Người đăng: Anhtucpham
Đại Thế Giới là nơi ăn chơi, nghỉ ngơi dành cho các đại gia Sài thành, tọa lạc
bên đại lộ Võ Văn Kiệt (Đông- Tây) quận 5, sát kênh Tàu hũ, một nhánh sông Sài
Gòn. Đây là mảnh đất nhỏ nằm trong khối bất động sản khổng lồ với các tòa nhà,
khu thương mại, nhà hàng, vũ trường thuộc sở hữu của Lý tổng. Đại Thế Giới có
khuôn viên rộng hơn chục hecta, được bố trí vườn cây trái khắp nơi tạo không
gian mát mẻ. Mặt tiền có hàng rào kiên cố, chỉ 1 cổng lớn để ra vào, có bảo vệ
đứng canh 24/24h. Một khoảng sân rộng đậu xe hơi, bên phải là khu vực Bar
cafe, chính giữa là tòa nhà màu xanh dương hình hộp cao 4 tầng, bên trong đó
có đầy đủ các món ăn chơi từ casino, kara, mát xa, vũ trường và phòng nghỉ tại
chỗ. Chỉ cần bỏ ra 5.000 USD, khách hàng sẽ được bao trọn gói 1 phòng ngủ qua
đêm, với một em chân dài phục vụ từ A tới Z. Đằng sau tòa nhà có một hồ bơi
nhân tạo lớn, tiếp đến là suối nước nóng. Bên trái, bên phải là khu thể thao
với đầy đủ phòng tập thể hình, cầu lông, tennis và cả sân gôn mini.
Chiếc xe Camry chạy thẳng vào cổng, gã Lẽo cái mở cửa kính xe đưa ra thẻ gì đó
khiến mấy tên bảo vệ phải cúi đầu chào. Xe đậu vào bãi, cả bọn không đi vào
trong tòa nhà màu xanh dương, mà vòng theo lối hông bên phải ra phía sau.
Lúc này, Gia Bảo cũng vừa tới, chàng vội trả tiền xe ôm, tập tễnh bước vào
cổng. Hai tên bảo vệ đứng ra chặn chàng lại, một tên nói to:
- Anh kia, vô đây có việc gì không?
Gia Bảo ấp úng, vừa trả lời vừa chỉ về phía bọn Phú Dũng đang khuất dần:
- Tôi, tôi đi theo mấy người bạn, họ mới vào bên trong kia.
Gã bảo vệ gạt tay Gia Bảo ra, nói chặn họng:
- Anh đi đi. Ở đây chỉ những người có thẻ hội viên mới được vô. Chúng tôi
cũng chỉ là làm công ăn lương thôi. Để anh vô, ông chủ trách tội thật khó ăn
nói.
Gia Bảo thấy bực lắm, nhưng chàng lại nghe từ “ làm công ăn lương” nên cũng
nguôi giận. Chàng đứng lặng đó nhìn toàn cảnh Đại Thế Giới với vẻ buồn rầu.
Đúng lúc thoáng thấy có bóng 2 người khả nghi trên sân thượng tòa nhà, có vẻ
họ đang dõi theo từng bước đi của bọn Phú Dũng. Linh cảm Gia Bảo cho thấy có
điều gì đó bất ổn. Chàng lo lắng, bồn chồn trong người, chống nạng quay đầu đi
về…
Gã Lẽo cái dẫn Phú Dũng, Ngọc Thảo đi vòng 1 nửa quanh hồ bơi, xung quay hồ
cây trái được trồng xanh mát, xum xê quả. Bên thành hồ, hơn hai chục tên
Gangster mặc vest đen, đi giầy đen, đeo kính đen, đứng im thành hàng như những
bức tượng, nhằm phô trương lực lượng với bọn Phú Dũng. Bên dưới mặt nước hồ
trong vắt, có thể nhìn thấu đáy. Bốn, năm cô gái vừa bơi lội, vừa cười đùa
huyên náo. Lý tổng nằm trên ghế tắm nắng cuối góc phải hồ bơi. Hắn nằm ngửa ra
ghế, mình trần, mặc quần xà lỏn hoa lòe loẹt để lộ chân ngắn củn, thân hình
béo tròn, đầu trọc lóc, mắt đeo kính mát. Sau lưng có hai tên Gangster đứng
canh, hai bên hông hắn là hai em tươi mát, bận Bikini xanh đỏ đang ngồi trong
tư thế quỳ sát bên, vừa mát xa vừa bôi kem chống nắng cho y. Gần đó là cái bàn
đá có ghế tựa, trên bàn có vài chai rượu Whisky và đĩa trái cây lớn. Một cô
gái đang ngồi trên ghế, tay cầm con dao thái lan cắt gọt trái cây. Nàng bận
bikini màu trắng, có quần khăn tắm hở từ rốn lên, thân hình bốc lửa. Thấy bọn
Phú Dũng đến, nàng đứng dậy, tháo khăn tắm ra, đi về hướng hồ nước nhưng lại
hơi chếch ngang qua mặt Phú Dũng. Cô nàng cao hơn chàng vài phân, tóc đen dài
vẫn còn ướt, những giọt nước lăn tăn nhảy múa trên vai, trên bộ ngực đẫy đà
đầy khiêu khích. Mùi nước hoa hàng hiệu thoang thoảng như mê hoặc lòng người.
Nàng đá lông nheo với chàng rất đa tình, rồi nhảy cầu xuống hòa quyện vào dòng
nước. Phú Dũng không quan tâm hành động của cô gái, nhưng chàng vẫn dõi mắt
nhìn theo. Chàng sực nhớ ra đã thấy cô nàng trên ti vi thì phải, à là Dương Á
Hân - Á hậu hoàn vũ. Cô ta ở đây làm gì nhỉ ?
Còn cách Lý tổng khoảng 5 mét, Lão Cái nói bọn Phú Dũng đứng yên đợi, còn lão
chạy về phía Lý tổng, tỏ vẻ cung kính như thái giám gặp hoàng thượng. Hắn nói
sì sồ gì đó với Lý tổng, bọn Phú Dũng nghe không hiểu. Đoạn Lý tổng từ từ ngồi
dậy, nhưng vẫn không rời ghế, ra hiệu tay cho mấy em chân dài lui ra. Hắn nói,
có vẻ sành tiếng việt hơn tên Lão Cái nhiều:
- Nghe nói cậu là người múa lân giỏi nhất ở LSR Phù Đổng ?
Phú Dũng từ tốn, chàng trả lời rằng:
- Thưa ngài, đó chẳng qua là do anh em quý mến nói vui vậy thui, chứ tui có
tài càn gì đâu.
- Hảo hảo. Tuổi trẻ mà biết khiêm tốn như cậu là hiếm, tôi đặt niềm tin rất
lớn vào lớp thanh niên bây giờ
Đoạn Lý tổng nói tiếp:
- Tôi có ý muốn cậu hợp tác làm ăn với tôi, đôi bên cùng có lợi. Cậu yên tâm
, đi theo Lý tổng này chưa có ai than khổ bao giờ. Cậu sẽ có tương lai, có
tiền tài, danh vọng và gái đẹp.
Hắn hếch mắt về phía mấy cô gái dưới hồ nước, đồng thời chỉ tay về phía Ngọc
Thảo
- Người đẹp Á Hân kia, chắc cậu cũng biết chứ. Nếu cậu thích, tôi sẵn sàng
chi mạnh tay để nàng ta phục vụ cậu một đêm khoái lạc. Ah. Chứ cái loại đùi
to, chân ngắn, mắt ti hí kia. Nhạt miệng...Hic. Chỉ cần ở Đại hội LSR lần này,
cậu nghe theo ý tôi là được, tôi bảo cậu thắng thì cậu thắng, tôi bảo cậu thua
thì cậu thua. Wá đơn giản !
Nghe hắn vừa nói vừa chỉ vào mình, Ngọc Thảo tức sôi máu, nàng núp sau lưng
Phú Dũng, tay kéo vạt áo chàng, miệng gậm gừ. Nhưng nàng nghĩ mà hắn nói cũng
đúng, mình chân ngắn hơn cô ả thiệt.
Lão Lý tổng này có vẻ ăn nói khéo léo dễ nghe, lời hắn nói đầy cắm dỗ, nhưng
cũng chứa gươm giáo ẩn trong đó. Phú Dũng không phải suy nghĩ nhiều, chàng đáp
lời rằng:
- Trên đời này, không ai cho không ai cái gì cả. Nếu ngài cần gì, giúp được
tui sẵn sàng giúp. Còn làm những chuyện bán rẻ lương tâm, phản bạn cầu vinh đó
không phải là tinh thần của người Việt nói chung, của bản thân tui nói riêng.
Gã Lý tổng cười khẩy, nói khếch tướng:
- Người Nhật nói về tinh thần dân tộc tôi có nghe ? Chứ người Việt ? Theo
tôi, bản tính người Việt rất dễ thay đồi và hám tiền thì đúng hơn. Lịch sử
ngàn đời nay cho thấy, mỗi khi quân Trung Quốc tràn sang Nam Việt, lại có hàng
ngàn người Việt cơ hội chủ nghĩa bám theo hòng kiếm lợi, bán rẻ người thân,
bạn bè. Quan trọng nhất vẫn là sức mạnh đồng tiền?
Phú Dũng đối đáp ngay:
- Thưa ngài. Đó chỉ là bộ phận nhỏ bọn Việt gian, cũng như bên Trung Hoa ngài
có Hán gian vậy, không thể đem đánh đồng được. Người Việt Nam chúng tui cũng
có câu: “ Ta thà làm quỷ nước Nam, chứ không thèm làm vương đất Bắc ”
- Mẹ kiếp ! Mày nghĩ mày là Trần Bình Trọng chắc ….
Lý tổng quát, vỗ tay độp độp 2 cái. Một chiếc cần cẩu khu trục giống cái cần
cầu sử dụng trong công trình xây dựng được đẩy ra. Phần thân trụ cần được đẩy
lên cao hơn tầng hai tòa nhà, đầu cần dài hơn 30 thước, quay ngang ra giữa
lòng hồ nước. Đỉnh cần có ròng rọc móc dây treo thằng Bình còi lơ lửng trên
mặt hồ. Thằng nhỏ bị sợi dây thừng cột chặt thân mình cuốn 4, 5 vòng không sao
cựa quậy được, miệng mếu máo rên:
- Anh Phú Dũng. Cứu em, cứu em với...
Phú Dũng đỏ bừng mặt, nóng ran trong người, chàng cố trấn tĩnh lại, nói:
- Nó chỉ là thằng nhỏ đánh giấy thui. Ông cũng là một người danh tiếng ở Sài
thành, seo lại giở trò hèn hạ. Ông đang thuyết phục hay uy hiếp tui vậy?
Lý tổng ré lên cười man rợ, giọng điệu đầy vẻ khiêu khích:
- Haha. Lý tổng này cái gì mà không dám làm, miễn là sinh ra tiền là được
rồi. Lẽ nào rượu mời không uống, mày muốn uống rượu phạt.
Phú Dũng vẫn không thay đổi lập trường, chàng trả lời giọng đanh thét:
- Không những tui không đồng ý, mà tui thề sẽ đưa người anh em của tui ra
khỏi đây an toàn. Nếu không, tôi sẽ không còn là Trần Phú Dũng nữa.
Lý tổng nổi giận đùng đùng, hắn tháo kính mát ra, ném mạnh xuống nền
“ Đoàng”
Viên đạn bay vút chéo cách đỉnh đầu Phú Dũng nửa mét, trúng ngay chai rượu
trên bàn đá, nước chảy lênh láng. Ngay lập tức, chàng vận thiên lý hành không
lao nhanh đến bên bàn đá, chụp con dao thái lan phóng về phía tên cầm lái cần
cẩu khu trục. Bị trúng 1 dao, hắn gục xuống, nhưng vẫn kịp đưa tay bấm nút gì
đó. Chiếc cần cẩu khu trục rung chuyển, ròng rọc đầu cần bung ra. Thằng Bình
còi rơi tự do từ độ cao hơn 20 thước xuống hồ nước, tay chân bị trói chặt
khiến thằng nhỏ không sao ngóc đầu lên được, miệng uống no nước, nhấn chìm dần
xuống lòng hồ,.
Trước tình thế bất ngờ đó, Ngọc Thảo vội cởi áo thun ném xuống nền, để lộ coóc
sê màu đen ra, nàng lao thân mình xuống dòng nước không chần chừ, bơi ngược về
phía thằng Bình còi.
Trên bờ, cả đám Gangster lao về phía Phú Dũng, miệng gào thét:
- Bảo vệ ông chủ, bảo vệ ông chủ…
Phú Dũng đã có hơn 10 năm theo học Vovinam- Việt võ đạo, với chàng mấy tên
Gangster to xác mà chậm chạp này không phải ăn nhằm gì. Chàng tả xung hữu đột
như gia thoại Triệu Tử Long phá vòng vây Đương Dương. Chàng liên tục khóa tay,
đánh trỏ, lên gối, đấm ngang, đấm móc, tung liên hoàn cước đạp 2 tên văng
xuống nước, phi thân lên không trung, kẹp cổ 2 tên một lúc vật ngửa ra…. Trong
chốc lát, hơn hai chục tên nằm sóng soài ra nền đất, kêu la đau đớn thảm khốc.
Lúc này, Ngọc Thảo cũng đã kịp vớt thằng Bình còi lên, lôi vào bờ, cởi trói
cho thằng nhỏ. Đoạn nàng vuốt mái tóc, quay sang nhìn về phía chàng, nhe răng
cười:
- Phải cảm ơn tớ nha.
Phú Dũng nhìn nàng bằng ánh mắt trìu mền. Xong, chàng tiến về phía Lý tổng. Lý
tổng ngồi im bất động trên ghế, nổi da gà, mồ hôi nhễ nhại, muốn tè ra quần,
câm họng không phát ra tiếng. Lão Cái nấp sau ghế, quỳ bốn chân như một con
chó, miệng rên la:
- Đại anh hùng, đại anh hùng, xin đừng làm hại Ngộ…
Cùng thời điểm đó, trên nóc sân thượng tòa nhà màu xanh dương, Gia Bảo và tên
võ sĩ người Thái đang trong thế đối đầu, sẵn sàng cho một trận Long tranh hổ
đấu...