Căn Tin


Người đăng: maihuon2221@

Một căn nhà của ký túc xá gồm có ba phòng. Phòng sinh hoạt, phòng học và
toilet. Mỗi khu có 17 căn, và một căn tin.

Cứ đến 7h tối học sinh sẽ nhanh chóng chạy xuống để lấy đồ ăn, tiền ăn đã có
trong học phí.

Để mua đồ ăn, mỗi người sẽ được phát một cái thẻ để nhận dạng học sinh, tránh
việc ăn cắp ăn trộm.

Thẻ này còn dùng để mở khóa phòng, còn nếu muốn tiện thì trực tiếp dùng vân
tay.

Hoắc Dịch Khiêm cất cặp sách, lấy quần áo ra, rồi đi tắm.

Tắm xong, thoải mái đi ra, thấy Trung Nhất Lai đỏ mặt đứng trước cửa.

Hắn đen mặt, nói: " Gì nữa?"

Trung Nhất Lai vội vàng nói: "Nghe nói hôm nay boss bùng học."

Hoắc Dịch Khiêm đẩy cậu ta ra, nhướng mày nói: "Ừ."

Trung Nhất Lai lập tức gào khóc: "Sao không rủ tớ đi cùng!?"

Hắn nhíu mày: "Cậu phải đi học."

Cậu ta ngay lập tức phản bác: "Boss, cậu đâu có đi."

Hoắc Dịch Khiêm thờ ơ đáp: "Tớ thì được còn cậu thì không."

Trung Nhất Lai ấm ức, không nói.

Hắn thở dài, dí ngón tay vào đầu cậu ta: "Khi nào cậu giải được toán cao cấp
thì hãy bùng."

Hắn đi lấy thẻ trong cặp, đi ra ngoài vẫn thấy cậu ta đứng đó.

"Mọi người đâu?"

Trung Nhất Lai đáp: "Đi trước rồi."

"Đi lấy thẻ rồi đi ăn với tớ."

Cậu ta vui vẻ ngay lập tức, tung tăng leo lên giường, lấy thẻ ở dưới gối rồi
hô hào đi đến trước mặt hắn, làm tư thế chào cờ: " Báo cáo, đã chuẩn bị ổn
thoả!"

Hắn mỉm cười: "Đi thôi."

Hoắc Dịch Khiêm và Trung Nhất Lai đi xuống dưới, lấy phần cơm của mình rồi đi
tìm bàn.

Hai người nhìn thấy anh em sinh đôi đang vẫy họ, liền đi qua, ngồi xuống.

"Boss, sao không ăn rồi tắm?" Triệu Vũ Long hỏi.

Hoắc Dịch Khiêm xúc một thìa cơm, đáp: "Nóng với mệt, tắm trước rồi ăn..." Hắn
cho cơm vào miệng, nhai nuốt rồi nói tiếp: "...cho thoải mái."

Mọi người vừa ăn vừa nói, vui vui vẻ vẻ hết bữa cơm.

Hạ Minh Nhật cũng vẫn kiêu ngạo như cũ, làm mọi người thích trêu chọc cậu ta.

Hoắc Dịch Khiêm cũng cười, mấy cậu nhóc này thật là thú dzị.

Ăn xong, bê khay ra chỗ đựng, rồi đi lên.

Trên đường, Trung Nhất Lai kể đủ mọi chuyện ở lớp của cậu ta, từ việc thầy
giáo nghiêm khắc đến bạn cùng lớp...

"Lớp mấy cậu có phải tập văn nghệ không?"

"Có, boss phải đi đấy."

"Đồng cảnh ngộ rồi, tớ cũng đi nè. "

Trung Nhất Lai đi không để ý, liền đụng phải một nhóm người.

Cậu ta thân hình cường tráng, cơ bắp nổi lên, nhìn cũng biết là dùng thuốc dởm
nên có tác dụng phụ.

Cả nhóm đều thân hình cường tráng....

Mà bên này, phòng của Hoắc Dịch Khiêm đều là thiếu gia danh gia vọng tộc, đều
dùng loại không có tác dụng phụ. Thân hình đều gầy gầy đáng yêu.

Cái cậu nhóc bị đụng vào ỷ mình có thân hình to khoẻ,nổi nóng: "Xin lỗi ngay!"

Trung Nhất Lai biết người sai là mình, liền rối rít xin lỗi.

Cậu ta lại còn quá đáng hơn: "Quỳ xuống!"

Trung Nhất Lai mặt lập tức lạnh tanh, nhìn thẳng vào mắt cậu ta: "Mình đã xin
lỗi còn bắt mình quỳ xuống thì không."

Cậu ta nổi nóng xách áo Trung Nhất Lai lên. Định đấm cậu một cái, thế nhưng
Trung Nhất Lai ngay lập tức tránh được, dùng lực hất cậu ta, làm cậu ta ngã
ngồi xuống đất, phất áo đi về phòng.

Bọn đàn em của cậu ta chặn nhóm người Hoắc Dịch Khiêm lại, bị hắn dùng sat khí
doạ cho run sợ nép sang một bên.

Đừng có phí thời gian của hắn!


Siêu Hệ Thống Thăng Cấp - Chương #15