Hơi Cao Đấy!


Người đăng: Shin1500

"Bộp"

"Bộp"

"Bộp"

........

Tiếng đế giày va chạm vào những bậc đá treo leo trên núi, lần lần lượt lượt mà
vang lên.

Cả 3 với tốc độ rơi 60 m trên giây, cộng thêm lá chắn để tránh áp suất làm
chèn ép phổi, lần lượt mà phi thẳng xuống vách núi treo leo. Vừa đi còn không
quên tính xem ngọn núi này cao bao nhiêu, có đúng là hơn 200 km hay không, còn
sẵn tiện chú ý xem có hang động nhỏ nào lồi ra nữa hay không. Quả thật là ngọn
núi này quá bí ẩn, thậm chí nó còn không xuất hiện trong bản đồ của đất
nước..... Hay là, do khu rừng này quá nguy hiểm mà đi được một khúc rồi khúc
sau bịa ra? Sau này không tin vào cái bản đồ của đất nước này được rồi. Vì vốn
dĩ ngọn núi này nối liền với chỗ thác nước bệ kia, vậy mà hoàn toàn không xuất
hiện trên bản đồ. Quá giả dối rồi!

"Vù"

"Bộp"

"Vù"

"Bộp"

................

"Bịch.... Bịch... Bịch... "

Đáp đất thành công mà không một vết trầy xước, cả 3 cùng nhìn lên, khé thở
dài. An Lam Nguyệt nói

"Quào, cao một cách không tưởng luôn. Đệ có tính được cao bao nhiêu không vậy,
Thiên Thiên?"

Hạo Thiên hơi nheo mày, nói

"Lúc nãy dự tính là tầm 100 đến 200 km, nhưng hiện tại xem ra vượt hơn 500 km
luôn rồi! "

Tiểu Siêu và An Lam Nguyệt bất ngờ, đồng loạt nói

"Cao như vậy? "

Hạo Thiên gật đầu, lại nhìn trời đang dần chuyển tối. Họ đi vậy mà đã hết một
ngày rồi sao, nhanh thật! Lại nhìn sang chỗ lúc nãy Hoán Hình yêu thú rơi
xuống, một vệt máu đỏ chảy loan, và vệt máu dài như bị kéo lôi đi, xung quanh
còn có vài dấu chân của yêu thú khác. Dường như đã bị yêu thú khác ăn rồi,
cũng chẳng để tâm đến làm gì, Hạo Thiên nói

"hiện tại nghỉ ngơi hay là đi tìm dòng sông luôn?"

An Lam Nguyệt nhìn sắc trời, lại nhìn vào cơ thể ẩm ướt của mình, nhắn mặt khó
chịu nói

"Tìm chỗ nghỉ đi, tỷ cần phải đi tắm thay đồ đã, dơ chết đi được"

Hạo Thiên và tiểu Siêu cười cười, Tiểu Siêu nói

"Vậy đệ đi tìm thức ăn, ca ca dựng một cái lều lớn đi, dựng luôn chỗ tắm rửa
nữa."

Hạo Thiên gật đầu, lại nói

"Nhớ cẩn thận, chúng ta không biết trong khu rừng này có cái gì cả. Phải cẩn
thận hết sức đấy, đi trong phạm vi 5 km quanh đây thôi, để ta còn có thể theo
dõi được đệ nữa"

Tiểu Siêu mỉm cười, nói

"Được. Sẽ cẩn thận"

Nói rồi liền phi đi mất. Hạo Thiên hiện tại duy trì sự cảm nhận trong phạm vi
5 km của mình, còn lục tìm trong không gian hệ nơi cất đồ của Phong lão sư xem
có lều hay không. Rồi lại mỉm cười, quả thật tìm không vô ích, có một cái rất
lớn đây này.

Hạo Thiên lôi cái lều ra, bắt đầu lắp ráp, gần xong lại cảm nhận được sự nguy
hiểm, có cảm giác mình đang bị một ánh mắt giận dữ nhìn chằm chằm, mắt trừng
lớn quay phắt lại..... An Lam Nguyệt với khuôn mặt khó chịu nhìn Hạo Thiên,
nói

"Xong chưa vậy, đệ còn chưa dựng chỗ tắm đấy"

Hạo Thiên thở phào, cười nói

"Xong rồi đây"

Lắp vào vị trí cuối cùng, Hạo Thiên dùng mộc hệ, dựng lên một căn phòng tắm
nhỏ với chiếc bồn tắm rộng hơn thân hình An Lam Nguyệt một chút, đổ cho đầy
nước vào, còn xà bông các thứ, nghĩ chắc rằng Nguyệt tỷ có đủ hết rồi a.

An Lam Nguyệt cười vui vẻ nói

"Ta vào tắm, đệ ở bên ngoài nghe ta gọi thì đổ nước vào"

Hạo Thiên hơi nhăn mặt, nói

"Chẳng phải tỷ cũng có thủy hệ sao? "

An Lam Nguyệt hất mặt làm vẻ kiêu ngạo, nói

"Ta không thích, đệ có làm không? "

Hạo Thiên chán nản nói

"Được rồi, đệ sẽ làm mà"

An Lam Nguyệt mỉm cười, xoa đầu Hạo Thiên, nói

"Ngoan lắm!"

Hạo Thiên lắc đầu bất đắc dĩ. Trông khi chờ đợi An Lam Nguyệt gọi mình, Hạo
Thiên đi vòng quanh khu lều trại của họ, vẽ một vòng tròn, thêm vài kí tự lạ
và vài câu thần chú nghe không hiểu gì, xong xuôi thì một màn chắn cấp cao đã
hiện ra, bao bọc quanh túp lều và khu tắm. Màn chắn này trừ khi có yêu thú
mạnh hơn cậu tấn công thì hoàn toàn không con yêu thú nào có khả năng vượt qua
được nó. Xong xuôi mà An Lam Nguyệt vẫn chưa gọi, cậu bước ra khỏi màn chắn,
chặt lấy vài cành cây đem vào đốt lửa.

............

Ánh lửa bùng lên, sáng cả một khu, cũng đúng lúc này

"Thiên Thiên! Thiên Thiên! "

Hạo Thiên đáp lại, và nhanh chóng bước tới

"Đệ đây! "

Hạo Thiên đứng kế bên, tạo một vài bóng nước lơ lửng trên không, lần lượt từng
bóng nước bay lên, tạo thành dòng mà xả xuống cho An Lam Nguyệt.

"Ào"

"Ào"

"Ào"

.............

"Được rồi, cám ơn đệ! "

Hạo Thiên dừng lại, ra chỗ kế bên đám lửa ngồi. Tiểu Siêu vẫn còn trong phạm
vi cảm nhận, nhưng sao lâu trở lại như vậy chứ. Bộ định hốt hết đồ ăn quanh
đây hay sao vậy? A, đệ ấy đang quay lại rồi.

Một lát sau đó, vừa lúc tiểu Siêu trở lại thì An Lam Nguyệt tắm xong, quần áo
đều được đổi mới, hương thơm lan tỏa khắp nơi. Ngào ngạt cả một vùng, đúng là
con gái tắm, lúc nào cũng thơm như vậy.

An Lam Nguyệt tiến tới ngồi bên trái Hạo Thiên, còn Tiểu Siêu trở về với khuôn
mặt hớn hở, ngồi xuống bên phải Hạo Thiên, cậu hỏi

"Sao lại vui như vậy? "

Tiểu Siêu lấy ra chiếc nhẫn trữ vật, lại nhìn quanh, rồi nhì Hạo Thiên, nói

"Ca, đệ cần một chiếc bàn, hoặc giỏ cũng được"

Hạo Thiên lặp tức tạo ra một chiếc bàn hình chữ nhật lớn, dài 3m và rộng 1m
đặt trước mặt Tiểu Siêu. Tiểu Siêu cầm chiếc nhẫn, truyền mana vào đó, lập
tức.... Hàng loạt trái cây các loại xuất hiện trên bàn, đầy ấp cả lên. Chiếc
bàn thoáng cái đã không còn chỗ chứa nữa rồi, Hạo Thiên nói

"Khoan, hết chưa vậy? "

Tiểu Siêu cười nói

"hết rồi"

Hạo Thiên nhìn núi trái cây cao ngất ngưởng, liền hỏi

"Ở đâu mà nhiều vậy? "

Tiểu Siêu vui vẻ nói

"Đệ lúc nãy đi được khoảng 2 km thì bắt gặp rất nhiều, các loại cây ăn trái
mộc đan xen vào nhau, còn có các loại nấm, loại rau củ các thứ nữa. Tất cả
chúng đều tươi tốt vô cùng, thực muốn hái tất cả về một lúc nhưng trên người
đệ chỉ có 1 chiếc nhẫ trữ vật mà thôi"

Hạo Thiên kinh ngạc, chúng ta lại rơi vào hầm kim cương nào nữa đây, sao lại
có cây trái các loại mộc tươi tốt như vậy chứ? Không phải là đang gặp ảo giác
đó chứ? Hạo Thiên liền hỏi

"Thật như vậy?"

Tiểu Siêu gật đầu nói

"Thật! Rất nhiều là đằng khác. Theo đệ thấy còn trải dài vào tận bên trong
nữa, nhưng ca ca nói không được rời khỏi phạm vi 5 km bên đệ không đi nữa"

Hạo Thiên mỉm cười, nói

"Nhớ lời là tốt đấy"

"Cốp"

Nghe tiếng nhai vang lên, cả 2 quay sang nhìn, An Lam Nguyệt đang ngồi ăn rất
hăng say, thấy 2 đứa đệ đệ đang nhìn, An Lam Nguyệt vui vẻ nói

"Sao vậy? Mau ăn đi, chúng rất ngọt đấy"

Hạo Thiên và tiểu Siêu ngơ ngác nhìn, lại bật cười, An Lam Nguyệt khó hiểu nói

"cười cái gì chứ? "

Tiểu Siêu lắc đầu, nói

"Không có gì! Tỷ cứ ăn tiếp đi"

.........

Đêm đó, sau khi ăn uống xong Hạo Thiên và tiểu Siêu lần lượt đi tắm. Xong xuôi
thì chui vào lều, dù sao có màn chắn của Hạo Thiên, không ai lo lắng gì nhiều
cả, có yêu thú nào dám đến đây tìm chết cơ chứ. Vì thế mà yên tâm ngủ tới
sáng, không một chút lo ngại gì.

..........................

Sáng sớm hôm sau, khi mặt trời vừa lên, tất cả đã dậy và sau khi đã dọn dẹp
lều trại hoàn tất. Bắt đầu cho việc tìm kiếm.

Theo như vị trí của cái hồ thì nó nằm ở phía bên phải của chỗ này nên cả 3 đi
về phía bên phải tìm trước tiên. Đi từ từ và dọc theo ngọn núi, lại cẩn thận
quan sát xung quanh, nhìn vào khu rừng tịch mịch kia. Không tin được rằng bên
trong lại có nhiều loại trái cây như vậy, lại còn ngọt lịm và mát nữa. Thật
khiến người ta muốn ở luôn trong đấy không muốn về mà.

Sau khi đi được một đoạn ngắn, cả 3 đẩy nhanh tốc độ hơn nữa, tránh làm mất
quá nhiều thời gian. Càng đi về phía trước, một âm thanh trong lành, mát mẻ
lại càng lớn dần lên. Âm thanh nghe thật dữ dội của tiếng nước chảy, ào ào như
tiếng trống đánh

"Rào... "

Thỉnh thoảng lại nghe tiếng chim hót, 2 âm thanh 1 êm đềm nhẹ nhàng và 1 ào ạt
dồn dập, như tạo nên một buổi hòa nhạc trong khu rừng xen lẫn vào nhau làm xao
động lòng người. Đã có dấu hiệu cho thấy có sông gần đây rồi, cả 3 đẩy nhanh
hết tốc độ để có thể đến đó nhanh nhất có thể. Càng đi càng gần và rồi....

"Đùng"


Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống - Chương #212