Mạc Thập


Người đăng: luuhaison

Rà soát lại một lần đồ trong hang động thì bao gồm một chiếc điện thoại, áo
choàng một số loại đá đặc có tử sắc có lục sắc có lại màu lam trông chúng
không khác những viên thiên tinh thạch chỉ có về màu sắc thì Thiên tinh thạch
lại mang màu đỏ.
Còn lại một số đồ vật hắn cũng chưa thể xác định được chỉ có vể vứt vào một
góc trong không gian giới chỉ.
Hắn cùng Tử Liên ngồi đọc qua số sách luyện đan cũng có thể nếm thử qua luyện
chế một số loại đan dược.
‘ Oáppps~~’
‘ Rầm’ Thiên Sơn cước bay vào người Tử Liên, nàng ta lăn lăn đến 2 vòng rồi
ngã ra khỏi giường.
‘ hzzz làm gì mà phải đạp người khác vậy chứ 3-4 tuổi muội vẫn ôm huynh đi ngủ
vậy thôi’ Tử Liên làm vẻ mặt vô tội với đôi mắt to tròn long lanh nhìn về phía
Thiên Sơn.
Thiên Sơn trừng mắt giơ lên ngón giữa.
Tử Liên lè lưỡi hì hì cười, hôm nay hai người sẽ cùng đi đến đấu võ tràng tại
Hoàng Lan Thành tuy nói với thực lực hai người cũng không cần phải quá lo lắng
nhưng dù sao vẫn phải đi qua một phen tìm hiểu.
Trên đường Tử Liên bám víu lấy tay trái của Thiên Sơn tung tăng, còn tên kia
lại ngó nghiêng như đang tìm kiếm thứ gì. Nhưng ngó qua ngó lại thì cũng chỉ
bắt gặp những con mắt đang hằm hằm nhìn hắn chằm chằm cũng có thể nói nếu như
ánh mắt có thể giết người thì hắn cũng đã ra đi từ khi ở trái đất rồi kìa.
Một đường đi đến đấu võ tràng cũng không nói là khó khăn cũng chỉ là gặp qua
một tên đần độn Thiên cốt cảnh cũng dám lăng xăng nhảy nhót trước mặt hai
người chỉ thấy Thiên Sơn dùng tay gạt hắn một cái đơn giản cũng không ai cảm
giác được nguyên lực ba động nhưng tên kia lại ngã nằm trên đất đần độn u mê.
Lên đến đấu võ tràng thời điểm hắn có tìm kiếm lấy một tên Trùng Sinh cảnh nhị
trọng đang suy tư điều gì thì hắn kéo tên này rra khỏi suy nghĩ bằng ba viên
Xích Lan đơn, đây cũng không phải là tên đan dược chỉ là hắn luyện qua quá
nhiều đan dược cũng không muốn nhớ những thứ không cần nhớ.
Chỉ thấy tên kia giật mình quay về phía Thiên Sơn ngẩn ngơ nhìn lấy gương mặt
tươi cười của hắn.
‘ Huy…. Huyết Lan Thọ’ người thanh niên trừng to con mắt nhìn xuống ba viên
đang nằm trên tay Thiên Sơn.
‘ Ồ thì ra gọi vậy ha ha ha không ngờ trông vậy mà ngươi cũng là một cái luyện
đan sư ?’ Thiên Sơn cười nói.
‘ Không không chỉ là ta có đọc qua một số sách về đan dược’
Người kia bây giờ cũng bình tĩnh trở lại, hắn là một con trai một của một cái
người hầu nhưng lại là đứa con bị vứt bỏ của Mạc Danh thành chủ Hoàng Lan
Thành tuy bên ngoài hắn ăn mặc hoa phục đẹp đẽ nhưng thực lòng mà nói hắn cũng
đéo cần vì sao ư đối với những người kia hắn còn chẳng có giá trị bằng một góc
của chiếc áo hắn mặc.
Tên kia Mạc Danh có tổng cộng chín người con thêm hắn là mười người trong đấy
thì có hai người con trai khác của Mạc Danh cũng có cảnh giống hắn là con trai
của bà vợ thứ tư của Mạc Danh . Hai anh em kia một tên gọi Mạc Lục một gọi Mạc
Bát còn hắn gọi Mạc Thập và duy chỉ có ba người hắn thì được đặt tên như đánh
cho một cái con số vậy.
Ba người chơi khá thân có cuộc sống vui vẻ, không quan tâm đến lời nói của
những kẻ khác cho đến hai tháng về trước gia gia của hắn Mạc Trọng ngã bệnh,
Mạc Danh lên làm Hoàng Lan Thành thành chủ.
Bên ngoài người chuyền tai nhau là do bị một tên đầu bếp hãm hại do sích mích
chuyện gì có vẻ như do Mạc Trọng muốn đuổi hắn đi. Nhưng tên đầu bếp kia lại
không bị xử tử lý do sao ? Khi đến phòng hắn thì hắn đã mất tích.
Mạc Trọng ngã bệnh bởi bị đánh thuốc độc bởi một tên đầu bếp nhưng các nội y
lại bó tay nhưng Hoàng Lan Thành cũng không có Luyện đan hội không có người
cứu chữa hắn đã dần dần bị ăn mòn để kéo dài tuổi thọ Mạc Danh đã từng một lần
qua Thiên Nguyên Thành đấu giá khi nghe nói đến Huyết Lan Thọ xuất hiện mười
đơn. Nhưng khi về đến Hoàng Lan Thành Mạc Danh lại chỉ cầm trên tay có một
viên đơn.
Ba người Mạc Lục, Mạc Bát, Mạc Thập bắt đầu học về luyện đan thuật, không
ai chỉ dạy bọn họ cắm đầu vào thứ họ ,cần những viên đan có thể kéo dài thọ
mệnh. Nhưng có đọc đến bao nhiêu sách vở cũng chẳng hiểu được mọi thứ hắn biết
là nhận biết đan dược.
‘ hahaha coi như ngươi cái người thông minh, nếu thấy thích ta có thể cho
ngươi ba viên đơn này chỉ cần có thể giúp ta trả lời một số câu hỏi’ Thiên Sơn
cười nói, nhìn Mạc Thập vẻ mặt đủ để thấy hắn rất muốn có ba viên đơn này.
‘ các ngươi có thể đợi tại đây bao lâu’ Mạc Thập kì thực rất cần những viên
đan này hắn không biết Thiên Sơn định hỏi hắn cái gì chỉ biết lúc này là lúc
gọi hai tên kia đến.
‘ ừm vậy đi nếu ngươi có cái gì việc quan trọng cần đi thì một khắc nữa đợi
quay lại đây’ Thiên Sơn đáp.
Qua vẻ mặt của tên này hắn Thiên Sơn nhưng là không cho rằng tên này sẽ làm
cái gì mờ ám như gọi người đến cưỡng đoạt nhưng dù sao cũg cần chắc chắn hắn
sẽ đợi tại một góc quan sát dù sao mấy ngày nay hai người một khỉ cũng chỉ
nhai có toàn đan dược với dược tài cũng chưa có một bữa sơn hào hải vị hoành
tráng nào đây.
Hai người một khỉ kiếm một quán ăn bên ngoài đánh chén, hai người một khi
ngồi ăn nhưng lại ăn hết sạch sanh đồ ăn của quán đấy trong một ngày khiến mọi
người tức dận nhưng ánh mắt của họ lại làm Tiểu Thanh thấy mất ngon và họ đã
được Tiểu Thanh hỗ trợ để có một giấc mơ êm đềm.
Một khắc đồng hồ qua đi Mạc Thập xuất hiện cùng anh em Mạc Lục. Một khắc đồng
hồ lại qua đi ba người vẫn đứng đợi nhưng cũng không hề có một lời oán trách
Mạc Thập, ba người thất vọng vẻ mặt buồn rầu đợi đến một cái giờ đồng hồ về
sau hai người một khỉ lại một lần nữa lọt vào trong tầm mắt Mạc Thập.
Thiên Sơn tươi cười đến trước người Mạc Thập, trong tay lại chìa ra lém cho
ba viên Huyết Lan Thọ. Mặc kệ cho ba người ngẩn tò te ra trước hành động của
hắn. hắn mới lại chẳng quan tâm mà hỏi
‘ ba người các ngươi đều là người Hoàn Lan Thành ?’
‘ Đúng đúng ta gọi Mạc Thập hai người này là Mạc Lục cùng Mạc Bát là hai anh
em, bọn ta đều là người ở đây’
‘ Tám ngày nữa cá ngươi cũng sẽ tham gia thi đấu ?’
‘ Đúng vậy, cả ba sẽ đều tham gia’ Mạc Thập không hiểu tại sao Thiên Sơn lại
hỏi những điều này nhưng hắn nhận đồ của người khác nên hắn cũng mặc kệ dù sao
thỏa thuận cũng chỉ là trả lời những câu hỏi của hắn.
‘ ba người các ngươi biết những gì về cách thức thi đấu, luật lệ ? chỉ cần
nói rõ ràng những thứ các ngươi biết như vậy ba viên đan kia là của các ngươi’
Ba người cũng sửng sốt tên này là một cái luyện đan người ? một cái đần độn
người ? một cái phá gia chi tử ? Mạc Danh ngày đó khi đi nhưng là cầm đến tích
lũy của Hoàng Lan thành có thể nói là một số tiền nhỏ sao vậy mà về đến lại
chỉ cầm được một viên Huyết Lan Thọ.
Ba người cũng không có gì suy nghĩ Mạc Lục là người đứng thứ mười vị trí đầu
tại Hoàng Lan Thành đương nhiên có thể nói luật lệ, cách thức thi đấu cũng
không có gì xa lạ với hắn.
Sau khi nhận được câu trả lời Tử Liên liền kéo kéo Thiên Sơn đi luôn, nàng
nhưng là rất mong chờ ngày hôm nay vì Thiên Sơn hắn nói sẽ đưa nàng đi chơi
sau khi chuẩn bị xong cho trận đấu.
Nhưng ba người lại giữ lại hỏi làm nàng thực sự rất bực mình.
‘ không biết hai vị đây là cái Luyện đan sư’
‘ Như vậy thì sao’ Tử Liên cáu kỉnh đáp.
Mạc Thập cũng là vừa vui vừa sợ hắn đã từng nhờ rất nhiều luyện đan người từng
đi qua thành nhưng là cũng chẳng ai có thể chữa giúp Mạc Trọng chỉ cố gắng
kiếm tiền của gia gia hắn từ ba người nhưng hôm nay nhìn thấy Thiên Sơn cùng
Tử Liên hai người tuy tuổi tác có tương tự nhưng không hiểu rõ ra sao nhưng
hắn lại rất muốn thử hắn trao đổi với an hem Mạc Lục.
Ba người cũng trở lên khẩn trương nhìn về Thiên Sơn.
‘ tại hạ là một cái người học dược còn vị tiểu cô nương đây là muội muội của
ta một cái cao cấp luyện đan sư’ Thiên Sơn cũng vẫn là mỉm cười đáp hắn đương
nhiên không có như vậy Tử Liên vội vàng.
Ba người nghe xong cũng hơi giật mình nhưng lại quay mặt hướng Tử Liên vẻ mặt
khẩn cầu nói
‘ ta có một cái gia gia mắc bệnh cũng hai tháng nếu như không thể chữa khỏi
thì ba viên đan dược này cũng chỉ kéo dài được tuổi thọ của lão ba quý nữa.


Song Tài Xưng Bá - Chương #19