" Khặc Khặc, Trịnh Ngọc Trinh, có trách thì trách ngươi là Trịnh Nguyên Nữ
Nhi! Bọn ta không thể không giết ngươi! Bất quá trước khi giết, bọn ta sẽ cho
ngươi hưởng thụ cái gọi là sung sướng! " Một trong hai nam tử cầm trường đao
mang theo tham lam ánh mắt, qua lại quét nhìn thiếu nữ thân thể, tên này Thân
cao 1 mét 79, nhìn qua rất anh tuấn, bất quá nụ cười có chút dâm tà.
Nam tử cầm trường đao còn lại không tốt mã như đồng bọn, thân cao khoảng 1 mét
6, mặt xấu đê tiện, xấu xúc phạm Người nhìn, Thân hình mập mạp, mặt nhìn rất
ngu.
" Vèo! "
Thiếu nữ Trịnh Ngọc Trinh sắc mặt không chút sợ hãi, tốc độ cực nhanh vung hai
tay lên, hai thanh phi đao bắn ra, thẳng bắn thẳng về phía hai nam tử cầm
trường đao.
" Leng Leng keng!!! "
Bất ngờ bị đánh lén, hai nam tử có chút hoảng, bất quá thiếu nữ Trịnh Ngọc
Trinh tu vi Đại Vũ Sư Thập Trọng, phi đao không cách nào phá vỡ Chân Khí Hộ
Thuẫn của hai Vũ Tông Cảnh Tứ Trọng nam tử.
" Trịnh Gia Bí Pháp! Mở . . . " Trịnh Ngọc Trinh xoay người bỏ chạy, Vừa chạy
vừa vận công bí pháp, Thiên Địa Linh Khí theo lổ chân lông chui vào kinh mạch
đan điền nàng ta, tu vi nàng ta nhanh chóng tăng lên.
" Còn chạy? Đuổi theo! " Nam tử cầm trường đao nhìn đồng bọn nói, tốc độ cực
nhanh đuổi theo.
Với tu vi cao hơn, chỉ vài cái chớp mắt hai nam tử liền đuổi tới, bất quá lúc
sắp tóm được Trịnh Ngọc Trinh, thì bông nhiên giữa hai tay nàng xuất hiện 6
thanh phi đao, hai bàn tay vung lên, sáu thanh phi đao mang theo tiếng xé gió,
hướng hai nam tử mà đến.
Leng Keng!!!
Hai tên nam tử lập tức vung trường đao, mấy thanh phi đao của Trịnh Ngọc Trinh
dễ dàng bị đánh bay. Bất quá ngay lúc này Trịnh Ngọc Trinh đột nhiên dừng lại,
tốc độ cực nhanh vung ra hai thanh phi đao, phóng thẳng đến yết hầu hai nam
tử.
Vì quá bất ngờ, Hai nam tử nhanh chóng vận công Chân Khí Hộ Thuẫn ngăn cản phi
đao, nhưng là lần này không giống trước đó, phi đao mạnh mẽ xuyên thủng Chân
Khí Hộ Thuẫn của hai nam tử bởi do Trịnh Ngọc Trinh đã vận bí pháp tăng tu vi
lên Vũ Tông Nhất Trọng Cảnh giới.
Hai nam tử cực tốc lẫn tránh, bất quá vẫn bị xoẹt qua, cả hai đều bị thương
nhẹ.
" Khốn Khiếp! Mau giết ả hoàn thành nhiệm vụ! "
" Cực Quang Trảm! "
Nam tử mặt xấu đê tiện tức giận quát to, xuất đao chém đến Trịnh Ngọc Trinh,
Một Hư Ảnh Lưỡi Đao khổng lồ sáng cực điểm hướng Trịnh Ngọc Trinh mà đến với
tốc độ Cực Nhanh.
Ầm Ầm Ầm . . .
Trịnh Ngọc Trinh vận hết tốc độ né tránh, mặc dù tránh, nhưng tên nam tử xấu
đê tiện trong tay trường đao uy thế như cũ không giảm, trực tiếp đem cây đại
thụ có đường kính 4 mét chém thành hai nửa, loại khí thế này, khiến cho Trịnh
Ngọc Trinh cảm giác từ thật sự sợ hãi, đáy quần rỉ nước.
" Đoàn Minh Hải? Sao ngươi không xuất đao? Còn muốn chơi ả? " Nam tử mặt xấu
đê tiện nhìn Nam Tử tuấn lãng quát mắng.
Nam tử tuấn lãng trầm mặt im lặng, bất quá trong lòng thầm than: " Thân hình
gợi cảm, gương mặt xinh đẹp thế kia, giết đi thì phí! "
Tu vi không cao, thân hình lại vô cùng linh hoạt, lợi dụng rừng rậm địa hình
phức tạp cùng hai tên Vũ Tông Cảnh võ giả rượt đuổi không nghĩ!
" Con Đĩ Chó!!! Ngươi còn trốn! " Nam tử mặt xấu hiển nhiên mất đi sức chịu
đựng, đại đao vung lên đem quanh thân mấy chục thước khoảng cách cây cối toàn
bộ chém tới, mất đi cây cối che giấu, Trịnh Ngọc Trinh thân hình lấy hoàn toàn
bại lộ ở dưới mí mắt hai tên nam tử.
Cũng đúng lúc này, nàng bí pháp tác dụng phụ phát tác, miệng phun ngụm máu,
kinh mạch đan điền như muốn tan vỡ.
" Đi Chết Đi!!! " Nam tử mặt xấu đê tiện quát to, trường đao vung lên, đảo ảnh
mang theo lực lượng cuồng bạo hướng Trịnh Ngọc Trinh mà đến.
Trịnh Ngọc Trinh lúc này miệng khẽ mĩm cười, trong lòng thầm nghĩ ít nhất
Phương Thúc nàng cũng còn sống, nhắm mắt đợi chết.
" Rắc ~~ "
Đúng lúc này một luồng Kiếm Khí xé gió mà đến, dễ dàng đánh tan kia luân trăng
khuyết đường vòng cung đao ảnh, thẳng đến Nam Tử mặt xấu đê tiện.
Phựt . . .
Tốc độ quá nhanh, cùng yếu tố bất ngờ, Kiếm Khí sắc bén chém tên nam tử mặt
xấu đê tiện thành hai nửa, hắn chết rồi mà cặp mắt vẫn trợn tròn, vẻ mặt ngu
ngu, xấu không tả nổi.
" Vũ . . . Vũ Vương cường giả!!! " Nam tử tuấn lãng thấy đồng bọn dễ dàng bị
chém giết, mặt mũi sợ hãi, hai chân run run, chân giữa rỉ nước.
" Vy . . . Thật là em sao? Em cũng xuyên không? " Lý Đực hai tay ôm lấy Trịnh
Ngọc Trinh mặt mũi vô cùng xúc động nói.
" Ngươi . . . Là ai? " Trịnh Ngọc Trinh lúc này mở mắt nhìn, nàng thấy Nam tử
mặt xấu đê tiện đã bị chém làm đôi, một thiếu niên khuôn mặt tuấn lãng đang ôm
lấy nàng, còn nói những lời nàng không hiểu, cũng may nàng cũng không ngu,
biết thiếu niên này đã cứu mình, nên là không cho hắn ăn tát.
" Xin lỗi, là ta nhầm người . . . " Lý Đực cũng là nhanh chóng nhận ra thiếu
nữ trước mặt mặc dù rất giống với Nguyễn Vy, mối tình đầu của hắn, bất quá Hắn
vẫn đủ tinh tế để nhận ra.
Nguyễn Vy là cô nàng Lý Đực yêu năm hắn học 12, bất quá yêu nhau được một năm
thì nàng đi được gia đình đưa đi du học, 2 năm sau đó hai người vẫn trò chuyện
qua facebook, cho đến ngày hắn bị bắt, đến hiện tại, đã gần 5 năm Lý Đực lìa
xa mối tình đầu.
Lý Đực rất nhanh đè nén cảm xúc xuống, khuôn mặt thay đổi trong chớp mắt.
" Hắc Hắc, mỹ nữ, đã có ta ở đây, không ai có thể tổn thương đến nàng! " Lý
Đực ánh mắt nhìn qua nam tử tuấn lãng đang run rẩy cười cười nói.
" Không đúng? Hắn không thể nào là Vũ Vương cường giả! " Nam tử tuấn lãng lúc
này nhìn rõ ràng Lý Đực, cốt linh cùng gương mặt bất quá 17 tuổi, cho dù là
Yêu Nghiệt Tư Chất tu luyện trong bụng mẹ cũng không thể đạt vũ vương cảnh,
hắn dần lấy lại bình tỉnh.
" Thanh Kiếm này . . . " Nam tử tuấn lãng nhìn thanh kiếm trong tay Lý Đực, rõ
ràng chỉ là Nhất Cấp Binh Khí, thậm chí còn không có khắc qua trận pháp tăng
phúc, nhưng lại mang khí tức cuồng bạo, cực kỳ sát phạt.
" Ngươi là ai? " Nam tử tuấn lãng nhìn Lý Đực mở miệng hỏi.
" Phiền quá! " Lý Đực vung kiếm tùy ý chém ra một luồng kiếm khí, Kiếm Khí sắc
bén xé gió mà đến tên nam tử tuấn lãng.
Vèo . . .
Nam tử tuấn lãng mặc dù vung đao đón đỡ thành công, nhưng là lực lượng kiếm
khí quá mạnh, chấn bay hắn mất hút khỏi tầm nhìn Lý Đực.
Trịnh Ngọc Trinh lúc này cũng là bị tác dụng phụ của bí pháp phát tác làm bất
tỉnh.
Lý Đực lúc này mới ngắm nhìn kỹ Trịnh Ngọc Trinh, gương mặt khá giống với mối
tình đầu của hắn, bất quá có chút thanh thuần đáng yêu hơn, độ lồi lõm cũng
không bằng, có lẽ do Nguyễn Vy bị hắn nhồi bóp nên có phần to hơn.
Nhìn trời sắp tối, Lý Đực ôm Trịnh Ngọc Trinh đến hang động gần đó qua đêm.
Đến hang động, hắn mua trong hệ thống một chiếc giường nệm cho Trịnh Ngọc
Trinh nằm, gọi hệ thống mở công chữa thương cho nàng ta.
Làm xong mọi việc, hắn ngồi một bên đả tọa vận công tu luyện.
Lý Đực tu luyện không bao lâu, thì trong hang động liền vang lên trận trận
tiếng ngẹn ngào, hắn mở mắt nhìn, Trịnh Ngọc Trinh nằm ở mép giường, che miệng
lại, nước mắt làm ướt rơi đầy trên má.
Gia tộc bị diệt, cha mẹ bị giết, vô luận cho ai đều không chịu nổi.
" Trong đời, nhiều khi ta không thể dự liệu nổi những chuyện ngoài ý muốn!
cảnh ngộ ta gặp phải, tất cả đều không thể lựa chọn! "
" Có sinh tất sẽ có tử! Dù sao cô nương cũng còn sống, hãy sống luôn phần của
Phụ Mẫu cô nương, gia tộc cô nương! Không chỉ vậy, cô nương còn phải sống thật
tốt! "
Lý Đực trước đó có dùng hệ thống dò xét qua, biết được những gì Trịnh Ngọc
Trinh trải qua.