Là Ai Tính Toán?


Người đăng: ๖ۣۜ†im☪

Mị Yểm bắt đầu kể:

"Ở thời đó, thế giới này được gọi là có 10 giới, Cửu Giới cùng Thập Giới..."

"Cửu giới chia làm : Nhân Hoàng giới, U Thánh giới,Thạch Dược giới, Thiên Linh
giới, Kim Cương giới, Tây Ngưu giới...."

"Thế giới lúc đấy vô cùng rộng, có rất nhiều thần bí địa phương cùng cấm
địa... gồm 12 táng địa cùng 6 đại Cổ Tiên Cựu Thổ..."

"Thập giới chia làm : 13 châu...Tố Châu, Kim Châu, Thanh Châu, Bạch Châu, Hồng
Châu...Thiên Châu"

"Trải qua 8 thời đại khác nhau : Tuyên Cổ thời đại, Thần Thoại thời đại, Thác
Hoang thời đại, Cổ Minh thời đại, Chư Đế thời đại, Đạo Gian thời đại, Đế Bá
thời đại..."

Minh Hạo nghe nàng kể, trên mặt biểu hiện bình tĩnh trấn định, nhưng trong
lòng thì không như vậy, hiện tại hắn vô cùng kinh hãi, thế giới này... hình
như giống như thế giới Đế Bá sao?

Minh Hạo không khỏi xác định lại một lần nửa hỏi: "Lúc đó, có người gọi là Lý
Thất Dạ, Tiễn Vô Song, Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều sao...?"

Vừa nghe Minh Hạo nhấc đến những cái tên này, Mị Yểm trên mặt hiện lên thần
sắc hận thù, lạnh giọng nói: "Có, chính đám bọn hắn là người phong ấn thiếp
suốt mấy trăm ngàn năm qua!"

Nói tới đây, nàng hai tay ngọc nắm chặt lại, đôi mắt đỏ lên, phẫn hận nói ra:
"Bọn hắn là đám vô sỉ, bỉ ổi, đê tiện, chơi nhiều người bắt nạt thiếp, khi đó
phái ra hon 10 tên tiên đế, trăm tên tiên vương bao vây tứ phía, may là thiếp
mạnh hơn bọn hắn, nếu không chắc hẳn bị bọn hắn đánh chết tức tưởi...cuối cùng
bọn hắn dùng sinh mạng mình để phong ấn thiếp suốt thời gian qua."

Minh Hạo nghe nàng nói mà ngẩn ra.

"A, ngươi không phải bị Lý Thất Dạ thu phục rồi sao? Tại sao lại xảy ra chuyện
như vậy?"

Quỷ Yểm cũng là nghe vậy ngẩn theo, sau đó hai mắt có chút mông lung sương mù,
nàng thở dài một hơi, lắc đầu, nói: "Tướng công chắc nhầm lẫn đó là người em
trai của thiếp, chứ không phải thiếp."

"Em trai? Không phải nàng hồi trước nói là chỉ có một mình mình là Quỷ Yểm à"

Minh Hạo hết bị Mị Yểm đưa từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác, hiện tại hắn
không biết đã kinh ngạc bao nhiêu lần.

Mị Yểm trên mặt hiện lên thần sắc khó khăn không biết giải thích như thế nào,
nói: "Cái này thiếp biết nên nói sao nhỉ, thực chất tên kia cũng không phải
hoàn toàn là em trai thiếp, mà chính là hình thành từ cây xương cốt của cường
giả nghịch thiên nào đó tạo nên, sau đó bị thiên đạo đánh xuống, biến thành
Quỷ Yểm như thiếp."

Minh Hạo nghe nàng giải thích có chút khó hiểu, nhìn nàng hỏi: "Vậy ngươi là
chui từ đâu ra?"

Mị Yểm lắc đầu, sắc mặt mờ mịt nói: "Thiếp không biết, thiếp chỉ nhớ là, khi
vừa sinh ra, nơi đó rất đen tối, sao đó thiếp được người nào đó trao 'sứ
mệnh', còn sứ mệnh gì thì thiếp không biết."

Minh Hạo nhíu mày, thần sắc trầm tư sờ sờ cằm suy nghĩ:"Theo như lời Mị Yểm
kể, thì trong đây quá nhiều điểm đáng ngờ, nhưng có thể xác định được nhiều
thứ hữu ích khác, thứ nhất : thế giới này đúng là thế giới Đế Bá, y chang 100%
như trong truyện ở thế kỷ 21 hắn từng đọc..."

"Thứ hai, đáng lẽ thế giới này không có loại "xuyên việt" từng cái vị diện qua
chứ? Giống như nơi này chỉ có thập giới, nhưng làm sao lại có loại 3000 đại
thế giới lại đột phá phi thăng lên đây?"

"Thứ ba, theo lời nói của Mị Yểm biết được, sau trận chiến của Mị Yểm cùng 10
vị tiên đế và hơn trăm tiên vương, chẳng lẽ họ thật sự đều đem mạng mình để
phong ấn quỷ yểm? Chuyện này thật sự quỷ đị."

"Mà nhiều điểm đáng ngờ trong đây là : ai trao cho Mị Yểm sứ mệnh? Và sau trận
chiến của Mị Yểm cùng cổ sách nói, thế giới này cửu châu có lẽ đều bị diệt chỉ
còn lại một châu, mà một châu cũng chính là thế giới 'nhỏ' này."

"Nhưng cũng không cần nghiêm trọng đến nổi như vậy, tại sao khi đó 10 tiên đế,
Lý Thất Dạ không dùng sinh mạng mình phong ấn ngay lập tức mà phải chờ đến cửu
châu diệt mới phong ấn? Chuyện này vô cùng kỳ lạ?"

"Nhưng tin đáng chú ý và cũng quan trọng nhất là, từ trong miệng Mị Yểm nói
ra, nàng sinh ra ở nơi hắc ám, hơn nửa chỉ biết là nàng như được trao sứ mệnh
gì đấy..."

"Kết hợp lại tất cả tin tức với nhau, càng cảm thấy đây chính là một cái bố
cục kinh thiên của người nào đó bày ra để tính toán Lý Thất Dạ cùng đám người
thân của hắn vào trong? Nếu thật sự ta suy đoán vậy, thì người đó là ai?"

"Cái này bố cục quá khủng, cho dù là Lý Thất Dạ cũng bị tính vào trong....mà
Mị Yểm chính là chìa khóa của bố cục, nhưng nàng bị phong ấn, hơn nửa còn
không biết là ai...thì làm sao biết người nào đứng đằng sau đây?"

"Hơn nửa..mình cùng Mị Yểm gặp nhau là do ai đó cố ý sắp xếp cho hai người
gặp? Hay đây chỉ là trùng hợp?"

Minh Hạo càng nghĩ, càng cảm thấy cả người "sưu sưu" lạnh run, mồ hôi từ sau
lưng liên tục chảy ra...

Như cảm giác được có đôi mắt thần bí sau lưng đang theo dõi, tính toán lấy
chính mình.

Đây là hắn đầu tiên đối mặt cảm giác này, ...thật sự vô cùng kinh khủng.

"Chẳng lẽ là do hệ thống sắp xếp?" Minh Hạo đem nghi hoặc chuyển dời đến hệ
thống, bởi vì mở ra phong ấn Mị Yểm chính là do hệ thống phát nhiệm vụ phát
ra.

"Hay đây chỉ là một cái ngẫu nhiên nhiệm vụ do hệ thống phát ra? Nhưng như vậy
thì có động cơ là gì? Giết mình? Nếu vậy chẳng phải hệ thống đã làm từ sớm rồi
ư?"

Minh Hạo vừa nghĩ đến đây lắc đầu, đem khả năng hệ thống chủ âm mưu vứt đi.

Hiện tại hắn cảm thấy đầu có chút nhức, nghĩ qua nghĩ lại cũng không xác định
được là ai hoặc người nào làm...

Một tấm màn đen bí ẩn tầng tầng hắc ám bao trùm, khiến Minh Hạo vô cùng bối
rối, không biết nên làm gì tiếp theo...

"Tướng công!"

Mị Yểm thấy Minh Hạo ngẩn người đứng đó lẩm bẩm một mình, không khỏi kêu lên
một tiếng.

Minh Hạo lấy lại tinh thần, nhìn nàng mỉm cười, nói: "Ta không sao."

Sau đó hắn từ hệ thống bỏ ra vài điểm mua bánh mì ngôn ngữ nhân loại đưa cho
nàng.

"Đây là đồ ăn khiến ngươi có thể nói tiếng người, ăn đi."

Minh Hạo cười nói, hiện tại bởi vì Minh Hạo sử dụng bánh mì phiên dịch cho nên
chỉ có hắn là hiểu nàng nói gì, chứ trên thực tế nếu không sử dụng bánh mì
phiên dịch, chắc chỉ nghe tiếng Mị Yểm "Gào Gào" mà thôi.

"Ừm" Mị Yểm gật đầu, đưa tay tiếp nhận, sau đó không chút do dự đem bánh mì ăn
hết.

Đợi Mị Yểm ăn xong, Minh Hạo tay nắm lấy tay nàng, cười nói: "Hiện tại ngươi
cảm thấy thế nào?"

Mị Yểm nhắm mắt lại cảm nhận cơ thể một hồi, nàng gật đầu, nói: "cảm thấy bình
thường."

Nhưng vào lúc này, giọng nói của nàng không còn khàn khàn cứng ngắt, mà trở
nên mềm yếu, ngọt ngào hơn lúc trước.

"A? Tướng công, nghe chưa, giọng ta thay đổi, thật sự biến thành nhân loại?!"

Mị Yểm ngây ra, sau đó vẻ mặt vui mừng sung sướng đi đến bên cạnh Minh Hạo,
tựa như một đứa bé đang khỏe khoang đồ chơi của nó.

Minh Hạo gật đầu nắm tay nàng, nói: "Đi thôi, chúng ta ở tại không gian này
quá lâu muốn phát điên rồi, cần phải đi ra thế giới bên ngoài giải trí, thả
lỏng nha."

Mị Yểm nghe vậy có chút sợ hãi, đôi mắt tròn đen nhìn hắn, nói: "Nhưng như vậy
với bộ dáng của thiếp thì sẽ mang đến rất nhiều phiền phức cho tướng công."

Minh Hạo nghe nàng nói cười khẽ, lắc đầu nói: "Cho dù có bao khó khăn rơi
xuống, ta giết chết nó được rồi."

Nói xong, không để ý đến Mị Yểm phản ứng, liền hai tay ôm eo nàng thuấn di rời
đi.

...

Đại thiên thế giới khắp nơi suy sụp, từng tiếng rên khóc thảm thiết bi thương
vang lên.

Sau một hồi bị Mị Yểm đánh phá, toàn bộ thành thị bị tàn phá nặng nề, các tòa
siêu cấp thành trị bị đổ nát.

"Ầm ầm ầm ầm ầm"

Khi này, bỗng nhiên khắp nơi đại thiên thế giới lại đón một trận rung rẩy.

Trên bầu trời từng mảnh kiếng không gian rơi xuống, hình thành từng cái lỗ đen
khổng lồ.

Đám người tại đại thiên thế giới ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, bao gồm Minh Hạo
cùng Mị Yểm cũng là ngẩng đầu nhìn theo.

"Đây là siêu cấp truyền tống, đánh vỡ hư không, hình thành một đường hầm thời
không xuyên qua hai vị diện." Mị Yểm cảm nhận được không gian ba động từ lỗ
đen phát ra, không khỏi thì thào nói, mắt phượng xinh đẹp hơi nhíu lại.

Minh Hạo không nói gì, chỉ là bình tĩnh hai mắt nhìn lên từng cái hố đen khổng
lồ, khóe miệng vểnh lên, âm thầm nói: "Đây là tự đưa đến cửa? Vậy cũng tốt,
bớt ta thời gian đi vòng vòng giết từng người..."

...

P/s : Truyện ko đi theo đường lối sm, smbd, NTR, nửa nha mọi người!

Truyện sẽ đi theo đường CHÍNH ĐẠO THUẦN KHIẾT không bậy bạ!!! xác định nha,
đừng kêu mình = tác giả sm hay rain sm nửa :))


Siêu Cấp YY Hệ Thống - Chương #144