Sự Kiện Bắt Đầu


Người đăng: Shin1500

Hạo Thiên dẫn đầu vào trong, ngay phía sau là Tử Kiệt, Thiên Vũ Phong, An Lam
Nguyệt và tiểu Siêu. Còn Hoắc Phong Lam thì như không tồn tại trong mắt bọn
họ, cứ thế đi mà không thèm đếm xỉa đến thằng bé.

Tiến gần tới bờ hồ, một dãy các ghế đã được đặt nơi này, ghế ngồi chiếm gần
như mà một nữa bờ hồ, ghế ngồi được đặt theo chiều đi lên, để người ngồi sau
có thể quan sát được, tránh ngồi ngang bằng nhau thì rất khó để thấy được bao
quát mặt hồ - nơi diễn ra sự kiện.

Ngoài chỗ các học viên ngồi, xa xa trên hồ là hai du thuyền lớn bằng gỗ trăm
phần trăm đang trôi nổi, đó là nơi để các giáo viên không tham gia, khách quý
được mời và người có cấp bậc của học viên ngồi xem. Một du thuyền dành cho
người ngoại viện và một cho thành viên nội viện.

Bên bờ hồ, các thí sinh tham gia đã tập trung lại, xếp thành hàng, còn trên
mặt hồ, những thiếu nữ với bộ váy lộng lẫy, ai cũng diện cho mình một bộ váy
thật đẹp, phù hợp với bản thân và khiến người khác nhìn vào liền yêu thích. Ai
ai cũng lộng lẫy sắc màu, dáng người thướt tha trong gió, cao ráo xinh đẹp.
Trên đầu là chiếc nón tròn rộng, có màn che phủ xuống, mục đích chính là để
các vị nam nhân không thấy được mặt mình. Các thiếu nữ đứng trên những đóa sen
lớn, đây là loại sen đặc biệt lớn, sinh trưởng ở vùng có khí hậu ôn hòa, đóa
sen nở ra đặc biệt lớn, có thể chịu đựng được khối lượng tận 100 kg, gọi là
Đại Liên hoa.

Nhìn xung quanh một hồi, Thiên Vũ Phong nói

"Các quy tắc cũng đã phổ cập xong rồi. Con tiến tới chỗ mình đi, chúng ta vào
chỗ ngồi xem con thể hiện ra sao!"

Hạo Thiên gật đầu không đáp, nhẹ nhàng cất bước đi. Còn Thiên Vũ Phong bế
Thiên Tuyết, An Lam Nguyệt và tiểu Siêu, cả 4 phi người lên không, lên du
thuyền. Đến nơi đó đã có ghế ngồi dành riêng cho họ, chỗ ngồi thuận lợi, tầm
nhìn tốt. Chỉ có Hoắc Phong Lam một thân một mình, là thành viên ngoại viện
nên không thể đi theo, lại càng không thể lên du thuyền, đành tìm một ghế
trống mà ngồi xem.

Khi Hạo Thiên bước vào, nhiều người đã đưa mắt nhìn, hầu hết là nữ, họ thích
thú, mê đắm vẻ đẹp và tài năng của cậu, nhưng đó đa phần là học viên ngoại
viện, họ tâm trí vốn còn non trẻ, chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà yêu mà thích, còn
thành viên nội viện đa số đã trưởng thành hơn, họ phải quan sát và tìm hiểu
thì mới tiến tới việc thích. Hạo Thiên nghĩ rằng, hẳn những thiếu nữ nội viện
này không điên rồ tới mức thấy đẹp liền yêu đi, đừng có vì hứng thú nhất thời
mà bỏ lỡ tuổi xuân của đời mình.

Vào vị trí, một thanh âm vang lên, thanh âm rất quen thuộc, mới nghe hồi nãy
thôi

"Xin chào toàn thể thành viên của học viện. Tôi là Sở Minh Thương, học viên
năm cuối nội viện, bên cạnh tôi là Tân Thu Tâm cũng là học viên năm cuối nội
viện. Chúng tôi đại diện cho học viện dẫn dắt sự kiện ngày hôm nay. Theo thông
lệ của học viện, cứ 3 năm một lần tổ chức sự kiện Tình duyên bất chợt, để đưa
các đôi trai gái đến với nhau, tìm hiểu nhau và trở thành tri kỉ, bạn đời của
nhau.

Bên phía nam nhân chúng ta có tổng cộng 35 người, 35 năm vị nam nhân muốn tìm
tri kỉ của đời mình"

Tân Thu Tâm, cô gái với dáng người cao gầy, cũng khoảng 25, 26 tuổi gì đó, cao
giọng nói

"Bên phía các thiếu nữ chúng ta có 17 người, chỉ 17 người mà thôi. Nhưng bên
phía nam lại có tới 35 nam người, như vậy sẽ có ít nhất 18 đến 20 học viên
không được vào vòng trong! "

Lời nói của Tân Thu Tâm khiến các nam nhân có chút hụt hẫng, sợ mình là một
trong số đó, nhưng lại càng cao trào hơn khi nghĩ rằng mình chắc chắn sẽ lọt
vào vòng trong và tìm được cho mình một người tri kỉ.

Hạo Thiên khuôn mặt vẫn là lạnh lùng, tâm trạng hiện tại rất chi là miễn
cưỡng, rất không muốn ở chỗ này tý nào, thà bỏ thời gian đi luyện tập tăng cấp
để mau mau đi gặp Tuyết nhi có phải tốt hơn không.

Sở Minh Thương và Tân Thu Tâm đứng trên mũi du thuyền, lại bắt đầu nói

"Bây giờ.... Sự kiện Tình duyên bất chợt xin được phép bắt đầu"

Tân Thu Tâm nói

"Mở đầu sự kiện là vòng thi cướp nón, các nam nhân của chúng ta phải cố gắng
hết mình, làm sao để lấy được chiếc nón trên đầu bạn nữ mà không để bị dính
nước, thời gian là 5p, sau 5p không lấy được vẫn sẽ bị loại"

Sở Minh Thương lại nói

"Vậy chúng ta bắt đầu bốc thăm theo thứ tự, ai có số nhỏ nhất liền bắt đầu
trước"

Sở Minh Thương vừa nói xong, một nam nhân tay cầm thùng thăm thong thả tới
trước mặt từng người, để họ cho tay vào thùng mà bốc lấy một phiếu...... Tới
lượt Hạo Thiên, cậu là người cuối cùng, miễn cường lấy tờ phiếu cuối cùng ra
xem. Hừm, số 30!? Vậy cũng được đi, tỷ lệ vào vòng trong đã thấp đi rồi.

Lúc này, lại nghe Sở Minh Thương lớn giọng nói

"Vậy là số thự tự đã có, xin mời số 1 bước ra"

Sở Minh Thương vừa dứt lời, một nam nhân tóc nâu đỏ, quần ngắn ngang đầu gối,
áo tay ngắn, một thân y phục mà đen bước ra, cười lớn nói

"Tôi! "

Sở Minh Thương nhìn, bảo

"Số 1 của chúng ta là Cố Hoài Ninh, học viên năm 3 của nội viện. Cố Hoài Ninh,
cậu có 5p, bắt đầu đi"

Cố Hoài Ninh gật đầu, tiến tới ngay sát bờ hồ, thân hình từ từ lơ lửng trên
không trung, lướt trên mặt hồ. Hạo Thiên nhìn, ồ phong hệ à. Đã học được kĩ
thuật lướt gió rồi, không tồi.

Cố Hoài Ninh lưới trên mặt hồ, đảm bảo chân không chạm nước, bên phía các vị
cô nương, nói với nhau rằng

"Các vị tỷ muội, đánh rớt tên đó đi. Đừng để tên vô lại Cố Hoài Ninh đó lấy
được nón"

"Đúng vậy, tên vô lại đó nhiều lần quấy rầy ta, đánh rớt tên đó đi"

"Cố Hoài Ninh tên vô lại nhà ngươi, chết chắc rồi"

Cố Hoài Ninh kiên trì trên mặt hồ, lơ lửng ở đó, cười hắc hắc, nói

"Các vị tỷ muội, Cố Hoài Ninh tôi tới đây"

Cố Hoài Ninh lướt gió phi tới, các vị cô nương chuẩn bị sẵn tư thế, sẵn sàng
tung cước đá bay tên vô lại Cố Hoài Ninh đi. Cố Hoài Ninh lượt qua lượt lại,
né các cú đá của các cô gái, nhân tiện cướp lấy một chiếc mũ

"á"

Một tiếng á vang lên, một mũ trùm đầu đã được khai quật, Cố Hoài Ninh xoay
xoay chiếc mũ, cười gian xảo nói

"Oaaaa, vị tỷ tỷ này thật xinh đẹp nha, cho đệ đây xin chiếc mũ nhá"

Cố Hoài Ninh vô lại cướp lấy chiếc nón, cô gái bị bất ngờ mất nón, tức giận
quát

"Tên vô lại nhà ngươi"

Cố Hoài Ninh cười hắc hắc, bảo

"Phải, tôi là tên vô lại, là tên vô lại của Vô Thanh tỷ tỷ đấy"

"Ngươi.... "

Cô gái tên Vô Thanh tức giận, "hứ" một tiếng không thèm nói chuyện với Cố Hoài
Ninh nữa, cái người lúc nãy bảo đạp cho Cố Hoài Ninh rớt nước đầu tiên cũng
chính là vị Vô Thanh này. Cố Hoài Ninh ung dung lấy nón, ngay sau đó liền quay
lưng lên lại bờ hồ. Nhiều học viên vỗ tay hoan hô, nhanh như vậy liền đã lấy
được nón rồi, mà vị cô nương dưới chiếc nón che kia lại vô cùng xinh đẹp nữa,
mở mang tầm mắt rồi.

Sở Minh Thương cười nói

"Cố Hoài Ninh lấy được 1 chiếc mũ, giành quyền vào vòng tiếp theo. Mời số 2"

Ngay sau đó lại có người khác lên, mỗi người đều có những phương thức, hành
động rất riêng biệt, ai cũng thể hiện ra tài năng tuyệt vời của mình. Nào là
lướt gió, tạo băng, dùng một vật gián tiếp giúp mình bay, hoặc là công nghệ kĩ
thuật cao được gọi là dực, một thứ giộng như cánh nhưng được làm bằng máy móc
gọi là Thiết dực. Giúp người mang bay lên và tiêu hao bằng mana người đó,
nhưng những thành viên nam này có phải quá ngây thơ rồi không, nam được quyền
sử dụng chiêu thức thì nữ đương nhiên cũng được. Bên phía nữ chủ động ra tay,
đánh rớt nước hơn chục tên rồi, tên nào tên nấy đều ăn vào thân vài ba cú đá,
cú đấm chứ chẳng ít.

Đều là thành viên nội viện như nhau, đương nhiên nữ cũng rất là có thực lực,
thậm chí là hơn cả bên nam nữa, nên số người bị loại khá là nhiều. Lúc đầu dự
đoán khoảng 18 đến 20 người, nhưng hiện tại đã đến số 30 mà số người vào vòng
trong chỉ 11 người, còn chưa kể đến việc một người có thể lấy nhiều mũ nhưng
có lẻ hiện tại là quá sức với bọn nam rồi.

Sau một hồi giằng co hai bên, số nam lấy được mũ là 11 và mỗi người chỉ có 1
chiếc, không có chiếc thứ 2, vì lấy 1 chiếc thôi đã muốn bị dần cho lên bờ
xuống ruộng rồi, nếu manh động lấy thứ 2 rất có thể sẽ rớt nước luôn, nên
thôi, tên nào cũng quyết định lấy có 1 chiếc mà thôi.

Hiện tại còn lại 6 người nam và 6 người nữ chưa mở nón và không biết mặt của
họ ra sao. Cũng đã tới lượt Hạo Thiên rồi, cậu rời vị trí, bước tới bên bờ
hồ...


Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống - Chương #246