Du Lịnh Đại Lục, Thu Đồ Đệ ( Gái ^^).


Người đăng: wenset

Xem xong thông tin Lê Thiên liền tế ra Thiên Đỉnh 1 trong 4 pháp bảo siêu cấp
chỉ dùng cho luyện khí còn có thể giúp chủ nhân tự động luyện đan dược bên
trong còn có cả một không gian 1000km dùng để trồng linh dược, tài liệu luyện
khí. Bên trong có rất nhiều tài liệu(gom nhặt 100 vạn năm không nhiều mới lạ).

"Để luyện một tòa thành như trong phim phát xem nào"Lệ Thiên vừa nói vừa lấy
tài liệu.
"Chắc tầm này là đủ rồi thượng phẩm 100 loại trung phẩm trở xuống nhiều vô số,
Bắt đầu thồi"

Luyện không biết bao nhiêu năm 1 nghìn, 1 vạn năm."Cuối cùng cũng xong" "LÊN"
Lê Thiên hét lên một tòa thành mini bay lên bắt đầu to dần lên đến 10km thì
thôi."Xuống"
"ẦM" một tiếng một tòa thành to lớn hiện ra.
"Tòa thành này liền đặt tên Thiên Cung đi"

"Hazz" Lê Thiên thở dài một hơn. Rồi bay vào dạo quanh thành chì rồi bay lên
nơi cao nhất của tào thanh thầm nghĩ "chỗ này đẹp nhất chắc chọn chỗ này làm
nhà đi".

Mà lúc này các nơi trên các đại lục chiến tranh liên miên giữa các phe thế lực
là kỳ lân, rồng, phượng, hổ tranh dành ngôi vị bá chủ các đại lục.

Sau khi dọn xong nhà cửa Lê Thiên thầm nghĩ:" chắc ra ngoài đi dạo xem sau 100
vạn năm sau các đại lục thành nhu thế nào" vùa nói xong liền bay lên lao thẳng
về phía chân trời.

Một mảnh đại lục nào đó trên một đỉnh núi có một người con gái đang lẳng lặng
đứng ở đó "hôm nay mình tính toán được sẽ có cơ duyên to lớn thậm chí còn có
thể giúp mình lên Thánh Nhân Cảnh". Vào lúc này một giọng nói tù sau lưng vang
lên" mỹ nữ chung ta có thể làm quên được không"đó là Lê Thiên sau khi rời
Thiên Cung liên đi dạo qua các đại lục khi đi qua đỉnh núi này liên thấy một
người con gái tuy nhìn từ đằng sau đã đẹp rồi liền xuống bắt truyện(tán gái).

"Xin hỏi cô nương tên gì"Lê Thiên hỏi. Cố gái quay lại đánh giá người nói
chuyện thì ngây người vì vẻ đẹp kinh người, xen lẫn khí chất cực kì đặc biêt(
do mị lực nhé) hơn nữa còn không thấy chán ghét khi người này đánh vỡ không
khí yên tĩnh hơn nữa mình còn nhìn không thấu cảnh giới người này( cấp cao
nhất hiện giờ ở đây là Chuẩn Thánh).

"Xin chào tiền bối tiểu nữ tên Thiên Phượng"Thiên Phượng vừa trả lời vừa nhìn
sắc mặt của Lê Thiên.
"Xin chào ta là Lê Thiên. Không biết cô nương có gì buồn phiền mà đúng ngây
người ở đây"Lê Thiên thành thât nói.

"Thật chẳng dám giấu tiền bối tiểu nữ đã bị kẹt ở cảnh giới Chuẩn Thánh Đỉnh
đã hơn 50 vạn năm hôm qua cảm thấy nơi này có 1 phen cơ duyên đối với tiểu nữ
nên đến đây không biết tiền bối có thể giải quyết bình cảnh của tiêu nữ được
sao"
Lê Thiên cười nhạt nói: "cái này quá đơn giản, nhưng cô nương có thể trả 1 cái
giá tương ứng mới được"
"Tiểu nữ có một ít thiên tài địa bảo có thể trả giá được không" Thiên Phượng 2
mắt tỏa sáng nói.
"Cô nương thấy đến cảnh giới này của ta còn để ý đến mấy cái thiên tài địa
bảo" Lê Thiên gương mặt vứt bỏ nói.
"Cũng phải, không biết tiền bối cần gì tiểu nữ sẽ cố gắng hết súc"Thiên Phượng
mặt cầu khẩn nói.
Lê Thiên mặt hớn hở nói:" Vậy làm đạo lữ của ta được chú".
"Cái này" Thiên Phượng mặt đỏ ửng ấp úng nói. "Thôi được, nhưng phải đợi tiểu
nữ luyện hóa mảnh đại lục này với lên cấp Thánh Nhân Cảnh đã".
"Không sao ta có thể đợi được"Lê Thiên mặt hớn hở, thầm nghĩ: "cái này vừa ra
khỏi nhà đã bắt dc một em rồi số mình hên thật".



Siêu Cấp Vạn Vật Hệ Thống - Chương #4