Người đăng: Shigeo Tokuda Lão Tổ
Thâm thần bất định Hứa Vinh nhìn xung quanh, khu ăn uống vẫn tấp nập, hắn
nhìn sang một tiệm cafe, bên trong cửa kính đang ngồi một ông lão, tóc đã
bạc phơ nhưng gương mặt kiên nghị, thập phần tinh thần.
Hắn hiếp mắt vi tâm thần bất định : " Là ông ta, goul biến dị !"
Một ánh mắt liếc ngang nhìn Hứa Vinh, trên môi vi vi nở nụ cười hiền hoà ,
tuy tâm thần bất định, nhưng hắn biết đối phương phát hiện ra hắn còn trước ,
nếu thực sự động thủ thì chỉ có một con đường chết . Thời gian biến hình vẫn
còn 8 tiếng nữa mới có thể, đã vậy chỉ có thể đi một bước tính một bước .
Chạy thì chẳng khác nào tự đào hố chôn mình, lấy khả năng hiện tại giống như
ốc sên đi đua với xe đạp.
Bước vào trong quán ngồi bên cạnh lão giả, Hứa Vinh gọi đồ uống : " Một phê
đen ít đường !"
Lão giả quay qua hắn, nói tiếng Việt : " Chàng trai trẻ, cậu rất khác so với
dân cư ở nơi này, cậu là người ở đây sao ?"
---Hứa Vinh mắt lấp loé : " Ông biết ngôn ngữ của bọn tôi ? Tôi không phải
người nơi này, nhưng đại khái là người của thế giới này !"
Ông lão ánh mắt ngạc nhiên, nhưng chỉ là xẹt qua, nhấm ngụm cafe :" Cậu biết
thân phận của ta ?"
Hứa Vinh quay sang nhìn lão giả khẽ gật đầu.
Lão giả nói tiếp :" Ngôn ngữ ở đây không khó đối với loài của ta, ta cũng
không biết tại sao cậu có thể biết được thân phận ta, nhưng ta cũng không
phải là loài ăn thịt ."
---Hứa Vinh :" Tôi có thể hiểu !"
---Lão giả :" Ta gọi La Khắc, vẫn không biết tại sao ta lại được đưa đến nơi
này, nhưng ta thích vui chơi . Ta sẽ tìm hiểu thế giới mới mẻ này ."
---Hứa Vinh :" Tôi gọi Hứa Vinh, rất vui được biết ông La Khắc ."
---La Khắc vỗ vai Hứa Vinh :" Sẽ gặp lại chàng trai trẻ !"
Ông lão bước ra khõi quán lẫn mất trong dòng người, hắn ngồi lại nhấm nháp
hết li cafe rồi thanh toán tiền cũng đi ra ngoài.
Về đến khách sạn, hắn nhận được số tiền Trần Ngọc chuyển vào tài khoảng ,
nhìn một chút, hắn thông tri hai chị e nữ tổng buổi chiều có thể lại . Xong
mọi việc Hứa Vinh mở hệ thống ra xem xét, tìm một chút ở cấp một số sinh vật
tốt.
Nhìn thấy như ý một loại hắn click vào.
---Hổ nanh bạc, thích hợp cận chiến công kích, sức bền tốt, lực công 9.5
lực thủ 11.5.
Mua xong hai con hổ nanh bạc, thanh toán rơi 2000 sinh mạng điểm, hắn mở dao
diện hệ thống, mở ra Vệ Binh, hắn đập tất cả hình ảnh loại đá hệ thống có
thể lấy sinh mệnh điểm vào.
Hứa Vinh đã hỏi kĩ hệ thống, hắn chỉ có thể ở tại hiện trường hấp thu sinh
mệnh điểm, không có cách khác, điều này cũng làm hạn chế khả năng giao dịch
của hắn, nhưng không sao tất cả mọi việc đều có sự tính toán, hắn không lo
lắng.
Một lúc sau có tiếng gõ cửa, mở cửa hai chị em Trần Ngọc và Trần Dịch bước
vào, ánh mắt trừng lớn khi thấy hai con hổ nanh bạc, hình thể cực lớn, đều
gấp ba so với loại bình thường, toàn thân trắng phau . Hứa Vinh cười hướng
dẫn hai chị em họ, cắt ra một giọt huyết trên tay mỗi người để vào mi tâm hai
con hổ.
Dùng sinh mệnh thể hệ thống dẫn dắt, câu thông tâm trí hai người, trong óc
hai người cũng hiện ra thông tin của hai con hổ nanh bạc.
Mừng rỡ, hai người rối rít cảm ơn hắn, cùng mang hai con hổ đi xuống, làm
hoảng hốt cả đám người trong khách sạn, cũng may ở dưới đã chuẩn bị sẵn hai
chiếc xe tải, coi như bọn họ rất kĩ lưỡng.
Sau một bút làm ăn Hứa Vinh thảnh thơi, bước vào phòng đang muốn thay vội
quần áo lên đường rời khỏi nơi này, thì nghe tiếng còi hú vang, vạch khe rèm
gỗ ra xem thì một chi xe cơ động cùng rất nhiều công an dưới khách sạn, một
xe tải theo sau cùng rất nhiều cảnh phục cầm súng bước xuống, gần năm mươi
người .Hắn biết hai chị e Trần Ngọc không có gan báo cảnh, chỉ có thể là việc
làm ăn lúc hắn tới công ty bị rò rỷ.
Cười khỗ, Hứa Vinh biết coi như chuyến này quốc gia khẳng định muốn đại lượng
sinh mệnh thể, cũng cho hấp thu thân phận Vệ Binh của hắn ra ánh sáng, nhưng
hắn không ngại, đây cũng không còn có thể gọi là xã hội pháp trị nữa rồi, xã
hội bây giờ đã trở thành thực lực vi tôn thế giới.