Người đăng: MucVan
" Ầm! Ầm! " Thể nội nổ vang, mũi khoan linh lực do võ khí hình thành đâm sâu
vào đại môn thượng đan điền, công pháp Luyện Khí vận chuyển khiến cho u vụ từ
bốn phương tám hướng cuồn cuộn kéo đến xung quanh cơ thể Mục Vân, liên tục vặn
vẹo.
" Phá! " Mũi khoan linh lực trực tiếp nổ tung, đại môn thượng đan điền kịch
liệt rung lắc nhưng tuyệt nhiên không hề có dấu hiệu bị phá vỡ.
Mục Vân cắn răng ho ra một búng máu, thượng đan điền quả thực vô kiên bất tồi,
cứng rắn không khác gì tường đồng lũy sắt, trùng kích thất bại Mục Vân cũng
nhận phản phệ, dính nội thương.
Lần trước mượn nhờ áp lực từ Tam Thốn Kiều dưới sự điên cuồng của bản thân mà
hoàn toàn phá bỏ gông cùm xiềng xích, Mục Vân vô tình đột phá một cái đại cảnh
giới trực tiếp bước vào Võ Sư.
Lần này không giống, khó khăn ngàn vạn cộng với đau đớn cùng cực khiến cho hắn
bắt đầu dâng lên thoái ý, nhưng nghĩ lại để đi đến con đường hiện tại cũng
không phải chuyện dễ dàng, hơn nữa mộng tưởng vượt hết Hoang Châu tìm kiếm
thân nhân còn đang dang dỡ, Mục Vân trầm mặc, đáy lòng thổn thức.
Sau nửa ngày, Mục Vân cẩn thận quan sát tình trạng cơ thể, võ khí tán loạn,
mặc dù đan điền như cũ không chút tổn hao nhưng toàn bộ kinh mạch đều đã bị
thiên địa linh khí lấp đầy, ba đại huyệt lân cận đan điền là khiếu dương, nhân
trung, uất trúc cuồn cuộn huyền khí.
Hiện tượng này Mục Vân không thể giải thích, đáng lý ra thiên địa linh khí sau
khi phân tách thành võ khí phải bị trục xuất, không nên tồn tại bên trong cơ
thể hắn.
" Có lẽ căn cơ của ta quá kém, hoặc người địa cầu không phù hợp với phương
thức tu luyện ở đây " Mục Vân thầm nghĩ.
Nội thương không hề nhẹ, ý thức trở nên mơ hồ, đau đớn cùng cực, nỗi đau này
là từ lúc phụ mẫu sinh thành Mục Vân lần đầu tiên nếm trải.
Một tay vỗ mạnh lên thiên linh cái nhằm duy trì cho bản thân mấy giây thời
gian thanh tỉnh, Mục Vân ho ra máu tươi, liền nhanh chóng bắt quyết vận hành
Luyện Khí công pháp đến cực hạn.
Tu vị Võ Sư triệt để kích phát, Mục Vân không suy nghĩ nhiều liền thọc tay vào
túi chứa đồ lấy ra viên nội đan yêu thú mà mấy hôm trước hắn vô tình đạt được.
Từ sau khi đột phá đến Võ Sư cảnh Mục Vân ẩn ẩn cảm gác viên nội đan này tuyệt
đối không tầm thường, bên trong chứa đựng một cỗ lực lượng cực kỳ khủng bố,
nghĩ vậy Mục Vân liền há miệng nuốt, viên nội đan vừa vào miệng thì bỗng dưng
hoá nhỏ thuận lợi trôi xuống, tiến nhập bên trong cơ thể.
Lập tức nội nhiệt bùng cháy, toàn thân chấn động, trên đỉnh đầu Mục Vân mơ hồ
xuất hiện hai dòng hắc bạch nhị khí như một cái Thái Cực đồ án lặng lẽ vờn
quanh.
Trung hạ đan điền khai mở, từ khiếu dương đến đan điền, nhân trung, uất trúc,
tứ đại huyệt dần dần lưu thông, sợi tơ linh lực vốn màu xanh hoá bàng bạc, lần
này càng thêm mãnh liệt xoắn xuýt.
Thiên địa linh khí như một con sông lớn đầy ắp nước đổ ra bốn cửa biển, thể
nội ầm ầm thanh âm nổ vang, mũi khoan võ khí lại ngưng tụ thành hình, khác
biệt với quá khứ, không phải màu xanh nhạt mà là một màu vàng kim chói mắt.
Mục Vân bình tĩnh điều động linh khí từ thiên địa bắt đầu trùng kích vào bên
trong.
Võ khí cũng không tự động tách ra thâm nhập đan điền nữa, mà theo thiên địa
linh khí bao vây tứ phía giống như một cái hắc động vậy, công phá liên tiếp,
mũi khoan linh lực càng là chậm rãi ăn mòn, trải qua lần trùng khiếu đầu tiên
thất bại Mục Vân rút ra kinh nghiệm, cổ nhân luôn luôn đúng " Dục tốc bất đạt
".
Bao nhiêu lần công kích, cho dù tổn thất rất nhiều, nhưng thiên địa linh khí
vẫn kiên trì không hề nhụt chí.
Một lúc sau, hắc động có dấu hiệu không chịu nổi, sắp sửa bị áp lực từ thượng
đan điền đánh bạo, Mục Vân không kịp suy nghĩ liền khu động một phần võ khí
trong đan điền thực hiện tự bạo, nháy mắt phá hủy hai tầng trung, hạ đan điền.
Một cơn đau thấu tim gan ngập trời bộc phát, vào lúc hai phần đan điền bị phá
hủy, võ lực biến dị liền trôi ngược trở ra, thấm vào từng mảnh xương, thớ thịt
trong cơ thể, Mục Vân cũng không thèm để ý tới việc đó, hắn lại điều khiển
thiên địa linh khí tiếp tục trùng kích thượng đan điền.
Nếu như thất bại cũng đồng nghĩa tu vị Võ Sư bị phế bỏ hoàn toàn, đan điền
hỏng, từ nay về sau Mục Vân không thể tu luyện lại từ đầu, trở thành phế nhân,
đại giới này Mục Vân hiển nhiên hiểu rõ.
Lại không biết qua bao lâu, mỗi khi thấy linh khí có dấu hiệu suy yếu, Mục Vân
lại điều động nốt lượng võ khí còn thừa.
Sau khi được bổ sung, linh khí cuồn cuộn hình thành nên một con suối, dần dần
biến lớn, lớn hơn hắc động lúc trước đến mấy lần.
Thời gian lặng lẽ trôi đi.
Mục Vân vẫn ngồi đó, dòng suối linh lực trong cơ thể hắn đang chuyển động với
tốc độ cực nhanh, chỉ có thể nhìn thấy một đám tinh vân tại đan điền như đang
chuyển động thong thả, nhưng trên thực tế tốc độ đã vượt xa khả năng nhận thức
của mắt thường.
Mãi cho đến năm canh giờ sau, khi linh khí trong phiến thiên địa này trở nên
cực kỳ đậm đặc, toàn bộ thân thể Mục Vân giống như một cái hắc động, hút hết
tất cả linh khí trong phạm vi mười trượng xung quanh.
Vô cùng vô tận thiên địa linh khí bị hút vào lập tức không chút trở ngại mà
chảy vọt tới vị trí con suối đan điền khiến cho nó càng lúc càng lớn, cuối
cùng gần như đột phá sự hạn chế của cơ thể, đang tiếp tục bành trướng.
Mục Vân thấy vậy thì trong lòng hết sức kinh hãi muốn dừng ngay lại, nhưng lúc
này hắn chợt phát hiện ra con suối kia đã không còn trong phạm vi khống chế,
chỉ có thể trơ mắt nhìn nó tiếp tục bành trướng lớn hơn.
" Làm sao? Làm sao bây giờ! " Nội tâm xoắn xuýt, dòng suối linh lực ngày càng
trương lớn tùy thời có thể nổ tung đánh bạo cơ thể.
" Không được, không được ngừng lại..Bạo!".
Một tiếng nổ vang từ thể nội lan tràn ra tận bên ngoài khiến cho thiên địa
oanh minh, đầy trời linh khí như tinh vân nhộn nhạo xé toạc cả một nhánh Tuyết
Tùng, con sông nhỏ trước mặt lăn tăn gợn sóng, chiếc thuyền độc mộc nhẹ chồng
chềnh.
Ba đại huyệt đồng thời nổ tung, ngay lập tức một cỗ lực lượng khủng khiếp tại
bên trong thể nội Mục Vân gào thét, trực tiếp hình thành nên phong bạo quét
ngang đan điền.
" Ầm..Ầm "' Đại môn thượng đan điền bị trùng kích đến mức trực tiếp phá toái,
linh khí bạo tán ra cả bên ngoài đánh cho y phục xơ xác, Mục Vân liên tiếp
phun ra ba ngụm máu tươi, cổ họng ngòn ngọt, cảm giác toàn thân nặng trịch,
đau đớn không cách nào có thể hình dung.
Võ Sư hậu kỳ, trước mắt là ba tấm màn mỏng tượng trưng cho tam khiếu tiểu cực
cảnh, đỉnh phong, viên mãn, đại viên mãn.
" Mượn sóng đẩy thuyền " Ánh mắt điên cuồng, Mục Vân không thèm để ý đến tình
trạng của bản thân, thời điểm này trung hạ đan điền cùng ba đại huyệt đều đồng
thời bị phế bỏ.
Mục Vân hung hăng cắn răng một cái, nhân cơ hội linh khí vẫn còn đang cuồng
bạo, chủ đích công tấm màn ngăn thứ nhất, đỉnh phong tiểu cực cảnh.
" Phá cho ta! Phá " Mục Vân hét lớn.
" Oanh minh! " Thể nội liên tục chấn động, đỉnh phong tiểu cực cảnh trực tiếp
phá toái, Mục Vân lại phun ra máu, cả người ngã nhào về phía sau.
Linh khí từ nhất khiếu tựa hồ vui sướng, tựa hồ phấn khích đến cực hạn mà mãnh
liệt như sóng triều, như nham thạch núi lửa, gào thét tràn sang lấp đầy nhị
khiếu, mặc dù thương thế trầm trọng, bất quá tu vị nhảy vọt khiến cho Mục Vân
càng thêm phấn chấn, cảm giác được sự biến hoá tích cực trong cơ thể, Mục Vân
thậm chí còn trở nên điên cuồng hơn lúc trước.
" Nhị khiếu, vỡ cho ta! " Mục Vân gầm nhẹ, Luyện Khí công pháp cực hạn vận
chuyển, lập tức trăm trượng phạm vi bầu trời phía trên đỉnh đầu Mục Vân vặn
vẹo đến mức khó nhìn, có thể nghe được rõ ràng thanh âm răng rắc tựa tiếng cây
mục gãy đổ.
Một con sông hàn khí trực tiếp hình thành theo sự dẫn dắt của công pháp Luyện
Khí mãnh liệt tràn vào thể nội, tại bầu trời hình dung như chiếc cầu vồng đen
tuyền bàng bạc, khi đi vào nhị khiếu lại được chuyển hoá thành võ khí.
Nhất khiếu tiểu cực cảnh bị Mục Vân chủ động khoá chặt tránh cho thất thoát,
tựa hồ một quả bóng hơi được nhồi căng, nhị khiếu theo thời gian trở nên cực
kỳ chật chội, oanh minh chấn động.
" Vỡ! " Nhị khiếu trương lớn quá cỡ đến một lúc nào đó thì triệt để nổ tung,
linh khí cùng võ khí từ nhị khiếu tiếp tục tràn sang, công phá tam khiếu.
Bộ dáng Mục Vân chật vật cực kỳ, máu tươi như suối bắn thẳng về phía trước,
trên khuôn mặt hắn đã mất hết sắc thái, chỉ còn lại sự chấp nhất cùng điên
cuồng nồng đậm, tựa hồ một hài tử ưa thích phá phách vậy, cứ mỗi lần trùng
khiếu đồng dạng là một lần phá khiếu.
Trong lịch sử Hoang Châu không phải chưa từng có võ tu đi nếm trải biện pháp
đột phá tương tự Mục Vân, thế nhưng tỷ lệ thành công lại cực kỳ hiếm hoi, tổn
thương tự thân gánh chịu cũng vô cùng trầm trọng.
Điên cuồng! Chỉ có thể nói như vậy.
Sau khi tam khiếu bị đánh bạo, Mục Vân không tiếp tục trùng kích nữa mà ngồi
tại trên mặt đất ngưng thần điều tức, bản thân hắn muốn củng cố thật vững chắc
tu vị tạm thời.
Mặc dù cả quãng đường bỏ lại phía sau đã bị một tay hắn phá hỏng thế nhưng
điều này lại vô tình khiến cho cường độ hấp thu võ khí của Mục Vân càng trở
nên mạnh mẽ, tựa hồ không phải trải qua những chốt chặn rườm rà mà lưu thông
một cách hết sức thông suốt.
" Võ Sư đại viên mãn".
Tại đan điền, huyền khí, võ khí không phân biệt mà cùng một chỗ hoà hảo tụ
hợp, tựa hồ tuy hai mà là một, hoàn cảnh này nếu để đại tu sĩ tu vị Võ Tôn
nhìn thấy sẽ hết sức khiếp sợ, Hoang Châu võ tu chỉ Võ Tôn cảnh trở lên mới có
thể bỏ qua thiên địa quy tắc, trực tiếp hấp thụ linh khí.