7:minh Văn Hội


Người đăng: luuhaison

“Ồ không ngờ Minh Văn Hội ở Vạn thú sơn mạch lại nhỏ bé đơn giản vậy nha ._.”
Trần Lâm tặc lưỡi.
“Lần này đến ngươi !” người quản lý vui vẻ hô Trần Lâm điểm đầu thong dong đi
vào hắn và Vũ Long là hai người nhỏ tuổi nhất ở đây mọi người nghĩ hắn sẽ
nhanh chóng bị loại ra lên những kẻ đến trước cũng lười đi quản.
Trong phòng thi, ba lão già và một tiểu cô nương ngồi ở đó. Tiểu cô nương là
cháu gái của Hội phó Vương Lâm tên Vương Lan mới mười ba tuổi nhưng đã là Minh
Văn Sư sơ cấp nàng ngồi chờ ở đây cùng Vương lâm một chỗ để học hỏi thêm từ
những câu trả lời.
“ ngồi đi, ngươi trước tiên trả lời mười câu hỏi để trở thàh Minh Văn Sư sơ
cấp hoàn thành thì ngươi có thể lựa chọn nhận danh xưng cùng đặc thù dụng cụ ,
trang phục của minh văn sư hoặc tiếp tục khảo nghiệm để trở thành Minh văn sư
trung cấp” Vương Lan nói thể lệ cho Trần Lâm.
“đa tạ” Trần Lâm điểm đầu đáp.
“Vậy để những người ngoài kia không phải chờ lâu ta lên bắt đầu luôn” Vương
Lan nói ,nàng được Vương Lâm cho phép quản lý khảo nghiệm Minh Văn sư sơ cấp.
“một minh văn có thể có bao nhiêu thuộc tính?”
“Ồ đây cũng được tính là một trong mười câu hỏi sao?” Trần Lâm hơi sững sờ
không phải vì người hỏi là một tiểu hài đồng mười hai tuổi mà là câu hỏi đơn
giản đến bất ngờ.
“Đương nhiên chẳng lẽ ta không thể ra câu hỏi ?” Vương Lan lên mặt đáp nàng có
chút hưng phấn nàng nghĩ Trần Lâm bất ngờ vì nàng là người hỏi.
“Trong một minh văn có thể tụ tập đầy đủ các loại thuộc tính tùy theo cách sử
dụng của người vẽ không chỉ vậy có những cặp thuộc tính đối nghịch nếu sử dụng
không đúng cách sẽ giảm bớt sức mạnh của nhau ….” Trần Lâm cũng không muốn nói
thêm gì khác chuyện hắn biết Vũ long sẽ đến thi còn lại Luyện trận sư cùng
Luyện đan sư lên cũng muốn nhanh chóng.
Trong phòng mọi người nhìn nhau cười, không ngờ hàng năm cũng có những thí
sinh trẻ tuổi đi dự thi nhưng ít nhiều cũng trả lời được 7-8 câu hỏi vậy mà
Trần Lâm lại trả lời sai ngay từ câu đầu tiên.
Đương nhiên Trần Lâm hắn biết điểm này hắn không phải chỉ đọc những thông tin
trong những cuốn mà Thiên Sơn đưa cho hắn hắn cũng tự mình tìm hiểu cả của bên
trong tang thư các của học viện. Hắn nhẹ nhàng nói ra cắt đứt tiếng cười của
ba lão già “ các ngài có thể mang đồ ra thử” hắn nhẹ nhàng đưa tay ra bốn
thanh kiếm bay hướng ba lão già cùng tiểu cô nương hắn khong muốn dài dòng đem
một số đồ vật từ trc đến nay thử nghiệm ra.
Ba lão già cũng nhẹ nhàng cầm lấy kiếm trong tay đương nhiên trước tiên sẽ
nhìn xem một chút minh văn, bọn hắn cười mỉm rồi nhẹ vung tay thử kiếm cảnh
tượng khiến Vương Lan còn đang chuẩn bị thử kiếm lại dật mình thu về ánh mắt
ngây ngô sang lên nhìn hướng Trần Lâm.
Ba lão già thử kiếm xong cũng dật mình, bọn hắn nhìn nhau quay người về phía
Vương Lan cùng lúc nói “ Mang cho hắn dụng cụ, nguyên liệu để hắn chuẩn bị”
Vương Lâm quay người phía Trần Lâm hỏi “ Nếu như ngươi là người vẽ những minh
văn này chắc hẳn không phiền vẽ một cái khác” hắn vung tay đưa cho Trần Lâm
một bản vẽ bản vẽ này là của hội trưởng truyền xuống mọi người đã thử mọi
thuộc tính theo nhiều cách nhưng không ai có thể vẽ thành công ra minh văn.
“ cũng không phải truyện khó khăn” Trần Lâm cười đáp.
Vương Lan đi vào cùng bộ đồ dung cùng nguyên liệu,nàng cũng chờ mong liệu bản
vẽ minh văn kia sẽ là thứ gì đồ vật.
“ cảm phiền nhóc” Trần Lâm đỡ đồ dùng trên tay Vương Lan đáp.
Hai khắc đồng hồ trôi qua hắn hoàn thành bản vẽ lên một thanh trường thương
đưa cho Vương Lâm.Vương Lâm điểm một cái đầu nhẹ vung vẩy vậy mà điều bất ngờ
xảy ra.Một bên tường phòng sụp đổ mọi người khẽ lắc đầu nhìn hướng Vương Lâm
một Lão già nói “bọn ta cũng khá hồi hộp mong đợi nhưng dùng lực như vậy chẳng
phải là hơi lố quá rồi sao hội phó”
“Lố cái thằng cha ngươi a.Ta còn mới kích phát minh văn chứ còn chưa sử dụng
nội lực đây” Vương Lâm vui sướng đáp hắn cười ha ha trước mọi ánh mắt ngây
ngẩn của người.
“Đừng bảo ta đến ngươi vẽ ra cũng không biết điều này nha ” Vương Lâm khó hiểu
nhìn Trần Lâm.
“ Ha ha ha … ta mới mười năm tuổi thôi lão đây cũng là lần đầu tiên ta nhìn
thấy bản vẽ này chỉ là phối hợp các nét vẽ, thuộc tính lần đầu cũng còn chưa
biết có khớp với người vẽ không đây.”Trần Lam dật mình qua đi vậy mà quên cả
trên dưới đúng vậy hắn trc kia cũng không có cái trên dưới nhưng hôm nay đi
thi lên cũng phải ra dáng thí sinh chút ít.
Trong phòng mọi người cũng càng xửng sốt hơn,chợt phá lên cười cùng Trần Lâm
đặc biệt là Vương Lan con mắt long lanh nhìn Trần Lâm nàng cảm thấy đây là
người đầu tiên mà nàng nghĩ có lẽ sẽ còn học được từ hắn còn nhiều hơn là ở
bên cạnh Lão Vương Lâm.
“ Vương Lan có vẻ như ngươi muốn ở bên hắn rồi nha ha ha ha …. Trần Lâm khá
khá lắm ta chỉ có tiếp cho ngươi danh xưng minh văn sư cao cấp còn hơn nữa có
lẽ phải trờ lần sau rồi” Vương Lâm sung sướng cười hắn còn sợ Vương Lan theo
hắn đến già đây.
“ đa tạ Vương Lão, không biết rằng các ngài còn có thể cho ta một thỉnh cầu
?” Trần Lâm đáp.
“Đương nhiên, để ngươi xếp dưới ba lão già chúng ta đã thiệt thòi ngươi rồi ha
ha ha…” Dương lão cười đáp.
“ Ta có một người bạn đang vội cũng muốn thi cả Luyện đan sư và luyện trận sư
đang chờ ngoài kia không biết các ngài có thể tiếp xuống cho hắn vào đâu”
Vũ Long được mời vào năm người điểm một cái đầu ý bảo hắn ngồi xuống.Trần Lâm
hí hửng tỏ vẻ trưởng bối với tên kia vẻ mặt đắc ý cười ha ha.
Vũ Long cũng không nói gì hắn đọc sách bên ngoài còn nhiều hơn Trần Lâm nữa để
tên này lên mặt một lúc cũng không chết ai haha.
Hai khắc đồng hồ về sau ba lão giả nhìn nhau cười có thể nhìn trong mắt có một
tia sang niềm hy vọng đúng vậy đến đây hãy hỏi tại sao nơi đây lại giản dị như
vậy.Nơi đây trước kia còn là một nơi to bự còn hơn Nam Cung học viện vậy bâu
giờ đâu.
Hai người cáo từ chuẩn bị lui ra ngoài thì Vương Lâm gọi lại hỏi “Không biết
các ngươi có thể đưa tiểu oa nhi này theo ::) nàng thế nhưng là rất ham học
hứng thú với những thứ mới mẻ của miinh văn”.
Hai người cười nói “ bọn ta cũng không phải người keo kiệt các đã tham gia vậy
thì có lẽ lên cho các ngươi chút quà mọn vậy nhưng có lẽ ngoài bốn vị ra thì
nếu truyền ra ngoài người đó hẳn sẽ đến tìm các vị sau ha ha ha…” hai người
đưa cho ba người kia ba cuốn chép tay về minh văn và đương nhiên người kia ở
đây chỉ để dọa bóng gió bọn họ cũng ý là Thiên Sơn dù sao cũng là đồ của hắn
nha.
“cảm ơn hai vị” Vương Lâm cũng thay đổi cách xưng hô dù sao hai tên này cũnng
là Minh Văn sư cao cấp rồi nha.
“khoan đã sau khi đọc hết chỗ này đâu ta muốn tìm các ngươi thì đi đâu”Vương
Lan vẻ mặt chờ mong đáp.
“ồ vậy thì đến Hạt gia bọn ta dự định sẽ đến nơi đó xin vào Hạt gia làm việc
đâu” Trần Lâm đáp.
“vậy thì để cảm ơn lão già bọn ta cũng có thể giúp chút đỉnh nha biết đâu sau
này có việc cũng tiện đến đó làm phiền hai vị ha ha ha…” Dương lão cườp đáp.
‘ cảm tạ hai vị vậy sáng mai bọn ta sẽ phải qua phiền hai vị lần nữa rồi nha”
đáp xong hai người thẳng hướng Luyện đan hội bước chân.


Song Tài Xưng Bá - Chương #7