Đối Kháng Giữa Huynh Đệ


Người đăng: Shin1500

Vòng thi thứ tư nhanh chóng diễn ra một cách suông sẽ và không hề có bất kỳ sự
bất tiện nào. Nhóm Hạo Thiên lại một lần nữa buồn tẻ, ngáp ngắn ngáp dài chán
nản khi đối thủ tự dưng lại bỏ cuộc, sợ hãi mà chạy mất. Rõ ràng chúng ta đâu
có làm gì ngươi? Còn chưa đánh ngươi cái nào mà, cớ gì chưa đấu đã chạy rồi?
Thật chán mà..

Vòng thi thứ tư kết thúc còn lại 250, à không... 249 người tiếp tục vào vòng
cuối cùng này. Ở vòng thi này, chúng ta cũng lại tiến hành bốc số, ai có số
giống nhau sẽ đấu với nhau. Nếu nói vòng thứ 4 là tinh thần đồng đội, thì vòng
này đích thị là chia rẽ tình đồng đội vì phải tranh giành thứ hạng với nhau
:))). Thực ra thì, học viện này mấy năm trước khồn có vòng thi thứ tư đâu, tự
dưng năm nay màu mè hoa lá hẹ lồi ra vòng thí thứ tư, gì mà tình đồng đội là
cần thiết nên chúng ta cần có vòng thi này. Rồi đến vòng thi thứ 5 làm chia rẽ
tình đồng đội với việc chia thứ hạng và cũng vì những lợi ích mà người đứng
top sẽ có nên lại càng chia rẽ người ta hơn. Không biết năm nay dở cái chứng
gì mà thêm vào vòng thi thứ 4 nữa, haizzz...

Hạo Thiên thở ngắn thở dài, trên đài cao Âu Dương Đông nhìn xuống chỗ Hạo
Thiên với vẻ tự hào. An Lam Nguyệt nói

" Vẻ mặt đó là sao? "

Âu Dương Đông cười bảo

" Cũng không có gì. Chỉ là có chút tự hào về đứa con nuôi của mình mà thôi "

An Lam Nguyệt khuôn mặt hơi nghiêm lại, nói

" Hoàng đế bệ hạ chưa có mất, nên gọi là cha đỡ đầu thì tốt hơn "

Âu Dương Đông giật mình, vội nói

" Ách, ta thực xin lỗi. Ta... Ý của ta không phải vậy... Ta.. "

Lăng Giang Tuyết khẽ cười, nói

" Không sao, chúng ta biết lão cha không cố ý. "

Âu Dương Đông khẽ cười, bảo

" Tiểu Thiên tử của ta.... Ủa? Hay là của chúng ta nhỉ? Ách, mặc kệ đi, nói
chung là, tiểu Thiên tử không bao giờ khiến chúng ta có nửa điểm thất vọng cả.
Nó luôn khiến chúng ta tự hào, ngẩn cao đầu tự hào mà nói với thế giới rằng ta
có một người con trai tài ba, yêu nghiệt đến dường nào! "

An Lam Nguyệt khẽ cười nói

" Lão viện trưởng ngài đây nói chuyện có hơi dư thừa thì phải, Thiên Thiên là
ai cơ chứ? Nó chính là hoàng tử của Ma giới, là tuyệt thế yêu nghiệt có một
không hai đấy! Nó còn là đệ đệ của ta nữa, đương nhiên phải mạnh mẽ như vậy
rồi "

" Ha ha ha ha.... Ta quả thật nói dư thừa, nhưng vẫn cứ muốn nói mãi thôi. Vì
ta tự hào về nó cơ mà! "

Bên trên đài cao nói chuyện là như thế, còn bên dưới thì thế nào? Bên dưới ai
ai cũng háo hức trong nỗi lo sợ, vì nghĩ rằng sắp sửa phải tiến hành đối
kháng, nhưng đối kháng với người bình thường thì không sao, nhưng nhóm người
kia có bình thường sao?... Ai cũng lén lút liếc nhìn nhóm Hạo Thiên trong lo
sợ, còn nhóm cậu lại là thong thả, buồn chán và mệt mỏi.

Vòng thi cuối cùng bắt đầu, nhiều trận đấu được diễn ra nhằm xếp lại hạng cho
khóa học viên năm nay. Có một điều chắc chắn rằng 249 thí sinh còn lại sẽ được
vào học viện, còn xếp hạng thì hiện tại liền tiến hành.

...............

Đảo qua đảo lại vài lần, chúng ta tiến hình lựa chọn top 10 của khóa học năm
nay, và đương nhiên nhóm Hạo Thiên hiện tại liền tiến hành đấu với nhau, nhưng
vì dư ra một Chu Thuần Anh nên liền có top 11 rồi.

Chu Thuần Anh vs ( ai đó xấu số :)) ). Chu Thuần Anh thắng

Minh Kỳ vs Lưu Dạ.... Minh Kỳ thắng

Thống Trung vs Mộc Lâm.... Thống Trung thắng

Mộc Sinh vs Di Di.... Mộc Sinh thắng, ở vòng này, Mộc Sinh đã cố gắng hết sức
nương tay, cố gắng hết sức kéo dài trận đấu, nhiều lần để Di Di vùng lên tấn
công, nhưng vì trận đấu không thể kéo dài quá lâu nên đành dứt điểm mau lẹ.

Gia Linh vs Lưu Vân.... Lưu Vân thắng, mặc dù lv chênh lệch cao nhưng Lưu Vân
cũng đã rất vất vả mới có thể khiến Gia Linh rớt đài

Và cuối cùng là... Hạo Thiên cùng tiểu Siêu...

Trận đánh được mong chờ nhất từ đầu cho đến bây giờ, ai ai cũng đều im lặng,
toàn trường một mảnh im lặng mà chờ đợi kết quả của trận đấu, đúng hơn là chờ
đợi một trận đánh kinh thiên động địa sắp sửa xảy ra.

Hạo Thiên đứng trên đài cao, đưa mắt nhìn sàn đấu dưới chân, một mảnh nhạt
nhẽo liền hiện lên.

Lúc này, vị lão sư đảm nhận vị trí trọng tài của trận đấu không khỏi lo sợ tột
cùng. Mặc dù chứng kiến lv của hai người chỉ là 200 cấp nhưng qua những vòng
vừa qua, cả hai đã cho thấy một sức mạnh vượt qua cả lv 200, một sức mạnh vô
cùng khủng khiếp. Vị trọng tài đứng mà không khỏi run rẩy, ngay lúc này, An
Lam Nguyệt trên đài cao liền đứng dậy, tội nghiệp cho vị lão sư này mà đứng ra
thay thế. Cô nói

" Được rồi, vị lão sư dưới kia, phiền ngài cùng với 1 vài người khác lùa các
học viên lên chỗ ngồi cao kia giúp với. Tôi hiện tại liền thay thế vị trí của
ông "

Vị lão sư này có chút chần chừ nhìn Âu Dương Đông, Âu Dương Đông đứng dậy, hô
lớn

" Các học viên nghe lệnh, sơ tán lên chỗ ngồi trên đài cao đi. Tránh xa những
sàn đấu càng xa càng tốt "

Các học viên nghe lệnh, nhanh chóng rời đi. An Lam Nguyệt lúc này đã bây
xuống, Hạo Thiên nói

" Vậy chúng tôi có thể mở rộng phạm vi thi đấu hay không, lão viện trưởng? "

Âu Dương Đông hỏi

" Muốn mở rộng như thế nào? "

Hạo Thiên cười nhạt, bảo

" Toàn đấu trường! "

Âu Dương Đông " ồ " một tiếng, nói

" Được "

Nghe đến câu " toàn đấu trường " và chữ " được " của viện trưởng, các học viên
mới nơi này có chút không hài lòng, bắt đầu bàn tán sôi nổi

" Này, quá không công bằng, thiên vị quá rồi đấy. "

" đúng đúng, vì cớ gì sàn đấu của chúng ta chỉ nhỏ xíu, còn đối với người này
liền thiên vị như vậy? "

" Đây là thiên vị ra mặt sao? Có bất công quá không vậy? "

" Sàn đấu to như thế, đánh đến khi nào mới xong, khi nào mới rớt đài đây? "

" Muốn kéo dài trận đấu sao? Hay là muốn gây chú ý, lv cùng lắm cũng chỉ mới
200 cấp mà thôi nha "

.............

Nhiều ý kiến bất bình như thế đấy, Âu Dương Đông trợn trừng mắt, quát

" Bàn tán cái gì. Các ngươi có mạnh như người ta không? Có yêu nghiệt được như
người ta không mà bàn tán? Khi nào các ngươi mạnh được như vậy đi, ta đảm bảo
cho các ngươi một sân đấu to hơn như vậy, còn bây giờ thì câm miệng lại đi. "

Quát xong tất thảy, Hạo Thiên dưới này cũng đã dựng lên những mảng đất cao,
lấp lại những khoảng trống giữa các sàn đấu, tạo thành một nơi đấu trường thật
lớn, thật rộng và cũng thật tàn khốc. Và, sức mạnh to lớn đủ sức để dựng nên
một khoảng đất lớn như vậy cũng đã khiến cho tất thảy mọi người cảm thấy kinh
ngạc cùng hoảng hốt. Vì mana có thể nhiều đến đâu mới có thể dựng nên mảng đất
rộng thế này chứ, lv 200 căn bản không làm được.

Đúng, lv 200 không làm được. Mana của Hạo Thiên cũng đã bị hạn chế xuống còn
khoảng 200 cấp, nhưng với người lv cao như cậu, điều khiển và tiết chế mana
cho phù hợp là vô cùng đơn giản. Lượng mana bỏ vào có thể ít đi nhưng độ bền
lên tăng lên đáng kể, và thậm chí còn bền hơn những người bỏ vào đó nhiều mana
mà không được tích sự gì.

Dựng xong, Hạo Thiên cười nhạt nhìn tiểu Siêu nói

" Lâu rồi chúng ta không đánh qua một chút, hôm nay xõa một chút nhỉ? "

Tiểu Siêu các khớp xương vang lên " răng rắc ", cười đáp trả

" Mong rằng sàn đấu này đủ độ bền cho chúng ta "

" đệ có thể đảm bảo những nơi ta dựng lên, còn sàn đấu thì... Ta không chắc
lắm đâu "

Hạo Thiên nhún vai đáp, lúc này, An Lam Nguyệt đứng giữa cả hai, cười nhạt một
cái, nói

" Mong rằng hai đứa không để tỷ tỷ thất vọng, để tỷ xem xem thời gian qua hai
đứa đã luyện được gì rồi "

" Sẽ không làm tỷ thất vọng! "

Cả hai đồng thanh đáp....

( P/s: qua nhà tác có người bệnh phải vào bệnh viện nên không đăng chương mới
được, các bạn thông cảm cho tác nha. Đợi tác rảnh rỗi thời gian nào sẽ bù lại
cho mọi người sau nha... @_@ )


Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống - Chương #380