Class Viết Tiểu Thuyết


Người đăng: ๖ۣۜ†im☪

Phi thuyền ZERO I tự do chu du ngoài vũ trụ…

Căn phòng được trang trí màu hồng xinh xắn, nằm trên giường, Nicole nhắm mắt
ngủ ngáy khò khè.

Mấy ngày qua, từ khi Minh Hạo dẫn nàng về, có thể nói là ‘ăn sung mặc sướng’,
hơn nửa nàng được các đại tỷ quan tâm, chăm sóc, giúp đỡ, cho nên có thể nói
nàng trải qua thời gian vô cùng hạnh phúc, vui vẻ kể từ khi ông nuôi nàng mất.

“Nicole, dậy đi, ta có quà cho ngươi đây.”

Trong phòng chợt xuất hiện một người thanh niên, hắn nhẹ nhàng lay nàng dậy.

Người thanh niên này chính là không ai khác Minh Hạo.

Sau khi thăm dò một vòng hiểu rõ thế giới xong, hắn quyết định trở về thế giới
của mình, hoàn thành các nhiệm vụ còn lại.

“Nicole, dậy đi, có quà này.”

Đang ngủ ngon giấc, bị Minh Hạo lây dậy, Nicole mơ mơ màng màng tỉnh dậy, ngáp
buồn ngủ một cái, lại nghe thấy âm thanh người gọi mình là Minh Hạo, tinh thần
nàng lập tức tỉnh táo hơn.

“Hạo ca ca ? Là Hạo ca ca à?” Nicole mắt nhắm lại, nàng liên tục kêu lên,
giọng nói yếu ớt như mèo con, lại kết hợp với khuôn mặt xinh xắn của nàng,
nhìn nàng hiện tại vô cùng đáng yêu.

Minh Hạo mỉm cười, ôn nhu sờ đầu nàng, hỏi: “Nicole, ngươi muốn ăn kem không?”

“Kem?”

Nicole nghi ngờ hỏi một câu.

“Đúng, là KEM!” Minh Hạo hai mắt nheo lại, ‘ôn nhu’ mỉm cười nói.

Sau đó, từ trong cửa hàng mua cây kem, biết nàng bị ‘mù’ không thấy đường, cho
nên Minh Hạo tay nắm lấy tay nàng, đem tay nàng cầm lên ‘kem’.

“Nicole, chắc ngươi có thể cảm nhận được hơi lạnh từ nó, đó là…., đúng vậy….
để lên miệng…đúng rồi… bắt đầu liếm đi, từ trên xuống dưới hay từ dưới lên
trên đều được.”

Theo chỉ dẫn của Minh Hạo, Nicole lần đầu liếm kem còn chưa quen thuộc, nhưng
dần dần kỹ thuật liếm của nàng đã thuần thục hẳn, nàng hiện tại có thể liếm
ngang, liếm dọc, liếm từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên mà không làm chảy
một giọt kem ra ngoài

5 phút sau, nàng hoàn toàn liếm hết cây kem không chừa giọt nào.

Minh Hạo mỉm cười hỏi:”Kem ngon không?”

“Ngon lắm Hạo ca ca, Nicole kem ngon lắm.”

Nicole mỉm cười vui vẻ nói, lộ ra hàm răng nhỏ trắng xinh xinh của nàng.

Mặc dù hai mắt nàng luôn nhắm, không thể nhìn thấy được hình dáng Minh Hạo,
nhưng từ lời nói cùng hành động của hắn, nàng có thể cảm nhận được hắn là
người rất tốt bụng…

“Ngươi có đồng ý làm đệ tử ta không? Khi làm đệ tử của ta, ngươi sẽ được một
đống ‘kem ngon’…”

Minh Hạo hỏi nàng, giọng nói tràn đầy dụ hoặc.

“Đệ tử? Có kem ngon?” Lần đầu nghe hai chữ đệ tử Nicole có chút xa lạ, nhưng
khi nghe đến kem ngon nàng không nhịn được nuốt nước miếng một cái, suy nghĩ
một chút cuối cùng gật gật đầu, ngây thơ nói: ”Tốt, Nicole sẽ làm ‘đệ tử’ của
Hao ca ca, mặc dù Nicole không biết là gì nhưng sau khi trở thành đệ tử, ca ca
hứa cho ta ăn kem nhé?”

“Ừm” Minh Hạo mỉm cười tà ác gật đầu.

“Đing! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ,Chi nhánh 1 : Khiến Nicole thích
chủ nhân, sau đó thu nàng làm đệ tử, thu được +1 class viết tiểu thuyết .”

Âm thanh hệ thống vang lên, tiếp đó là hiện lên thông tin giới thiệu :

“ Class : viết tiểu thuyết

Cấp : SSSS

Giới thiệu : Class tiểu thuyết, chính là dùng tinh thần lực viết vào cuốn
truyện, có thể tạo ra những nhân vật – đồ vật – pháp bảo (?) từ trong quyển
truyện xuất hiện ngoài đời thật, còn tùy theo tinh thần lực người viết mà phân
chia sức mạnh của nhân vật – pháp bảo … đó. “

Minh Hạo nghe giới thiệu, lập tức trong lòng hiện lên vui mừng, miệng cười
không khép lại được, cái này quá bá a, còn chưa để hắn vui vẻ tiếp, lúc này âm
thanh tiếp tục vang lên :

“Đing! Phát động nhiệm vụ (Dâm Đồ) – (bắt buột) trong vòng nửa giờ đem nicole
vào ảo thuật : ngàn năm bị thông.

Nội dung nhiệm vụ : đưa Nicole vào ảo thuật, khiến nàng ở 1000 năm bên trong
bị chơi 24/24 đến chết lặng ….”

Minh Hạo nghe vậy thu hồi vui vẻ, khuôn mặt biến sắc, nhiệm vụ này cũng quá là
độc ác, phải biết Nicole hiện mới 9 – 10 tuổi a…nếu để cho nàng rơi vào ảo
thuật còn có bị chơi đến 1000 năm, hơn nửa còn phải 24/24 …365 ngày (1 năm) x
1000 năm =365000 * 24 giờ = 8760000 giờ!

Vừa nghĩ đến, sắc mặt Minh Hạo âm trầm đến đáng sợ, hắn âm thầm nói với hệ
thống: “Cho dù ta có chết cũng…”

“Đing! Nếu chủ nhân không hoàn thành nhiệm vụ trong nửa giờ, JJ của chủ nhân
sẽ phát nổ, mãi mãi không khôi phục trở lại được.”

Chưa nói hết, như biết suy nghĩ của Minh Hạo, âm thanh hệ thống lại vang lên
tiếp.

Minh Hạo: “…”

Minh Hạo chợt nhớ ra gì đó, hỏi hệ thống: “A, hình như còn nhiệm vụ giải cứu
Hỏa Thiên Hương hồi mấy ngày trước hình như chưa báo à hệ thống!?”

“Đing! Bởi vì chủ nhân chỉ đón Hỏa Thiên Hương nhưng không cứu hỏa tộc, cho
nên nhiệm vụ tính là không thất bại, nhưng cũng không hoàn thành.”

Minh Hạo nghe vậy gật gật đầu không nói gì.

Minh Hạo đột nhiên xoay người, ôm Nicole vào lòng, hắn nhẹ nhàng vuốt tóc
nàng, giọng nghiêm túc nói: “Ngươi ở Hỏa Thiên Tinh chắc chắn chịu đựng nhiều
đau khổ…chắc ngươi cũng hiểu được đạo lý kẻ yếu làm cẩu kẻ mạnh làm vua, ngươi
muốn trở thành người tu luyện mạnh mẽ không? Không để người khác chà đạp lên.”

“Nicole có thể tu luyện được!?” Nicole nghe vậy, nàng kích động hỏi.

Cũng không trách nàng kích động như vậy, bởi vì khi nàng tu luyện, nàng sẽ có
cơ hội để thoát khỏi bị mù, có thể mở ra hai mắt nhìn cảnh vật xung quanh mình
…(theo Nicole nghĩ vậy).

“Được!” Nicole gật đầu, hai mắt chảy ra từng giọt nước mắt, nàng nức nở nói:
“Nicole cám ơn Hạo ca ca, Nicole suốt đời sẽ không quên ơn của Hạo ca ca!”

Nói xong, nàng cúi đầu lạy một cái.

Minh Hạo thấy nàng muốn lạy, nhanh chóng đỡ lấy, hắn mỉm cười, từ tốn nói:
“Tốt rồi, ngươi không cần như vậy, muốn tu luyện có thể nhưng mà…phải trải qua
ta huấn luyện mới có thể tu luyện được, cái huấn luyện này rất đau, ngươi chịu
nổi không?”

“Được cho dù ta có đau cũng phải tu luyện!” Nàng gật đầu, thần sắc trên mặt vô
cùng kiên định.

“Tốt…” Minh Hạo nói một tiếng, sau đó tay nắm lấy đầu nàng, âm thầm nói: “Ảo
Thuật Luân Hồi!”

………….

5 phút, 10 phút, không thấy Minh Hạo trả lời, Nicole cảm thấy có chút sợ hãi,
kêu lên: “Hạo ca ca…”

“Hạo ca ca ?”

“A gì vậy, Hạo ca ca tại sao ca lại xé áo quần ta?”

“Ah, Hạo ca ca làm gì vậy? Phía dưới có gì đó đưa vào đau qua….”

“Ahhh~”

“Bạch bạch bạch….!”

Một lát sau, chỉ còn âm thanh rên rỉ vui sướng đau đớn cùng tiếng súng bắn
súng….

24/24 - 1000 năm không gian đen tối liên tục phát ra tiếng kêu rên liên tục
cùng bạch bạch… cuối cùng chỉ còn chết lặng.

Minh Hạo nhìn nằm trên giường Nicole sắc mặt đau đớn từ màu xanh dần chuyển
thành chết lặng màu trắng, hắn không khỏi thương tiếc vuốt ve mặt nàng, mặc dù
biết dạng này chỉ là tra tấn tinh thần, nhưng…nàng hiện tại mới 9 tuổi còn nhỏ
thôi.

..

10 phút sau.

Nicole thân thể run rẩy một trận dữ dội, Minh Hạo ngồi bên giường thấy vậy
liền biết nàng tỉnh lại nhưng còn phản ứng phụ, lập tức không chút do dự ôm
nàng vào lòng, hắn trầm mặc không nói gì.

Dần dần, thân hình Nicole không còn run rẩy nửa, im lặng trở lại, chỉ là hai
hàng nước mắt nàng rơi xuống.

Nếu nói lúc trước nước mắt nicole rơi là vì kích động, vui mừng khi sắp được
tu luyện, sắp được mở mắt ra thì nước mắt này là đau khổ, buồn bã, chết lặng.

Minh Hạo thấy vậy không khỏi thở dài một hơi, hắn cũng có chút bị lây nhiễm
bởi cảm xúc của Nicole.

Nhiệm vụ quá độc ác, chỉ mới 1 đứa con nít 9 tuổi lại chịu đựng như vậy…Đừng
nói Nicole, nếu thay thế là hắn, hắn cũng không chịu nổi loại tra tấn * kinh
khủng này.

Trong căn phòng không khí đột nhiên có chút u buồn, trầm tĩnh lạ thường

5 phút sau.

“Đing! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng cho +1 cấp
SSSSSSSSSS…(10 cấp) dược tề giải phóng sức mạnh bị phong ấn trong cơ thể.”

......

P/s : Là đưa vào Ảo Thuật nhé, chứ k phải là CHƠI luôn, ae đừng hiểu Nhầm!!!


Siêu Cấp YY Hệ Thống - Chương #113