Vũ Khí Xuất Thế,hệ Thống Kích Hoạt


Người đăng: leelinh

Ở địa cầu Trần Yên hay xem những video thể loại sinh tồn nơi hoang dã ví dụ
như video tự quay chân thực của Ed Staffor. Hắn lúc đó đơn giản chỉ là thỏa
mãn sở thích dã ngoại của mình nhưng bây giờ hắn thầm cảm thấy may mắn vì điều
đó.

Chế tạo vũ khí công cụ bằng đá,dựng nhà lá trú ẩn,nung gốm,chế tạo bẫy thú,...
hắn đều nhớ rõ,lúc này những tri thức đó thành phao cứu mạng cho hắn.

Bốn nguyên tắc hành động ưu tiên được các chuyên gia sinh tồn nhấn mạnh đó là
tìm nước,tạo chỗ trú ẩn,tạo lửa và tìm thức ăn. Tuy nhiên lúc này Trần Yên lại
nghĩ rằng thứ tự ưu tiên cần phải thay đổi.

Rừng rậm quá nguy hiểm,việc đầu tiên là phải bảo toàn sinh mạng hoặc chí ít
tăng khả năng an toàn lên mức cao nhất có thể,nghĩa là phải ưu tiên chế tạo vũ
khí đầu tiên.

Con người không có móng vuốt hoặc răng nanh như dã thú,vũ khí là yếu tố then
chốt có thể làm cân bằng chiến lực hai bên.

Trần Yên tìm được một cái hốc cây do mấy cái rễ của anh bạn cây cổ thụ tạo
thành. Hốc cây không lớn chỉ vừa cho ba bốn người chen chúc,tuy nhiên lại là
một chỗ trú ẩn tạm thời có thể che mưa và giúp cho hắn không phải phơi mình
giữa rừng rậm đầy dã thú. Đó là một may mắn cho sự khởi đầu.

Kế hoạch chế tạo vũ khí cần có khâu chuẩn bị tỉ mỉ. Trần Yên đã lựa chọn ra
loại vũ khí sẽ chế tạo,đó là rìu đá.

Rìu đá có công dụng đa năng,vừa là vũ khí vừa là công cụ chặt cây lấy gỗ.Hơn
nữa chế tạo nó cũng không phức tạp như những thứ vũ khí khác.

Không phải ngẫu nhiên mà rìu đá trở thành "mốt" của người nguyên thủy thời kì
đồ đá cũ,sau này thời kì đồ đá mới xuất hiện vũ khí mới uy lực như cung và tên
mũi gắn đá nhọn,lao đầu gắn đá nhọn,...nhưng rìu đá vẫn giữ nguyên vị trí tốp
vũ khí ưa thích.

Rìu đá phần quan trọng nhất là lưỡi rìu,lưỡi rìu được tạo bằng cách ghè một
hòn đá thích hợp lấy một cạnh vát mỏng,quá trình đó phải kiểm tra để đảm bảo
viên đá không có vết rạn tránh bị vỡ khi sử dụng sau này.Sau khi được phôi thô
còn cần mài cạnh vát cho sắc mới được lưỡi rìu thành phẩm.

Trần Yên dọn dẹp một chút hốc cây,sau đó đi ra ngoài tìm đá làm rìu.

Hắn lúc trước đã để ý thấy cách chỗ gốc cổ thụ không xa có một chỗ nền rừng
trũng xuống thành một cái vũng cạn.

Ở trong đó cỏ mọc um tùm có nhiều hòn đá to nhỏ nằm lăn lóc. Địa thế khoảng
rừng này hơi dốc,Trần Yên suy đoán hẳn là nó nằm ở chân một ngọn núi lớn,có
thể một trận núi lở đã đem đá núi lăn xuống đây và phần nào mắc kẹt trong vũng
cạn. Đó là một sự may mắn thứ hai.

Trần Yên thu thập lấy vài viên đá rồi mang về hang ổ của mình. Ngồi trong hốc
cây ít nhất bảo đảm sau lưng và hai bên khuất tầm mắt của mình không bị thứ gì
đó bất thình lình tập kích,hắn yên tâm bắt tay vào việc tạo hình lưỡi rìu bằng
đá.

Một con thú hình dáng giống chuột rón rén chui ra từ cửa hang của mình. Nó
định theo thường lệ sục sạo xung quanh tìm xem thứ gì có thể ăn được
không,bỗng nó nghe thấy tiếng động ầm ĩ phía trước.

Lúc đầu con thú sợ hãi định chuồn về hang,nhưng lúc sau xác định không có nguy
hiểm gì,nó mới tò mò rón rén đi về nơi phát ra tiếng động.

Con thú giống chuột đứng xa xa hiếu kì nhìn vào hốc cây Trần Yên đang ngồi. Nó
nhìn một lúc mà không biết vì sao sinh vật kì lạ ở trong đó lại cầm một cục đá
liên tục gõ chan chát vào một cục đá khác.

Sinh vật đó khi thì phát ra tiếng kêu a a,có vẻ như "nó" đang kêu lên vì đau
đớn,lúc thì "nó" lại phát ra tiếng kêu ha ha-đương nhiên con thú không biết
đấy là tiếng cười, nó từ bé đến lớn cũng không biết cười là gì.

Con thú giống chuột ngạc nhiên chăm chú quan sát.Sau đó sinh vật kia lại đột
nhiên giận dữ kêu lên a a rồi bất ngờ cầm đá trong tay ném đi tứ tung ,dọa cho
nó hoảng sợ suýt nữa định bỏ chạy.

Sinh vật kì lạ kia ngồi im một lúc lâu,có lẽ "nó" đang nghỉ mệt.

Đột nhiên "nó" vùng dậy khiến con thú giống chuột hoảng hồn.Nó theo bản năng
lại định bỏ chạy,tuy nhiên lấy dũng khí nhìn kĩ lại,nó liền thở phào,vì nó
thấy sinh vật kia không phải đi về phía nó mà tiến đến bãi đá nhặt một đống đá
khệ nệ mang về hốc cây tiếp tục gõ chan chát.

Đứng nhìn một lúc,con thú giống chuột cuối cùng quyết định nên tránh xa sinh
vật kì lạ kia ra.Nó nghĩ sinh vật kia hành động quái dị như vậy hẳn là đầu óc
không được bình thường.

Nó không biết khái niệm "bị điên"nên không thể nghĩ rằng sinh vật kia bị điên
rồi,nó chỉ nhớ trước kia từng nhìn thấy có một con thú ăn nhầm quả dại có
độc,sau đó liên tục húc đầu vào đá cho đến chết. Nó nghĩ sinh vật kì lạ kia
đang hành động kì quặc hẳn là cũng vì như vậy. Nếu là nó biết biểu lộ cảm xúc
có lẽ sẽ thể hiện một vẻ mặt thương hại về phía sinh vật khốn khổ kia,trước
khi xoay mông bỏ đi.

Trần Yên lúc này sầu mi khổ kiếm nhìn đống đá phế phẩm lăn lóc xung quanh.

Xem video thì thấy dễ dàng nhưng bắt tay vào làm mới biết độ khó cao đến thế
nào. Các chuyên gia sinh tồn họ đã luyện tập và có kinh nghiệm nên mới chế tạo
công cụ tỉ lệ thành công cao và nhanh chóng đến vậy,còn như hắn nhìn ngựa một
lần thì chỉ vẽ ra sinh vật ngựa chẳng ra ngựa hươu chẳng ra hươu.

Trước tiên tạo phôi,nếu gõ đá quá mạnh thì đá sẽ vỡ không ra hình thù,còn gõ
nhẹ lại không hiệu quả. Hắn còn không cẩn thận mấy lần gõ vào tay không nhịn
được kêu lên aa thảm thiết. Hỏng mấy viên đá mới tạo hình ưng ý hắn haha cười
đắc ý một hồi.

Nhưng đi qua kiểm tra sản phẩm lại có nhiều vết rạn,không hợp cách,loại. Lại
làm mấy lần nữa cũng đều hỏng như vậy,Trần Yên vốn là người thiếu kiên
nhẫn,bao nhiêu công sức đổ bỏ,tay lại sưng phồng đau đớn,không nhịn được hắn
phát tiết một tiếng giận dữ vứt hết mọi thứ trong tay.

Đợi đến khi bình tĩnh lại,hắn cười khổ lại đành đi lượm đá tiếp tục công việc.
Hắn không biết một màn này đều bị một con thú giống chuột nhìn thấy,hình tượng
một sinh vật thông minh cao cấp trong mắt nó liền chỉ như một con thú ngu ngốc
ăn quả độc phát điên mà chết.

Công việc làm rìu đá đòi hỏi sự tỉ mỉ kiên nhẫn,sức quan sát,phán đoán và đôi
tay khéo léo hoặc nếu không có những cái đó thì phải giàu kinh nghiệm mới
thoải mái hoàn thành được.

Trần Yên thầm than quả nhiên một kẻ ở thế giới văn minh như hắn thì chỉ nên
sống ở thế giới văn minh mà thôi, tốt nhất đừng cho rằng mình có chút khôn vặt
thì đã có thể dễ dàng sinh hoạt ở một thế giới thiếu thốn xa lạ khác.

Chợt trong đầu hắn lóe lên một suy nghĩ. Chẳng phải trong tiểu thuyết mạng
nhân vật chính xuyên không bao giờ cũng có phúc lợi kèm theo là một hệ thống
siêu việt không gì không làm được hay sao. Hắn cũng là người xuyên không,vậy
thì theo lý phải có hệ thống kèm theo mới đúng.

Trần Yên tự cười nhạo cái ý nghĩ hoang đường của mình,nhưng sâu trong lòng hắn
vẫn nghĩ xuyên không ta còn gặp,thêm một cái hệ thống cũng chẳng có gì là kì
lạ nữa.

Đang gặp khó khăn bế tắc,không ngại thử một lần,hắn hô:

-Hệ thống kích hoạt!

Không có gì xảy ra. Hắn lại hô:

-Dung hợp hệ thống!

Im lặng.

-Hệ thống ...

-Hệ thống...

-Vừng ơi mở ra!

Một loạt mệnh lệnh từ bình thường đến quái dị phát ra,đáp lại chỉ có tiếng côn
trùng vo ve cười nhạo đâu đó.May mà một màn này con thú giống chuột nọ không
nhìn thấy,nếu không không biết nó sẽ nghĩ gì.

Trần Yên cười khổ:

-Đã biết là viển vông còn tự bêu xấu!

Trải qua một phen này Trần Yên đành thành thật tiếp tục nhặt đá chế tạo lưỡi
rìu.

Rốt cục sau bốn giờ đồng hồ chật vật hắn cuối cùng cũng tạo thành một chiếc
rìu đá.

Tay cầm là một đoạn thân cây thon dài hình cái gậy đánh bóng chày,chỗ liên kết
lưỡi rìu là một đoạn chạc cây hình chữ T,hình dáng này dồn sức nặng về lưỡi
rìu giúp tăng uy lực nhát bổ.

Hắn mất nửa tiếng dùng lưỡi rìu thành phẩm chặt cây lấy đoạn tay cầm này,lại
mất một tiếng tước vỏ dây leo khô bện thành dây buộc kiểu dây thừng loại
nhỏ,thêm nửa tiếng buộc lưỡi rìu vào tay cầm cộng với hai tiếng chế lưỡi rìu
trước đó thì tổng cộng là hơn bốn tiếng đồng hồ. Đấy là còn chưa kể có kinh
nghiệm mười mấy lần thất bại mới thành công chế tạo chiếc rìu đá này.

Cầm rìu đá trong tay Trần Yên vui mừng khôn xiết. Cuối cùng thì hắn cũng đã có
một món vũ khí tuy thô sơ nhưng là do chính tay hắn tạo ra,còn là chỗ dựa to
lớn để sinh tồn trong rừng già.

Vũ khí có ý nghĩa như thế xuất thế không thể thiếu nghi thức chào mừng. Trần
Yên cầm rìu đá bước ra khỏi hốc cây tìm một thân cây to bằng cổ tay. Hắn lựa
thế vung rìu bổ vào gốc cây. Cây nhỏ run rẩy một hồi rồi ngã rạp xuống chân
hắn. Trần Yên vui vẻ cười to:

- Lợi hại,chốc lát đã hạ đổ cái cây,thoải mái không biết bao nhiêu lần so với
cầm cục đá mà chặt.

Hắn yêu thích ngắm nghía rìu đá không thôi,càng nhìn càng thuận mắt,vung lên
hạ xuống:

- Cũng nên đặt cho nó một cái tên để kỉ niệm. Để ta nghĩ xem... phải là một
cái tên thật ngầu.. gọi là Lôi phủ đi.Rìu bổ một cái tựa như sấm sét bổ xuống
nhân gian,không gì có thể ngăn cản.

Trần Yên vừa dứt lời,bất chợt có một âm thanh kì lạ vang lên:

-Tích!Xác định điều kiện đầy đủ!Hệ thống kích hoạt thành công!

Trần Yên giật mình,xác định mình không có nghe nhầm,lập tức đứng ngây ra đó.


Sống Tốt Tại Thời Nguyên Thủy - Chương #2