Người đăng: ๖ۣۜ†im☪
Nghe Hatsu nói, Kosho trên mặt hiện lên kinh ngạc, không nghĩ trên thế giới
lại còn thứ này.
Hiện tại hắn cảm thấy cả người mình thay đổi, trong cơ thể một luồng sức mạnh
kinh khủng đang trào lưu, hơn nửa hắn còn có cảm giác mình thật sự biến thành
‘tiên nhân’, nhưng súc mạnh này hình như chưa được giải phóng ra.
Phải nói là sức mạnh này như bị thiếu gì đó, cần thêm thứ gì đó mới có thể mở
sức mạnh này ra.
“Ngươi phải chăng cảm thấy trong người mình có một nguồn sức mạnh khổng lồ vô
tận nhưng giống như thiếu gì đó, chưa được mở ra?” Hatsu cảm nhận Kosho cơ thể
biến đổi, hóc mắt trống rỗng nhìn về hắn cười hỏi.
Nghe Hatsu nói, Kosho gật đầu, cảm nhận trong cơ thể nguồn sức mạnh kia một
hồi như thiếu gì đó bị giam cầm lại, gật đầu nói: “Đúng vậy.”
“Ngươi đưa cho ta một con mắt rinnegan đi.” Hatsu gật đầu, sau đó đột nhiên
nói một câu khiến Kosho ngây người trong giây lát.
Nhưng sau một giây, Kosho nhanh chóng phản ứng lại, hắn không chút do dự đem
hai tay móc ra một con mắt rinnegan của mình, sau đó gắn đem nó vào hóc mắt
trống rỗng của Hatsu.
…
Mặc dù tạm thời bị mù khi đang cấy ghép đôi mắt cho Hatsu, nhưng Kosho dường
như cảm ứng được mọi thứ xung quanh mình, bắt đầu chậm rãi thuần thục đem cấy
con mắt rinnegan của mình vào trong hóc mắt của người anh trai Hatsu.
30 phút sau.
Cấy ghép hoàn thành.
Hatsu dần dần mở con mắt ra, làm quen với ánh sáng bên ngoài một chút.
Bên mắt phải của hắn là con mắt màu tím rinnegan tà dị cửu câu ngọc của Kosho
khi nãy được cấy ghép.
Hatsu ánh mắt tràn đầy nhu hòa, cưng chiều nhìn về đứa em trai mình, tay phải
sờ đầu hắn, mỉm cười, trong miệng lẩm bẩm vài câu, sau đó nói: “Hiện tại mọi
chuyện tốt rồi, ta sẽ giúp ngươi giảm đi gánh nặng này.”
Hatsu vừa dứt lời, đột nhiên trong lòng bàn tay phải Hatsu xuất hiện một luồng
sét đầy tính hủy diệt cỡ nhỏ, sau đó hắn bàn tay phải đang nắm luồng sét kia
đánh về phía ngực Kosho.
“Phốc” Bàn tay phải của Hatsu dễ dàng đâm xuyên qua ngực phải của Kosho.
Kosho hai tay ôm ngực, trên mặt hiện lên hoảng sợ, hắn ánh mắt không tin nhìn
chằm chằm Hatsu, âm thanh run rẩy, không tin tưởng việc này, hỏi: “Tại sao?
Anh trai tại sao phải làm như vậy? Cho ta biết lý do”
“Tại sao? Lý do? Tạ đã nói với ngươi rồi mà, ta giúp ngươi giảm gánh nặng mà
ngươi đang gánh lấy.” Hatsu không vì vậy mà sắc mặt thay đổi, trên môi vẫn nở
nụ cười, ánh mắt cưng chiều nhìn hắn nói.
Nghe lời này của anh trai mình, sắc mặt Kosho trắng bệch, trong lòng tràn đầy
tuyệt vọng, tan nát cõi lòng, không nghĩ đến…anh trai mình lại ‘phản bội’,
giết chính mình.
Nhớ đến hồi nhỏ những cảnh tượng Hatsu chơi đùa với mình…Lại nhìn đến trên
ngực phải của mình, trái tim bị tay Hatsu đâm thành lỗ thủng, máu tươi điên
cuồng chảy ra…
Con mắt trái rinnegan của hắn nhịn không được lại thay đổi, từ cửu câu ngọc
biến thành thập nhị câu ngọc(12 câu ngọc).
Nhưng cho dù con mắt biến thành 12 câu ngọc thi thế nào? Trái tim bị đâm
thủng, cho dù là tiên nhân cũng không thể sống lại, nói chi hiện tại Kosho.
Dần dần, Kosho tầm mắt ngày càng mờ đi, cảnh vật xung quanh nhạt dần, sau đó
liền con mắt nặng nề nhắm lại, hắc ám bao trùm ý thức hắn…
Còn sót lại hình ảnh cuối cùng, đó là tấm khuôn mặt mỉm cười cưng chiều đó của
anh trai hắn, Hatsu…
(Grrrrr Đậu Má Râu XANH!!!! Đang Viết Gặp mấy con muỗi chít ngứa vãi, phải
dừng tay lại gãi, cứ vài giây gãi một lần, đậu má râu xanh bọn nó, con em nó,
fuck you mother Muỗi !!!)~~~~~~ GRRRRRR
[PHÁT TIẾT MỘT HỒI SORRY A+E^_^]
…
“Đây là đâu, ta không phải bị Hatsu đâm chết rồi sao? Chẳng lẽ là trong truyền
thuyết địa ngục?”
Kosho nhìn xung quanh không gian đen tối, không có một chút ánh sáng lọt vào,
thầm nghĩ.
Lúc này, trong không gian đột nhiên sáng lên, sau đó một màn hình khổng lồ
xuất hiện trước tầm mắt.
Sau đó, hắn nhìn thấy ‘mình’ hồi nhỏ đang cười đùa, nhìn về ai đó.
Kosho nhìn một chút, cảm thấy hình ảnh này vô cùng quen thuộc.
Hình ảnh khi này lại thay đổi. Hai đứa bé ngồi bên cạnh máy vi tính chơi game
với một người thanh niên…
Nhìn thấy hình ảnh này, Kosho giật mình một cái, chợt nhớ lại, đây không phải
là hình ảnh lúc nhỏ của mình sao? Còn có thể nghe được âm thanh bên trong, như
là xem video vậy, với lại hình như đây là góc nhìn của Hatsu?...
Kosho trong lòng hiện lên tò mò, nhìn lên màn hình xem tiếp…
Sau đó từng cái hình ảnh chậm rãi trôi qua, từ lúc 1, 2 tuổi cho đến tới khi
20 năm sau…
…
Hatsu thần sắc bình tĩnh nhìn qua Kosho, nghiêm túc nói: “Kosho, ta cảm thấy
có một luồng hắc ám đang tiến đến đây, ta cần nhanh chóng đi điều tra, tìm
kiếm Aino, ngươi ở lại làng bảo vệ, nếu có gì xảy ra lập gọi điện thoại cho
ta.”
Kosho nghe vậy gật đầu, nghiêm túc nhìn anh trai mình, nói: “Ta biết, ta sẽ
dùng cả tính mạng để bảo vệ ngôi làng này.”
Hatsu mỉm cười, tay vỗ vai hắn vài cái, nói: “Ta đi” liền biến mất.
….
“A không nghĩ đến nơi này lại có căn cứ giấu sâu trong lòng đất như vậy, hình
như đây là khu thí nghiệm?” Hatsu mở ra cặp mắt sharingan quan sát mặt đất,
thầm nghĩ.
Nhìn dưới mặt đất có thang máy ngầm được che giấu kỹ gần đó, Hatsu nhanh chóng
tìm tới thang máy, sau đó bấm nút di chuyển xuống dưới.
…
Phòng thí nghiệm vô cùng rộng lớn, chia nhiều tầng hầm nối thông các nơi khác
nhau, nhưng nơi thí nghiệm này như bị người bỏ hoang, không có một bóng người
sinh sống, làm việc ở đây.
Tốn một chút thời gian tìm kiếm, Hatsu tìm tới nơi căn hầm sâu nhất dưới lòng
đất.
Nhìn cảnh cửa sát khổng lồ đóng chặt, đôi mắt sharingan nhìn xuyên qua, thấy
bên trong phòng đang nằm là một vị mỹ nữ, làn da trắng mịn, thân hình đầy đã
yểu điệu, đây không phải Aino thì là ai?
Thấy vợ mình đang nằm trên giường, dáng vẻ ngủ say, Hatsu cho dù trầm ổn bình
tĩnh sắc mặt cũng là thay đổi, nhanh chóng lấy cậy mạnh cửa đi vào.
...
“Rầm!” Sau một phút, cánh cửa sắt nặng nề sập xuống
Hatsu nhanh chóng chạy vào trong phòng, đi đến đến bên cạnh Aino, kiểm tra một
hồi Aino không có thương tích gì, trong lòng không khỏi thở phào một hơi.
“Bốp bốp bốp”
“Wow, không hổ là anh trai, anh làm tốt lắm, không nghĩ anh lại tìm được đến
nơi này nha, ahi hi hi.”
Một hồi tiếng vỗ tay như chúc mừng người chiến thắng, sau đó một hồi âm thanh
the thé tiếng cười vui vẻ từ phía sau lưng Hatsu vang lên.
Hatsu nghe âm thanh phát ra từ sau lưng, hắn không khỏi giật mình một cái,
theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một người từ trong bóng tối bước ra.
Đó là….
(còn tiếp)
…
Là ai? Mời các bạn đón xem phần tiếp theo vào NGÀY MAI nhé!!!
P/s : mai tiếp, bị bệnh rồi, thật mệt mỏi, ôi định mệnh @@!