Bỗng Nhiên Trùng Sinh


Người đăng: tieupipii

Trong một căn phòng, có một cô bé năm tuổi đang nằm trên chiếc giường kingsize
cô bé đó không ai khác đó là Trần Niệm Niệm. “Ưm, đau quá” cô mở mắt ra thì
trên đầu cô có mấy vạch đen, đây mình đang ở trong căn phòng màu hồng, có rất
nhiều gấu bông lớn nhỏ khác nhau lớn thì cũng mét hai nhỏ thì cũng hai hay ba
mươi cm. ‘ Mình nhớ là trúng đạn sau đó mình chết rồi, đây là địa phủ sao
trang trí cũng hơi quá’ cô đưa tay lên trán thì thấy tay của cô nhỏ như đứa
trẻ hốt hoảng cô chạy đến cái gương trong gương là một cô bé chắc là năm tuổi,
gương mặt đúng là một kiệt tác của tạo hóa một gương mặt xinh đẹp không kém
phần non nớt ngây thơ của trẻ con muốn bún ra sữa, đôi mắt đen tuyền trong
sáng như thiên sứ, làn da trắng như tuyết mái tóc đen thẳng mượt nếu như cài
một bông hoa cũng làm nó hổ thẹn mà trược xuống. Trần Niệm Niệm nghĩ cô bé như
một tinh linh lạc xuống trần.

Nhưng điều đáng nói ở đây cô bé này là ai ??? Là cô sao, bỗng một ngày bạn mở
mắt ra từ một người phụ nữ hai mươi bảy tuổi thành một loli xinh như một thiên
sứ. Cô rùng mình. Tại sao cô lại ở trong thân xác này còn cô bé này là ai, nhà
ở đâu, thân phận là gì cô còn không biết vậy cô bé này hiện tại đang ở đâu.

Cô đang nghĩ thì có tiếng một người phụ nữ bước vào phòng: “ Tiểu thiên thần
của mẹ tỉnh ngủ chưa” đây là ai, chắc là mẹ của cô bé này người phụ nữ này
khoảng hai mươi sáu tuổi, rất xinh đẹp, sang trọng kết thúc hồi tưởng cô rụt
rè trả lời: “ Dạ”

“Xuống lầu dùng bữa sáng papa đang đợi con đó.”

Cô ngượng ngùng “Vâng m... mẹ” việc gọi một người phụ nữ nhỏ tuổi hơn mình là
mẹ thì mắc cười như thế nào.

Đi theo người phụ nữ xuống lầu thì nhìn thấy căn nhà vô cùng xa hoa, cô nghĩ
không có món nào dưới vài triệu. Đến phòng ăn thì cô thấy một người đàn ông
khoảng ba mươi tuổi rất tuấn mỹ, mạnh mẽ sánh như một vương giả rất cuốn hút.

Một giọng nói trầm ấm đầy ôn nhu vang lên: “ Tiểu thiên sứ của papa mau lại
dùng bữa sáng nào.” Kèm theo là một nụ cười ấp áp đầy sủng nịnh của người cha
dành cho con gái của mình.

“ Dạ”

“ Con gái yêu của mẹ lại đây hôm nay mẹ làm những món con thích mau lại đây ăn
đi” “ Đúng rồi mẹ con làm toàn món ăn con thích ăn không này, ưm thật thơm.”

“ Ăn thêm đi con.”

Đây là một gia đình hạnh phúc có tình yêu của ba mẹ dành cho đứa con của mình,
kiếp trước cô luôn mong mình có thể được một gia đình như thế này nhưng điều
đó quá xa vời vớ bản thân cô. Bây giờ sống lại một lần nữa cô sẽ bảo vệ và
sống thật hạnh phúc với gia đình mới này.

“ Ôi ôi sao con khóc vậy ai ăn hiếp con nói cho papa biết sẽ giúp con đồi lại
công đạo.”

“ Dạ không có tại con vui quá thôi không có ai ức hiếp con hết.” “ Papa mẹ con
yêu hai người nhất.”

“ Mẹ papa cũng rất yêu con gái ngoan của ba mẹ.” Cả ba người cùng ôm nhau cười
thật hạnh phúc.

---o0o---


Sống Lại Cải Tạo Hạnh Phúc - Chương #2