Bắt Đầu Làm Việc !


Người đăng: conmuangannam@

Sáng 7.00 cậu đã đứng trước nhà hắn.
Ding … ding… ding … CẠCH ! nụ cười của hắn hiện ra sau cánh cửa.
- Tiểu thanh ! chào buổi sáng, mời vào nhà !

- Chào !

Cậu bước vào nhà hắn cởi giày ra rồi đi theo hắn vào nhà, vừa vào đến nhà
khách cậu suýt té ngửa vì cảnh vật trước mắt mình quá là… kinh khủng . “ Mình
có vào lộn nhà không nhỉ ? nơi này con người có thể tồn tại được sao ? nhìn
cảnh tượng này cứ như là một cái nồi “ LẨU THẬP CẨM RÁC “ rất lớn thì đúng hơn
-_-‘ “ căn phòng này cứ như vừa được cơn bảo cấp 8 nào đó thám hiểm qua . Rác
cao đến gần đầu gối cậu, dưới sàn nhà thì đầy quần áo nam, nữ lẫn lộn, túi
nilon, vớ, giầy, dép ,….. nhiều đến nỗi không thể thấy được nền nhà . Trên
salon cả đóng giấy, báo, vỏ bánh snack, lon nước ngọt ,rượu vang ,……. Trên
bàn thì mì ly ,cơm ăn liền ,….chính giữa căn nhà thì có con đường nhỏ để đi
đến các gian phòng khác .Càng nhìn cậu càng cảm thấy hối hận khi đã không suy
nghĩ kĩ khi bước vào đây.
- Này ! anh cho tôi hỏi ?

- Được em cứ nói !

- Ngoại trừ hai an hem nhà anh ra, anh có nuôi động vật nào không vậy ? ví
dụ như chó hay….. HEO chẳng hạn ?

- Ukmmmmmmmmm ! căn nhà này chỉ có hai anh em nhà tôi sống thôi, không có
nuôi động vật ! có chi không ^^ ?

- À….. không có gì ! ==’’

- Vậy chúng ta đến tham quan nhà bếp nào !

Hai người bước đến nhà bếp thì cậu đã suýt ngất đi, vừa mở cửa vào bên trong
căn bếp hình ảnh này còn kinh khủng hơn ở ngoài . bên trong ngọai trừ cái bàn
có thể sử dụng được còn những chỗ còn lại thì chỉ có rác vào rác . mặt cậu giờ
đây đang đen lại, cậu đang suy nghĩ rằng có phải hắn là hậu nhuệ của thần heo
, đến trái đất để hành hạ cậu không ?

- Cho tôi hỏi !

- Được em cứ hỏi !

- Căn nhà này ….. đã bao lâu rồi chưa được dọn vậy ?

- À… từ lúc người lao công vừa nghĩ.
- Nghĩ ? bao lâu ?

- chỉ mới cách đây có một tuần thôi !

- Một tuần ? …. Chỉ có một tuần mà đã như thế này à ?

- Nếu sạch tôi gọi em đến làm gì chứ ?

Cậu tiến đến cái bàn gần đó lục trong túi ra một tờ giấy rồi để trên bàn, hắn
tiến lại cầm tờ giấy lên, đọc lớn:

- HỢP ĐỒNG LÀM VIỆC TRONG 2 THÁNG

Bên A : Nhã Thanh tuổi : 25 giới tính : nam

Bên B : Bạch Anh Tuấn tuổi : 28 giới tính : nam

Nội dung : vì bên A làm dơ Áo bên B, nên bên A sẽ chịu trách nhiệm là làm việc
cho bên B trong 2 tháng.
Trong 2 tháng bên A làm việc sẽ có những quy định sau :

+ 2 bên sẽ không được tiếp xúc thân thể của đối phương.

+ 2 bên sẽ không được xen vào quyền riêng tư của đối phương.
+ bên A sẽ không nhận tiền lương từ bên B.
+ Sau khi hợp đồng hết hạn 2 bên sẽ không còn bất kì quan hệ nào.

Hợp đồng sẽ có tác dụng từ lúc kí tên cho đến 2 tháng sau.

Bên A bên B

Nhã Thanh

- Không được tiếp xúc thân thể ?

- Ukm

- không được xen vào quyền riêng tư của nhau ?

- ukm

- ……. * em tưởng có thể cản được tôi à ? *

- Sao anh có kí vào không ?

- Thôi được, tôi không ý kiến ! ( cầm viết, kí )

bên B

Bạch Anh Tuấn

Cậu cất tờ giấy vào cặp, cậu nhìn xung quanh nhà hắn.
- Nhà anh có dụng cụ dọn nhà không ?

- Không !

- Máy hút bụi ?

- Hình như không có ?

- Giẻ lau ?

- Hình như nhà tôi không có

- Vậy họ dọn nhà bằng gì?

Đa số họ thường mang dụng cụ của mình đến khi dọn.
- ….

Cậu đứng dậy đi ra ngoài mang giày vào, hắn chạy lại :

- Cậu đi đâu vậy ?

- Tôi đi mua dụng cụ dọn dẹp !

- Tôi cũng muốn đi với cậu !

Hai người lên xe chạy đến siêu thị gần đấy . Cả hai đi đến khu dành cho “ đồ
gia dụng gia đình “ hắn kéo xe còn cậu thì cứ lấy rồi bỏ vào xe đẩy ,hắn thích
cảm giác như thế này, nhìn cậu với hắn cứ như hai vợ chồng đang đi mua đồ ăn
cho bữa trưa, thật hạnh phúc, * mình sẽ không làm mất hạnh phúc mà mình sắp
có, mình nhất định sẽ bảo vệ nó đến cùng * . Cậu đến khu nước lau sàn có rất
nhiều loại :

- Này anh thích hương bạc hà hay hương lily ?

- Cậu thích hương nào thì cậu cứ lấy !

- Vậy…. tôi chọn bạc hà ^^

Sau khi mua đủ dụng cụ cả hai cùng tính tiền rồi về . Về đến nhà hắn cậu bắt
tay vào làm việc luôn :

- Tôi sẽ giúp cậu một tay, trước tiên chúng ta sẽ làm gì ?

- Hôm nay anh không đi làm à ?

- À hôm nay tôi không có việc gì quan trọng nên không cần đi cũng được ! [
thật ra đêm qua hắn không ngủ làm hết việc cho hôm nay, để thời gian còn lại
cậu có thể ở chung với cậu ].
- Vậy trước tiên ta sẽ dọn phòng khách trước, anh mau bỏ hết đóng báo của
anh vào thùng hết đi . Tôi sẽ dọn hết rác vào túi.
Sau 3 tiếng đồng hồ sau, cả hai người chỉ mới vừa dọn được có phòng khách.
- Tiếp theo sẽ là nhà bếp !

Cậu lục trong túi ra hai cái khẩu trang, hai đôi găng tay cao su, giày cao
su, kính không độ . Cậu đưa cho hắn một bộ cậu một bộ, sau khi mặc áo giáp
đầy đủ thì cậu tiến vào bắt đầu chiến đấu . Hắn gôm hết rác vào túi cậu thì
gôm chén ,dĩa, dơ lại còn hắn thì rữa, Cậu vừa mở tủ đồ ăn ra thì có cả đóng
bụi bay ra phấp phới cứ như là đã 3 năm không ai lau chùi . 2 tiếng sau cái
nhà bếp đã trở lại bình thường, hắn và cậu ngồi xuống sofa lưng dựa ra sau cả
hai người giờ mệt lã . Sau 5 tiếng chiến đấu hắn giờ không còn sức để đứng dậy
được, hắn không nghĩ đến rằng dọn nhà lại mệt đến thế.
- Này, tiểu Thanh, cậu có thấy chúng ta giống như vợ chồng mới cưới không ?

Nghe câu hỏi của hắn mặt cậu đỏ hết cả lên :

- Cái cái cái gì chứ ? vợ chồng mới cưới gì chứ ? không thể nào ! ( cậu nói
lấp bấp )

- Sao lại không thể được chứ ? ( cười gian ) trên đời này không có gì là
không có cái gì gọi là không thể ! cũng có thể tương lai cậu sẽ thành vợ của
tôi thì sao, đúng không ?

- Đúng gì mà đúng ? tôi đi nấu cơm giúp anh ! ( chạy một mạch xuống bếp )

Hắn nhìn dáng vẽ hơi lúng túng của cậu ,trên khuôn mặt lạnh lùng xuất một nụ
cười nhẹ, rồi đi vào giất ngủ . đến tối khi hắn dậy thì cậu đã về, trên bàn
có để mảnh giấy nhỏ, “ khi này thấy anh ngủ sâu nên tôi không đánh thức anh ,
đồ ăn tôi nấu xong rồi đấy anh chỉ cần hâm lại là có thể dùng được . Nhã Thanh
“.

Hắn bước xuống bếp một mùi thơm bay khắp nơi, lần đầu tiên căn bếp này đã có
người sử dụng nên hắn có cảm giác khác khác hơn mọi ngày . Vừa lúc đó Phương
Ngọc Và Trung Vũ vừa trở về mở cửa ra hai người đều rất ngạc nhiên, căn nhà
sạch sẽ chưa từng thấy suýt nữa không nhận ra đây là nhà mình cứ tưởng đi nhầm
nhà, chưa kể một mùi thơm thức ăn lan tỏa khắp cả phòng, cả hay bay thẳng
xuống nhà bếp thấy hắn cũng đang đứng đó.

- Chào buổi tối ,anh hai !

- Chào buổi tối, Anh Tuấn !

- Chào !

- Thơm quá, ai nấu vậy anh hai ? là tiểu Thành à ? anh ấy giỏi quá đi !

- Cả hai mau đi tắm đi ! tôi sẽ hâm nóng lại.
Cả hai tắm xong thì hắn cũng đã hâm nóng đồ ăn lại cả ba cùng ngồi vào bàn ,
rồi bắt đầu ăn tối.

- Woa, đồ ăn ngon quá !

- Cậu ta cũng không tệ nhỉ ?

- Ý cậu là sao ?

- Tôi không ngờ cũng có người có thể dọn được cái chuồng heo này đấy, trong
đó cũng có người giúp đỡ tuy người đó chưa từng dọn nhà bao giờ !

- Làm sao cậu biết đó là tôi ?

- Cậu nhìn trong sọt rác đi, một người dọn nhà thành thạo sẽ không làm bể
nhiều chén dĩa như thế !

- …..

_________ 凸(¬‿¬)凸


Cậu về nhà thì cũng đã tối lúc đó Tiểu Anh và Tiểu vi đang làm bữa tối

- Chào cả nhà !

- Chào buổi tối anh hai, anh đi tắm đi, tụi em nấu sắp xong rồi !

- Chào buổi tối, tiểu Thanh !

- Vậy anh đi tắm đây !

10’sau cậu xuống bếp ngồi vào bàn ăn mọi người bắt đầu ăn :

- Tiểu Thanh hôm nay thế nào ? ngày đầu tiên có vui không ? ^^

- Không vui chút nào mọi người không biết đầu nhìn bên ngoài hắn sạch sẽ gọn
gang, nhưng đâu ai biết rằng tên đó …. Là tên ở dơ khủng khiếp !

- Ồ ! vậy cực cho anh rồi anh hai.
- Hazzz ngày mai anh cũng phải dậy sớm, không còn được ngủ như xưa nữa rồi !
hix hix … hix…

- Đừng lo, tôi biết tiểu Thanh nhà ta giỏi mà, chỉ có nhiêu đó thì làm gì
được tiểu Thanh chứ, ^^ tiểu Thanh cố lên !

- Hix hix nói thì dễ rồi ! TT^TT

- Em ăn xong rồi em vào phòng trước đây, hôm nay anh dọn giúp em nhé !

- Uk, em vào nghĩ đi sáng còn đi làm mà ! ^^

- Tiểu Vi, tiệm hôm nay sao rồi ?

- À, cũng bình thường thôi ! ^^

- Hazzz 2 tháng, hix tôi ước thời gian trôi nhanh một chút !

- ^^ ukm

____ இஇ ____________

Trog màn đêm lạnh buốt, một chiếc xe hơn đem chạy nhanh trong màn đêm, chiếc
xe dừng ở một biệt thư lớn, cổng tự động mở ra chiếc xe chạy vào trong dừng
đến cửa lớn, có một thanh niên bước xuống xe, bước xuống là một chàng trai
mặc bộ vest trắng ,mái tóc nâu nhộm hơi tím ở sau đuôi tóc cùng với bộ da
trắng mịn, đôi mắt đen, mũi cao, khuôn mặt tuấn tú . Cậu thanh niên bước vào
trong thì tất cả cùng cuối đầu :

- Mừng thiếu gia đã về nhà !

- Cha tôi có nhà không ?

Một người đàn ông lớn tuổi bước ra cuối đầu chào rồi trả lời :

- Lão gia đang đi công tác nước ngoài được 3 ngày rồi thiếu gia !

- Chừng nào cha tôi về thì gọi tôi !

- Vâng, thưa thiếu gia !

Cậu thanh niên đi thẳng một mạch lên phòng mình, cậu cở đồ ra đi tắm, xong
cậu lấy điện thoại bấm vào danh bạ tìm tên “ Tiểu Thanh “ ok ,gọi, bên có
tiếng trả lời của một thanh niên đang ngáp giọng có vẽ vừa bị đánh thức dậy :

- Có chuyện gì không, Diệp phong ?

- À, về chuyện mai mọi người có nhà không ? tôi qua chơi được không ?

- Hả ? mai cậu qua chơi à ? cũng được nhớ làm bánh cho tôi đấy !

- Tôi cứ tưởng mai cậu phải đi làm ôsin chứ ? ( cười )

- Hả ? hazzz cậu đúng là siêu thị thông tin, chưa bao lâu thì cậu đã biết
rồi ! ( ngáp ) mai tôi sẽ nghĩ, mấy giờ cậu lên ?

- 7.00.

- Được rồi ! tôi đi ngủ đây ! bye bye ! ngủ ngon !

- Bye ! chúc ngủ ngon ! ^^

Diệp Phong cúp mấy nằm xuống giường rồi nhắm mắt ngủ mất, còn bên tiểu thanh
thì cậu sau khi cúp máy nằm ngủ không lâu, bổng ngồi dậy cầm điện thoại ,nhắn
tin, gửi, gửi thành công, tắt điện thoại, nằm xuống, nhắm mắt, khò.

“ TÍT TÍT TÍT TÍT có tin nhắn từ bảo bối TÍT TÍT TÍT TÍT “ Anh Tuấn đang ngủ
nghe tiếng chuông tin nhắn liền bật dậy, đang vui vì tiểu bảo bối nhắn tin
sau khi xem xong, mặt đen lại :

- “ sáng nhà tôi có khách nên mai tôi xin nghĩ một hôm, cám ơn anh “

- Khách sao ? là ai thế chứ ?

Tắt điện thoại ngủ tiếp.
SÁNG : 7.00

Anh Tuấn đóng cửa lại chuẩn bị đi làm thì thấy một người con trai đang cầm một
cái bánh kem, đứng trước cửa nhà tiểu bảo bối của hắn * đừng nói tên này là
khách mà tiểu Thanh nhắn cho mình ? * . đúng lúc đó tiểu thanh mở cửa tươi
cười thân mật với tên đó, tên đó đưa bánh kem cho tiểu Thanh, tiểu Thanh
cười rạng rỡ cả lên cảnh tượng đúng là…… CHỨNG MẮT . hắn bước đến gần, cậu
thanh niên giờ mới để ý đến người đang đi về phía mình, liền nhận ra là ai :

- Thì ra tổng giám đốc ANICER KIVER cũng sống gần đây à ? nghe danh tiếng đã
lâu, tình cờ gặp được anh ở đây thật vinh hạnh !

- Tôi cũng rất vinh hạnh được gặp cậu, thiếu gia Phong !

Cả hai cùng bắt tay nhau vừa chạm vào nhau là nội lực từ hai bàn tay bốp mạnh
lên nhau, miệng thì tươi cười nhưng thật ra đang nói chuyện bằng ánh mắt . *
Tiểu Thanh là của tôi ! *, * ồ, cậu ấy là của cậu khi nào chứ ? *, * chúng
tôi đã hôn nhau *, * hứ, còng tụi tôi đã ngủ chung với nhau cả 100 làn rồi *
[ thật ra những lúc làm nhiệm vụ mệt mõi thì cả đám ngủ cùng một chổ hết ], *
tôi sẽ cướp Tiểu Thanh khỏi cậu *, * được tôi cũng muốn xem coi anh làm được
gì ? * . tiểu Thanh thấy hai người bắt tay nhau lâu đến thế liền lên tiếng.
- Này hai người bắt tay xong chưa ?

- Á ( cả hai cùng bỏ nhau ra )

- Này anh không đi làm à ?

- À, thôi tôi đi luôn, cũng sắp trể rồi, tôi đi nhá tiểu Thanh, hẹn gặp
lại cậu thiếu gia Phong !

- Hẹn gặp lại, tôi sẽ rát vui khi gặp lại anh !

- Tôi đói rồi! vào nhanh đi, Tiểu Phong !

- Nghe tiểu Thanh nói từ “ tiểu Phong Mặt hắn đen laij * tiểu Thanh em chưa
bao giờ gọi tôi là “ Tiểu Tuấn “ mà em đã gọi hắn bằng cái tên thân mật như
thế, đúng là chọc tức mình mà *.

- Bye bye anh !

Hắn quay lưng đi về phía than máy với khuôn mặt tức giận, Còn hai cùng vào
nhà đóng cửa lại, Diệp Phong cỡi giày rồi đi vào nhà rồi nghĩ * thì ra tên đó
thích tiểu Thanh nhà mình, Bạch Anh Tuấn cái tên mà mọi người đồn đại đáng sợ
, lạnh lùng, tàn bạo nhưng đâu ai biết hắn đang tương tư một con tiểu bạch
thỏ chứ . sắp có chuyện vui để xem rồi, hahahaha “.
- Cậu đang suy ngũy về giờ?

- Không có gì, tôi dói rồi tiểu thanh ^^


Số trời đã định em là của tôi ! - Chương #8