Khởi Đầu Của Những Rắc Rối


Người đăng: hunga10k70

Đưa ra tấm thẻ mạo hiểm giả, tôi chờ cho lính gác xác nhận rồi vào thành.

Đối với tôi là gần 20năm nhưng thực tế thì thành phố này mới trải qua 2 năm mà
thôi, nhưng như thế thì cũng đã đủ để bộ mặt của nó hoàn toàn đổi mới rồi.

Các công trình kiến trúc to lớn được dựng lên khắp nơi, người đi, kẻ lại cũng
đông đúc hơn.

Nếu để ý kĩ, có 10 người thì đã có 8 người mặc trang bị chiến đấu rồi, khác xa
với trước đây chỉ lác đác vài nhóm người.

Tôi tiến vào Guild để bán đống nguyên liệu, cũng có thể bán ở nơi khác nhưng
nếu bán ở Guild thì sẽ được nhận thêm điểm cống hiến, mặc dù giá thành sẽ rẻ
đi chút ít.

Như trước đây, Công Hội(gọi là Guild cho nhanh) vẫn luôn chật kín người vào
giờ này, vì không quá vội, tôi dời khỏi và kiếm một quán ăn.

Vì giết lũ quái vật cũng rớt ra khá nhiều tiền nên bây giờ tôi khá dư giả,
cộng đống tiền lẻ lại cũng được gần 100 đồng vàng(quái rất ít rơi tiền, vật
phẩm là chủ yếu, chúng thường tự động chuyển vào kho đồ của người giết, nhưng
nếu kho đồ đã vượt quá trọng tải thì sẽ rơi bên xác quái vật)

Ăn một bán cơm rang, tôi như muốn khóc ra nước mắt. Gần 20 năm ăn rau củ với
cả nướng, giờ được ăn thức ăn có gia vị mới tuyệt làm sao.

Với cái cơ thể đã khác hoàn toàn trước, tôi ăn một mạch 20 bát cơm rồi mới
dừng lại.

Trả cho chủ quán 10 đồng bạc, tôi đứng dậy và quay trở lại Guild.

Căn khá chuẩn thời gian, bây giờ trong Guild chỉ còn vài người, tính cả nhân
viên thì cũng chỉ có ba mấy người mà thôi.

Tôi bước đến nơi thu mua vật phẩm, nhìn xung quanh, có vẻ hầu hết các nhân
viên đều được thay đổi, chỉ có mỗi cô gái ngồi ở chỗ trả nhiệm vụ và tên trông
lác nhác ở chỗ đăng kí là vẫn còn ở đây.

Lúc này đang có vài người đang đứng trước tôi, nhìn dáng vóc, trông ai cũng cơ
bắp đầy mình, nhưng nếu gặp phải người biết nhìn thì lập tức nhận ra, cơ bắp
của chúng chỉ là bề ngoài thôi, bên trong thì yếu xìu.

Nhưng cũng chỉ yếu với những kẻ cực mạnh thôi, đống cơ bắp kia là biểu hiện
của những người đã luyện tập đến cực hạn theo phương thức thông thường.

Trước đây, khi mới đầu luyện tập tôi cũng khá giống họ, nhưng bây giờ cơ bắp
đã nội liễm hết rồi, chỉ để lại một hình thể ổn định và hiệu quả nhất mà thôi.

Nhưng có một điểm làm tôi muốn khóc ra nước mắt, chiều cao của tôi, chỉ có hơn
mét tám mà thôi, thấp hơn những kẻ phía trước cả cái đầu, đây chính là tác
dụng phụ của việc ngồi thác nước quá nhiều.

Chiều cao của tôi có lẽ vô vọng rồi

-Cái quái gì vậy chứ, tại sao giá của nó lại thấp thế, rõ ràng giá của một bộ lông sói xám giá đến 20 đồng bạc cơ mà, sao cô chỉ trả cho chúng tôi có 13 đồng cơ chứ.

Có vẻ những người phía trước là một nhóm, họ đang cãi nhau với người phụ trách
thu mua.

-Giá của một bộ lông sói xám là 20 đồng bạc, nhưng đó là với điều kiện ít hư hại, bộ lông này đã bị các anh chặt chém thành đồng bầy nhầy rồi, giá trị chỉ còn 13 đồng bạc mà thôi.

Cô gái tiếp tân ung dung trả lời

"Sói xám sao, chúng khá khó chịu đó, tốc độ(AGI) của lũ này thuộc lại khá
nhanh trong các Ma thú Rank B, nhưng nếu bao vây nó thì sẽ khá đơn giản để
hành hạ nó, dù sao độ linh hoạt(DEX) của nó khá thấp"
Tôi nghe vậy liền nhớ lại, con sói xám kia quả thật khá khó nhằn nếu solo 1:1
nhưng với một nhóm 5 người như bọn họ thì đáng nhẽ phải khá đơn giản chứ, tại
sao bộ lông con sói lại rách nát như vậy.

-Mẹ nó, chết tiệt, tại tên thương nhân chó chết kia, đáng nhẽ không nên để hắn phân giải hộ.
Nhóm người kia nghe người tiếp tân giải thích như vậy liền biết điều mà lui
ra, dù sao đây cũng là Guild, không phải nơi bọn họ có thể làm loạn.

Tôi tiến lên và đặt đống vật phẩm lên bàn.

Sau một khoảng thời gian tự học và có hướng dẫn của Atrid, kĩ năng phân giải
của tôi đã rất khá, mặc dù chỉ ở mức tách lông hay da ra khỏi xác động vật,
nhưng thế cũng là quá tốt với những ma thú dưới cấp 5(rank B) rồi, bởi dưới
cấp 6, ma thú chỉ giá trị ở một số bộ phận nổi, đến cấp 6 thì những thứ khác
như xương, nội tạng hay thịt mới có giá trị.

Tôi lấy đống lông và móng ma thú ra và đặt lên bàn.

Chả mấy chốc bàn để đồ đã được chất đầy bởi đám nguyên liệu.

Cô gái tiếp tân nhìn tôi với ánh mắt kinh ngạc trong giây lát, sau đó liền thu
lại.

-Tôi muốn bán hết chỗ này
Tôi nói rồi đưa thẻ mạo hiểm giả ra.

Cô gái cầm lấy tấm thẻ, chỉ một thao tác nhỏ, tấm thẻ của tôi đã chuyển sang
màu vàng, biểu thị cho Rank D.

-52 đồng vàng, 9 đồng bạc, 20 xu đồng và 6100 điểm cống hiến. Muốn lên rank C cậu phải kiếm được 10000 điểm cống hiến và qua bài kiểm tra nâng rank.

Cô gái tiếp tân nói sau khi đưa số tiền ra.

Tôi cũng đoán sơ sơ được số tiền nhưng cũng không ngờ điểm cống hiến nhận được
lại lớn vậy, tôi tự hỏi nếu bán nguyên liệu của đám quái vật bậc 6 và 7 kia
thì sẽ được bao nhiêu điểm cống hiến đây.

Nghĩ thế thôi, chứ bán thì không thể nào, đống nguyên liệu đó dùng làm trang
bị là tốt nhất.

Mà từ khi vào thành đến giờ Atrid hoàn toàn im lặng luôn, có gọi ông ấy cũng
không trả lời, nhưng tôi cũng không lo lắng, bởi tôi vẫn cảm nhận được ông ấy
trong Linh Giới của mình.

Kiếm tạm một nhà trọ trông có vẻ tốt, tôi bước vào trong.

-Xin hỏi nơi này còn phòng không vậy.
Tôi bước đến quầy tiếp khách, nơi này có vẻ là một nhà trọ kiêm quán ăn luôn,
tôi cũng có cảm nhận được một chút dao động ma thuật nhỏ, để ý mới biết tốc độ
hồi phục tăng lên một chút, mặc dù so với khả năng hồi phục tự nhiên của tôi
thì chả thấm vào đâu.

-Vâng thưa quý khách, vẫn còn 1 phòng trống, quý khách muốn ở bao lâu ạ.

Cô bé tiếp tân trông cũng khá dễ thương, mái tóc màu lâu cắt ngắn kết hợp với
cái nơ hồng....đệch mình đang nói cái gì thế này.

-Anh muốn ở 1 tuần, hết bao nhiêu tiền vậy.
Tôi cố trấn tĩnh lại mình và hỏi

-Hết 14 đồng bạc, anh có muốn có bữa sáng và bữa tối không . Nếu muốn thì giá sẽ là 17 đồng bạc và 50 xu đồng ạ.

Cô bé tươi cười hỏi

Cố lên nào tôi ơi

-Có, làm phiền em rồi
Tôi lấy ra số tiền rồi đưa cho cô bé.

Cô bé đếm xong số tiền rồi đưa cho tôi một chiếc chìa khoá và nói:

-Đã đủ rồi ạ, phòng của anh nằm ở tầng 3 cuối hành lang bên trái, nhà trọ chỉ mở đèn đến 11 giờ đêm, nên nếu ra ngoài quá muộn, anh phải mang chìa khoá theo, nếu không sẽ bị kết giới chặn lại khi cố vào.

Ồ, kết giới sao, quả xứng đáng với cái giá 2 đồng bạc 1 ngày, có kết giới
chống trộm và ma trận giúp tăng tốc độ hồi phục, cái giá 2 đồng bạc cũng không
phải đắt.

Đang đi lên gác, thì bỗng nhiên có một cánh tay bám vào lưng tôi.

-Chờ đã, cậu có thể nhường căn phòng đó cho tôi không.

Tôi quay lại, đó là một tên ikemen(trai đẹp).

-Xin lỗi, tôi không có ý định nhường phòng.

Tôi trả lời, nếu bình thường tôi sẽ nhường phòng cho hắn ngay vì nhìn vào bộ
giáp của hắn, đây hoàn toàn là một bộ trang bị đỉnh cấp, còn người mặc nó lại
là một tên yếu ớt, phải yếu ớt, tôi chắc chắn hắn yếu xìu luôn, 90% là cái
loại công tử bột được nuông chiều, có thể trang bị đến tận răng cho hắn thì
gia đình hắn cũng không phải tầm thường, Atrid nói bây giờ tôi còn khá yếu nên
vẫn cần phải né tránh những rắc rối không cần thiết.

Nhưng đó chỉ là trước khi nhìn thấy mấy cô gái sau lưng hắn thôi, nhìn qua
cũng biết hắn định làm gì với căn phòng.

-Tôi nói lại, mau nhường phòng.

Tên trai đẹp đổi giọng ngay lập tức

Này này, ngươi đang xin hay ra lệnh vậy

Tôi nhẹ nhàng toả ra áp lực, có một số kẻ, không thể hiện ra cho chúng thì
chúng sẽ càng lấn tới.

Sau vài lần sử dụng giải phóng mana, tôi nhận ra nếu mình dùng hết sức, mana
của tôi có thể đè bẹp cả một con Hobgoblin nếu tập chung hoàn toàn vào nó. Và
sau vài lần thử nghiệm tôi đã nhận được kĩ năng điều khiển mana, một kĩ năng
khá quan trọng của một pháp sư.

Tôi nói rồi, tên tóc vàng kia yếu xìu luôn, tôi thậm chí còn chưa dùng đến nửa
áp lực vậy mà tên này đã bị đè bẹp xuống đất rồi.

-Tên kia, ngươi biết đây là ai không, nêú không mau quỳ xuống xin lỗi thì ngươi sẽ chết chắc đó.

Cô gái à không con Bitch phía sau tên tóc vàng lên tiếng.

-Này con nhỏ kia, nếu không mau dẫn bạn trai mày cút đi thì cái chức quản lý ngân sách của bố nó cũng mất luôn đó.

Tôi chưa kịp lên tiếng thì một tiếng nói cất lên, tôi quay ra, không biết từ
khi nào một người đàn ông đã đứng phía sau tôi.

Con Bitch kia nhìn thấy ông ta liền sợ hãi cùng đứa còn lại kéo tên tóc vàng
ra.

-Thôi tha cho chúng đi, lũ trẻ con ý mà.

Người kia nói, tôi cũng thu lại áp lực, chả mấy giây 3 kẻ kia đã đi khỏi.

-Này, thuộc quân tinh nhuệ hay giám sát viên của hội đồng vậy.

Người đàn ông nói.

"Quân tinh Nhuệ? Giám sát viên? Ông ta đang nói gì vậy"

-Nhìn biểu hiện của cậu chắc không phải, chả nhẽ là đám thánh kị sĩ, không thể nào cách di chuyển và mấy hành động kiêủ đó không thể nào là thánh kị sĩ được.

Người đàn ông nói chuyện một mình luôn.

Tôi kệ ông ta và bước về phòng.

-Này..này chờ chút đã
Tôi mặc kệ hắn ta và đóng cửa.

////////////

Cám ơn đã đọc


Sứ Giả Của Thần: Giao Ước - Chương #13