Người đăng: snowwhite1807
Buổi trưa, ông Tùng điện qua báo cho bố mẹ Hoàng rằng Long sẽ ăn bên
này để họ yên tâm. Còn Long nguyên hôm nay sẽ ở bên này. Mấy ngày sau
cũng vậy. Long không có để ý chuyện ở đâu, nên cũng không ý kiến.
Cả sáng đó, Long dùng để ghi nhớ khẩu quyết của Nam Thiên Cửu Thức.
Quả thực khẩu quyết này dù Việt hoá cho phù hợp với hiện đại,
không còn là Hán Việt hay Hán Nôm nữa, mà Long vẫn thấy khá khó
hiểu. Cũng không phải vì nó tối nghĩa, mà vì nó quá nhiều nghĩa.
Mỗi lần đọc là 1 lần hiểu, tưởng như 9 dòng khẩu quyết, là kết
tinh của tất cả những gì tồn tại. Chỉ có 9 dòng, nhưng khiến Long
mất cả buổi sáng để ghi nhớ. Từng câu luôn gợi lên nhiều suy nghĩ,
những suy nghĩ ấy lấn át luôn đi những câu sau, khiến người đọc khó
nhớ, rồi khi dần dần chìm vào suy tưởng, khi tỉnh lại sẽ chẳng nhớ
khẩu quyết mình đọc là gì. Tựa như 1 ma trận tri thức bủa vây lấy
tâm trí. Khi tán đi, đọng lại chỉ là mơ màng. Tưởng như hiểu ra
nhiều điều nhưng thực chất là con số 0. Đây chính là sự huyền ảo
của Nam Thiên Cửu Quyết. 9 dòng thần quyết của nước Việt.
Long dùng cả buổi sáng để ghi nhớ hết Cửu Quyết cũng đã có thể
gọi là dạng thiên tài rồi. Có người còn phải dùng hết 9 ngày, mỗi
ngày nhớ 1 câu mới đủ để học thuộc Cửu Quyết. Long được như vậy
phần nào cũng nhờ sự giúp đỡ của khả năng ghi nhớ siêu phàm mà
cuốn sách ban tặng khi dung hợp lần đầu. Chứ nếu tự thân Long khi
trước, có lẽ cũng mất vài ngày. Chính ông Tùng cũng cực kì bất
ngờ. Ông để ý Long chỉ dùng có 4 giờ 45 phút. Đây là người học
thuộc Cửu Quyết nhanh nhất mà ông biết. Dù là những Nam Thiên Tướng
cũng không có ai là dùng ít hơn 36 giờ cả. Điều này khiến ông liên
tưởng đến 1 tương lai vững chắc của Việt Nam khi có Long. Ông rất kì
vọng vào Long, càng tò mò về hình xăm của Long khi luyện Cửu Thức
sẽ là gì.
Long cũng khá tò mò khi mình luyện thì hình xăm của mình sẽ là
gì, ở đâu. Vì theo ông Tùng từng nói vết xăm sẽ xuất hiện ngẫu
nhiên, có thể ở tay, chân, ngực, bụng, cổ, hay thậm chí thằng nhỏ
cũng có thế. Miễn là có da thịt. Long tạm dừng, đi nấu cơm 2 bác
cháu ăn. Bữa cơm cũng đạm bạc, nhưng đủ dinh dưỡng.
Ăn xong, ông Tùng mới chỉ Long cách luyện Cửu Thức. Luyện Cửu Thức,
theo như lời ông nói thì khó nhất chính là bước đầu tiên: giác ngộ.
Cần phải từ mênh mông tri thức chứa trong Cửu Thức tìm thấy bản
chất của mình, phù hợp nhất với con người mình. Có như vậy, khi
luyện mới thuận buồm xuôi gió, sẽ không phải bỡ ngỡ vừa luyện vừa
tìm hiểu hướng đi mà hướng ấy đã có sẵn, việc cần làm là phá vỡ
chướng ngại vật trên con đường đã chọn. Không có phải như các cái
công pháp của Trung Quốc hay chú thuật của tây Phương, hay đạo kinh
của Phật Giáo, cần vừa luyện vừa giác ngộ, tìm hiểu hướng đi của
bản thân từng bước từng bước 1, khi đến độ cao nhất định, sẽ ngày
càng khó để bước thêm. Nam Thiên Cửu Quyết khơi gợi hướng đi của
chính bản thân người luyện, giúp họ nắm bắt rõ bản thân cần gì,
thích hợp thứ gì, từ đó sẽ dễ dàng tiến bước hơn mà lại không lo
sợ bước lầm. Chính vì vậy, giữa biển tri thức mệnh mông hàm chứa
bên trong Cửu Quyết, việc lựa chọn lấy hướng đi của bản thân chính
là việc khó nhất trong suốt quá trình luyện.
Long đang ngồi im, khoanh chân lại, 2 tay đặt lên 2 bên đầu gối. Ông
Tùng bảo ngồi như vậy, thứ nhất là kinh mạch thẳng, đỉnh đầu hướng
trời, hậu môn hướng đất, cơ thể dễ tiếp nhận tinh hoa đất trời, đào
thải chướng khí trong cơ thể. Tư thế ngồi khoanh chân, 2 tay đặt trên
đầu gối, đầu ngón cái và ngón giữa chạm nhau, lòng bàn tay ngửa
lên, theo ông Tùng giải thích thì … ông chả giải thích, ông cũng không
có nói tới. Long cũng kệ, đợi dung hợp xong Long cũng biết thôi, vì
kiểu gì chả có trong Thần sách đại nhân.
- Hít sâu, giữ lấy luồng khí ấy trong cơ thể, dùng ý thức, cố
gắng đưa nó hoà nhập vào từng mạch máu, lưu thông khắp cơ thể. Đừng
để ý tới cảm giác muốn thở ra, đè nén nó, áp chế nó, để ý thức
chạy theo từng mạch máu. Đè nén hết sức có thể, khi không chịu
được nữa, thở ra rồi lặp lại. Tới khi nào trong tâm trí của cháu
có sự chuyển biến khác thường, lần sau hãy nhẩm Cửu Quyết trong
suốt quá trình.
Long làm theo lời ông Tùng, quả thực khá là khó áp chế cảm giác
ngột ngạt, muốn thở ra. Dù ý thức của Long được gia cường nhờ lần
dung hợp 3 vừa rồi, nhưng kĩ xảo vận dụng thì chưa đâu vào đâu. Hắn
từng tách ý thức phóng ra ngoài, còn dùng để nội thị, dẫn khí
thì chưa. Nội thị, khó hơn điều khiển nhiều. Biến ý thức đang có
chất, có tác động vật lí tới bên ngoài sang vô chất, thầm thấu qua
các cơ quan trong cơ thể, cảm nhận hình ảnh, sự tồn tại của những
điều mà mắt thường không nhìn thấy trong cơ thể, dù là Long có dị
năng tinh thần hệ cũng khó làm được ngay trong lần đầu. Long phải
tập trung hết sức, và thử tới lần thứ 4 mới có chút tiến triển.
Long nhìn thấy đầu tiền chính là trái tim của mình. Nó đập nhịp
nhàng, nhưng từng nhịp lại hiện lên sự mạnh mẽ, dứt khoát. Theo
từng nhịp đập, sẽ có 1 luồng nhiệt năng từ tim toả ra. Long nhìn
thấy, có 1 ngọn lửa, khi ẩn khi hiện bao trùm lên toàn bộ trái tim.
“Không lẽ đây chính là ngọn lửa sinh mệnh của mình? Thật đẹp. Có
lẽ chỉ có thể thấy bằng ý thức khi dùng nội thị”, Long không phân
tâm nữa, di chuyển ý thức theo từng mạch máu, quan sát toàn bộ cơ
thể hắn. Long nhìn thấy nhiều thứ mà có lẽ khoa học hiện tại chưa
đủ khả năng để biết. Long nhìn thấy đan điền của hắn. 1 khối cầu
màu đỏ, nằm yên vị dưới rốn 2cm (vì cơ thể Long còn nhỏ), khối cầu
ấy đang tự động xoay tròn, hút lấy từng tia khí màu lam nhạt mỏng
manh trong cơ thể hắn. Tốc độ xoay khá thong thả. Long lại chuyển ý
thức tới giữa ngực, nơi huyệt Đản Trung tồn tại. Long thấy 1 quả
cầu khí màu trắng tại đó, cũng đang xoay thong thả, nhưng không hút
lấy mà nhả ra những tia khí trắng nhỏ, theo mạch máu đi khắp cơ
thể. Tiếp tục di chuyển lên trên, đến giữa 2 chân mày, huyệt Ấn
Đường, nơi đây là vị trí tồn tại của ý thức. Huyệt Ấn Đường của
Long là 1 vòng xoáy, chứ không phải là 1 quả cầu như Đan Điền hay
Đản Trung. “Sao lại là 1 vòng xoáy? Đm xoáy xoáy, nhưng nhìn cũng
đẹp, thần bí phết. Như 1 dải ngân hà vậy. Mấy đốm sáng đầy màu
sắc kia là cái éo gì thế?” Long đưa ý thức lại gần, hắn thấy,
những đốm sáng đó chính là những kí ức của hắn. Mọi kí ức hiện
lên, mỗi đốm sáng là kí ức của 1 ngày, 1 đốm sáng mới sẽ xuất
hiện mỗi khi hắn ngủ dậy. Màu sắc chuyển đổi đại biểu cảm xúc
của hắn. Vàng là vui, đỏ là giận, xanh dương là buồn, lam nhạt là
thoải mái,… Vô vàn cảm xúc có trong 1 ngày, vô vàn ánh sáng màu
toả ra khiến vòng xoáy ấy lung linh huyền ảo, đẹp hơn bất kì dải
ngân hà nào. Ở trung tâm vòng xoáy là 1 quả cầu lớn nhất. Nó giống
như 1 viên ngọc vậy, 1 viên ngọc có 2 lớp, lớp ngoài màu đen tuyền
trong suốt, bao bọc lấy lớp trong màu trắng sữa toả sáng nhè nhẹ.
Lớp đen tuyền trong suốt bên ngoài chính là nơi ý thức của Long tồn
tại, vì bây giờ ý thức đang không có trong đó nên nó không có toả
sáng, chỉ trong suốt thôi. Khi có ý thức của Long, nó sẽ toả ra ánh
sáng lam đậm, màu đen cũng sẽ không còn nữa mà chuyển thành màu
xanh. Lớp trong cùng màu trắng sữa còn lại chính là không gian linh
hồn của Long. Linh hồn Long vẫn còn ở đó nên nó toả sáng, nếu hồn
rời khỏi đó, nó sẽ chuyển xám, cũng không có toả sáng nữa.
Tất cả mọi chuyện Long nhìn thấy, từ khi nhìn thấy trái tim tới khi
khám phá Ấn Đường, mọi thứ diễn ra chỉ trong vài giây. Long cũng
không ngạc nhiên lắm, vì ngay khi ý thức hắn tiến vào trạng thái
Nội Thị thì hắn có thể cảm nhận được nhịp tim của hắn, nó không
có nhịp nhịp như bình thường mà kèo dài ra gấp mấy lần. “Nội Thị
quả là 1 trạng thái rất huyền diệu. Nắm bắt trạng thái cơ thể 1
cách tỉ mỉ, rõ ràng, chi tiết. Hay.”
Long thoát khỏi trạng thái Nội Thị, mở mắt ra. Nhìn ông Tùng đang
chăm chú quan sát hắn, Long mỉm cười gật đầu. Ông Tùng nhận được
cái gật đầu của Long, cũng mỉm cười. Ông cũng đã lường trước rằng
Long sẽ thành công trong vài lần đầu thôi, nên không có quá nhiều bất
ngờ. Mà có bất ngờ thì ông cũng quen rồi, từ sáng tời giờ, Long
luôn khiến ông bất ngờ vì sự thông minh, trưởng thành của hắn. Ông
nói:
- Khá lắm. Lần thứ 4 đã có phản ứng. Tư chất này ăn đứt mấy
thằng thiên tài của bọn Tàu rồi. Giờ cháu hãy nhẩm Cửu Quyết trong
đầu, để mặc Cửu Quyết dẫn dắt, vì quá trình ấy mỗi người mỗi
khác, nên khi nào được, cháu sẽ tự cảm nhận thấy.
- Vâng.
Long tiếp tục nhắm mắt lại, đưa bản thân trở về trạng thái Nội
Thị, ý thức ở gần Ấn Đường. Long nhẩm Cửu Quyết, trong đầu Long,
từ vòng xoáy chỗ Ấn Đường, có 1 quầng sáng đang lan rộng ra theo
từng câu từng chữ của Cửu Quyết. Tới khi gấp 2 lần đường kính vòng
xoáy, quầng sáng ấy toát ra 1 lực hút, kéo ý thức Long tiến vào
đó. Long cũng không chống cự, để mặc lực hút cuốn ý thức vào
trong.
Cảm giác chói loá loé lên trong khoảnh khắc. Khi lần nữa có lại
cảm giác về thị giác, Long nhìn thấy xung quanh hắn là vô vàn hình
ảnh, muôn hình vạn trạng. Tất cả lấy Long làm trung tâm, quay quanh
hắn 1 cách từ từ. Có cây cỏ, có động vật, có binh khí, có súng,
có cả các nguyên tố,… Long tập trung cảm nhận tất cả, chí là những
hình ảnh đa chiều. Long cũng không biết hình xăm của hắn sẽ tượng
trưng cho thứ gì. Nếu bắt hắn tìm kiếm trong cả đống này, chắc cả
đời hắn cũng không lựa chọn được mất. Quá nhiều.
“Làm sao tìm thấy? Dụng tâm cảm ứng? Dùng ý thức kêu gọi hưởng
ứng? Hay phải lần lượt từng cái 1? Thiệt là khó quá đi mà…”
Long quyết định thử dụng tâm cảm ứng xem sao. Nghe nói các vị đại
hiệp thường mặc niệm: “Thứ phù hợp nhất với ta là gì? Đi tìm bản
chất của chính ta, xuất hiện đi”. Long cũng bắt chước, gào thét
bằng ý niệm. Không có hiệu quả. Long cố gắng vận dụng ý thức, cố
gắng vươn ra tạo kết nối tới 1 thứ gì đó, nhưng không thành công.
“Xem ra cách 2 cách học trong truyện không hiệu nghiệm rồi.”
Long lần này không cô đặc ý thức thành hình bản thân nữa, hắn tán
rộng ý thức thành 1 làn sóng, quét qua tất cả các hình ảnh như 1
cái rada dò tìm. Không ăn thua. Ngoài cảm thấy buồn ngủ ra thì Long
cũng chả cảm ứng được gì. “Vậy mà lão nói để Cửu Quyết dẫn dắt.
Chả thấy dẫn… khoan đã, Cửu Quyết, Cửu Quyết. Đúng. Đọc Cửu Quyết,
để Cửu Quyết dẫn dắt. Thì ra là vậy. Trách lầm lão rồi”.
Long đọc từng chữ của Cửu Quyết ra, trong thế giới này, ngoài hắn
cũng không có ai nghe được, giọng nói này cũng là do ý thức kết
thành, tựa như 1 làn sóng, mỗi chữ nói ra, làn sóng sẽ càng lan ra
xa hơn. Lan tới đâu, hình ảnh ở đó rung lên như hưởng ứng. Rồi khi
chữ cuối cùng của Cửu Quyết kết thúc, 1 tiếng gầm vang lên. Khi
tiếng gầm ấy xuất hiện, các hình ảnh khác mờ dần ròi biến mất,
làn sóng do Cửu Quyết tạo thành cũng tan biến. Còn lại chỉ là
những rung động từ tiếng gầm kia mà thôi. Rồi 1 đôi mắt màu vàng mở
ra. Kích thước 1 con mắt cũng đủ lớn hơn hình dáng của Long, đủ
hiểu chủ nhân tiếng gầm có cơ thể đồ sộ mức nào. 2 con mắt như 2
ánh đèn chói loá trong đêm, nổi bật hết sức.
Thêm vài tiếng gầm nữa, Long cũng thấy cái miệng của nó, cái miệng
lớn như vực thẳm, đỏ lòm, những chiếc răng to lớn, nhọn hoắt chìa
ra. Khiến Long cũng khá là giật mình kinh hãi. Dù biết nó là tượng
trưng cho bản chất của mình, nhưng hắn không thể tưởng tưởng nổi lại
to lớn, uy vũ như vậy. Long giật mình thì giật mình, cũng không quên
tự sướng 1 hồi: “Phải thế chứ, anh to cao đẹp trai oai phong lẫm liệt
như này, xăm cũng phải xăm cái gì nó hợp vơi bản chất. Nhìn đôi mắt
thôi là đủ biết bá rồi, mở miệng là thấy oai rồi. Quả là quá hợp
với anh. Oa hahahaha!”
Theo thời gian, toàn bộ cơ thể của con vật to lớn kia cũng hiện rõ
trước mắt Long. Toàn thân nó phủ vảy màu đen ánh kim, 1 cảm giác ma
mị, đen tối toát ra từ cơ thể của nó. Nhưng cũng không thể phủ nhận
được rằng, nó rất là đẹp, rất có bá khí. Chỉ cần nhìn thấy thôi,
cũng sẽ không có bất kì ai nghi ngờ về sức mạnh của nó. Nó có 4
chân, mỗi 1 cái chân đều lớn, thô to như cột đình, còn hơn cả cột
đình. Dù phủ vảy đen, người nhìn vẫn có thẻ cảm nhận được cơ bắp
rắn chắc bên dưới lớp vảy nổi cuộn lên. 1 hình tượng mạnh mẽ, bá
đạo đến từng hạt gạo. Chân nó có 5 ngón, 4 trước 1 sau. Mỗi ngón
đều có vuốt trắng sắc nhọn, cảm giác có thể xuyên thấu bất kì
vật gì dám thách thức chúng nó. 1 bộ móng vuốt thể hiện sự hung
tợn của loài bá chủ. Trên lưng, dọc theo xương sống là những gai
xương thò ra ngoài, cái nào cái ấy sắc nhọn, bá đạo như nhau. Tuy
có gai xương nhưng không hề có sự lộn xộn, lởm chởm khó coi mà rất
có trật tự, uốn cong rất tinh mĩ, không hề qua loa. Cái đuôi to lớn
đung đưa, gai xương mọc dọc theo đuôi, cuối đuôi là 1 hình mũi tên bằng
xương, được bọc vảy rất kín, phần vảy ở đây cũng thô, dày hơn những
chỗ khác. Điều đó chứng tỏ chiếc đuôi này là 1 thứ vũ khí sát
thương hữu dụng, mạnh mẽ. Đặc biệt hút mắt là đôi cánh trên lưng.
Giống như cánh dơi, nhưng không tạo cảm giác mỏng manh mà rất chắc
chắn. Mỗi bên cánh có 3 khoang, giữa các khoang là 1 gai xương đâm
xuống. Vừa dữ tợn, vừa mạnh mẽ, vừa bá đạo. Và quan trọng nhất
chính là đầu của nó. Đầu Rồng. 3 cái đầu Rồng đậm chất phương tây.
Cái đầu ở giữa đã mở ra 2 mắt, còn 2 bên thì vẫn nhắm chặt, không
động đậy, tựa như ngủ, tựa như hoá đá. Trên mỗi chiếc đầu là 2 cái
sừng trâu uốn ra bên ngoài. Sừng màu đỏ, nổi bật trên nền vảy đen
ánh kim.
1 con Tam Đầu Hắc Kim Long.
Long nhìn nó, nó cũng nhìn Long. 2 bên như đánh giá lẫn nhau. Con
Rồng nhìn Long rồi thở phì phì, từng làn khói trắng thoát ra từ
mũi nó, khiến Long cảm giác như nó đang khinh thường mình vậy. Thực
ra cảm giác kia cũng chỉ là Long suy diễn thôi, còn con Rồng này, là
hiện thân của bản chất hắn, làm gì có chuyện khinh thường hắn. Cái
thở phì phì kia là ngạo khí ẩn bên trong nó, cũng là bản thân Long.
Long tiến lại gần nó, bay lên ngang tầm mắt cái đầu ở giữa. Đưa tay
phải ra phía trước, con Rồng cũng hoá thành luồng sáng đen, biến
mất vào tay Long. Long nhắm mắt cảm thụ, hắn nhìn thấy trên lưng
mình có 1 hình xăm màu. Là 3 cái đầu rồng, xếp theo hình tam giác,
1 trên 2 dưới. Cái ở trên đang mở mắt, còn 2 cái dưới vẫn nhắm mắt.
Phần thân không thấy, chỉ có 3 cái đầu.
Cái đầu đang mở mắt kia, loé sáng 1 cái rồi lại trở lại trạng
thái 1 hình xăm bình thường. Cái loé lên kia chính là thông tin về
Cửu Thức của Long. Vì mới chỉ có 1 cái đầu thức tỉnh nên Long chỉ
có Tam Thức đầu.
Nam Thiên Tam Thức: Địa Ngục Tam Quyền.