Người đăng: ๖ۣۜ†im☪
"Đing! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành trận chiến đầu tiên của mình, nhận được
gói quà nhỏ khích lệ từ hệ thống" Hệ thống lúc này vang lên âm thanh chúc
mừng.
"Gói quà? Mở ra hệ thống." Đường Minh bình tĩnh nói, hắn nhiều năm nay chung
sống với yy hệ thống này cảm giác vui sướng, kích động gì đó dần chết lặng
rồi.
"Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được hồn hoàn mười vạn năm, xin chủ nhân chọn
loại võ hồn cần cấy ghép."
"Đing! Hệ thống siêu cấp yy thay đổi, biến thành hệ thống siêu cấp yy đấu la
3.0...hệ thống tạm thời đang download phiên bản mới...."
"Đing! Hệ thống download xong, mới chủ nhân vào xem!"
Đường Minh một mặt mộng, cái gì thay đổi?
"Ngươi có biết làm vậy là nguy hiểm không? Nếu ngươi chết thì ta sống với ai?"
Bỉ Bỉ Đông chạy tới, ôm hắn vào lòng, đôi mắt có chút ướt át nói. Nàng nhìn
tình cảnh móng vuốt con sói sượt qua đầu Đường Minh, trái tim nàng như treo
cao lên cổ họng, lúc đó nếu Đường Minh thật sự chết, chắc nàng sẽ nổi điên
lên, bằng mọi giá san bằng cái Tinh Đấu Đại Sâm Lâm này để trả thù cho con
trai nàng.
Đường Minh lấy lại tinh thần, trong lòng một mảnh ấm áp, hắn môi giật giật,
cúi đầu như đứa trẻ có lỗi nhận sai, nhỏ giọng nói: "Ta xin lỗi làm ngươi lo
lắng."
"Đing! Xin chủ nhân mau chọn võ hồn để cho ra hồn hoàn thích hợp."
"Nên chọn võ hồn nào..." Đường Minh suy nghĩ một lát.
"Mẹ?" Đường Minh mày nheo lại nghĩ đến Bỉ Bỉ Đông còn chưa có hồn hoàn, hắn
hỏi: "Hệ thống, có thể đem hồn hoàn truyền cho người khác được không?
"Đing! Được chủ nhân, nhưng điều kiện người đó là nữ, hơn nửa cần phải đưa jj
chủ nhân vào lỗ cúc."
"Cái gì, hệ thống ngươi đùa ta!?" Đường Minh sắc mặt đen lại, giận dữ hỏi.
"Đing! Hệ thống không bao giờ đùa chủ nhân, ví như jj của chủ nhân là đầu nối,
mà chủ nhân muốn truyền tinh trùng (hồn hoàn) vào người kia, thì phải có ổ để
đầu nối cắm vào, mà cái Ổ đó chính là lỗ cúc hoa thưa chủ nhân."
"@$&$*$&" Đường Minh càng nghe hệ thống lý giải sắc mặt càng đen, đây là cái
* gì? Ta thế nào mà trở thành đầu nối, rồi cái gì ổ cắm, chỉ là truyền hồn
hoàn thôi mà cần phức tạp như vậy?
"Sao vậy tiểu Minh?" Bỉ Bỉ Đông thấy sắc mặt hắn đột nhiên đen lại, không khỏi
lo lắng hỏi.
Đường Minh nghe nàng nói ngẩng đầu lên, nhìn vào đôi mắt nàng, đôi mắt ngọc
ruby một mảnh chân thành, hắn có thể thấy rõ sự lo lắng từ sâu trong thâm tâm
nàng truyền qua đôi mắt đó.
Đôi mắt chính là cửa sổ tâm hồn mỗi người, thể hiện rõ nhất cảm xúc ở trong
đó.
Rốt cuộc Đường Minh cắn răng lựa chọn phương thức 'truyền cúc', nhìn nàng, từ
mặt đen chuyển thành trắng, thân thể lung lay, yếu ớt nói: "Ta hiện tại mệt,
muốn về nghỉ."
"Tốt, ta đưa ngươi về." Bỉ Bỉ Đông ôm hắn vào lòng, ôn nhu vuốt mặt hắn, nàng
ôm Đường Minh bay trở về Võ Hồn Điện.
Cúc Đấu La cùng Quỷ Đấu La âm thầm theo sau bọn hắn. Hôm nay hai người bọn họ
cảm giác thế giới này vô cùng đặc sắc, còn có nhiều thứ bọn hắn chưa biết
hết...
....
Đêm tối, hai người như thường lệ cởi toàn bộ quần áo ra, thân thể trần chuồng
bước lên giường đắp chăn lại.
Đường Minh quay người về phía Bỉ Bỉ Đông, hai chân nhỏ gác lên eo mềm của
nàng.
Bỉ Bỉ Đông quay về phía hắn, ôn nhu nói: "Ngươi lần sau đừng hành động nguy
hiểm như vậy nửa, biết chưa?"
Đường Minh gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Ta biết mẫu thân, lần sau ta sẽ không làm
như vậy nửa."
"Tiểu Minh của ta ngoan." Bỉ Bỉ Đông mỉm cười hôn trán hắn một cái, chợt nói:
"Đổi họ của con theo ta nhé?"
Đổi họ, chuyện này ở đấu la đại lục vô cùng hiếm có, trừ phi là vì chiến tranh
hay lý do gì đó mà hai bên lạc nhau, nhất là đứa con còn nhỏ bị người nhận
nuôi, khi hai người thân xa cách gặp nhau mới đổi họ lại...
Đường Minh không chút do dự gật đầu, họ gì đối với hắn đều được, hắn không như
người cổ hủ, hơn nửa Họ Đường, hắn chỉ là mượn nơi để luân hồi, sinh ra mà
thôi, chưa chính thức xem Đường Hạo cùng Lam Ngân là cha mẹ.
Nàng suy nghĩ một lát, nói ra: "Vậy, ta gọi ngươi là Bỉ Bỉ Minh được không?"
"Được mẫu thân." Đường Minh gật đầu, mỉm cười nói.
Bỉ Bỉ Đông trong mắt nồng đậm yêu thương, nàng hơi xích lại gần, ôm hắn vào
lòng, chân kia mềm mại nhẹn hàng gác lên người hắn. Mặc dù là bị chân lớn kia
của Bỉ Bỉ Đông gác lên người, nhưng Đường Minh không có cảm giác khó chịu,
ngược lại là cảm giác hơi lạnh mềm mại từ chân nàng truyền đến người.
Hai người ôm nhau, cả hai thân thể trần chuồng cọ xát, luồng nhiệt nòng từ hai
thân thể truyền nhau vào nhau.
Tại khi này, hai người khoảng cách chưa đến một cen-ti-met, cho nên cả hai có
thể nghe được tiếng tim đạp của nhau, một nhỏ một lớn, ầm ầm vang dội.
Đường Minh khuôn mặt lúc này dính sát nơi ngực Bỉ Bỉ Đông, cảm nhận mùi thơm
tựa như sữa mẹ bay vào mũi, jj theo bản năng dựng đứng lên, chạm ngay khu rừng
hoa đen rầm rạp chằng chịt... Chỉ là dựng đứng mà thôi, không cho vào.
Hai người không làm gì, chỉ ôm nhau rồi ngủ say.
...
(.Đổi Họ Nhân Vật Luôn Nhé.)
Bốn tiếng sau.
Bỉ Bỉ Minh mở mắt ra, hắn hít sâu một hơi, tay đem chân cùng tay của Bỉ Bỉ
Đông đang gác trên người hắn để ra. Hắn nhẹ nhàng đứng dậy, cố gắng không làm
kinh động nàng.
Sau đó chân nhỏ nhẹ nhàng bước qua người Bỉ Bỉ Đông. Khi này hắn đã đứng ở sau
lưng nàng. Bỉ Bỉ Minh chậm rãi nằm xuống, đầu đặt ngay nơi eo Bỉ Bỉ Đông, từ
cửa hàng nơi đó mua một viên thuốc uống vào.
Sau khi chuẩn bị hoàn tất, hắn canh ngay cúc hoa, súng "rẹt rẹt" dài ra, bắn
một phát thật mạnh.
"Phốc!" Hoa tươi nở rộ! Bỉ Bỉ Minh đã có kinh nghiệm với loại súng này lâu
năm, cho nên hắn rất thuần thục đem cây súng quay, nòng súng mở ra.
"Bặc bặc bặc..."
Từng tiếng súng vang lên, chiến trường khói lửa ngùn ngụt...
Khu vườn cúc nở rộ, cúc hoa đổ đầy đất....
"A, ngươi làm gì Tiểu Minh..." Bỉ Bỉ Đông giật mình tỉnh dậy, thét thảm một
tiếng, sắc mặt lúc đỏ lúc xanh, khuôn mặt xinh đẹp vặn vẹo.
"Người ráng chịu, con đang truyền thụ hồn hoàn cho người..." Bỉ Bỉ Minh nhẹ
nhàng nói, vừa nói thân thể tiếp tục như xe tăng ủi phía trước....
Bỉ Bỉ Đông nghe phía sau Bỉ Bỉ Minh nói, nàng trong lòng ngờ vực, truyền thụ
hồn hoàn? Lại một đợt đẩy vào. Nàng thiét "A" một tiếng, rốt cục nàng làm theo
lời hắn, cắn răng chịu đựng đau đớn...
Phía dưới hoa cúc đã thành một mảnh lầy lội, thân thể Bỉ Bỉ Đông theo nhịp
điệu điên cuồng vặn vẹo hưởng ứng...
...
Một tiếng sau.
Bỉ Bỉ Minh sau khi đào xong hoa cúc thì thở phào, dù hắn làm lão nông dân kinh
nghiệm lâu năm cũng mệt mỏi không kém, trên trán mồ hôi rậm rạp ra. "Cũng may
là ta có chuẩn bị rồi, nếu không dù đem 'cuốc' đào 'đất' cũng khó vào được,
công nhận mảnh đất này như trong truyền thuyết, đất khô cằn chưa được tưới
nước, rất eo hẹp, hơn nửa rất khó đào sâu..."
"Đing! Truyền hồn hoàn mười vạn năm thành công, xác nhận loại võ hồn Tử Vong
Phệ Chu!"
Bỉ Bỉ Đông lúc này cả người run lên, từng luồng khí xoáy xuất hiện, trên thân
hiện ra con nhện màu đen khí tức tử vong.
Tám hồn hoàn sau lưng nàng hiện ra vàng, vàng, tím, đen, đen, đen, đen, đen.
"Ầm" Trong cơ thể nàng phát ra âm thanh, sau đó một hồn hoàn màu đỏ bay lên,
tổng cộng tất cả là 9 cái hồn hoàn : vàng, vàng, tím, đen, đen, đen, đen,
đen, đỏ!
...
-Ùm, vừa viết, vừa suy nghĩ, tác giả F.A 19 tuổi, chưa bao h nắm tay, cho nên đối với loại này có chút chậm chạp, cáo lỗi độc giả!!!