Rút Khỏi Công Hội Thiên Diệp


Người đăng: Shin1500

Hạo Thiên ngồi trong phòng hội trưởng, hay nói chính xác là phòng của cậu.
Nhấm nháp ly trà, nói với tiểu Siêu

"Không ngờ, cái tên Vũ Miên này, che giấu năng lực tốt như vậy. Đến ta còn
xuýt không thấy được năng lực thực của hắn"

"Tên này xài được, phải giữ lại! "

Tiểu Siêu gật đầu nói

Vũ Miên, lv 278, 36 tuổi. 36 tuổi, lv 278,tạm chấp nhận được. Hạo Thiên cũng
gật đầu theo.

Bên dưới lầu, đã hoàn tất tất cả đơn đăng kí, cấp thẻ đồ đã xong xuôi hết rồi.
Nhược Tình thong thả đi lên lầu, đứng trước cửa phòng Hạo Thiên mà gõ cửa

"Cốc cốc"

"Có chuyện gì?" Hao Thiên nói vọng ra

"Mọi việc đã xong xuôi hết rồi ạ!" Nhược Tình nói

"vậy đi bước tiếp theo đi, bây giờ chúng ta cần phải tiếp nhận nhiệm vụ và
nhận thêm nhiều thành viên nữa"

"Vâng"

Nhược Tình đi khỏi. Hao Thiên trong phòng lại tiếp tuc nhấm nhập ly trà.

Lúc này, bên phía đam nhóc. Vẫn đang tích cực dậy dỗ, huấn luyện cho Vân Mộng.
Vân Mộng đang hì hục chạy thục mạng, mồ hôi tuôn rơi liên tục. Còn đám nhóc
thì...... Thì đang thong thả nàm dài trên những chiếc ghế dựa, có dù lớn che
nắng, có quạt, có nước uống trái cây ăn ngon lành, trong khi đó Vân Mộng phảo
chạy hì hục khắp nơi dưới cái nắng gắt ban trưa.

Minh Kỳ nằm trên ghế nói vọng ra

"Chạy mau lên, sắp hết thời gian rồi đấy! "

"....." Vân Mộng chỉ biết cắm đầu chạy, không có thời gian đâu mà lo trả lời
Minh Kỳ

"......."

" hết giờ" Minh Kỳ ngồi dậy, vừa lúc này Vân Mộng cũng đã chạy xong và ngã sắp
mặt xuống đất, lấm lem đất cát

"Tốt lắm! "

" hộc hộc.... " Vân Mộng thở hồng hộc, nằm sắp xuống, ráng ngước cái mặt dính
đầy đất và mồ hôi của mình lên, mỉm cười thay lời nói

Vân Mộng được đám nhóc khiêng vào để cho nằm trong băng ghế, tạt cho 1 xô nước
lạnh, Vân Mộng thoáng cái tỉnh dậy. Minh Kỳ lại tiếp tục nói

"Mới có nhiêu đó mà cậu không chịu đựng được thì đừng nói đến chuyện được Boss
dạy cho"

Vân Mộng cố gắng sức bò dậy, Minh Kỳ hướng dẫn bài tập tiếp theo, là nhảy trên
những cây cột được cắm dưới hố đất, phải phóng liên tục né tránh vật đánh,
dưới hố là nước có nhiễm điện nhẹ. Đám nhóc đúng là bày đủ các trò để dạy cho
Vân Mộng mà, nhưng đã số toàn là về thể lực trước.

Vân Mộng phóng lên những cây cột, bắt đầu bài tập.

Còn bên phía Hạo Thiên, cậu vẫn đang nhàn rỗi ngồi nhấm nháp ly trà. Bỗng, 1
cơn mưa ào đổ xuống, 1 trận mưa nặng hạt, trút nước xuống khắp mọi người. Cơn
mưa đột ngột khiến người dân không kịp trở tay nhiều người bị mắc mưa, nhiều
người may mắn tìm được chỗ trú, cơn mưa lại ngày 1 lớn hơn nữa, và không có
dấu hiệu ngừng lại. Bầu trời âm u u ám, không khí bắt đầu lạnh dần, te buốt cả
người.

Cơn mưa ào ạt đổ, nặng hạt. Hạo Thiêm đứng trước cửa sổ, nhìn trời đổ mưa. Bất
giác, miệng lại nhếch lên nụ cười. Lúc này, bên dưới truyền lên tiếng nói
chuyện giòn giã

"A, mưa lớn quá đi thôi"

Hạo Thiên bước ra khỏi phòng, đứng trên lầu nhìn xuống sảnh. Là những tên lúc
nãy đến đăng kí, và 1 số tên thuộc hạ. Chúng râm râm rang rang ngồi trên ghế
bàn, ngồi nói chuyện với nhau, trong khi cơ thể thì ướt nhẹt. Có tên nói

"Sao hôm nay trời đổ mưa đột ngột thế nhỉ?"

"Dạo này thời tiết rất thất thường, không biết trước được"

"Ướt hết cả rồi"

"Này này, các ngươi mau lau cho khô người, làm ướt sàn hết rồi"

Nhược Tình đứng chống nạnh, tay cầm 1 chồng khăn, phát cho mỗi tên 1 cái, rồi
quay sang lau nước nhỉu xuống sàn. Cơn mưa kéo dài rất lâu rất lâu không dứt,
vẫn cứ thể đổ xuống.

"Aaaa, mưa gì mà dai thế không biết! "

1 tiếng la vang lên, 1 đoàn người đi vào, quần áo ướt nhẹt cả lên. Đám mạo
hiểm giả quay sang nhìn, vài ánh mắt không thiện cảm lóe lên, có tên thì khinh
thường kiêu ngạo nhìn về phía đám người.

"A, Boss! "

Hạo Thiên trên lầu nhìn xuống, là đám nhóc, tên nào tên nấy ướt như chuột lột
vậy.

"Nhược Tình, mau đi lấy khăn"

Nhược Tình nhanh chóng đi lấy khăn, còn đám nhóc thì đứng phủi phủi vũ vũ làm
nước văng khắp nơi.

"Oaaa, Guild chúng ta mới đây mà thu được nhiều người ghê nhỉ! "

Trần Thống Trung nhìn xung quanh rồi nói

"Đúng vậy, đúng là nhận mấy người kia vào không phải để trưng mà" Minh Kỳ lên
tiếng

"Xin hỏi, mấy nhóc là ai vậy? " 1 tên nào đó lịch lịch sự sự ra hỏi han,

"Chúng tôi hả? Chúng tôi là thuộc hạ của Boss, à không, của hội trưởng! "

Lưu Vân lên tiếng

Vậy có nghĩa đám ngóc này, địa vị còn cao hơn cả chúng ta ư? Thật không thể
tin được! Tên này ngẩn người ra, không biết nên hỏi gì tiếp.

Đám nhóc nhận khăn từ Nhược Tình lau khô người, thay ra 1 bộ đồ khác, sau đó
đi thẳng lên lầu. Ngồi trong phòng, ấm áp với ly sữa nóng, tuyệt vời. Đám nhóc
hưởng thụ bầu không khí này 1 cách sung sướng, lúc này, Hạo Thiên ngồi sửa ấm
cho Thiên Tuyết rồi nói

"Sao không mang theo ô che? "

"Quên ạ! "

Tất cả trả lời 1 cách rất tỉnh

"....." Hạo Thiên cũng cạn lời luôn.

"Bỏ qua đi! Các người đi rút khỏi hội Thiên Diệp chưa?"

"Hừm, xong xuôi hết rồi ạ! " Đám nhóc nói

Hạo Thiên gật đầu hài lòng, ngồi trong phòng ấm áp vui vẻ nói chuyện, nói một
hồi rồi ai cũng buồn ngủ, ngủ thiếp đi. Trong phòng, mỗi đứa 1 góc, nằm đầy cả
ra. Hạo Thiên cũng tranh thủ chộp mắt một chút

......... Cùng lúc đó, ở nơi khác. Đường gia tộc, Đường Minh Nhật đang cấp tốc
phi thẳng vào trong nhà. Đi tìm cha của Hạo Thiên là Đường Thiên Long. Phòng
làm việc của Đường Thiên Long, bên ngoài, Đường Minh Nhật gõ cửa

"Cốc cốc cốc"

"Vào...."

"Đại ca! "

Đường Thiên Long còn chưa nói xong câu "Vào đi" thì Đường Minh Nhật đã mở cửa
xong vào rồi la toáng lên. Đường Thiên Long ngước mắt nhìn, mỉm cười nói

"Có chuyện gì mà làm đệ phấn khích tới như vậy?"

"Đại ca, hôm nay khi đi tới Thương hội, đệ mua được 1 loại thuốc có công dụng
vô cùng cao luôn đấy. Nếu nói nó là 2 thì không loại thuốc nào dám nói nhất
cả. " Đường Minh Nhật phấn khích nói

"Ohhh, thật vậy? Đến cả đệ cũng phải công nhận thì chắc là thuốc tốt đây! Công
dụng của nó là gì?"

"Là thuốc tăng lv với thuốc bổ đấy, thuốc bổ trị được những căn bệnh cấp trung
bậc 3 như Hàn dịch,..... Còn thuốc tăng lv 1 viên tăng được những 3 lv, thậm
chí ai may mắn còn tăng được tới 5 lv luôn đấy ạ! "

"Thật vậy không? " Đường Thiên Long vỗ bàn đứng dậy.

"Chắc chắn rồi, thậm chí, người mà em mua loại thuốc này cũng chính là người
chế ra thuốc trị thương đặc biệt lần trước đấy!"

Đường Minh Nhật nói chắc như đinh đóng cột

"đúng là như vậy sao! Quá tuyệt vời rồi, mau thử công hiệu của thuốc rồi đi
gặp mặt mau! " Đường Thiên Long mừng rỡ cả lên

Thế là cả 2 bắt đầu thử thuốc, tự mình thử thuốc, quả thật công hiệu, Đường
Thiên Long suốt 1 năm nay không hề có dấu hiệu tăng cấp, nay nhờ có loại thuốc
này, tăng lên những 3 lv, từ cấp 391 lên cấp 394. Trước đây cũng đã từng dùng
thử 1, 2 loại thuốc tăng cấp khác rồi, nhưng tất cả đều hoàn toàn thất bại,
thuốc tăng cấp dùng nhiều quá cũng có hại, sẽ làm cho sức mạnh thể chất không
bằng những người tự mình lên cấp, vậy nên tự thân vẫn là tốt nhất. Mỗi lần
dùng thuốc xong nếu muốn có sức mạnh thể chất tăng, phải đều dưỡng lại cơ thể,
làm cho cơ thể tiêu tán hết thuốc tàn dư, vậy là xong.

Cả 2 dùng thủ và đã thành công, Đường Thiên Long từ 391 lên 394, Đường Minh
Nhật từ 367 lên 370, đúng là 1 kì tích.

"Quá tuyệt vời, chúng ta mau đến chỗ người đó! "

"Đại ca à, điều dưỡng xong đã rồi muốn đi đâu thì đi!" Đường Minh Nhật can
ngăn, thế là cả 2 cùng điều dưỡng.

( lên cấp 3 r, hc nhìu quá a~, nên từ bây giờ có lẽ tuần chỉ có từ 1 đến 2
chương hui, không được nhìu như trước nữa.

Học ngập mặt, học cả 1 tuần, thứ 7 lại học, chủ nhật cũng học. Hết cả thời
gian, lâu lâu mới nhính ra một chút để mà viết. Mong mn thông cảm nhe, đừng bỏ
tui nhe, tui bùn lắm đó (╥﹏╥)


Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống - Chương #101