Người đăng: Shigeo Tokuda Lão Tổ
Lặng lẽ bước đến một cánh cửa nơi cuối cùng của bóng tối " Cạch " cửa mở ra
một màn sáng đập vào mặt Hứa Vinh, lung lay đầu, ánh mắt chớp chớp, ngẩn
đầu nhìn lên phía trước.
" Oanh " Tiểu Giác bị đập bay vào những pho tượng gãy đỗ.
" Không ! " " Xoẹt " mặt đất nơi hắn đứng lỏm xuống, một đầu tóc trắng, đôi
mắt xanh lục lấy xét đánh tốc độ bay tới Minotaur.
"Bùm " không có sự cảnh giác hay chuẩn bị, con quái vật bị đập bay về phía
sau gãy đổ lỏm vào bên trong.
---Kí chủ Hứa Vinh huyết mạch tứ thần thú 10% công 1300 thủ 1250.
Bay vội đến nơi Tiểu Giác ngã xuống, di dời hết những vật nằm xung quanh ,
nhìn Tiểu Giác vẫn còn sinh cơ, Hứa Vinh mừng rỡ, thu hồi Tiểu Giác vào
không gian, mệnh lệnh cho hệ thống chữa trị thương thế của nó.
Hắn đứng dậy hai mắt âm u nhìn phía xa xa đang đứng dậy Minotaur, một luồng
sát khí lấy hắn làm trung tâm, khuyếch tán ra.
" Oanh...." Bay đến con quái vật nhanh chóng duỗi tay ra sau vi nắm đấm, một
đấm hết lực vào đầu con quái vật.
Minotaur cũng không chiệu yếu thế, nhìn chằm chằm vung tay một đấm ngạnh
kháng . " Crít ....két ..." " Oanh " " Đùng ..đùng " nơi hai đẫm va chạm mặt
đất lỏm xuống, một luồng lực khổng lồ khuyếch tán ra xung quanh, cả toà lăng
mộ rung động.
"Oanh ...oanh ...oanh..." Cước quyền cùng vung cả hai đối oanh liên tục, cả
toà hầm mộ như muốn sụp đổ, chỉ thấy từng tia tàn ảnh tách ra rồi lại giao
nhau, " Oanh, oanh ...." " Xoẹt ..." Kéo lê trên mặt đất hai đạo dấu vết ,
hơn ba trăm hợp diễn ra trong tích tắc, Hứa Vinh trên miệng chảy ra một tia
máu, cả hai đều da tróc thịt bong.
Lấy tay lau đi vết máu, Hứa Vinh cười gằng trên mặt lộ ra vẻ điên cuồng.
" Xoẹt " Biến mất, lại xuất hiện trước mặt con quái, " Ầm, ầm ...." " Phanh
...phanh " không cố kị, lấy thương đỗi thương, mặt lộ vẻ dữ tợn.
Minotaur khỗ hắn không ngờ nhân loại này quá điên cuồng, không để ý thân thể
, cùng nhau đối oanh đỗi thương tích với hắn.
" Khặc ...khục ...khục..." Miệng nôn ra máu nhưng vẫn không yếu thế một chút
nào, từng quyền một nện lên cơ thể, rung động cả mặt đất, Minotaur dùng một
đấm, loé lên cả mười phần sức lực nện vào ngực Hứa Vinh.
Còn hắn, điên cuồng dồn hết lực cũng cùng đối oanh một quyền vào ngực con
quái vật.
" Két ....Rắc ..rắc..." " Oanh ...ầm ...ầm " lồng ngực Hứa Vinh lỏm vào, lồng
ngực Minotaur lỏm vào, cả hai lấy tốc độ kinh người bay ngược ra sau gãy đổ
cả một đống phế tích.
Không khí im ắng trở lại, " lạch cạch " gạt ra một viên đá, cả người lung
lay, Hứa Vinh từ từ đứng dậy, trên môi hắn treo một nụ cười gượng, cả người
hắn rất đau đớn, các cơ bắp như không nghe sai khiến của bản thân.
" Ngươi biết không con bò, kẻ nào đụng đến anh em ta, phải trả giá bằng máu
!"
Minotaur phía đối diện muốn đứng dậy nhưng không được, hắn đành ngồi lại đó
lên tiếng :" Nhân loại, ngươi rất điên cuồng, ta không hiểu sức lực ở đâu
ngươi còn có thể đứng lên, ...thậm chí thương thế của ngươi nặng hơn ta !"
Minotaur nói không sai, thân thể Hứa Vinh hiện tại có thể nói là chèo chống ,
chỉ nghe hắn đáp trả :" Có một thứ ...khục...không có một loài nào có thể sánh
được bằng chúng ta, chúng ta yêu thương gia đình, anh em, hoặc bất cứ người
nào chúng ta quan tâm, đó không thuộc đầu óc của ngươi có thể hiểu biết, đó
là sức mạnh của ý chí của tình thương .!"
Nói đến cuối Hứa Vinh gằng từng chữ hắn bắt đầu bước về phía Minotaur, nhìn
từ từ bước tới nhân loại, hắn dãy dụa nhưng vô ích, hắn thực thương rất nặng
không thể đứng dậy.
Đứng trước mặt con quái vật, Hứa Vinh nở nụ cười tiếu dung, trong khi miệng
hắn vẫn tràn ra máu tươi, kề gương mặt sát gần con quái vật, gương mặt hắn
bắt đầu dữ tợn lên " Oanh ..oanh ..oanh " từng quyền nện vào mặt Minotaur ,
con quái vật rú thảm, Hứa Vinh vẫn không để ý, miệng hắn gầm thét :" C ..m
nó cho ngươi sính cường, sính cường, cái này cho Tiểu Giác, cái này cho ta
, cái này cho ... Cho ngươi !"
" Oanh, oanh ...oanh " tiếng hét thảm từ từ im bặt, một lúc sau khi xác định
Minotaur không còn khí tức, Hứa Vinh ngả người ra phía sau, mệt mỏi, thương
thế nghiêm trọng, cố gắng gọi ra chó địa ngục, hấp thu xác Minotaur, thu
thập viên tinh thạch Kim Ngưu, hắn ngất đi.
Trong bóng tối chó ba đầu lôi Hứa Vinh treo lên trên cơ thể, một đường cũ trở
về phi thuyền.
Trong thời gian hai tháng thu thập mười hai chòm sao, mỗi con quái vật Hứa
Vinh kiếm cho bản thân mình 200 ngàn sinh mệnh điểm, sinh mệnh điểm hiện tại
của hắn vi hai triệu chín trăm ba mươi lăm nghìn sinh mệnh điểm.
Trong phi thuyền Stom đang ngồi bỗng nhiên thấy chó ba đầu trở về, trên lưng
vẫn còn mang một người thanh niên, còn có thể là ai, tất nhiên là Hứa Vinh.
Thấy vết thương trầm trọng, Storm ngương mặt lo lắng, tạm thời sơ cứu, cầm
máu cho hắn.
Mọi việc xong xuôi, cô ả tức tốc điều khiển phi thuyền về học viện X, dù gì
nơi đó thiết bị rất đầy đủ, sẽ tốt cho thương thế của Hứa Vinh hơn.