Người đăng: ๖ۣۜ†im☪
“Chẳng lẽ lão cha thật sự dê xòm?” Minh Hạo bó tay với người cha này, đúng là
một người cha hiếm có cực phẩm a.
Nhìn cái kia vẻ mặt soái ca tràn đầy bình tĩnh, vẻ mặt vô tội, tựa như một con
cừu thiện lương không phải là sói. Bất quá, trong ánh mắt của Minh Hạo lại
khác, đó là một con cừu đội lột sói.
“Ha ha” Kim Long cười rộ lên một tiếng, trong lúc hắn cười, lộ ra hàm răng
trắng ngần bóng loáng như ngà voi, khiến mỹ phụ vẻ mặt xấu hổ không khỏi ngẩn
ngơ vài giây, tim đập nhanh hơn một chút.
Kim Long cười xong, quay ra phía sau nhìn mỹ phụ, hắn động tác giống như một
nhà quý tộc thực sự, khom người xuống, nhã nhặn nói: “Là lỗi của ta, ta thành
thật xin lỗi ngươi.”
Một câu ngắn gọn ý tứ hàm xúc, giọng nói trầm ổn phát ra, kết hợp với khuôn
mặt tuấn lãng, dễ dàng gây ra cho người ta thiện cảm, đây chính là một loại có
thể sát thương ngàn vạn cô gái nha, nhất là đối với thục phụ.
“A, không sao, không sao.” Thấy dáng vẻ soái ca Kim Long, mỹ phụ có hơi ngơ
ngác lắc đầu
“Thật đẹp trai, lại lịch sự, có thể thật sự hắn không cố ý, không biết hắn có
vợ chưa….” Vừa nghĩ đến thế, hai bên má nàng không tự chủ hồng hào lên.
“Cám ơn ngươi đã hiểu.” Kim Long vẻ mặt chân thành nói.
Toàn bộ quá trình chém gió thành bão của Kim Long đều thu vào trong mắt Minh
Hạo. Hắn thú thật, nhìn hình dáng lão cha lúc này thật muốn ói một cái. Bất
quá, trong lòng hắn âm thầm giơ lên ngón tay cái, không hổ là lão cha, diễn
xuất thật tài tình chân thật, nếu ở thế kỷ 21 lão sẽ được chọn thành diễn viên
holywood xuất sắc nhất mùa giải a.
Chuyện này cứ như vậy trải qua, coi như một cái trò hề đi.
“Đã tới nơi mua sắm rượu, xin mời quý ngài và quý bà bước ra thang máy…”
Âm thanh thông báo vang lên, mọi người cùng nhau bước ra ngoài, đúng lúc này
mỹ phụ kia kêu Kim Long lại một tiếng.
“Ngươi…ngươi tên gì.” Mỹ phụ giống như thiếu nữ, rụt rè hỏi.
“Ta? Ta tên Kim Long.” Kim Long nở nụ cười coi là soái trai nhất nói.
Mỹ phụ gật đầu, có chút ngần ngại giới thiệu mình. “Ta tên là Dịu Nhã, 31
tuổi. Hiện tại độc thân, từng chia tay một lần.”
Kim Long mặt không đỏ, tim không nhảy gật đầu, nói “Thật trùng hợp, ta cũng 31
tuổi, hiện tại độc thân.”
“Aa...Có thể chúng ta có duyên.” Nghe Kim Long nói cùng mình 31 tuổi, Dịu Nhã
tim càng đập nhanh hơn, trong lòng nghĩ “Chẳng lẽ thật sự trùng hợp, ông trời
an bài cho ta một người nam nhân sao?”
Có thể cho ta..xin số liên lạc của ngươi được không?” Dịu Nhã nhìn xung quanh,
thấy không ai chú ý, nàng đi tới bên người Kim Long nhỏ giọng.
Minh Hạo giả bộ làm ngơ quay qua một bên như không nhìn, nghe thấy, trong lòng
có chút buồn bực, chẳng lẽ lão cha thật sự muốn ngoại tình cắm sừng mẹ, à
không, phải nói là muốn đạp hai thuyền a. Có điều hắn không quan tâm a, cùng
lắm nói với mẹ là được cạc cạc.
“Số liên lạc?” Kim Long ngẩn ra, hắn mới trở lại đây, làm gì có số liên lạc
nha?
Thấy Kim Long ngẩn người, Dịu Nhã hiểu lầm, tưởng hắn không muốn cho mình,
nói: “Ngươi không cho ta?”
“Ta bỏ quên ở nhà.” Kim Long có chút bối rối, mặt dày như tường thành nói.
“Thật không có?” Dịu Nhã nhìn Kim Long với ánh mắt kì dị, như nhìn người trong
rừng mới đi ra.
“Thật, không có, bởi vì vội quá nên bỏ quên ở nhà.” Kim Long gật đầu thành
thật nói.
Dịu Nhã nhìn một vòng Kim Long, trong mắt hiện lên nghi ngờ.
“Đây, cầm lấy, ta đã lưu vào, có gì chúng ta liên lạc.” Dịu Nhã cuối cùng từ
trong túi đồ lấy ra một cái nhỏ gọn giống chiếc điện thoại, đưa cho Kim Long.
Kim Long gật đầu nói: “Cám ơn, có dịp sẽ liên lạc với ngươi.”
“Nhớ liên lạc thường xuyên, ta đi đây.” Dịu Nhã mỉm cười xinh đẹp, phất tay
rời đi.
Nụ cười như hoa, dịu dàng như tên.
Kim Long ngẩn người nhìn nụ cười của Dịu Nhã.
Mặc dù Dịu Nhã không phải loại xinh đẹp như thần tiên từ trong tranh bước ra
như Phương Tuyết, nhưng lại có điểm nào đó cuốn hút người khác, đặc biệt là nụ
cười của nàn.
Minh Hạo lúc này đi đến, nhìn Kim Long ngẩn ra tò mò hỏi: “Cha, thật sự ngươi
muốn…”
Minh Hạo còn chưa nói hết, Kim Long một tay cốc đầu hắn, vẻ mặt lạnh chưa từng
có, trầm giọng nói “Đừng nói với mẹ ngươi, nếu ngươi mà nói coi chừng ta, hiểu
chưa?”
“Còn có, nếu đứng trước mặt nàng, cấm gọi ta là cha, tốt nhất đừng cho nàng
biết mối quan hệ chúng ta, biết chưa?
“Rồi rồi…” Minh Hạo bị cốc đầu có chút tức giận, quyết định mặc kệ lão này,
muốn làm gì làm, hắn cũng lười quản, miễn sao lão cha này không làm mẹ buồn là
được.
Sau đó hai cha con đi vào bên trong.
Từng cái màn hình hiện lên hình ảnh rượu, giới thiệu, cũng như các thành phần.
“Rượu Bách Nam
Giá : 60 tỷ liên bang đồng (LBĐ)
Cấp : A
Giới thiệu : loại rượu được bào chế gồm nhiều nguyên liệu quý hiếm, uống vào
cảm giác nóng cực độ, tăng lên 5% tốc độ tu luyện trong một giờ (chỉ hiệu quả
ở cảnh giới Thiên Khung trở xuống)”
“Rượu Nha Hồn.
Giá : 100 tỷ LBĐ.
Cấp : S
Giới thiệu : loại rượu cực hiếm, được ủ rượu trong tầng hầm dưới 100 độ C. Bên
trong có các nguyên liệu cực hiểm như : Atuma, Lojza,Naajha…tăng tốc độ tu
luyện 5% (Chỉ hiệu quả với cảnh giới Thiên Khung)”
…
“A, quá nhiều rượu, nên mua cái nào đây?” Hồi trẻ Kim Long từng là cái phong
hoa nam nhân, cũng là một cái sâu rượu, vừa nhìn muôn ngàn vạn chủng rượu liền
kìm không được nước miếng.
“Ngươi quá đáng, rõ ràng là ta thấy trước, đáng lẽ là ta mua mới đúng, tại sao
ngươi lại giành của ta!?”
“Hừ, ngươi thấy thì thế nào, trả tiền trước mới đúng. Như vậy ta là ta trả
tiền trước, ta có quyền mua.”
Kim Long và Minh Hạo đi vòng vòng xem các loại rượu, lúc này từ xa truyền đến
tiếng nói vang thuộc, hai người đi tới.
Đứng không xa đằng kia, có ba người, một nam hai nữ.
Toàn bộ ba người tuổi tác trên ba mươi, mà nhìn bộ dáng, hai bên đang xích
mích với nhau.
“Dịu Nhã?” Kim Long và Minh Hạo đi tới.
Bởi vì có căn dặn của Kim Long, Minh Hạo giả bộ không quen biết đứng cách đó
không xa.
Thấy Kim Long di tới, Dịu Nhã trong mắt hiện lên vui mừng, sau đó nàng chỉ vào
hai người nam nữ kia, giận dữ nói: “Ngươi mau giúp ta, hai người kia thật quá
đáng, rõ ràng ta thấy trước, ta ý định đem thẻ đưa vào để mua chai rượu, ai
ngờ hai người họ đột nhiên đi tới, đem thẻ bất ngờ đưa vào mà không nói một
tiếng…”
Kim Long đã hiểu toàn bộ sự việc, có điều thắc mắc, sao nàng không mua chai
khác?
Liếc qua nhìn màn ảnh bên cạnh, vừa nhìn hắn có chút giật mình.
“Rượu Thú Tinh Không (hàng hiếm, 1 chai duy nhất)
Cấp : SS
Giá : 9811 tỷ LBĐ
Giới thiệu : loại rượu lấy nguyên liệu từ tinh không thú, ủ hơn 1500 năm, là
loại rượu quý hiếm tuyệt đỉnh. Tăng 50% tốc độ tu luyện trong 1 tiếng (chỉ tác
dụng với cảnh giới Anh Hùng).”
Âm thầm đánh giá lại Dịu Nhã, nhìn nàng mặc đồ không có cao sang hay ngọc ngà
gì nhiều, nhưng lại có thể mua hơn 9811 tỷ LBĐ, quan trọng nhất, chỉ là một
chai rượu lại dám bỏ ra một số tiền lớn đến thế.
“Hừ, Dịu Nhã ngươi cái quả phụ, đúng là loại đàn bà lăng nhăng dâm đãng, chồng
ngươi mới chết cách đây vài năm vậy mà đã nhanh kiếm một tên trai bao rồi.”
“Ngươi, ta không phải loại như vậy.” Dịu Nhã nào nhịn được bị người gọi là đàn
bà dâm đãng, nàng lớn tiếng nói.
Nàng lúc này còn chưa chính thức thành lập quan hệ với Kim Long, làm sao chấp
nhận bị người nói như vậy.
Về phần Kim Long, sắc mặt đã sớm âm trầm khi nghe người kêu hắn là trai bao.
Nghĩ thử, ở 2000 năm trước hắn từng là một tên quân nhân địa vị cao, người
người kính trọng. Hiện tại bị người gọi là trai bao, dù hắn tu tâm dưỡng tánh
tốt, nhưng làm sao chịu cho nổi sỉ nhục này?”
“Bạch”
Một cái tát vang dội, má mỹ phụ vừa nói ra trong nháy mắt hồng lên, năm dấu
tay in rõ ràng trên mặt nàng.
“Ngươi, Oaaaa, ngươi dám đánh ta.” Mỹ phụ cảm nhận mặt mình đau rát, hơn nửa
bên trong hàm răng rung rinh như muốn rơi ra ngoài.
Đôi mắt chuyển vòng tròn, từng đoàn đom đóm bay lượn xung quanh, nàng “rầm”
một cái ngã xuống đất tại chỗ.
Nằm dưới đất, mỹ phụ khóc lên như đứa bé, khiến mọi người đang mua đồ quay lại
nhìn.
Minh Hạo âm thầm giơ lên ngón tay, “Lão cha dù già nhưng chưa mất răng cọp…”
“Không được Kim Long. Nàng ta là con dâu của chủ tịch tập đoàn khai thác ruby
tinh không, quan hệ rất rộng lớn!”
Dịu Nhã biến sắc hoảng sợ nói, nàng không sợ mình bị làm gì, dù sao nàng là
người có bối cảnh ở sau giúp. Nhưng Kim Long thì khác, nàng không biết hắn bối
cảnh ra sao, nếu như là gia cảnh bình thường dù nàng muốn giúp cũng giúp không
được…
“Dám đánh mặt vợ ta, ngươi đi chết đi.” Trung niên bên cạnh sắc mặt tái mét,
đằng đằng sát khí, một chưởng đánh vào đầu Kim Long, ý định đánh chết hắn, dù
không chết cũng bị điên điên khùng khùng thậm chí trở thành người thực vật.
Chiêu này có thể là ác độc cực điểm.
“Ngươi chết mới đúng.” Kim Long khi ra tay đã kiềm chế lại, ít nhất hắn không
muốn đánh chết phụ nữ loại chân yếu tay mềm, nhưng đàn ông thì khác.
Kim Long phất tay một cái, luồng khí trắng từ trong bàn tay thả ra, hình thành
loại con dao không khí, đâm vào ngực người trung niên kia
“Phốc”
Nơi ngực trung niên xuất hiện lỗ thủng máu, tay trung niên đánh tới Kim Long
theo đó dừng lại giữa không trung.
Trung niên thần sắc khó tin, cuối đầu nhìn nơi ngực mình, có thể thấy rõ bên
trong tình trạng, trái tim màu đỏ thủng một lỗ lớn, đã ngừng đập.
“Rầm!”
Một giây sau, trung niên thi thể cứng ngắt ngã xuống đất tắt thở, để lại đám
người ánh mắt kinh ngạc, sợ hãi, kính nể nhìn Kim Long.
Dịu Nhã, mỹ phụ nằm dưới đất há hốc mồm, ánh mắt không dám tin nhìn Kim Long,
tựa như không nghĩ đến Kim Long sẽ làm ra chuyện như vậy.
"A, giết người!!!!" Mỹ phụ ngồi dưới đất lần đầu tiên thấy người chết kinh
hoảng la lên, tiếng la cao vút, dù từ xa đều có thể nghe thấy.