Người đăng: ๖ۣۜ†im☪
+Vô Địch Trang Bức Thiên Địa công pháp: loại công pháp bá đạo nhất thiên địa,
chỉ cần trang bức trước mặt mọi người liền có được exp tăng lên đẳng cấp (kinh
nghiệm dựa vào số người, nhiều hoặc ít)
+Hai võ kỹ cấp Hồng Bàng:
-Ngược Thời Gian: võ kỹ đẳng cấp hiện tại là 1. Xoay ngược thời gian quay lại 5 phút trước. (số lần sử dụng hiện tại 10 lần mỗi ngày)
-Bước Tiến Thời Gian: võ kỹ đẳng cấp hiện tại là 1. Chủ nhân có thể hành động, nhìn thấy thời gian tương lai trong 5 phút sau. (Số lần sử dụng hiện tại 10 lần mỗi ngày)
...
Trời ạ, so với lúc trước cái gì chiến đế thần thể, huyết mạch thần thú...võ kỹ
một quyền hủy diệt thiên địa, tay phá trời xanh, chân đạp nát đất, đều là rác
rưới ah. Dù biết hệ thống khủng bố, nhưng không nghĩ đến mấy loại huyết thống,
thể chất hệ thống tặng này thuộc dạng hắn chưa từng gặp, cũng chưa bao giờ
nghe thây khủng đến dạng này...
Tâm tình trầm lắng trăm triệu năm của lão quái vật thời khắc này cuộn lên, nổ
tung ầm ầm.
Độc Cô Lãng kinh sợ đến ngây người ...
Thật lâu mới lấy lại tinh thần sau khi nghe xong ‘món quà khủng’ mà hệ thống
tặng.
“Hệ thống giải thích kỹ tí cho bổn đế về phần công pháp Vô Địch Trang Bức
Thiên Địa đi, bổn đế nghe còn không hiểu lắm.”
Dù sao cũng là lão quái vật sống hơn triệu năm, rất nhanh tâm tình sóng dậy
lắng lại, khôi phục bình thường, ý nghĩ truyền đến hệ thống hỏi thăm.
“Ting! Công pháp đặc biệt ở chỗ chủ nhân không cần mỗi ngày ngồi tu luyện, chỉ
cần ở trước mặt mọi người trang bức, công pháp sẽ tự động vận hành, thu thập
các cảm xúc của những người gần chủ nhân, chuyển hóa thành linh khí tự hành tu
luyện.”
Độc Cô Lãng ngây người, con mẹ nó, rốt cuộc hắn hiểu tại sao hệ thống đặt tên
Vô Địch Trang Bức Thiên Địa rồi. Quá vô địch luôn ấy chứ, nghĩ đi, trước mặt
nhiều người đánh mặt, trang bức, lập tức là tu luyện.
Loại này so với ngồi một chỗ cắm đầu không ngày tháng thoải mái gấp vô số lần.
“Ha ha ha, tốt, hệ thống pháp bảo thật cường đại, ta Âm Ma Thần Đế chỉ có một
chữ, phục!”
Độc Cô Lãng đứng lên cười điên cuồng, có thể hiểu được tâm tình của hắn tốt
như thế nào.
“Cười cái gì mà vui vậy thằng khùng, nói ta nghe?”
Lúc này cửa mở ra, âm thanh thiếu nữ chua độc xen lẫn chán ghét vang lên bên
tai Độc Cô Lãng, làm tâm tình của hắn đang vui sướng như nhận một chầu nước
lạnh tưới lên đầu dập tắt đi.
Độc Cô Lãng trong mắt bốc lên lửa giận nồng nặc, sát cơ tỏa ra.
Từ khi đột phá đến Thần Đế, ngự trị thần vực đến nay, chưa bao giờ có ai dám
mà trực tiếp ở trước mặt hắn khinh nhục như vậy.
Quay đầu nhìn qua, chỉ thấy một thiếu nữ hai tay chống nạnh, vẻ mặt kiêu ngạo
như con phượng hoàng vểnh đuôi, vẻ mặt khinh khỉnh trừng mắt nhìn về Độc Cô
Lãng.
Vừa nhìn thấy cô thiếu nữ này, Độc Cô Lãng lập tức từ trong trí nhớ biết được
nàng là ai.
Từ trong trí nhớ tiền thân, cô gái trước mắt này là con của người mẹ kế đôc
địa kia. Tên Tô Tố Hoàn năm nay tuổi 16, hiện đang học lớp 11, nhỏ hơn tiền
thân một tuổi.
Người xưa có câu: Chó tính nào, chủ tính nấy, mẹ nào con đó.
Hai mẹ con tính cách chanh chua, ác liệt như nhau.
Trong trí nhớ của tiền thân, mỗi lúc gặp mặt tiền thân, hai mẹ con liền không
chút do dự mở súng máy độc mồm, dùng từ ngữ khó chịu, ác độc công kích tiền
thân. Còn lúc gặp cha ruột của tiền thân, cũng chính là Độc Bá Hải, hai nàng
ra vẻ mèo con nhu thuận ngoan ngoãn, dựa người, làm nũng các kiểu, khiến người
nhìn vào buồn nôn...
Nhưng các nàng thật sự có chút tiền vốn để kiêu ngạo, đó là: sắc đẹp, lòng dạ.
Trước mắt Tô Tố Hoàn thuộc dạng cao gầy di truyền giống mẹ, tóc nhuộm vàng
nhạt, làn da trắng tinh, mặt baby đánh phấn môi son, môi đỏ như trái dâu, dù
đứng từ xa vài mét, Độc Cô Lãng cũng có thể nghe được mùi thơm cơ thể từ thiếu
nữ kích thích hormone nam tính.
Độc Cô Lãng ánh mắt nheo lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm thiếu nữ trước mắt này,
khi thấy Độc Cô Lãng nhìn mình, Tô Tố Hoàn run run hai tay nhỏ nhắn ôm người,
nàng cảm giác như bị con rắn độc nhìn chằm chằm, cả người từ trên xuống dưới
như không bị lột quần áo, lạnh lẽo toàn thân.
"Thằng con hoang kia, ngươi ánh mắt chó nhìn ta cái gì?" Thiếu nữ chỉ coi là
mình sinh bệnh, âm thầm chửi một tiếng xui xẻo, nhìn Độc Cô Lãng càng ngày
càng thấy ghét quát mắng.
“Dám chửi ta, ngươi phải trả giá đắt, cũng coi như trả cái công đạo cho tiền
thân bị ức hiếp bấy lâu nay đi. Vừa vặn để ta thử một chút võ kỹ Bước Tiến
Thời Gian!”
Độc Cô Lãng nghe Tô Tố Hoàn chửi mình là thằng con hoang, ánh mắt co rút lại,
sát cơ càng nồng nặc thêm một phần, khi này, hắn âm thầm phát động võ kỹ bước
tiến thời gian.
Một giây sau, chỉ thấy mọi thứ, từ đồng hồ đang chạy cho đến biểu cảm của Tô
Tố Hoàn trong khoảnh khắc này hoàn toàn ngưng lại. Độc Cô Lãng lúc này có thể
tự do hoạt động tay chân mà không bị hạn chế gì.
Hắn từng bước đi tới trước mặt Tô Tố Hoàn, nhìn nàng đứng tại chỗ không nhúc
nhích như bị đông đá, Độc Cô Lãng đưa tay nâng cằm tinh xảo của nàng lên, nhìn
thẳng mặt, mỉm cười lạnh lẽo nói: “Ngươi dám chửi bổn đế là thằng khùng, con
hoang chứ gì? Tốt lắm, bổn đế hôm nay sẽ cho ngươi thoát thai hoán cốt hoàn
toàn, từ thiếu nữ biến thành thiếu phụ, có thể hưởng đồng thời hai gậy nhị
lỗ.”
“Bổn đế sẽ cho ngươi trở thành vinh quang nhất tên thiếu nữ ở địa cầu, người
mà lần đầu được bổn đế hưởng dụng nữ nhân đút full 2 lỗ...khặc khặc. Còn chưa
hết, phải bắt ngươi đẻ ra 100 đứa con cho bổn đế nửa chứ...Ngày ngày nhị lỗ
của ngươi sẽ được tưới tắm thoải mái bởi cây gậy cà rốt siêu dài siêu to siêu
lớn của bổn đế ”
Lời này của Độc Cô Lãng không phải nói ngoa hay chém gì. Phải biết ở thần
giới, biết bao thánh nữ, thiếu phu nhân đều khen Âm Ma Thần Đế là củ cà rốt
lớn nhất thần giới, xịn nhất thần giới. Ngày ngày đêm đêm, hàng triệu triệu
thiếu nữ cùng thiếu phụ có chồng hay không có chồng đều xếp hàng dài để chờ
đợi được hưởng dụng củ cà rốt tốt nhất Thần Giới này...
Ở thần giới có truyền thuyết rằng, chỉ cần hưởng dụng xong củ cà rốt siêu
khủng của Âm Ma Thần Đế, không những thiên phú tăng lên, còn có thể khiến dung
nhan các nàng trẻ mãi không già.
...
Nó xong lời tà ác như tuyên cáo chiến thắng của mình, bàn tay dâm ô của Độc Cô
Lãng nhanh chóng lột hết quần áo ra.
“Xoạc” Chỉ mất 10 giây đồng hồ, toàn bộ quần áo của Tô Tố Hoàn bị Độc Cô Lãng
thành thục lột ra sạch sẽ, cả người trần chuồng hoàn mỹ đứng trước mặt hắn.
"Chặc, thân hình cũng ngon đấy chứ khặc khặc...không sai không sai, tạm thời
có thể làm thỏa mãn bổn đế thú tính lâu năm chưa phát."
Độc Cô Lãng dù ở thần giới duyệt vô số tuyệt sắc nữ nhân, lúc này mắt cũng
không khỏi sáng lên.
Tô Tố Hoàn đúng là di truyền gen tốt từ mẹ, dáng cao, người gầy, nơi cần mập
thì sẽ mập, nơi cần ốm thì sẽ ốm.
Kết hợp với khuôn mặt có hơi có vẻ dâm đãng, kiêu ngạo dụ dỗ đàn ông của nàng.
Khi đối mặt Tô Tố Hoàn, rất ít người nam nhân có thể kiềm giữ được bản tính
dâm thú ẩn sâu trong nội tâm của mình.
...
Đôi bạch thỏ màu đỏ núm hoa tròn chịa.
Cặp mông ngạo kiều trắng nõn vểnh lên.
Khe rãnh mượt mà hình chữ S.
Nhị hang còn xuân chưa khai đã hiện.
Hồng ẩn, thâm thúy, rừng đen, hồng nhuận.
Nhị lỗ để đó trừ Lãng thì ai làm?
Chờ người xách thương lên ‘rừng’ mà thôi.
Độc Cô Lãng khuôn mặt đẹp trai mỉm cười âm lãnh, từ từ cởi xuống quần áo, sách
thương ra trận...
(Chưa hết)
..................................................................