Trở Về Võ Hồn Điện


Người đăng: ๖ۣۜ†im☪

"Á hự hự..." "Á hự hự..." "Á hự hự..."

Tại lúc này, tiếng rên rỉ điên cuồng vang lên, hai người quay đầu nhìn lại.

Cả thân thể Mê Cốt Thỏ dùng tầng số cao run lên, tựa như nàng đang bị người
chơi nhị lỗ đồng dạng.

Nước không ngừng hoa viên chảy xiết, điên cuồng bắn xì ra, đem bắn đến hai
người Đường Minh cùng Bỉ Bỉ Đông ướt đẫm.

"Ạch..." Đường Minh, Bỉ Bỉ Đông ngây ra, tay lau đầu, mặt mình.

"Cái này, chuyện này là sao tiểu Minh? Sao phía dưới nàng cứ 'bắn' 'nước' ra
hoài vậy." Lúc này Bỉ Bỉ Đông nói, giọng nàng trở lại ôn nhu như cũ, không còn
lạnh lùng như trước.

Đường Minh gãi gãi đầu, hắn cũng là có chút khó hiểu, nói: "Ta cũng không
biết, mặc dù ta đúng là có chút chích vào vài vị thuốc, nhưng chỉ là để cho
nàng thoải mái, cùng với cho bên trong rộng ra mà thôi, có thể nói thuốc an
toàn, nhưng là ta không có chích thuốc để nàng xả nước a."

Mê Cốt Thỏ cả người điên cuồng co giật, vài phút sau ngừng lại.

Nước theo đó từ trong hoa viện chảy ra cũng dần yếu đi.

"Xong rồi?" Đường Minh nhíu mày, cái này có chút kỳ lạ, chẳng lẽ truyền hồn
hoàn thất bại?

Đường Minh đang trong nghi ngờ, khi này Mê Cốt Thỏ biến đổi, trên người nàng
xuất hiện loại khí tức kỳ lạ, dần dần, khí tức ngày càng cường đại hơn, vạn
năm hồn thú, chục vạn năm hồn thú...Trăm vạn năm hồn thú!

Ba động hồn lực từ trên người nàng phóng thích ra.

"Ầm!" Thiên địa lay động, từng cơn cuồng phong thổi qua, đấu la đại lục bầu
trời đột nhiên tối sầm lại, hình thành cái lỗ đen như muốn nuốt chửng vạn vật.

"Ầm ầm ầm!" Sấm sét rền vang, tựa như đang tức giận cái gì đó, toàn bộ đấu la
đại lục theo đó rung chuyển dữ dội, tựa như đến ngày tận thế.

Đường Minh cùng Bỉ Bỉ Đông vội vàng lui ra hơn trăm mét mới dừng lại, sắc mặt
hai người biến đổi, ánh mắt nhìn chăm chú theo dõi Mê Cốt Thỏ.

Một hồn hoàn màu đỏ sau lưng Mê Cốt Thỏ hiện lên, lại một hồn hoàn màu đỏ khác
hiện, tổng cộng là hai cái.

Mê Cốt Thỏ mở mắt ra, ánh mắt mang theo màu đỏ hồng, nàng đứng dậy, khí tức
theo đó tan biến, gió ngừng, mây tán, mọi thứ trở lại như cũ.

Nàng ngẩng ra nhìn thân thể mình, cảm giác được thân thể có chỗ thay đổi,
nhưng không biết là thay đổi chỗ nào.

Đường Minh và Bỉ bỉ Đông lúc này đi tới, Đường Minh nhìn Mê Cốt Thỏ, hỏi:
"Ngươi cảm thấy thế nào?"

Mê Cốt Thỏ lắc lắc đầu, nói: "Ta không biết nửa, nhưng cảm thấy tốt hơn
trước."

"Ngươi nhắm mắt lại, nghĩ xem." Đường Minh sờ cằm, nói.

Mê Cốt Thỏ gật đầu, nhắm mắt lại. 10 phút sau, nàng mở mắt ra, ánh mắt hiện
lên kinh ngạc, vui mừng, khó tin, nàng nhìn về Đường Minh, lắp bắp nói:
"Là...là...ta có cái hồn hoàn khác, hồn lực của ta từ mười vạn năm đột nhiên
tăng lên mảng lớn..."

Đường Minh gật đầu, biết mình thành công, hắn cũng là một mặt vui vẻ, mỉm cười
nói: "Ta là người truyền hồn hoàn cho ngươi, ngươi tin ta chứ? "

Mê Cốt Thỏ không chút do dự gật đầu, nàng có thể cảm thấy rõ mang đến thay đổi
chính là Đường Minh, bởi vì sau khi hắn chịch nàng xong, liền cảm giác một cổ
năng lượng từ jj hắn truyền vào thân thể mình.

Mê Cốt Thỏ nhìn Đường Minh với ánh mắt đầy thâm tình, nàng ôn nhu nói: "Thiếp
hoàn toàn tin lời nói của anh. Thiếp xin lỗi bởi vì quên đoạn thời gian trước
với tướng công..."

Nàng hoàn toàn thay đổi cách xưng hô, từ ta thành thiếp, ngươi thành tướng
công với Đường Minh.

Đường Minh gật đầu, ôm nàng vào lòng, dỗ dành: "Cả ba chúng ta sẽ sống hạnh
phúc..."

Mê Cốt Thỏ nhu thuận nằm trong lòng ngực Đường Minh gật đầu, đôi mắt rơi lệ vì
hạnh phúc. Đây không phải là cảnh mà nàng hàng mong ước à?

"Khặc khặc..."

Tiếng ho khan vang lên, làm tình cảnh lãng mạng bị cắt đứt.

Đường Minh mới nhớ còn có 'mẫu thân tiện nghi' tại đây, hắn có chút lúng túng,
chỉ tay vào Bỉ Bỉ Đông, nhỏ giọng nói: "Ta xin giới thiệu, đây chính là mẫu
thân ta, kiêm chức vợ."

Mê Cốt Thỏ vừa nghe hai chữ 'mẫu thân' lập tức biến đổi, nàng vội vàng hướng
Bỉ Bỉ Đông khom người, nói ra: "Thưa mẫu thân..."

Vừa nói ba chữ, Mê Cốt Thỏ chợt ngẩn ra, cảm giác có gì đó không ổn. Khoang
đã, tướng công nói cái gì, mẫu thân? Kiêm chức vợ? Rốt cục là sao? Nàng cảm
giác thiên địa quay cuồng a.

Đường Minh thấy nàng ngẩn ra, lập tức giải thích: "Thật ra nàng cũng không
phải là mẹ ruột của ta, ừm, nói sao nhỉ, nàng chính là người yêu, nhưng ta lại
có cùng 'huyết thống' với nàng, hàng đêm chúng ta thường xxx các loại....."

Bỉ Bỉ Đông lườm hắn, tình yêu của nàng dành cho Đường Minh đã vượt lên trên
mẫu tử rồi.

Nàng lúc đầu cũng biết, Đường Minh tất cả chỉ là nói dối. Nàng biết, nhưng
nàng âm thầm chấp nhận lấy hắn, coi hắn như con ruột của mình, khi đó nàng chỉ
nghĩ đơn giản, có thêm hắn, chắc cuộc sống vui vẻ hơn trước, không còn u buồn
hắc ám, coi như đem hắn làm chỗ thay thế cho vết thương chưa lành năm xưa kia.
Nhưng thời gian trôi qua, hai người sống chung với nhau, cái tình cảm dành cho
hắn dần trở thành tình yêu nam nữ...

Lại nghĩ một hồi về tình cảnh nàng cùng Đường Minh ở chung suốt một năm, nàng
thở dài một hơi, rốt cuộc nàng nghĩ thông suốt. Đường Minh xuất hiện, mang đến
cho nàng ánh sáng, mang đến hi vọng, cuộc sống mới. ..

Còn về làm mẫu thân của hắn gì đó, thôi quên đi. Dù sao hắn cũng không phải
con ruột của mình, tránh cho tương lai lại gặp tình cảnh lúng túng này.

Lúc này Bỉ Bỉ Đông mở miệng nói: "Ta không phải mẹ ruột hắn, như hắn nói, ta
là vợ hắn."

Đường Minh há hốc miệng, khi này chưa đợi hắn nói, Bỉ Bỉ Đông quay qua nhìn
hắn, tay dịu dàng vuốt mặt hắn, nói ra: "Ta biết hết tất cả, ta hiện tại đột
nhiên nghĩ thông suốt chuyện này. Về sau chúng ta không cần giả bộ làm mẫu tử,
ngươi cứ coi ta làm vợ ngươi, được chứ Đường Minh?"

Đường Minh nghe vậy nuốt nước miếng, như thế cũng được? Trong lòng một mảnh
vui sướng, như vậy tương lai không cần lúng túng rồi, nhất là gặp Đường Tam,
Đường Hạo bọn hắn.

Mê Cốt Thỏ dù không biết hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng dựa theo cuộc
nói chuyện của hai người, nàng có 5 6 phần đoán ra. Sau chuyện hôm nay, nàng
đối với vị thánh nữ Bỉ Bỉ Đông này chắc nàng phải đổi cái nhìn khác.

Mặc dù nàng không đi ra thế giới bên ngoài, hay gặp qua Bỉ Bỉ Đông, phải biết
nàng chính là vương giả tại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, tin tức rất linh thông, nhất
là từ hồn thú bọn hắn truyền lại.

Bỉ Bỉ Đông là một trong những người được hồn thú nhấc đến nhiều nhất, trong
tưởng tượng của nàng thì vị này thánh nữ chính là : tàn độc, lạnh lùng, vô
tình...

...

Đường Minh gật đầu, nói ra: "Bỉ Bỉ Đông, ta sẽ xem ngươi là vợ ta." Nói xong,
hắn không chờ Bỉ Bỉ Đông phản ứng, môi hôn nàng một cái, đem lưỡi đưa vào hàm
răng trắng của nàng.

"Um..." Bỉ Bỉ Đông mặt hồng lên, cảm thấy có chút thấy mất tự nhiên khi hôn
trước người khác, dần cũng là tự nhiên phối hợp, đáp lưỡi với Đường Minh....

Hai người hôn nhau một hồi mới buông ra, sắc mặt Bỉ Bỉ Đông trở nên hồng
nhuận, thở hổn hển.

Đôi mắt dào dạt xuân tình nhìn về Đường Minh, nước miếng hai người hôn khi nãy
rơi xuống ngực nàng, ở đấu la đại lục, quần áo rất mỏng, hơn nửa người con gái
càng là không mặc áo ngực như hiện đại, cho nên lúc này nơi ngực Bỉ Bỉ Đông
như ẩn, như lộ ra cái kia hai nhị hoa đỏ...

Nhìn cái kia ánh mắt 'dâm' của nàng, Đường Minh tiểu jj theo đó đứng lên.

Bên cạnh Mê Cốt Thỏ nhìn hai người hôn, tình ý cũng là đạt lên đỉnh điểm.

Thấy hai người hôn, nàng chợt nhớ lúc nãy Đường Minh 'công kích' nàng, cái kia
phía dưới, cảm giác lúc đó như được lên thiên đàng, sướng không tả nổi...đôi
chân khép lại, run run, phía dưới bắt đầu không tự chủ tiết nước ra, từng giọt
chất lỏng màu trắng rơi vãi xuống đất.

Đường Minh tinh thần lực vẫn luôn quan sát, khi thấy Mê Cốt Thỏ cũng bắt đầu
'rơi nước', hắn cười dâm đãng một cái.

Sau đó liền mạnh bạo xé ra ba người quần áo, ở hai nữ tiếng hét xấu hổ...

...

Vui vầy cá nước

Sung sướng tận trời

Ba người cùng chơi

Sung sướng sao bằng

Bốn lỗ cùng tiến

Ngựa thông một đường

Cày lên cày xuống

Mồ hôi như mưa

Cơ thể rã rời

Nam hán nào mệt

Ổng đẩy bà lắc

Bà lắc ông đẩy

Tam thể thông nhau

Thở dóc như trâu

Đồng ruộng tươi xanh

Màu đỏ thớ thịt

Bày trên đồng ruộng

Con chim đậu ăn

Thịt vào cổ chim

Ấm áp như nước

Nóng rực như lửa

Nông dân đi cày

Xuất hiện hai thể

Đường nhất lầy lội

Đường nhị khô cằn

Cùng tiến vượt khó

Đem nhị đường thông

Mới là nam nhân!


Siêu Cấp YY Hệ Thống - Chương #196