Dậy Trể


Người đăng: conmuangannam@

Một buổi sáng đẹp trời ánh sáng chiếu vào cửa sổ có một người đang ngủ trên
giường làng da cậu trắng tinh ,thân hình thon gọn mảnh mai khuôn mặt lúc cậu
ngủ cứ như thiên thần, chiếc mũi cao đôi môi nhỏ màu hồng, lông mi dài khi
đôi mắt từ từ mở ra đô mắt long lanh nhìn lên chiên đồng hồ tinh tế màu caffe
mũi kim chỉ 7.00, * ukm chỉ mới 7.00 * …. 1s….2s….3s….

- AAAAAAAAAAAAAAA!!!! Tiểu Anh sau em không gọi anh dậy ! trể rùi ,trể rùi
!!!

Cậu lập tức nhảy ra khỏi giường bay thẳng một mạch vào nhà vệ sinh 10 phút sau
:

Cậu bước ra khỏi nhà vệ sinh . Hôm nay cậu mặt chiếc áo sơ mi trắng, quần tây
đen cậu chạy xuống bếp phía dưới có một cô gái đang làm đồ ăn sáng cho cậu cô
có thân hình mảnh mai ,tóc dài đến lưng mi mắt rất dài ,chiếc mũi cao, làng
môi nhỏ nhắn .Cô mặt chiết tập dề hình đôrêamon.

- Hôm qua chính anh nói với em đừng kêu anh dậy mà !!!

cậu chạy đến bàn ăn ngồi vào ghế cô đem ra cho cậu dĩa ốpla và hai ổ bánh mì .
Cậu vừa nhai vừa hỏi cô em gái mình :

- Em chưa đi làm à ?

Một chút nữa em mới đi ! mà anh là chủ tiệm mà đi trể cũng đâu sau ? anh cũng
nên dành ích thời gian đến công ty giúp em đi chứ ?

Cậu uống một ngụm nước rồi nói :

- Không được đường đường là một ông chủ phải làm gương cho nhân viên chứ !
với lại có em rồi anh không đi cũng không sau mà !

Cô thở dài một tiếng rồi nói :

anh đi làm đi dể em dọn cho, xong em cũng đi làm luôn.

mắt cậu sáng lên vui như một cậu bé dược mẹ cho kẹo :

-thật ư ? em tốt quá đi ! hihihi

bổng cô quay lại nỡ nụ cười gian và nói :

- không có chuyện đó đâu tối anh về tới lượt anh nấu cơm đấy ! anh đi chợ nhớ
mua thêm đồ ăn nha! Sắp hết rồi nè !

Cậu vừa mang giày vừa khóc :

- không chịu đâu em ăn hiếp anh ! huhuhu

Bên trong bếp cô cười vì tính tình trẻ con của anh trai mình. Cậu chạy một
mạch xuống thang máy rồi đi đến chiếc xe hơi màu đỏ của mình và đi làm.

____O.O_____

Trong lúc ấy đối diện nhà cậu cũng có một tiếng hét không kém gì cậu :

-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!! Anh hai sau không kêu em dậy !

Cô chạy bắn khói vào nhà vệ sinh, làm vệ sinh cá nhân xong cô chạy thẳng
xuống bếp, dưới bếp có một chàng trai đang mặc áo sơ mi trắng quần tây đen và
chiếc tập dề.

- Cô ngồi vào bàn hắn đem cho cô tô mì nóng hổi . mặt cô hơi nhăn lại :

- lại là mì gói nữa à ! không có món nào mới sao ?

Mặt hắn đen lại giọng nói lạnh lùng :

- Có ăn không thì bảo con gái gì mà 18 tuổi đầu mà không biết nấu ăn, chên
cá cũng không xong, nấu cơm thì như cháo, chiên trứng thì đem thui nhìn thôi
là muốn ói rồi !

- Hứ ! kệ em người ta còn nhỏ mà !

- Í quên anh Vũ đâu rồi nhỉ ?

RẦM !!!!

Hai anh em nhìn nhau cùng đồng thanh :

- mới nhắc tào tháo tào tháo đến rồi !

Cánh cửa bị đẩy mạnh một người con trai cao to xuất hiện ,tóc màu vàng, đôi
mắt xanh, mũi cao mặt chiếc áo màu vàng nhạt quần trắng cậu bước vào và nở
một nụ cười thân thiện :

- Chào cả nhà chút một buổi sáng tốt lành !

- Sáng sớm mà gặp anh xui một ngày liền tốt lành cái gì !

- cậu nói như thế cứ như tôi là quỷ cũng không chừng !

- Giờ cậu mới biết à ?

Cô đứng dậy ngăn hai ông anh phiền phức này :

-Thôi !!! hai người đừng cãi nhau nữa, anh Vũ lại đây ăn sáng với em nè !!!

- là món gì vậy ?

Hắn chạy lại gần nhìn vào cái tô của cô :

khuôn mặt điểm trai của hắn bắt đầu nhăn lạ chỉ tay vào tô mì nói với Tuấn Anh
:

-Lại là mì à không có món mới sau !

Trên Trán Tuấn Anh gân xanh bắt đầu hiện rõ, la lớn :

- bây giờ có ăn không ?

La xong cậu ngồi xuống cầm đũa ăn mì .Trung vũ nói :

- Hình như gần nhà chúng ta có người mới chuyễn đến thì phải ?

Ngọc ngước mặt lên nói :

- Hình như là mới chuyễn đến đây 3 ngày rồi thì phải ? nghe nói là ba anh em
!

Vũ trả lời lại :

- chừng nào rãnh chúng ta qua thăm hàng xóm một chút ha ATuấn?

hắn trả lời lạnh lùng rồi tiếp tục ăn tô mì của mình :

- Tùy cậu !

Vũ nói với Ngọc :

- Em đi học à ? anh chở em đi nha ! công ty anh gần trường em mà !!!

Cô cười nói với Vũ :

- vậy khỏi tốn xăng cám ơn anh Vũ nha !!!( cười )

- ok let’s go !!!!

Hai người vừa đứng dậy thì Tuấn bổng gọi lại :

- ĐỨNG LẠI !

Hai người bổng quay lại :

- Có chuyện gì à ?

Tuấn bổng đứng dậy, Vũ và Ngọc toát mồ hôi cứ suy nghĩ mình đi đâu có chọc
Tuấn gì đâu ??? ,Tuấn nhăn mặt chỉ vào đống tô trên bàn nói :

- Mấy người đi rồi đống tô trên bàn ai dọn đây !!!!

Vũ và Ngọc tức giận hét đồng thanh :

- ÔNG/ANH TỰ ĐI MÀ DỌN !!!

Sau đó hai người bỏ ra cửa, để lại Tuấn mặt đơ ra không biết hai người có
phải gắng tên lửa sau mông hay sau mà chạy nhanh thế không biết ?

---------------O----------------------

Trên đường có một chiếc xe hơi màu xanh chạy với tốc độ khinh người trong xe
hắn và cô đang nói chuyện :

- Ngọc chiều nay em rãnh không ?

Cô suy nghĩ một hồi rồi nói :

- Hình như rãnh ! chi vậy muốn hẹn hò với em à ! sorry anh không phải là
người mẫu lí tưởng của em !

Hắn nghe xong liền nổi khùng la lên :

- không có anh chỉ hỏi em có chổ nào yên tĩnh để xã tress không ? vì chuyện
của công ty mà mấy hôm nay anh không ngủ được ! hazzzzz

Cô nghe xong giật cả mình :

– anh mà cũng bị tress nữa hả ? nghe lạ ha !

- Anh cũng là người mà !

Bổng cô chợt nhớ đến một chổ :

- Anh em có một chổ !!! anh đi không ?

Nghe thế hắn liền hỏi :

- ở đâu ?

Cô để một ngón tay trên môi ám hiệu đây là bí mật :

- chiều nay anh đến đón em đi em chỉ cho !!! hì hì

- tụi mình cũng nên vát theo tên kia dạo này có 1 hợp đồng quan trọng từ khi
xong nó anh thấy hắn mệt mỏi ra hôm nay cho hắn thư giản cái.

Cô gật đầu tươi cười.

-------------O-----------

Khi đó tại công ty Thanh Nhã Anh Đào

KÉTTTTTTT!!!!!!!!! Một chiếc xe hơi màu trắng thắng gấp dừng ngay cửa công ty
mọi người xung quanh người có thể chạy với tốc độ nhanh như thế còn ai khác
ngoài tổng tài xinh đẹp của họ, cô bước xuống với sự ngưỡng mộ của mọi người
:

Thư kí La,lịch làm việc của tôi như thế nào ?

Một nam nhân manh kiến xuất hiện kế bên cô cầm một tờ lịch dày trả lời :

9.00 sáng tổng tài có một cuộc họp quản trị

10.40 trưa tổng tài có cuộc hẹn với công ty đối tác

1.00 tổng tài phải đi xem công trình mới thực hiện

- &^%$#$%^&(&^$!

Cô lên thanh máy lên tầng cao nhất vào phòng cô ngồi lên chiếc ghế mà mình
hằng ngày vẫn ngồi . thư kí La vẫn đứng bên cạnh cô ,cô nói :

- được rồi, anh ra ngoài đi !.
anh cuối đầu chào cô rồi bước ra ngoài phòng . còn trong phòng cô nhìn đống sổ
sách khổng lồ trên bàn rồi thở dày một bên là của phó tổng tài một bên là của
tổng tài “chắc hôm nay mình lai về trể nữa rồi đây ”

-----------O----------------

Chiều :

Anh Tuấn làm xong 1 núi giấy tờ định hôm nay về nhà sớm vừa sách cặp đứng dậy,
thì cửa đột nhiên bị 1 lực đạp khủng khiếp văng ra xa, đằng sau cánh cửa
không may đó là Trung Vũ và Phương Ngọc đang tươi cười nhìn cậu, phía sao là
cô thư kí đang run rẫy sắp khóc, Trung vũ lên tiếng :

- cậu không thể nào mở cửa như người bình thường được à ?

- xin lỗi làm hư cửa của cậu ^^

Anh Tuấn tháo Kính xuống cất vào túi khoanh tay lại nói :

- 2 người đến đây có việc gì không ?

Phương Ngọc bước đến tươi cười :

dạo này em thấy anh 2 có vẽ mệt mỏi nên hôm nay đặc biệt dát anh đi thư giản
ấy mà ^^

Anh Tuấn chưa kịp nói đã bị 2 anh em này lôi trước khi đi hắn còn quay lại nói
với cô thư kí đang run kia :

_ thư kí Lý, cô gọi cho dịch vụ sửa cửa tiếp tục thay cái mới cho tôi !


Số trời đã định em là của tôi ! - Chương #1