Người đăng: maihuon2221@
Hắn là người cuối cùng bước vào phòng, tiện tay khoá cửa lại.
Đang định leo lên thì Đặng Cách Chân vỗ vai hắn, hỏi nhỏ: "Cậu là người của
Hoắc gia phải không?"
Hoắc Dịch Khiêm hơi kinh ngạc rồi rất nhanh trấn tĩnh, gật đầu một cái.
Đặng Cách Chân đột nhiên đỏ mặt, thẹn thùng lấy một tấm bìa đưa cho hắn, bảo:
"Có thể bảo Hoắc đại tướng kí tên vào đây không?"
Hoắc Dịch Khiêm đen mặt, gian nan đáp ứng.
Có thể đừng thẹn thùng được không?
Mấy nhóc đều là nam tử hán đại trượng phu rồi đó.
Hoắc Dịch Khiêm vào phòng học cất tấm bìa vào tủ riêng, rồi đi ra phòng sinh
hoạt leo lên giường. Theo ý niệm lại đi vào không gian.
Thập Thập đang nói chuyện vui vui vẻ vẻ với Hứa Triệu An, thấy hắn liền chạy
ra nghênh đón.
"Nay vào muộn thế?"
Dịch Khiêm nhàn nhạt đáp: "Gặp chút chuyện. "
Thập Thập cũng không nói nhiều, thúc giục hắn dùng tấm thẻ của mình.
"Một tấm chỉ có thể dùng 6 tiếng, một lần vào chỉ có thể mượn 5 quyển sách ra
ngoài."
Hoắc Dịch Khiêm gật đầu tỏ ý đã hiểu, rồi dùng tấm thẻ quẹt vào cánh cửa.
Hoắc Dịch Khiêm đi vào, Hứa Triệu An liền theo sau.
Cô khoác bộ đồ trắng toát, bước vào trong thuần thục lấy ra vài chai lọ, ống
thí nghiệm rồi đặt lên bàn.
Cô nhanh chóng lắp ghép lại thành một cỗ nhiều thứ ghép lại với nhau.
Rồi lại tháo ra...
Hứa Triệu An ném cho Hoắc Dịch Khiêm một cuốn sách, nói cụt lủn: "Tự lắp lại
đi."
Hoắc Dịch Khiêm vừa so sánh với hình vẽ trong sách, vừa lắp ghép, khi làm
xong, vừa đúng 5 tiếng.
Hứa Triệu An bĩu môi, khinh bỉ hắn làm quá lâu.
Hoắc Dịch Khiêm: "..."
Sau khi bà cố kiểm tra xong, liền nói: Sai năm chỗ, ngày mai lắp lại!
Hứa Triệu An nhìn đồng hồ chỉ còn vài phút, liền nhanh chóng thu đồ vào không
gian tuỳ thân của cô, rồi đem ra ngoài.
Thằng nhóc này chỉ có 10 tấm thẻ, căn bản là không đủ dùng!
Hoắc Dịch Khiêm sau đó, liền bị đuổi ra khỏi không gian.
Nhưng hôm nay hắn chưa luyện thể thuật...
Hắn chưa luyện tốc độ...
Tại sao lại bị đuổi rồi...
Hoắc Dịch Khiêm phiền chán đắp chăn trùm đầu.
Thôi ngủ!
Dạo này bản thiếu buồn ngủ!
Sáng sớm, hắn bị Trung Nhất Lai lôi dậy: "Boss, đi đánh một trận đi."
Hoắc Dịch Khiêm ngáp một cái: "Không..."
Trung Nhất Lai lay lay hắn, làm hắn tức giận.
Đôi mắt đầy tơ máu của Hoắc Dịch Khiêm mở to, trừng Trung Nhất Lai, sát khí
toả ra.
Trung Nhất Lai bị áp lực, đành phải buông bỏ ý định.
Rõ ràng lần trước cậu không bị ảnh hưởng, tại sao giờ lại đáng sợ như vậy...
Boss lại mạnh lên rồi...
Tại sao trong thời gian ngắn như vậy...
How...?