Người đăng: Shigeo Tokuda Lão Tổ
Khiếp sợ, tên đại ca vẫn không hiểu một quyền vung hết sức của bản thân tại
sao lại không đánh ngã được một người thanh niên, thực ra hắn nào đâu biết
thể chất gần gấp ba người bình thường ở đâu hắn có thể là đối thủ của Hứa Vinh
.
Hứa Vinh cười : "Giờ đến lượt tao !", nói xong chân trái vung từ sau đến
thẳng bụng tên trán hán . "Ách ... "
Bay ngược về sau vài mét, cả người cong như con tôm, tên kia vẫn chưa hiểu
chuyện gì xảy ra, ngất đi tại chỗ, Hứa Vinh cúi người thu hồi ba con Công
Nghĩ vào không gian.
Xong mọi thứ, Hứa Vinh không nghĩ hai chị e vẫn còn đứng nơi đó, hắn có một
chút nhìn hai người thiện cảm hơn, thời buổi bây giờ, nhiều người rất sợ
phiền phức, có khi xảy ra chuyện họ đã chạy mất xác.
Người chị vui mừng : " Cảm ơn anh, không có anh không biết hôm nay làm sao
nữa !"
Hứa Vinh cười : " không có gì, chuyện không lớn, đi nơi khác nói chuyện ,
nơi này không tiện !"
Đi một đoạn đường, cuộc nói chuyện thực vui vẻ, người chị tên Tuyết Nhung
còn cô em tên Tuyết Mai, cả hai lên đây thăm người thân sẵn tiện đi chơi ,
không nghĩ đi uống nước lại gặp trường hợp như vậy.
Được một lúc Hứa Vinh chào tạm biệt hai người, nói hắn có việc phải lo hẹn
hai người khi khác, dù cả hai nhất quyết mời hắn đi ăn, hai người đành phải
lưu lại số phone của hắn.
Thực sự thì không phải bản thân hắn không muốn đi, kinh tế cũng là một thứ
làm hắn đau đầu, vả lại sau thời gian ba tháng nữa, cái thế giới này cũng
không còn yên bình . Lúc đó hắn phải có thực lực.
Tối đến, thời gian đợi thật khuya, Hứa Vinh hướng một nơi dốc, có rất nhiều
mỏm đá, hắn cởi quần áo, chỉ mặc mỗi chiếc quần cộc, nhìn hướng xa xa có
một tảng đá rất lớn, mục tiêu của hắn là bơi về nơi đó, mặc niệm " Mở ra rà
xoát trong vòng mười mét "
"Ùm..." Tiếng sóng rì rào, mặt biển yên tỉnh, không ai biết có một người vẫn
du tẩu trong nước đó là Hứa Vinh, dựa vào thể chất tốt hắn bơi thật nhanh về
phía mỏm đá, trong thời gian đó hắn vẫn lắng nghe âm thanh báo hiệu của hệ
thống nếu có tích phân sinh mạng thể.
Bỗng nhiên âm thanh của hệ thống vang lên : " Tích ... Phát hiện san hô đỏ một
nhánh hai sinh mạng điểm có hay không thu ?"
Hứa Vinh ngây người, ở vùng biển này có san hô đỏ, ta X, có phai hay không
một nhánh chỉ có hai điểm, có lẽ cũng quá ít đi.
Nhưng chưa kiệp phản ứng hắn ngẩng người :
" Tích ... Phát hiện hai nhánh san hô đỏ có hay không thu ?"
" Tích... Phát hiện, tích ... Tích, tích "
Hứa Vinh mộng mặc niệm " Thu "
Không thu có lẽ là con lừa, đầu óc bị bò đá.
Một đoạn đường bơi đến mỏm đá, Hứa vinh thu đã thu 462 sinh mạng điểm, mệt
mõi dù thể chất tốt không có nghĩa là hắn không biết mệt, lấy tay vuốt nước
biển nhìn ra xa vẫn có ánh đèn từ những chiếc tàu, nghỉ ngơi khoảng nữa giờ
hắn lại bắt đầu bơi vào bờ, tâm tình thật tốt cũng thật cao hứng.
Hứa Vinh cười khỗ, đúng là chó ngáp phải ruồi thật, thu thập mặc quần áo ,
hắn có chút mừng thầm, dù rằng khỗ một điểm nhưng cũng có thể có được kha khá
sinh mệnh điểm làm hắn cũng lạc quan.
Miệng ngậm một cọng cỏ, Hứa Vinh chầm chậm bước vào con phố, vẫn có người
mặc đồ bơi đi về, xa xa còn có người nước ngoài, gần đó có gần chục tên
tráng hán nẹt bô xe, vây quanh một chiếc xe hơi bốn chỗ, có một tên cầm đầu
hét to cho người đàn ông trong xe nghe, vì cửa kính đóng : " Mày liệu hồn mà
bỏ hợp đồng đó, không thôi nhà mày và gia đình mày sẽ biết, đi tụi bay "
Hứa Vinh suy tư ... Hắn rất cần tiền, có thể đây cũng là một cơ hội, nhìn
đám xe đã chạy xa, chiếc xe bốn chỗ vẫn ở đó, hắn từ từ đi đến tiếp cận
người trong xe, trong đầu hắn loé lên ý nghĩ : " Mình có một vụ mua bán "
P/S : gưởi vài lời đến mọi người, bộ truyện không có bản thảo cũng không có
ghi nháp, bộ truyện toàn bộ được viết trên đtdđ, truyện được viết lúc có cảm
xúc và suy nghĩ viết một lần và úp, có sai xót xin đại gia bỏ qua, thỉnh đại
gia chờ chương mới !