Cục Gạch Phá Võ Thuật (2)


Người đăng: lordshiro

- Nghe noi may biết vo thuật?

Tề Nhạc liếc mắt nhin về phia Yến Tiểu Ất.

Yến Tiểu Ất ngạo nghễ noi:

- Đung vậy, học qua vai năm, sư phụ tao chinh la Bắc Thoai Vương nổi tiếng,
như thế nao, muốn thử cước cong của tao sao? Đanh nhau với một thằng lưu manh
như may, quả thực la lam bẩn giay của tao đấy.

Tề Nhạc rut tay ra khỏi tui sach, cười lạnh một tiếng, noi:

- Co cau noi khong biết may nghe noi qua chưa, gọi la "cục gạch pha vo
thuật", hom nay, tao sẽ cho may biết vi sao hoa lại co mau hồng.

Vừa mới noi xong, hắn đa xong len, tốc độ cực nhanh, cho du Yến Tiểu Ất co
luyện vo thuật cũng giật minh, luc nay, trong tay của Tề Nhạc cầm một cục gạch
cực lớn, khong ngờ vũ khi bi mật của hắn la cai nay.

Du sao Yến Tiểu Ất cũng đa từng luyện vo thuật, mắt thấy Tề Nhạc cầm cục gạch
đang lao về phia của minh, hắn cũng khong co kinh hoảng, du sao, cục gạch cuối
cung khong co uy hiếp lớn như dao bầu. Nhưng ma, với tư cach một nhan vật "anh
chị" của xa hội, kinh nghiệm đanh nhau của Tề Nhạc cũng khong phải Yến Tiểu Ất
co thể so sanh, hắn vừa xong tới, cục gạch trong tay đa nem ra, lao thẳng vao
đầu của Yến Tiểu Ất.

Vốn trận địa la đoi ben nghenh đon địch nhan, Yến Tiểu Ất lập tức rối loạn
trận cước, hắn vốn tinh toan đợi Tề Nhạc xong vao phạm vi cong kich của minh,
hắn sẽ đa ngang một cước, lại khong nghĩ rằng Tề Nhạc lại dung loại biện phap
nay, vội vang dung canh tay đon đỡ. Tuy hắn luyện qua vo thuật, nhưng khong co
đạt tới trinh độ minh đồng da sắt, lực đạo cục gạch của Tề Nhạc khong nhỏ, Yến
Tiểu Ất keu đau một tiếng, canh tay đa bị nện trung rồi.

Luc nay, Tề Nhạc vừa vặn lao tới trước người của hắn, một tay tiếp được cục
gạch nện trung tay của Yến Tiểu Ất bay ngược ra sau, xoay tron đập xuống.

Động tac của Điền Thử ro rang chậm hơn lao đại của minh vai phần, trong tay
cũng cầm một cục gạch lớn lao tới, trong miệng con cao giọng ho khẩu hiệu:

- Khổng Tử viết: đả nhan dụng chuyen hồ, chiếu kiểm hồ, bất nghi loạn hồ; đa
hồ, ha co thể cho ngươi độc hồ, co bằng hữu cung hồ với nhau, dung sức hồ,
sướng chết đi được; hồ bất trứ tai hồ, hồ trứ vang tử lý hồ; hồ tử tức lạp đảo
bất dụng tai hồ da; bất tử giả nai anh hung da! (*)

(*) Đanh người phải dung gạch nem, thẳng mặt ma nem, khong được nem lung tung;
nem khong trung lại nem tiếp, nem đến chết thi thoi; nem chết rồi thi khong
cần nem nữa; người khong chết chinh la anh hung!

Khong biết Khổng Tử nếu như con sống, nghe được cau nay sẽ co phản ứng gi.

Động tac của Tề Nhạc so với Yến Tiểu Ất tưởng tượng con nhanh hơn, cục gạch cứ
như vậy nện len đầu của Yến Tiểu Ất mạnh đến mức khien cục gạch vỡ thanh mấy
mảnh, Yến Tiểu Ất rốt cục hiểu ro cau noi hoa kia vi sao mau hồng, than thể
mềm nhũn, cong phu bắc cước của hắn con chưa kịp thi triển đa bị cục gạch của
Tề Nhạc nện vỡ đầu, mau tươi từđầu chảy xuoi rơi xuống.

Điền Thử vừa ho khẩu hiệu vừa xong tới phia trước, tuy động tac của hắn chậm
một chut, nhưng cục gạch đập rất nghiem tuc, cứ nện vao người của Yến Tiểu Ất,
cục gạch của Tề Nhạc vỡ nat, nhưng hắn con co nắm đấm, co cơ hội hả giận lam
sao bỏ qua được chứ? Cứ thế một beo một gầy, vung vẩy nắm đấm va cục gạch như
mưa, đanh Yến Tiểu Ất keu thảm thiết một hồi. May mắn hắn con biết cuộn người
bảo vệ than thể của minh, hai tay bảo vệđầu. Tuy Yến Tiểu Ất la bị chieu số
lưu manh của Tề Nhạc đanh khong phản khang được, nhưng khong thể khong noi,
kinh nghiệm đanh nhau của Tề Nhạc phong phu hơn hắn rất nhiều.

Na Na hiển nhien đa bị một man nay dọa phat ngốc, đung luc nay, khong biết la
co nữ sinh nao đo trong trường học đi ra, het len:

- Giết người rồi.

Tề Nhạc cung Điền Thửđang đập đa ghiền, đột nhien nghe tiếng thet cao ngất
nay, hai người lập tức giật minh, luc trước bị cảm giac huyết nhục soi trao
nen khong quan tam, lại nhin Yến Tiểu Ất luc nay, chỉ thấy đầu của hắn co mau
tươi chảy cuồn cuộn, ao thể thao hang hiệu của hắn bị mau va đất nhuộm đỏ len,
tuy than thểđang run rẩy, nhưng khong co một chut năng lực phản khang. Nghĩđến
tới hai chữ giết người, Tề Nhạc cung Điền Thử khong khỏi liếc nhau, đồng thời
dừng tay lại. Tuy bọn họ la tiểu lưu manh ở ben ngoai co thoi quen hoanh hanh,
nhưng nếu noi tới giết người thật sự, bọn họ vạn lần khong bao giờ nghĩ tới.

- Lao, lao đại, chung ta lam sao bay giờ? Thằng nhoc nay sẽ khong chết thật
chứ.

Điền Thử mở to đoi mắt nhỏ, vo cung kinh hoảng noi ra.

- Lam sao bay giờ hả? Khong vấn đề gi, đanh thi đanh rồi, co việc gi một minh
tao ganh chịu.

Tề Nhạc co kinh nghiệm đanh nhau vo cung phong phu, nơi nay la cửa trường học,
chỉ sợ bảo vệ của trường học sẽ nhanh chong chạy tới, hắn khong co chut do dự,
cởi quần của Yến Tiểu Ất ra, sau đo dụng lực quấn quanh đỉnh đầu của hắn. Luc
nay đa đanh đầu chảy toang mau nen hắn "lam ơn lam phước" băng bo dum đối
phương. Tuy nhien khi cởi quần dai Yến Tiểu Ất hắn liền nhin thấy Yến Tiểu Ất
con mặc cai quần lot mau đỏ, nhin thấy hạ than của hắn co một cục thịt nổi
len, Tề Nhạc dung sức đạp mạnh một cước (Thoi xong thằng be), lam cho than thể
của Yến Tiểu Ất run len kịch liệt.

- Chung ta đi.

Sau đo hung hăng trừng mắt nhin qua bộ ngực đầy đặn của Na Na một cai, cung
Điền Thử lập tức chạy trối chết. Tề Nhạc chưa từng nghĩ tới sẽ bảo nữ nhan Na
Na nay quay lại, nữ nhan nay đa cho hắn nhin thấy ro chan diện mục của minh,
giống như xe ta-xi vậy, chỉ cần trả tiền xe xong thi đường ai nấy đi, cần gi
lưu luyến? Hom nay tim Yến Tiểu Ất, chỉ vi xả một ngụm ac khi ma thoi. Chỉ co
điều, vừa nghĩ, hắn con hoai niệm những bộ vị thần bi của Na Na. Với tư cach
một tiểu lưu manh, it nhất tưởng tượng va kinh nghiệm trong chuyện nay rất
phong phu, Tề Nhạc rất co tiềm chất trong chuyện nay.

Tề Nhạc cung Điền Thử chạy rất nhanh, khong lau sau, hai người đa chạy ra khỏi
phạm vi của trường học, dừng lại trong một goc khong người, sắc mặt của Tề
Nhạc hoa hoan rất nhiều, cũng nhiều hơn mấy phần mờ mịt, tuy đa khong con tức
giận, nhưng hắn cũng chẳng co cảm giac vui vẻ gi, trong nội tam ngược lại cảm
thấy đau đớn am ỉ. Du sao, Na Na la mối tinh đầu của hắn a! Tuy giữa hai người
chưa từng phat sinh quan hệ thực chất gi đo, nhưng trong nội tam của Tề Nhạc,
cảm giac đẹp đẽ của mối tinh đầu bị pha hư hoan toan rồi.


Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương #2