11 _ Liệt Hổ Dong Binh Đoàn


Đám Dong Binh Đoàn dẫn đầu bởi tên đội trưởng có tu vi Vũ Tông Tầng 10 Đỉnh
cao, đầu tóc nâu ngắn như kim châm, từng sợi dựng thẳng lên, trên mặt trái có
một vết sẹo thật dài kéo dài đến cổ, ở trên mặt hắn có vẻ cực kỳ dữ tợn.

Phía sau tên đội trưởng là hơn 300 Võ Giả mặc y phục dong binh cùng loại, trên
cánh tay trái để trần của bọn họ đều có hình xăm Liệt Hổ, đám dong binh đó một
đám thân cao thể tráng, tướng mạo hào sảng, kém cỏi nhất cũng có tu vi cảnh
giới Vũ Sư Đỉnh Cao!

300 người trong chớp mắt liền Bao Vây lấy đám nữ nhân cùng Lý Đực, không một
kẻ hở.

Lý Đực nhìn đến đám người Liệt Hổ dong binh đoàn, một đám đang xoa xoa tay,
hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm lên người đám nữ nhân, trong mắt những người
chứa đầy sự dâm tục.

“ Về nhà nhìn con mẹ ngươi đi! ” Dưới ánh mắt dâm tục của đám dong binh,
Nguyễn Huỳnh Thư, một trong đám nữ nhân bắt đầu chửi ầm lên.

“ Ha ha, con đàn bà này thật thú vị! Là loại hình ta thích! ” Một tên dong
binh ngực để trần, lông ngực rậm rạp lỗ mãng cười ha ha, vỗ chân kêu lên: “
Đội trưởng, con đàn bà này ta muốn! ”

“ Có gan đến đây! ” Nguyễn Huỳnh Thư rút Đao bên hông ra, làm ra tư thế tác
chiến, “ Đến đây, ta xem ngươi có gan không! ”

" Đội trưởng? " Đại hán lông ngực nhìn qua tên đội trưởng, chỉ chờ tên đội
trưởng này gật đầu, cả đám liền xông vào.

Dong binh đoàn chuyên liệp sát yêu thú để kiếm tài nguyên tu luyện, cũng như
nuôi sống gia đình, vượt qua cuộc sống là vết đao liếm máu, không chừng ngày
nào đó sẽ bị yêu thú xé rách.

Bởi vì loại áp lực này cứ tồn tại, Đám dong binh đoàn cũng không sẽ nói cái gì
là phát luật đạo đức, thường xuyên sẽ làm ra chuyện thiêu giết hiếp cướp.

Tên đội trưởng ánh mắt sắc bén dò xét đám nữ nhân, hắn nhận ra đám nữ nhân này
đều là Vũ Tông cảnh giới, bất quá nhìn qua liền biết khả năng thực chiến yếu
kém, Đội dong binh của hắn Vũ Tông cảnh giới cũng không dưới 50.

Liệt Hổ Dong Binh đoàn này thường xuyên hoạt động trong Hắc Vũ Sơn Mạch, lại
thêm bọn hắn đến từ Huyện khác, nên là không hề biết đám nữ nhân này đều là
Huyện Chủ Phu Nhân, nhưng cho dù biết, bọn hắn cũng sẽ quyết tâm hấp diêm.

" Lên! " Tên đội trưởng quát to một tiếng, mỹ nữ ở trong này chính là tài
nguyên khan hiếm, thân mình mỹ nữ mềm mại là thứ điều hòa giảm bớt áp lực tốt
nhất, dù hắn không hứng thú mấy, nhưng đám đàn em của hắn là cần, không thể
không vây bắt cưỡng hiếp.

Tên đội trưởng ngay lập tức rút đao, một cổ âm trầm màu lam chân khí, từ trong
cơ thể bạo tuôn ra, xông thẳng đến nữ tử tu vi cao nhất là Hồ Ngọc Tuyết Như.

Đám nữ nhân không còn con đường nào ngoài liều mạng giao chiến.

Hồ Ngọc Tuyết Như rút Liệt Hỏa Đao trong Không Gian Giới Chỉ, nàng ta sắc mặt
ngưng trọng, sau đó cắn răng bước lên, màu đỏ chân khí nóng rực đột nhiên từ
trong cơ thể bạo tuôn ra, chợt một tiếng gầm lên, thân hình tựa như một đạo
tàn ảnh như, trực tiếp đối với tên đội trưởng trùng kích đi tới.

" Hắc Hắc, Để xem mức độ thực chiến của ta như thế nào? " Lý Đực cũng ngay tức
khắc bật hack ×1000 tu vi cùng tốc độ, Tu Vi của hắn nhanh chóng tăng lên đến
Đại Vũ Sư Nhất Trọng Hậu Kỳ, tốc độ tăng lên đến Vũ Tông Ngũ Trọng Thiên, thêm
sự biến hóa của Lăng Ba Vi Bộ, dù Vũ Tông Bát Trọng cũng không đuổi kịp hắn.

Dù chỉ tu vi Đại Vũ Sư Nhất Trọng Hậu Kỳ, nhưng Thực Lực của hắn ngang với Đại
Vũ Sư Ngũ Trọng Đỉnh Cao. Hắn rút Tuyệt Thế Hảo Kiếm xông lên.

Hai đoàn người giờ phút này xông lên trước cùng một chỗ, lăng lệ ác liệt đích
chân khí bạo tuôn ra, giao chiến diễn ra vô cùng kịch liệt.

Bất quá chỉ có 50 người trong đám Dong Binh đoàn có tu vi Vũ Tông trở lên lao
vào giao chiến, còn lại đều bao vây bên ngoài hô hào cổ vũ.

Đám dong binh đoàn Kinh nghiệm chiến đấu, số lượng, cùng thực lực đều chiếm ưu
thế, nên chỉ sau vài phút giao chiến, 30 mươi nữ nhân đều chật vật không chịu
nổi, Lý Đực mặc dù tốc độ ngang với Vũ Tông Cửu Tầng nhưng vẫn bị hành như
chó!

Nếu không phải vì muốn bắt sống để Hấp Diêm, thì đám nữ nhân giờ này chỉ còn
là đám xác chết.

" Ha Ha, Ngoan ngoãn phục vụ bọn ta, hà cớ gì phải ăn đau khổ như thế? Bọn ta
sướng, các nàng cũng sướng? Không phải sao? " Đại Hán Lông Ngực mở miệng cười
to nói.

“ Hừ, cho dù chết, ta cũng sẽ không để các ngươi ô nhục! " Phan My, một nữ
nhân trong đám lau chùi vết máu trên miệng, lạnh giọng quát to. Ngay tức khắc
vận công tự bạo.

" Hắc Hắc, muốn tự bạo? Không cửa! " Một tên Đại Hán thân nhìn nhỏ con nhanh
như chớp lướt lên, tóm lấy Nguyễn Huỳnh Thư, hắn hai tay vận công phong bế
kinh mạch toàn thân nàng ta.

" Đừng đùa nữa! Giải quyết nhanh đi! " Tên đội trưởng giọng lạnh nhạt nói.

Ngay lập tức đám đàn em khí thế bộc phát, trước đó bọn hắn chỉ dùng 1 phần 3
công lực cũng đủ để đánh đám nữ nhân như đám con nít.

Giờ khắc này bộc phát, Đám nữ nhân liền không có một chút sức phản kháng nào,
bị bắt sau vài hơi thở.

" Thả bọn ta ra . . . "

" Lũ dâm tặc, phu quân ta là Huyện Chủ Huyện Thanh Trì, chàng sẽ không tha cho
các ngươi! "

. . .

" Ồn ào . . . " Tên đội trưởng tốc độ cực nhanh, không ai thấy hắn như thế nào
ra tay, chỉ một cái chớp mắt, Đám nữ nhân liền bất tỉnh nhân sự.

" Đội trưởng! Thiếu mất một Người! " Một Vũ Tông Võ Giả thân hình vạm vỡ, ngực
xăm hình đầu sói mở miệng nói.

" Đúng, là thằng nhóc con có thân pháp cực nhanh! Chính hắn, hắn trốn rồi? "
Đại Hán Lông Ngực nghe xong liền chen vào nói.

" Không thể nào? Với vòng vây của chúng ta, cho dù ruồi muỗi cũng không thể
trốn thoát, huống hồ là một thằng nhóc bỏ trốn mà chúng ta không hề hay biết?
" Một tên râu quai nón cũng chen vào.

" Thế người đâu? " Đại Hán Lông Ngực mở miệng hỏi.

" Hắc Hắc, Các ngươi đang tìm ta sao? " Đúng lúc này giọng nói Lý Đực vang
lên, Đám dong binh đoàn nhìn qua, liền thấy Lý Đực đang dựa vào một cây đại
thụ bên ngoài vòng vây của 300 dong binh, giống như nằm ngủ một dạng.

Tên đội trưởng trong lòng có chút lo lắng, bất quá nhìn thế nào vẫn thấy Lý
Đực chỉ là một thằng nhóc 17 18 tuổi, tu vi Vũ Sư Cảnh giới mà thôi.

" Hả? Thật trốn được? Bất quá sao hắn lại không chạy? " Đại Hán Lông Ngực vô
cùng kinh ngạc nói.

" Các ngươi còn chờ gì nữa? Tiến lên bắt hắn! " Một Vũ Tông võ giả bên cạnh
tên đoàn trưởng nhìn mấy tên Đại Vũ Sư võ gia mở miệng quát.

Bất quá ngay sau tiến quát của hắn, tất cả dong binh có tu vi Đại Vũ Sư Cảnh
giới võ giả đều ngã lăn ra bất tỉnh nhân sự.

Tên đội trưởng lúc này dường như nhận ra cái gì, tốc độ cực nhanh xuất hiện
trước mặt Lý Đực mà tàn ảnh vẫn còn đứng ở chỗ cũ, hắn tóm cổ Lý Đực nói: "
Ngươi đã hạ độc Nhuyễn Thân Hương? Mau giao thuốc giải? "

" Thằng khốn! Không ngờ ngươi nhìn qua rất có nam nhân khí thế! Thế mà, thế mà
ngươi lại là bê đê, ngươi . . . Ngươi nhổ Lông Dái ta lúc nào? Mẫu thân . . .
Ta bị bê đê sàm sỡ . . . "

Nghe âm thanh gào thét của Lý Đực, Tên đội trưởng lập tức nhìn qua, hắn thấy
Lý Đực đang đứng bên một cây đại thụ gần đó, nhìn lại trên tay mình chỉ là một
Cộng Lông Dái.


Siêu Cường Hack Hệ Thống - Chương #11