Rời Đi


Người đăng: ๖ۣۜ†im☪

"Pằng pằng pằng!"

"Pằng pằng pằng!"

"Pằng pằng pằng!"

Trên chiến trường Tung Cẩu, khói bụi che lấp đi chiến trường, Minh Hạo tay
không đánh nát đầu lâu kẻ địch, sau đó một chân đạp mạnh xuống đất rồi cả
người bật lên, nhảy lên độ cao 4-5m khiến quân địch lẫn quân ta sợ hãi đến tè
quân.

Trong đời có người nào có thể nhảy đến 5m không? Dù là vận động viên GBA bóng
rổ chuyên nghiệp nhất cũng không thể nhảy được như vậy.

Minh Hạo bay trên không trung, chân phải đưa ra, bàn chân nhắm ngay đầu tên
Tung Cẩu nào đó đá vào.

Lúc này trong mắt đám người Minh Hạo như siêu nhân gao đồng dạng, bất chấp
biển đạn cả thân thể bay về phía trước.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, chân Minh Hạo đã đá đến đầu tên Tung Cẩu, "Rắc"
một tiếng, đầu lâu tên Tung Cẩu kia trong nháy mắt xương sọ nứt ra, tiếp theo
cả đầu lâu bay ra ngoài cơ thể, lăn lóc xuống đất.

"Giết!" Minh Hạo đánh xong, rống to lên một tiếng.

Tại thời khắc này, tiếng rống của Minh Hạo làm tinh thân quân nhật tăng cao
đến đỉnh điểm, toàn quân cầm súng xông lên, các xe tăng, pháo binh yểm trợ ở
sau...

Trận này được ghi vào sách sử, đem hình tượng Minh Hạo trở thành vô địch anh
hùng : "Tổng Tư Lệnh Huyền Thoại, tay không tấc sắt đánh với kẻ địch"

....

Vài ngày nửa trôi qua, chiến tuyến vẫn nóng rừng rực như lửa, ba bên bắn nhau
số thương vong đã đạt đến 121.000...

Quân nhật thương vong có chút nặng hơn Tung Cẩu và Russie kia : 135.551 nhưng
dù vậy đã đáng gồm.

Minh Hạo ngồi trong phòng nhàm chán đọc tin tức từ các tiền tuyến trở về.

Nhưng phần nhiều là tiến công Tung Cẩu và Russie tiến độ có chút chậm chạp.

Nhìn xem bản tình báo cuối cùng, Minh Hạo khép lại, "Không thể kéo dài được
nửa, quá tốn thời gian của ta..."

Minh Hạo nghĩ xong, từ túi đồ lấy ra Sổ Như Ý, đem bút viết vào đó: "Da Lông
Heo bị nát dái khi đang đi đái do rắn cắn..."

"Tung cẩu : nam bể dái, già lên thiên, trẻ tự sát, trẻ con *."

"Nước Russie toàn bộ người dái, trừ nữ giới, vì quá độ đánh nhau với nhật bản,
dẫn đến cực hạn chịu đựng, nổ nát bấy dái, tương tự như Tung Cẩu..."

Minh Hạo vừa viết xong, ngay lập tức người Tung Cẩu và Russie nam giới đột
nhiên jj ở dưới nổ nát, trong nháy mắt một khu vực rộng lớn hơn mấy triệu
người chết, trong đó tất cả người chết đều có thảm trạng chung : JJ bỗng nhiên
nổ nát bấy...

...

Ngày 30/1, do toàn bộ binh lính Tung Cẩu và Russie đột nhiên nổ JJ chết, cho
nên quân Nhật Bản rất nhanh thành công đánh chiếm toàn bộ lãnh thổ.

Có thể nói lần này cuộc siêu thảm sát diễn ra, làm thế giới một lần nửa rơi
vào rung động, kinh sợ, không còn từ gì để diễn tả nửa.

Mỹ siêu cường quốc số 1 lúc bấy giờ một mặt sợ hãi, các thành viên trong và
ngoài nước, thủ tướng chính phủ các loại nhanh chóng gọi điện cho CPNB hỏi
thăm, chúc sức khỏe, sau đó còn bồi thường về việc ném 2 trái boom nguyên tử
nhật bản...

Sau đó là một hồi ký kết đồng minh, thành lập nên hiệp hội hòa bình mới, lấy
Nhật Bản làm chủ trì...

Còn về lãnh thổ của Tung Cẩu và Russie tất nhiên là thuộc về Nhật Bản.

Nữ còn sống thì bị bắt về làm 'trang trại bò sữa' hoặc là đem giam lại một nơi
đặc biệt, nếu các nữ có con sinh ra thì ngay lập tức chính phủ Nhật Bản sẽ đem
những đứa con đó tách mẹ bọn chúng ra, đem cho người khác nuôi dưỡng. Kế đó
dùng bài 'tẩy não', đem Tung Cẩu và Russie trở thành 'kẻ thù độc ác', còn Nhật
Bản trở thành anh hùng, đánh giết quân xâm lược cứu nước....

"Đánh cho Tung Cẩu chết, đánh cho Russie ngã nhào!" được áp dụng bài bản, kế
tiếp Minh Hạo sử dụng quyền cai trị của mình, đem tất cả tư liệu từ sách giáo
khoa đến truyền hình – internet thay đổi.

In ra các tập phim, kể về những người anh hùng Nhật Bản chống Tung Cẩu và
chống Russie, kể về sự tàn bạo, ác độc, dã man của quân Tung Cẩu và Russie,
sau đó nói về các loại gian khổ, gian nan trong kháng chiến chống Tung Cẩu và
Russie xâm lược đất nước của quân nhật bản anh hùng.

Từng hình tượng người anh hùng Nhật Bản vĩ đại hóa, lấy thân quên mình cứu
nước đem viết ra, trong có có anime, sách sử, phim ảnh tư liệu, âm nhạc...

Toàn bộ mọi thứ thay đổi, những gì liên quan đến Tung Cẩu và Russie hoặc người
biết về sự thật đem giết hết hoặc bắt giam cầm đến cuối đời.

Những thông tin 'sai sự thật' trong nháy mắt bị sửa đổi hoặc kiểm duyệt chặt
chẽ...

Tuyên truyền, giáo dục các loại, hình tượng hóa anh hùng Nhật Bản...

Đem người Tung Cẩu và Russie ví hình tượng như là một con ác ma, khát máu,
giết người tàn bạo, xâm lấn đất nước bọn hắn...

Minh Hạo không biết là, vì hắn làm vậy, cho nên từ đó về sau, thế hệ này sang
thế hệ khác người Tung Cẩu và Russie, cho đến thế kỷ 21 hiện đại...

Khi các đứa trẻ sau này xem xong, bọn chúng lấy Nhật Bản làm tổ tiên mình, tự
hào khi thấy Tung Cẩu và Russie chết, quân nhật hùng mãnh chiến thắng...Còn về
những thông tin như Nhật Bản độc ác từ tin bên ngoài đều cho là phản động,
liên tục chửi bới những người kia.

Thậm chí có nhiều người cmt quá khích là : "Nếu không có những người nhật anh
hùng bọn bây sẽ không có ngày được hòa bình!"

"Ta thấy * này là lũ phản động, mau tố cáo nó...!"

"Lũ ăn cháo đá bát..*!"

"Có bằng chứng gì nói quân nhật xâm lược? Số liệu đâu nói thảm sát mấy triệu
người? Không có bằng chứng thì cút đi lũ phản động bạo biện!!! Thua làm giặc
thắng làm vua!"

"Đây là âm mưu thế lực bên ngoài muốn chia rẽ dân tộc chúng ta, anh em đừng
tin hắn..."

"..."

Minh Hạo sau khi hoàn thành xong tất cả liền trở về Nhật Bản.

Tokyo một mảnh phồn hoa hiện đại, đa số 95% người đều đi xe ô-tô, các làn
đường rộng rãi, cảnh sát mặc áo xanh đứng tại các ngã đường để duy trì trật
tự, trấn áp tội phạm.

Minh Hạo ngồi trong xe quân đội, dưới nhiều xe cảnh sát khác nhau hộ tống.

Bên ngoài cửa sổ chính là đầy người, bọn họ rất trật tự, ro hèo vui mừng khi
chiến thắng, mỗi người trên mặt hiện lên vui vẻ, tay cầm cờ Nhật Bản phất
phất.

Minh Hạo thở dài, cuộc sống con người quá ngắn ngủi.....hắn không biết trường
sinh bất tử là hạnh phúc hay bất hạnh, nhưng chung quy cái gì đã tới thì sẽ
tới thôi.

Xe chạy tốc độ không nhanh không chậm, 10 phút sau dừng lại trước nơi biệt thự
quý phái. Biệt thự này chính là nơi Minh Hạo hiện đang sinh sống do chính phủ
tặng.

Mở cửa xe bước ra, dù là Minh Hạo hiện tại chỉ 11 tuổi chưa cao lắm, nhưng một
thân quân đội trang phục, ánh mắt sắc bén, khí chất uy nghiêm của vị bề trên,
hơn nửa xung quanh có nhiều người cầm súng bảo vệ, cảnh tượng như vậy dù là
chó đi nửa cũng không ai dám khinh thường vẻ bề ngoài của hắn.

Ngoài cổng Kohato Azami và Doremin, Xuka, Xeko, Chaien, cha mẹ Nobita, cha mẹ
Kohato Azami đã chờ đợi sẵn, khi thấy Minh hạo bước ra cả đám chạy tới, tất cả
mọi người nở nụ cười vui vẻ hào hứng hỏi thăm.

Sau một hồi nói chuyện, Minh Hạo quyết định một tháng sau tổ chức đại tiệc
cưới, trong đó ba người vợ chính là : Kohato Azami, Doremin, Xuka.

Cả ba đều bị Minh Hạo 'làm thịt', hai người trong đó là Doremin và Kohato
Azami có thai, bởi vì Xuka còn nhỏ, cái kia buông trứng chưa phát dục để sinh
đẻ, cho nên hắn chỉ sử dụng BCS để chịch thôi...

Một tháng sau như trong kế hoạch, đám cưới Minh Hạo và ba nữ diễn ra, toàn bộ
giới truyền thông trong và ngoài nước điên cuồng vì đó, toàn nước Nhật người
dân ai cũng hân hoan, chúc mừng vị này tổng tư lệnh trẻ tuổi nhất Nhật Bản...

Minh Hạo ngồi trong phòng kế bên chính là ba nữ.

"Hệ thống, đem sức mạnh toàn bộ của ta khôi phục lại..."

"Đing! Chờ trong giây lát, hệ thống đang dung hợp lại..."

"Dung hợp?" Minh Hạo sửng sốt, chưa chờ hắn phản ứng, tại lúc này một luồng ấm
áp chảy vào cơ thể, một hồi sau cảm giác ấm áp biến mất, trong người sức mạnh
vô địch trời đất trở lại lần nửa.

Nhưng cảm giác được có chút thay đổi lần trước, bởi vì hiện tại hắn chính là
hệ thống...hệ thống chính là hắn, bản nguyên quy lại...

Vẻ ngoài trẻ con Nobita biến mất, thay vào đó là một người trung niên tuấn mỹ,
mái tóc đen dài đến lưng, khí chất mười phần hoàn mỹ.

Ba nữ đang ngồi cười đùa nói chuyện, đột nhiên thấy Minh Hạo thay đổi, cả đám
hết hồn, vội vàng đứng dậy lùi ra xa hắn.

"Là ta, Nobita, cũng là tên thật của ta Minh Hạo." Minh Hạo mỉm cười nói.

"Thật?" Doremin ánh mắt kinh nghi nhìn Minh Hạo.

"Thật" Minh Hạo gật đầu, sau đó kể sơ về cuộc gặp gỡ – nói chuyện giữa hắn và
ba người...

Nghe Minh Hạo kể, rốt cục ba người tin tưởng, kế đó Minh Hạo bắt đầu kể về một
số thông tin về mình, cũng như đám hậu cung ở thế giới kia, đem ba nữ kinh sợ,
tò mò, không nghĩ đến Minh Hạo còn có lai lịch kinh khủng như vậy.

Minh Hạo sau khi kể xong liền ngỏ lời muốn dẫn ba nữ cùng thân nhân các nàng
rời đi.

Minh Hạo đang nói chuyện, vào lúc này Doremin tay mò vào túi thần kỳ, lấy ra
một vật hình dáng như chiếc điện thoại, kích cỡ thon gọn, màu sắc hồng xinh
xắn.

"Bíp Bíp Bíp!" Điện thoại kêu lên, Minh Hạo và hai nữ khác quay qua nhìn lại.

Doremin cúi đầu nhìn màn hình, màn hình trong điện thoại hiện tên "Doremi".
Vừa thấy cuộc gọi đến từ tương lai của em gái mình, nàng vội vàng bất máy để
điện thoại lên nghe.

"Doremi, có gì không?" Doremin hỏi

"Chị Doremin à? Em có chuyện muốn nói với chị." Đầu bên kia đáp lại, Minh Hạo
đứng kế bên có thể nghe âm thanh kia chính là nữ tính 100%, tràn đầy mềm mại,
nhu hòa.

"Doremi không phải là em gái Doremon à?" Minh Hạo âm thầm suy nghĩ.

"Có chuyện gì, nói đi."

"Là vậy, chị kêu anh Nobita sửa chữa lại thời không thông đạo được không." Đầu
bên kia đáp lại

Doremin sửng sốt, sửa thời không thông đạo là sao?

Minh Hạo lúc này đi tới nói: "Đưa điện thoại cho ta để nói chuyện với Doremi."

Doremin gật đầu, đưa điện thoại cho Minh Hạo.

Tiếp tay lấy điện thoại, Minh Hạo cầm lên nói chuyện với Doremi.

"..."

Hồi sau nói chuyện xong, Minh Hạo trả lại điện thoại cho Doremin, bình tĩnh
nói ra: "Không có gì đâu, lát nửa Doremi sẽ đi theo chúng ta."

Doremin gật đầu, tay tiếp lấy điện thoại rồi bỏ vào túi thần kỳ.

"Đi rước cha mẹ chúng ta." Minh Hạo quay qua nhìn ba nữ nói, đi trước, ba nữ
nghe vậy gật đầu mau đuổi theo.

...

Sau đó là Minh Hạo đem cha mẹ Nobita, và Kohato Azami dắt đi.

Hắn còn đem thông đạo dẫn đến tương lai sửa lại như cũ, đem luôn Doremi đi
cùng cho tụ hộp chị em với Doremin với nhau.

...

G9

Chóng mặt quá, doremon có kết thúc hơi sớm, nhưng ít ra chưa nát như Đấu La.

Tối không có chương, ngủ ngon - Cám ơn anh emmmmmmmmmm đã và đang theo dõi
truyện ~_~ :)

_Quyết định : không viết đồng nhân nửa, ta cảm thấy mình k có khiếu viết đồng
nhân. thông qua Đấu La và Mạp Này (hai mạp khác) cũng vậy, quyết định quay lại
viết theo tự do của mình, không bị nguyên tác đồng nhân trói bắt


Siêu Cấp YY Hệ Thống - Chương #229