Red Order.


Người đăng: lamphachquanly

6h30 sáng, biệt thự Hikari.

Cứ vào đúng giờ này, Shiro và Toru luôn thức dậy, làm một loạt các công việc
cá nhân bình thường, sau đó thì tập thể dục, ăn sáng, đi làm (đi học), vô cùng
quy củ, không hề có một chút sai lệch nào, cho dù là buổi tối có thức đến một
giờ sáng đi chăng nữa.

Trường cấp 3 Tensai.

Đây là ngôi trường mà Shiro theo học, là ngôi trường được đánh giá tốt nhất
trên thế giới, cái nôi dành cho những thiên tài. Tọa lạc tại khu vực G, ngôi
trường có lịch sử hàng trăm năm này vẫn sừng sững đứng trên đỉnh cao, điều này
đã chứng tỏ được thực lực của nó trong giới giáo dục, cũng như tầm quan trọng
của nó với mọi người.

Lớp S.

Đây là lớp thiên tài, cũng là lớp mà Shiro được phân vào. Hiện tại, cảnh tượng
trong lớp là một mảnh hỗn loạn, ngoại trừ cậu đang ngủ ra, còn lại ai cũng
quậy cả, đến mức mà cho dù là nhất quỷ nhì ma cũng phải né xa cái lớp này một
vạn tám ngàn dặm, đừng nói chi là người trần mắt thịt, đi vào nơi đây thì
không biết có sống nổi hay không đây.


  • Masakazu, dậy đi.


  • Hm... Yukimura?


Shiro ngẩng đầu lên và nhìn thấy Akiko Yukimura, tiểu thư tomboy kiêm người
thừa kế của gia tộc cổ xưa Yukimura, đồng thời là thanh mai trúc mã của Shiro,
đang trừng mắt nhìn cậu. Nhìn sơ qua, cô tuy không phải là họa quốc ương dân
như Dosu, nhưng lại rất dễ nhìn, hoàn toàn không vì vẻ ngoài mà gây ra bất kỳ
phản cảm nào cả. Mái tóc ngắn xù màu nâu, đôi mắt màu lục bảo, khuôn mặt mạnh
mẽ đầy cá tính, nhưng cũng không thiếu phần dịu dàng. Cơ thể cô khá là săn
chắc, tuy nhiên vẫn không mất đi vóc người đồng hồ cát. Lúc này, cô cốc đầu
cậu một cái, sau đó thì nói:


  • Sâu ngủ, cậu không thể nào không ngủ trong giờ học?


  • Chán quá thì ngủ. Với lại nhìn cái lớp đi, hỗn loạn.


Shiro nói rồi thì gục mặt xuống bàn ngủ tiếp, để cho Akiko ngơ mặt ra, sau đó
thì một tiếng hét long trời lở đất vang lên khiến cho cả lớp im lặng:


  • Shiro Masakazu!!!!!!!!!!!!!!!


  • Lại nữa rồi, lại nữa rồi...


Một câu nói quen thuộc đối với toàn bộ những người ở xung quanh khu vực này,
vì vậy tất cả đều khôn hồn mà im lặng trước khi bị cô tiểu thư cá tính nào đó
quay lại quát cho một cú nữa vì nhiều chuyện. Sau một lúc la hét mà không
thành công trong việc đánh thức sâu ngủ cấp độ bậc thầy dậy thì Akiko cũng
đành chịu thua mà quay về chỗ, còn Shiro thì vẫn tiếp tục đánh cờ với Chu
Công, mặc kệ giáo viên đi vào và bắt đầu tiết học.


  • Tích... tích...


  • Tin nhắn?


Âm thanh thông báo tin nhắn từ điện thoại đã làm nên điều kỳ diệu, đó chính là
đánh thức Shiro mà không để cho tình trạng máu chảy đầu rơi diễn ra. Lúc này,
moi từ trong túi cái Alpha 5 ra, cậu liền ngồi đọc tin nhắn, một phút sau thì
ngay cả bóng người cũng không thấy, chỉ nghe được âm thanh vọng lại:


  • Thưa thầy, em xin phép về trước.


  • Cái tên này... cho dù có khẩn cấp thì cũng đâu cần gấp thế này chứ?


Akiko vừa quay bút vừa suy nghĩ, cô biết rằng cho dù chuyện khẩn cấp đến như
thế nào đi chăng nữa, chỉ cần Shiro mặc định là chuyện giải quyết được trong
bao nhiêu ngày thì khẳng định rằng, xem xong tin nhắn thì cậu sẽ quay lại với
kiếp sâu ngủ. Tuy nhiên, cậu lại chạy với tốc độ ma đuổi, tức có nghĩa là,
chuyện này không phải một sớm một chiều mà xong đâu. Sau một lúc thất thần thì
cô liền quay lại với bài học, không để tâm đến cậu nữa.

Không thể nói, trực giác của Akiko quả đáng sợ, bởi vì cô đã đoán đúng. Nội
dung tin nhắn mà Shiro nhận được, chỉ vỏn vẹn một câu, nhưng nó lại khiến cho
cậu phải ngay lập tức chạy về nhà, đồng thời gọi điện cho Toru:


  • Red.


  • Toru, về nhà. Lần này có Red.


  • Đã rõ.


Đồng dạng với Shiro đang chạy về nhà, Toru đang làm việc ở công ty cũng đã lập
tức chạy về nhà và tất nhiên, một nhân viên gương mẫu thì phải xin phép, sau
đó mới đi về với tốc độ... ánh sáng. Còn lý do vì sao, thì đó là do nội dung
tin nhắn.

Theo như phân chia mức độ khẩn cấp của những yêu cầu mà Shiro và Toru sẽ làm
thì có bảy cấp độ theo bảy màu cầu vồng, trong đó màu tím là thấp nhất, còn
màu đỏ là cao nhất, là yêu cầu đặc biệt mà thường là đích thân hai người thực
hiện, vì vậy nên khi thấy tin nhắn chỉ đơn giản vỏn vẹn một từ Red thì ngay
lập tức, cả hai liền chạy về nhà chứ không còn quan tâm tới những công việc
khác nữa.

Biệt thự Hikari, khu vực A.


  • Sàn giao dịch, mở.

Khi về tới nhà, Shiro liền đi vào thư phòng và lên tiếng, thế là cả căn phòng
liền tối sầm lại, một lúc sau thì ánh sáng quay trở lại, đồng thời trước mặt
cậu, nhiều hơn một cái màn hình cỡ siêu lớn đang hiện dòng chữ:


  • Chào mừng ngài đến với giao dịch sàn, Tsuki-san.


  • Mở Reb box ra


Lời vừa dứt, một giao diện hộp thư màu đỏ xuất hiện, lúc này ở trong hộp có
một bức thư, thế là Shiro liền mở nó ra xem. Nội dung bức thư khá ngắn, nhưng
lại vô cùng đặc biệt, bởi vì:


  • Sức mạnh của Nhật Nguyệt Song Huy không chỉ có như vậy. Nếu muốn thật sự
    nắm giữ, đến gặp ta tại khu vực T vào tối nay.


  • Khu vực T?


Shiro khẽ cau mày, khu vực T là khu vực huấn luyện, bình thường nếu không phải
là có việc thì sẽ không có ai đến đó cả. Tuy nhiên, quy tắc của cậu là trừ khi
yêu cầu táng tận lương tâm, chạm tới giới hạn của cậu, còn không thì cái nào
cậu cũng làm.

Sau khi suy nghĩ xong, Shiro liền gọi Toru vào trong, bản thân thì tiếp tục
xem các hộp thư khác và nhận được khá nhiều yêu cầu, nhưng cũng chỉ là những
cái đơn giản, vì vậy nên cầm cái Alpha 5 lên, cậu liền gọi điện đến một người:


  • Moshi moshi.


  • Aoi, là tôi.


Shiro bình thản nói, lúc này Aoi ở đầu dây bên kia liền lên tiếng, giọng nói
vô cùng kính trọng:


  • Tsuki-sama, ngài có việc gì?


  • Đã bảo đừng gọi sama, cứ Tsuki là được. Hiện tại, có bảy nhiệm vụ lam và
    năm nhiệm vụ vàng, hãy giao cho đội Virtual và đội Hide làm.


  • Đã rõ, Tsuki-san.


  • Cẩn thận đấy.


Nói rồi thì Shiro cúp máy, cùng lúc này, Toru đi vào và nói:


  • Shiro, Dosu bảo rằng tổ chức đó bốc hơi.


  • Bốc hơi? Xem ra bọn chúng nhanh chân hơn chúng ta rồi.


Shiro nhíu mày nói, tuy rằng là tổ chức đó đã bốc hơi, nhưng muốn tìm chúng,
đối với cậu là không khó. Người thành lập ra và đứng đầu thông tin giao dịch
sàn như cậu mà lại chịu thua chuyện nhỏ thế này thì thật không đáng. Lúc này,
một lần nữa, cậu lại gọi điện, nhưng không phải cho Aoi, mà là cho người khác:


  • Hello, ai đó?


  • Winter, là tôi.


  • Boss? Có chuyện gì sao?


  • Tôi muốn cậu điều tra về tổ chức Blood Sea.


  • Đã rõ.


  • Cẩn thận.


Nói rồi thì Shiro cúp máy, sau đó thì cậu quay sang nói với Toru:


  • Được rồi, tối nay chúng ta sẽ đến khu vực T.


  • Khu vực T? Red sao?


Toru ngạc nhiên, nhưng khi nhớ tới tin nhắn mà Shiro nhận được thì sự ngạc
nhiên đó đã được vứt sang một bên. Lúc này, cậu gật đầu, sau đó thì nói:


  • Mang theo cả Nhật Nguyệt Song Huy nữa.


  • Ok.


Nói rồi thì hai người liền quay về phòng, chuẩn bị mọi thứ để thực hiện Red
vào tối nay.

Khu vực T.

Đêm nay, trăng sáng hơn mọi khi, bởi vì hôm nay, là ngày trăng tròn.

Hiện tại, Shiro và Toru, đang đứng chờ đợi người đã gửi Red cho họ, nhưng
trông họ không có gì là thiếu kiên nhẫn cả. Toru thì đang bận phá hoại mấy
tảng đá, còn Shiro thì đang dựa vào gốc cây ngủ. Sau khoảng mười lăm phút, cảm
nhận được động tĩnh ở trên cây, cậu liền hỏi, nhưng đó cũng không hẳn là một
câu hỏi, mà là một câu khẳng định:


  • Ngươi là kẻ đã gửi Red.


  • Đúng vậy. Các ngươi... quá yếu.


Một giọng nói xa xăm vang lên, lúc này Toru nghe được thì lên tiếng, giọng nói
có chút không tin:


  • Thế ngươi mạnh hơn bọn ta?


  • Tiểu tử, chú ý kính ngữ.


Lời vừa dứt, một bàn tay nhăn nheo đã được đặt lên cổ của Toru khiến cho anh
giật mình, lúc này Shiro lên tiếng, giải vây cho anh:


  • Atley-san, không cần phải động thủ vì mấy câu nói đùa của bọn tiểu bối
    chúng tôi.


  • Atley!? Chẳng lẽ ông là...


Toru vừa nghe tới đây thì ngạc nhiên, lúc này Atley mới phá ra cười và nói:


  • Không hổ danh người đứng đầu sàn giao dịch Almighty, chỉ trong vòng một vài
    giờ ngắn ngủi đã biết ta là ai.


  • Atley-san quá khen.


Shiro bình tĩnh nói, lúc này Atley buông tay ra khỏi cổ Toru, sau đó thì nói:


  • Swift, nhóc khá hơn thằng bạn này của nhóc nhiều.


  • Atley, đừng nghĩ ông là tiền bối thì nói gì cũng được.


Toru bực bội nói, lúc này Shiro cũng đành ngăn chặn cái tính ngang như cua của
anh bằng cách lên tiếng:


  • Elrick, dừng.


  • Swift... thôi được.


Toru nói, nếu Shiro và Atley đều xài tên thật, vậy thì anh cũng chẳng có lý do
gì mà cố kỵ cả. Lúc này, Atley mới nói, giọng nói nghiêm túc:


  • Đối với người thường, mấy đứa có thể nói là đứng đầu, nhưng đối với những
    người giống ta, mấy đứa cũng chỉ ở bậc trung, thậm chí là bậc thấp.


  • Atley, ý ngài là sao?


Swift (hiện tại xưng hô bằng tên nào thì sẽ đổi sang tên đó) hỏi, lúc này
Atley ho khan, sau đó thì nói:


  • Thế mấy đứa có biết về việc tu luyện hay không?


  • Không.


Lời vừa dứt, Atley liền nhu nhu thái dương, sau đó thì lên tiếng, giọng nói có
chút thất vọng:


  • Được rồi. Thế giới này cũng như một số thế giới khác, có thể tu luyện.
    Những người đi theo con đường này, được gọi là tu luyện giả.


  • Thế thì họ tu luyện bằng cách nào?


Elrick thắc mắc, lúc này Atley mới nhìn anh với ánh mắt "lâu lâu mi mới nói
đúng được trọng tâm", sau đó thì nói tiếp:


  • Nếu các ngươi đồng ý đi theo con đường này để tăng sức mạnh thì ta sẽ nói
    cho các ngươi.


  • Gia tăng sức mạnh sao?


Swift nghe tới đây thì khẽ siết chặt tay lại, sau đó thì cậu lên tiếng, giọng
nói vô cùng nghiêm túc:


  • Atley, ngài có thể giúp chúng tôi?


  • Đúng vậy. Thế cậu có sẵn lòng nghe tiếp?


Atley nói xong thì Swift và Elrick liền lắng nghe, thế là ông cũng lên tiếng,
giọng nghiêm túc:


  • Thế thì hãy cùng ta bước vào thế giới này, thế giới của sức mạnh./.


Song Tử Tinh Thần Kiếm - Chương #2