế quan có thể là từ mấy chục năm đến cả trăm năm không có
dọn dẹp nên mới vậy. Mà ở đây cũng là nơi bế quan của nam tử này lại rất sạch
sẽ dễ chịu, xung quanh còn có các tầng kết giới màu lam lúc ẩn lúc hiện, hắn
không biết nam tử kia đặt những kết giới này ra làm gì.

--- Tiểu tử ngươi tên là Lạc Long đúng không? Nam tử kia nhìn Sùng Lãm vẫn
còn đang ngơ ngác lên tiếng hỏi.

--- Vâng, thưa tiền bối…!

“ Ngươi có biết tên của ngươi bây giờ đã nằm trên bảng đen của bốn thánh vực
còn lại hay không? Làm lớn một lần liền trở nên nổi tiếng cũng khá đấy…! Người
nam tử kia khoé miệng nở nụ cười thú vị không nhanh không chậm nói.

Sùng Lãm trong lòng buồn bực, hắn nhớ là mình chưa từng gặp người này ở Chích
Quái Môn bao giờ tại sao những việc mình làm y đều nắm rõ như vậy.

“ Tiền bối chê cười rồi, đó vốn chỉ là chuyện bất đắc dĩ “ Sùng Lãm cười khổ
nói “ n, ta biết ngươi là bất đắc dĩ… Bởi vì thứ sức mạnh ngươi sử dụng để
giết hai mạng kia là sức mạnh của Long tộc… Ngươi không kiểm soát được nó có
đúng không…? Nam tử kia vẫn không nóng vội, vẫn chậm rãi từng câu từng chữ nói
trúng vào tim đen của Sùng Lãm làm hắn kinh ngạc trợn to mắt.

--- Vâng… Ta cũng không biết nguồn sức mạnh đó tồn tại ở đâu trong người
mình, nó chỉ đến mỗi khi ta tức giận hoặc gặp nguy hiểm đến tính mạng…! Sùng
Lãm thấy đối phương đã nói toạc ra hết bí mật của mình, hắn cũng không giấu
được nữa liền gật đầu thừa nhận. Hắn nghĩ nếu đối phương đã nhìn ra được điểm
này của mình biết đâu y có thể giúp mình nắm giữ thứ sức mạnh kia.

“ Trong tộc của ngươi không có ai biết về nguồn sức mạnh này trong người ngươi
sao? “ Nam tử kia lại hỏi… “ Vâng không có… Ta từ nhỏ đã được xác định là
không thể hoá hình, không thể tu luyện bất cứ truyền thừa nào của Long tộc, vì
vậy ta mới rời gia tộc đi học Thần Thông và Pháp Thuật xem sao… Đến khi ở bên
ngoài nhiều lần cận kề nguy hiểm thì nguồn sức mạnh kia lại bộc phát giúp ta
chống đỡ “ Sùng Lãm tóm gọn lại nguyên nhân rồi kể lại cho nam tử kia nghe, y
trầm ngâm một lát rồi nhăn mày nói.

--- Trường hợp này của ngươi cũng khá đặc biệt, ta chưa nghe nói bao giờ…
Nhưng ta biết trong hành giả của nhân loại cũng đã từng có một vài trường hợp
gần giống với ngươi, họ gọi đó là Phong Ẩn Mạch… Loại chủ mạch này cũng khá kì
dị, những người xuất hiện loại mạch này về sau đều là cường nhân một phương,
nhưng thời gian đầu đối với họ lại cực kì gian nan, bởi vì mỗi lần tu luyện
xong thì số lượng linh khí bổ sung được chỉ còn chưa đến một phần, chín phần
còn lại thì tiêu thất không có bóng dáng. Vì vậy dù cho họ cố gắng tu luyện
đến đâu tiến độ vẫn cực kì chậm, cảnh giới xa sút không vững chắc do thiếu hụt
linh khí tu bổ.

--- Đây có vẽ giống với hoàn cảnh của ta, chỉ khác là ta càng dung nạp linh
khí bao nhiêu thì nó càng tiêu thất bấy nhiêu, không trừa lại cho ta một giọt…
Tiền bối, nếu có cách xin hãy chỉ điểm giúp tiểu tử…! Sùng Lãm thấy nam tử kia
hiểu biết nhiều như vậy, trong lòng đột nhiên dâng lên một tia hi vọng, hắn
nôn nóng mở lời cầu xin nam tử chỉ điểm cho mình một con đường.

--- Cách mở ra Phong Ẩn mạch thì vẫn có… Chỉ là ta không biết nó có hữu hiệu
đối với Long Tộc hay không, với lại sử dụng cách này cũng cực kì khó khăn đòi
hỏi người sử dụng phải có ý chí kiên cường cực mạnh… Nếu không sẽ bị súc động
sức mạnh được áp súc bên trong Phong Ẩn Mạch bộc phát thì sẽ nổ nát thân
thể….! Nam tử thấy Sùng Lãm trạng thái nóng vội mà cầu xin khoé miệng hắn
nhích lên cười nói.

--- Được ta chịu được, xin tiền bối hãy giúp ta… Dù có đau đớn hơn nữa ta
cũng phải thử….! Sùng Lãm nghĩ cũng không cần nghĩ lập tức đáp ứng, bởi vì hắn
nghĩ còn nỗi đau nào còn có thể đau hơn khi bị Thất Sắc Linh Chi phản phệ, lần
đó đã khiến hắn đau đến chết đi sống lại nhưng cuối cùng vẫn vượt qua được.

“ Nếu ngươi đã muốn thử thì ta cũng có thể giúp ngươi, nhưng một khi đã tiến
hành làm thì trong suốt một thời gian dài ngươi sẽ phải chịu đau đớn về tinh
thần lẫn thể xác, bởi vì việc trị liệu này có thể kéo dài đến mấy chục năm,
cho đến khi nào hoàn toàn mở ra Phong Ẩn Mạch mới thôi “

“ Thỉnh tiền bối ra tay, tiểu tử sẽ chịu được “ Sùng Lãm không cần suy nghĩ
vẫn nhanh chóng đáp ứng… “ Tốt nhưng vấn đề hiện tại ở đây là ta không có thói
quen giúp người ngoài “ Một chuyện xong xuôi thấy Sùng Lãm đã kiên trì muốn
phá mạch nam tử kia cũng gật đầu hài lòng, nhưng rồi đôi mắt lại xoay chuyển
giảo hoạt nhìn Sùng Lãm làm như vô ý nói. Hắn cũng không phải kẻ ngu, vừa nghe
là biết ý nam tử này muốn gì rồi vì vậy hắn không ngần ngại quỳ hai gối xuống
đất dập đầu vái một lạy “ Tiền bối xin hãy nhận con làm đệ tử “ “ Nhận ngươi
làm đệ tử, ngươi biết ta là ai sao? “ Nam tử thấy Sùng Lãm như vậy trong lòng
cũng kinh ngạc thầm nhũ ( Tiểu tử này cũng thật cơ linh giảo hoạt)

---( Không biết…!) “ Ngươi không biết ta là ai mà cũng dám bái ta làm sư phụ,
ngươi không sợ bái nhầm sư phụ dỡm sao?... Nam tử kia càng nói càng thấy Sùng
Lãm vừa mắt, bởi vì tính cách của Sùng Lãm cũng có một phần nào đó tương tự
với mình.

--- Tuy con không biết ngài là ai, những con chắc chắn ngài không hề tầm
thường… Chỉ riêng việt người vừa nhìn là đã nhận ra huyết mạch của con là đã
đủ nói rõ… Chuyện này ngay cả mấy vị trưởng lão Chích Quái Môn thực lực mạnh
mẽ như vậy đôi mắt tinh tường cỡ nào mà còn không nhìn ra được… Vậy nên con
dám chắc người mạnh hơn bọn họ rất nhiều…! Sùng Lãm mặt vẫn không đổi sắc,
trực tiếp chỉ ra những điểm mà hắn căn cứ vào để giải thích cho người nam tử
này nghe.

--- Ha ha tốt, tiểu tử ngươi quan sát thật nhậy bén… Được rồi vậy thì hôm nay
ta phá lệ nhận ngươi làm đệ tử… Đáng lẽ ngươi vi phạm quy tắc khảo hạch tông
môn sẽ không thể nhận ngươi, nhưng đó là việc của tông môn… Còn người mà ta
muốn nhận thì ta xem ai dám cản, dù là mấy lão bất tử của bốn vực còn lại cũng
vậy…! Nam tử lúc này lại đột nhiên như biến đổi thành một bộ mặt khác, nói
năng hùng hồn trên người còn phát ra một cổ khí thế cao ngạo như muốn cân cả
thiên hạ.

“ Thật bá đạo “ Sùng Lãm quỳ dưới đất nhịn không được thầm kêu lên một tiếng.

“ Hôm nay ta nhận ngươi làm đệ tử, cũng nên cho ngươi biết lai lịch một chút
ta là Hàn Thi mọi người thường gọi ta là kẻ bất tuân Vô Kỵ, đương nhiên ta sẽ
ban cho ngươi một chút phúc lợi, hiện tại tên của ngươi đã bị ghi vào bảng đen
của bốn vực, có nghĩa là sau này ngươi sẽ trở thành một tên tiểu boss trong
nhiệm vụ của tông môn bọn họ, để tử của họ sẽ săn đuổi ngươi, vì vậy ta sẽ ban
cho ngươi thêm một chữ “ Quân “ sau này, Lạc Long sẽ không còn, chỉ có Lạc
Long Quân nếu bọn chúng dám truy sát ngươi thì… Hè hè sát định nhé… Thẳng tay
mà giết…!

Sùng Lãm kinh ngạc, lại thêm một lần nữa được chứng kiến độ bá đạo và giảo
hoạt của vị sư phụ này, chỉ cần thêm một chữ trong cái tên liên biến thành
người khác, cũng đúng người mà bên kia muốn truy sát là Lạc Long chứ không
phải là Lạc Long Quân vì vậy nếu bị truy sát thì hắn có quyền đánh trả “ Đa tạ
sư phụ ban tên “. … “ Ngươi mau đứng dậy đi, bây giờ cho ta xem thuộc tính đản
sinh của ngươi xem xem ngươi có thể học Pháp Thuật và Thần Thông hay không?
Mau đưa tay trái ra đặt lên nó “ Hàn Thi nói rồi trên tay vẽ một vòng trước
mặt liền xuất hiện một khối cầu màu trắng bảo Sùng Lãm đưa tay đặt lên.

Năm ngón tay xoè ra hắn chậm rãi đưa lên đặt trên bạch cầu, ánh sáng lu mờ màu
trắng bắt đầu run chuyển biến thành màu vàng kim đậm đặc. Hàn Thi thấy vậy
cũng gật đầu hài lòng, nhưng còn chưa kịp nói gì thì màu sắc trên quả cầu lại
liên tục biến đổi làm cho y cảm thấy như phát mộng, như mình đang chứng kiến
một chuyện cực kì đáng sợ “ Bảy màu, bà mẹ nó tiểu tử ngươi có gian lận không
vậy? “. Hàn Thi như không thể tin được kêu lên.

Sùng Lãm cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tại sao lại có đến bảy màu “
Không lẽ là do Thất Sắc Linh Chi sao “ hắn nghĩ rồi đột nhiên Hàn Thi đưa hai
ngón tay đặt lên trán hắn, y nhắm mắt lại cảm nhận trong chốc lát cuối cùng là
thở phào một hơi “ Hoá ra là vậy, chỉ là thuộc tính kí sinh, nhưng vẫn có một
nguồn Kim thuộc tính đậm đặc có lẽ là thuộc tính đản sinh của ngươi… Trước đó
tiểu tử ngươi đã phục dụng qua thứ gì đó có năng lượng thuộc tính cực mạnh, nó
không tiêu tán hết được nên đã kí sinh lại trên cơ thể ngươi.. “

“ Thuộc tính kí sinh, con cứ tưởng nó tiêu tán hết rồi chứ hoá ra vẫn còn sót
lại “. Sùng Lãm ngạc nhiên, cơn đau do Linh Chi phản phệ lần trước thật sự
khiến hắn rất sợ hãi, cứ ngỡ là nó đã tiêu hết năng lượng rồi nào ngờ sức mạnh
của cây Linh Chi kia lại khủng khiếp như vậy.

“ Ngươi đã từng dùng qua thứ gì? “--- “ Sư phụ người xem “ Sùng Lãm xoè tay ra
ý niệm vừa động lập tức trên tay hắn xuất hiện một cây Thất Sắc Linh Chi đưa
đến trước mặt Hàn Thi “ Cái gì? Đây là Thất Sắc Linh Chi, đồ đệ làm sao ngươi
có được nó? “ Hàn Thi nhìn vật trên tay Sùng Lãm mà kinh ngạc không thôi,
không hiểu tên đệ tử này lại lấy đâu ra một thứ trân quý như vậy.


Sử Kí Hoá Rồng - Chương #21