Người đăng: anhai345@
Doma Tomori, Doma gia tiểu công tử, 4 tuổi, tinh thông Anh, Nhật ,Việt, Trung
bốn môn ngoại ngữ, tuy nhỏ nhưng thông minh nhanh nhạy, hiểu chuyện, gia giáo
lễ phép là nhật bản giới quý tộc tiểu thần đồng,cha là Doma tập đoàn chủ tịch,
mẹ là Mitsui gia công chúa, thiết kê trang phục giới tân tinh, thế nên Doma
Tomori là đối tượng hôn phối mà giới cao tầng chạy theo như xua vịt.
Ân, đây là thông tin bây giờ của hắn, một cái hơn 24 tuổi tao niên gia. Vì cái
gì nói là hơn 24 tuổi đâu, bởi vì hắn cũng ko phải người nhật bản, mà là cái
hơn 20 tuổi thanh niên nghiêm túc, thành viên cấp thấp đảng cộng sản Đại Việt
đế quốc.
Nói chính xác là hắn xuyên qua rồi, thật sự xuyên!
Đời trước hắn đang dụ dỗ một cái loli đi xem kim ngư, mắt thấy sắp thành công
thì bị một bóng sắt rơi trúng ót, đầu rơi máu chảy, dọa bé lolita khóc thật
thương tâm nên bị thiên phạt xuyên qua rồi, đoán là vậy(^_^).
Xuyên qua rồi năm năm, tính cả lúc còn trong bụng lão mẫu, lúc mở mắt Tomori
cong tưởng là bị chảo dầu luyện ngục jj đó, cơ mà hắn phát hiện cơ thể mình bé
lại, bụng có một cái ống bơm dinh dưỡng kéo dài hắn mới nhận ra là hắn được
trọng sinh.
Lại một lần nữa có được cơ hội sống, vui đến ko được, chỉ tại còn trong bụng
mẹ, cơ thể suy yếu, hầu hết thời gian đều là ngủ đâu. Thi thoảng hắn nhàm đến
phát chán, đụng đụng vách thịt một chút ý muốn ra ngoài, làm mẹ hắn đau đến
không muốn.
Cơ mà ra ngoài về sau cũng không hay cho lắm. Ngươi nghĩ đứa bé mới sinh chơi
được cái gì đâu.
Vừa mới sinh được một tháng sau, gia đình hắn tổ chức tiệc đầy tháng, Tomori
bị hết người này đến người khác ôm, có lúc còn bị sờ chỗ kín, hắn thật hết chỗ
nói .Đại thúc đại thẩm các ngươi ác thú vị đâu!!! Cái này hắc lịch sử hắn lại
ko bao giờ muốn nhắc tới nữa.
Sáu tháng tuổi Tomori cảm thấy dây thanh cuống họng cái gì đã thành hình rồi,
hắn lại bắt đầu bập bẹ tập nói.
Không có gì khó khăn nhưng lại làm hắn toàn gia vô cùng kinh ngạc, mới sáu
tháng tuổi đã biết nói mặc d ko nói tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả nhưng cũng
hiếm mà có được. Một tuổi bắt đầu học viết chữ, hai tuổi học tiếng Trung,
không biết là do tiếng nhật và tiếng trung có chỗ giống nhau hay là do xuyên
qua nên não vực mở rộng mà hắn học cái j cũng dễ như ăn cháo, ba tuổi học lại
tiếng anh, kiếp trước hắn có tiếng anh phổ thông cấp 4 cơ sở học lại càng
nhanh, nửa năm lên chuyên nghiẹp cấp 8, 3 tuổi rưỡi học tiếng Việt, hai tháng
xong chương trình. Đây là hắn lấy cớ thôi, ko học mà biết có vẻ quá kinh thế
hãi tục.
Người khác mà biết Tomori nghĩ như vậy không biết có hay không phỉ nhổ chết
hắn, hai tháng học xong một ngôn ngữ cũng đã quá kinh thế hãi tục có được hay
không!!! Người so với nguoiiwf tức chêts người a. Những cái kia chuyên đi học
ngoại ngữ khóc than.
Nói đến xuyên qua mà khôn có bàn tay vàng, bốn năm hắn vẫn cố gắng kêu gọi hệ
thống, gọi lão gia gia mà không thấy phản ứng, Tomori còn lật tung mấy thứ đồ
cổ trong nhà, nhỏ máu nhận chủ cũng không tìm đuọc thần khí cái gì làm hắn quá
thất vọng. Học thần cái gì Tomori biểu thị là do hắn quá thiên tài, mới không
phải bàn tay vàng.
Mất hơn chục giọt máu nằm quay quay ở thư phòng, lúc mẫu thân hắn phát hiện sợ
tái mặt, mau mau gọi bác sĩ kiểm tra, kết quả là thiếu máu hơi choáng mà thôi,
nghỉ ngơi một lúc là khỏi.
Lão ba của hắn về lại tránh không khỏi lại một trận trách mắng.
“ Doma Tomori, ngươi có biết hay không làm như vậy là vô cùng nguy hiểm”
“ Nếu không có ai cấp cứu thì làm sao... lần sau không được chơi nguy hiểm như
vậy có biết hay không”
“ tiểu tử thúi, muốn hay không bị đánh cái mông”
“ còn không mau đi tắm rồi đi ngủ”
Doma Takejima khí đến nổ phổi. Tiểu tử này thông minh lanh lợi, từ trước đến
giờ luôn làm người khác yên tâm nên thu được tự do, làm cái gì cũng không ai
quản, tự nhiên hôm nay giở chứng lại đi tích huyết nhận chủ mấy cái đồ cổ,
ngươi tiểu thuyết đọc nhiều đâu.
“ Tomori hắn còn nhỏ, truoc giờ ngươi toàn bắt hắn ở trong nhà học hành, hắn
mới 4 tuổi đâu, không ra ngoài vui chơi mù ở trong nhà học cái gì. “ Mẫu thân
Mitsui Misugi thương con nói.
“ Ta cũng đâu cố bắt hắn, là hắn muốn học ,bắt đầu học từ nhỏ dù sao cũng tốt
hơn...”
“ Tốt tốt, hai người đều sai a, có gì tốt tranh cãi” Loạn nhập Tomori-kun phát
biểu ý kiến.
“ Tiểu tử ngươi nói linh tinh cái gì, mau về phòng”
Doma Takejima tức giận quát, tiểu tử này gây chuyện còn không biết thân biết
phận.
Tốt a, trẻ con không nhân quyền, Tomori đành phải lủi về phòng.
“ Takejima, Tomori hắn hay là chỉ chơi một mình, ta nghĩ tìm người chơi với
hắn, trẻ con phải hiếu động mới được, không thể để hắn cứ mãi trong phòng...”
Mẫu thân hòa ái nhìn tomori đi mất mới chậm rãi nghĩ nói.
“ Cũng phải, vậy ta để quản giia điều người đến...” phụ thân vuốt vuốt cằm,
quyết định. Xong lại mị mị nhìn mẫu thân:” nói đến Tomori tiểu tử này lớn như
vậy rồi nên để hắn gánh chút trách nhiệm...?
“ Trách nhiệm gì?” mẫu thân khó hiểu hỏi, lại nhìn thấy Takejima cái kia ánh
mắt mới giật mình hiểu ra,đỏ mat quay mặt đi hừ một tiếng:” già đầu rồi mà còn
khômg đứng đắn, không để ý tới ngươi”
"Làm anh a haha.."
Phụ thân cười cười nhào đến không quan tâm mẫu thân kinh hô, trong phòng mùa
xuân lại đến, anh đào nở rộ dưới trơi mưa phùn.
Chỉ là hai người khôn để ý ngoài cửa phòng, một cái bóng nhỏ nhắn lặng yên
lủi mất.
Tomori tất nhiên khôn yên tâm mà đi như vậy, quá không có trách nhiệm với bản
thân, mặc hắn biết sẽ không bị xử phạt nhưng cũng cần biết kết quả a.
Nghe thấy trong phòng tiếng động, Tomori cũng là thất kinh, trong lòng âm thầm
mắng “ già rồi mà không kính” ,đỏ mặt chạy thẳng một mạch về phòng. Trong đầu
lại nghĩ đến lão quản gia không biết gọi ai đến chơi vơi hắn, rất có thể là...
nghĩ không ra. Lần trước đến một cái mập bảo mẫu, bị hắn dọa cho chạy mất, cái
gì trà pha dấm a, cà phê nước tương, gãy ghế các loại,...
Đừng bảo hắn ác thú vị, vì không cho các tiền bối xuyên viết giả mất mặt, hắn
, Doma Tomori cũng đã từng đánh bại Minh Béo đại boss nam nhân, Tomori tự cho
mình lấy cớ. Nghĩ lại cái bà béo hay thích vặn mặt hắn, còn bị hắn phát hiện
ẩn dấu mấy cải ảnh shota, Tomori nhin ko được rùng mình sau lại cảm thấy vô
cung tự hào đánh bại cái này boss ẩn Minh Béo.
Tính,nếu đến cái xinh đẹp tỷ tỷ thì tốt a. Maid trang phục cái gì thích nhất
rồi. Tomori không khỏi trong lòng hướng tới. Trang viên nhà hắn có ra nhiều
hầu gái nhưng hắn trước giờ chưa có ham muốn về vấn đề này, dù sao hắn mới có
4 tuổi, cơ thể không cho phép a.
Mấy năm nay Tomori dùng hết thời gian vào học tập, từ lịch sử, địa lý đến
ngoại ngữ, hết! Các ngươi nghĩ hắn học được bao nhiêu đâu, dù sao phải làm
quen với hiện tại mới được. Thế mới biết dòng chảy lịch sử của thế giới này
hoàn toàn bất đồng với thế giới trước. Nơi này không có thế chiến, các quốc
gia phát triển nhanh chóng trong hòa bình, khoa ho kỹ thuật phát triển nhanh
hơn 3 40 năm so vơi thế giới trước, nhật bản ngành thông tin mở rộng không kép
kín, nhưng ACGN lại vẫn còn bồng bột như những năm đầu thế kỷ 21, các thần tác
đều biến mất không thấy, không có naruto, không có dragon ball, không có one
piece.
Đây là một cơ hội thật lớn, nếu Tomori có thể mang những kia thần tác tái
hiện, ngẫm lại đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Nhưng sự thật là một cái bi
thương cố sự, hắn không nhớ được chi tiết mấy tác phẩm đó. Ngươi nghĩ đọc một
bộ light novel thì có thể nhớ hết nội dung trong đó sao, cho dù nhớ hết nội
dung ngươi có thể sao chép được cả văn phong à!? Manga thì không biết vẽ, xem
anime thì có thể ôm được nó từ trong đầu ra chắc!? Tomori biểu thị hắn cũng
không biết làm anime.
Tomori không thể giải thích được mấy tiền bối trạch nam xuyên việt vì cái gì
trước xuyên qua không có gì nổi bật, độc thân cẩu một nhóm, xuyên qua saucó
thể mọi thứ đều tinh thông đâu, kinh thương, vẽ manga, chơi nhạc, làm game
blah blah... Vậy trước đó các ngươi đang làm cái gì a!?
" Nếu có cái hệ thống thì tốt rồi..." nằm trên giường nghĩ miên man không biết
lúc nào thì ngủ mất.
Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua khung cửa kính thật to ngoài ban công, chiếu lên
Tomori cái mông nhỏ, khiến hắn vô cùng thoải mái, vô cùng không muốn thức dậy.
Đời trước Tomori chỏ có một cái ước mơ, đó là ăn no rồi chờ chết. Nhưng sống
lại một đời làm sao có thể có ý nghĩ tiêu cực như vậy, hắn không muốn lại tầm
thường vô vi, không muốn lại ăn cẩu lương mỗi khi ra đường, làm người là phải
có ước mơ, phải phấn đấu, muốn chết cũng phải chết dưới hoa mẫu đơn a. Hình
như có cái gì đó sai lầm loạn nhập. Nói chung là phải hành động!!
Thức dậy! 1 2 3 4 em tập thể dục thể thao...
Vâng! Đây thực ra là tưởng tượng trong đầu của Tomori thôi, bản thân hắn vẫn
nằm oặt trên giường đâu.
" Ta mới bốn tuổi, mới không cần dậy sớm..." thì thào ngáp ngáp cái miệng nhỏ,
Tomori quyết định tiếp tục ngủ, đợi cha mẹ gọi thì dậy a...
Nhưng trong lúc mơ màng hắn bỗng nhiên nghe thấy có ai đó đang nói chuyện...
" Onee-chan, onee-chan, thiếu gia nhìn thật đáng yêu nha..."
" Rem, rem, thiếu gia nhìn thật vô cùng đáng yêu a.."