:


Người đăng: phansang

"Bình lão người không nên để tâm tới chuyện này dù ta có bỏ trốn được thì cha
ta và gia tộc vẫn ở đây cả những người dân nữa tất cả họ đều vô tội chuyện này
để một mình ta gánh là được, thuốc cũng sắc xong ta đi cho đệ ấy uống kẻo
nguội đệ ấy chờ lâu hẳn rất sốt ruột một lần nữa cảm ơn phu thê hai người vì
tất cả... "

Trong phòng vang lên tiếng bát đĩa va chạm và tiếng rót nước Long Hạo Thiên im
lặng lui về phòng ngồi lên ghế vài phút sau Lục Ly bước vào gương mặt tươi
cười nói

"Thuốc tới rồi đây đệ đợi có lâu không ? Giờ nhân lúc thuốc còn nóng đệ nên
uống để mau lành vết thương nhưng uống chậm thôi kẻo bỏng "

Long Hạo Thiên đưa tay nhận chén thuốc cười đáp lại nói

"Cảm ơn tỷ đã quan tâm ta sau này tỷ cần ta giúp gì cứ nói ta sẽ giúp hết mình
"

Lời vừa rồi xem như gián tiếp nói ta sẽ giúp ngươi còn Lục Ly có nhờ vả hay
không còn tùy Lục Ly, Lục Ly cười đưa tay tính xoa đầu Long Hạo Thiên được
một nửa lại rụt tay về nói

"Cảm ơn lòng tốt của đệ giờ thì uống thuốc cho tỷ xem để tránh đệ đem đi đổ"

Tiếp theo tại ánh mắt Lục Ly nhìn chăm chú Long Hạo Thiên uống hết chén thuốc
dù có hơi đắng Lục Ly nhìn chén thuốc cạn đáy nói

"Tốt đệ mở miệng ra cho tỷ kiểm tra xem đệ đã uống thật hay vẫn ngậm? "

Long Hạo Thiên làm theo thấy thuốc đã được uống Lục Ly kiểm tra băng lại vết
thương đưa Long Hạo Thiên về phòng nói

"Tốt giờ đệ nên về phòng ngủ một giấc không được dùng tay bị thương không nằm
đè lên tay bị thương hiểu chứ một lát nữa tỷ sẽ qua kiểm tra giờ tỷ phải giúp
Bình Lão dọn dẹp có gì cần để cứ la lớn tỷ sẽ tới ngay không nên ra khỏi phòng
nhớ nhé tỷ đi đây "

Long Hạo Thiên nằm trên giường đưa mắt nhìn cánh cửa đóng lại trong lòng thầm
nghĩ

Nếu giống kịch bản trong truyện Lục Ly là con gái của đại gia tộc tính tình
lương thiện yêu một chàng thư sinh nghèo khó gia đình Lục Ly ngăn cấm bắt gả
cho người môn đăng hộ đối thư sinh biết chuyện lên đường đi tìm sức mạnh trước
khi đi buông lời thề dạng như "30 năm Hà Đông, 30 năm Hà Tây đừng khinh thiếu
niên nghèo " sau đó Lục Ly trốn lên đây kéo dài thời gian chờ thư sinh trở lại
kỹ kinh tứ tòa còn bản thân hẳn là quý nhân giúp hai người lúc khó khăn nhất
hừm hẳn là như vậy

Long Hạo Thiên cười khổ có vẻ hắn đọc quá nhiều truyện lại thật xuyên qua nên
mỗi chuyện đều liên tưởng tới kịch bản các bộ truyện

Nằm suy nghĩ miên man vài phút cơn mệt mỏi ập tới dù 1 tiếng trước cả người
hắn tràn đầy năng lượng có lẽ do trận chiến vừa rồi tiêu hao quá nhiều năng
lượng có lẽ vậy

Lắc đầu không suy nghĩ lung tung nữa Long Hạo Thiên xoay người ngồi dậy có vài
thứ hắn mới đạt được khiến bản thân rất tò mò không muốn ngủ quá sớm nhưng cơn
mệt mỏi này như thủy triều không thể ngăn cản Long Hạo Thiên bỏ cuộc quay lại
giường cuộn chăn mắt nhắm lại cơn mệt mỏi này thật kì lạ chỉ vài phút đã hạ
gục Long Hạo Thiên bên tai vang lên tiếng hệ thống mơ hồ nhưng Long Hạo Thiên
không đủ sức quan tâm nữa chìm vào giấc ngủ

"Cảnh báo mảnh vỡ Thần Luân đang tự động dung hợp với ký chủ tiến hành ngăn
chặn... Ngăn chặn thành công, kiểm tra độ nguy hiểm... An toàn, kiểm tra độ
phù hợp... 100%, kiểm tra tổng quát cho ra kết quả đây là một phần quan trọng
của ký chủ cần về đúng vị trí do ký chủ lâm vào trạng thái ngủ say hệ thống
tiến hành tự động hóa mọi quy trình bắt đầu sau 3,2,1..."

Một mảnh vỡ nhỏ như ngón tay út hiện ra in lên ngực Long Hạo Thiên cùng lúc đó
cơ thể Long Hạo Thiên xuất hiện vô số vết nứt phát ra ánh sáng vàng nhạt lúc
này bên ngoài vang lên tiếng bước chân rất nhẹ cửa phòng mở ra Lục Ly bước vào
đưa tay vẫy vẫy trước mặt Long Hạo Thiên xác định Long Hạo Thiên đã ngủ kéo
chăn đắp lên người bản thân lui khỏi phòng Lục Ly cư xử rất bình thường có vẻ
không nhìn thấy những vết nứt kia giống như chúng vô hình một dạng

...

Thần giới một góc hỗn độn nào đó một đám người tiến lên từng chút một đầy cẩn
thận

"Đến rồi mọi người nhớ cẩn thận nơi này giờ vô cùng hỗn loạn và nguy hiểm
nhưng cũng là cơ hội cho chúng ta tiến thêm một bước giờ chỉ được nhìn tuyệt
đối không chạm hay đi lung tung dù chỉ là một chút nếu không tất cả đều phải
chết "

"Thật khủng khiếp không biết tên điên nào lại đem thần giới đập cho tan nát
được như vậy, bên kia hẳn là thần tọa của ai đó để lại đi chúng ta đi qua xem
có thu hoạch gì không ồ nó vừa sáng lên ? ...khoan đã Đạo của ta đang run rẩy
nơi này có gì đó rất lạ ta muốn rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt "

"Đạo của ta đang biến mất chết tiệt chúng ta đang ở gần Cấm Kỵ lùi lại nhanh
ra khỏi đây "

Đám người quay đầu bỏ chạy sau lưng họ trong đám hỗn độn chỉ có một cái ghế
còn nguyên vẹn chỉ là vô cùng ảm đạm không có hào quang nhưng lúc này lại sáng
lên có Đồ án hiện ra rất giống thứ in trên ngực Long Hạo Thiên nhưng là bản
hoàn chỉnh chỉ một giây sau hào quang biến mất cả Thần Giới chấn động tiếng
gào thét ,kêu khóc ,cầu nguyện vô cùng hỗn tạp vang lên khắp nơi đám người
đang chạy đâm đầu vào đống đổ nát nằm bất động khuôn mặt vặn vẹo giống như
trải qua thứ gì đó rất khủng khiếp đột nhiên một người trong đó đứng dậy tiếp
tục chạy liên tục kêu gào

"Hắn còn sống vẫn còn sống hắn đang quay lại hủy diệt, giết chóc A...A...A...
Thiên Đường, Thiên Đường ở đâu tối quá đau quá ta muốn quay lại Thiên Đường...
,Ta nguyện hiến dâng tất cả sức mạnh cho Quang Minh chi thần để đánh bại kẻ sa
đọa vì sức mạnh hắc ám kia, Hỡi kẻ sa đọa kia ngươi chọn chết dưới sức mạnh
của chính nghĩa hay quay lại làm tín đồ trung A...A...A..., Ngài không nên
phản bội Thần Giới đây là chuyện tất yếu phải xảy ra, Đừng giết ta ta sai rồi
ta sẽ trở thành tín đồ của ngài Không...g...g..., Ác quỷ cút đi tránh xa ta
ra Quang Minh chi thần xin hãy bảo vệ tín đồ của người..."

...

Một lần nữa Long Hạo Thiên lại nằm mơ có vẻ lần này Long Hạo Thiên nhập vào ai
đó cảm giác đầu tiên là tức ngực khó thở mỗi việc thở cũng khó khăn đồng thời
thứ hắn nghe được cũng chỉ có tiếng thở nặng nề của bản thân, mở mắt ra trước
mắt là cảnh vật tuyệt đẹp nhưng vô cùng xa lạ bầu trời không mây đầy sao mặt
trăng phát ra ánh sáng xanh lam bản thân giống như ở trên một vách núi trước
mặt hắn là một cây cổ thụ khổng lồ trong suốt phát ra ánh sáng trắng mờ ảo một
ít chim thú vây quanh gốc đại thụ này cũng gần như trong suốt phát ra ánh sáng
trắng mờ ảo

Long Hạo Thiên cố gắng đứng dậy nhưng không được giống như cơ thể này không
nghe lời hắn một dạng

Thử lại lần nữa lần này Long Hạo Thiên thành công nhấc tay phải lên đây là bàn
tay của người trưởng thành đây rốt cục là người nào Long Hạo Thiên cố lục
trong trí nhớ nhưng không nhớ được có bất cứ gì liên quan thật kì lạ.

Không để Long Hạo Thiên suy nghĩ nhiều hai cánh tay nhỏ nhắn vươn ra kéo tay
hắn xuống Long Hạo Thiên giật mình cúi đầu có một nữ nhân ngồi tựa vào ngực
hắn mặc một bộ bạch y vô cùng đơn giản mái tóc đen dài xỏa ra lúc nhìn thấy nữ
nhân này cảm giác khó thở tăng lên hai tay hắn tự động ôm chặt lấy nữ nhân
trong ngực, hắn cảm nhận được đôi bàn tay nhỏ nhắn ấy đang vuốt ve tay hắn
như đang vỗ về an ủi Long Hạo Thiên cảm nhận được răng hắn đang cắn chặt Long
Hạo Thiên cố điều khiển cơ thể này nhưng không được mọi thứ đang tự diễn ra
Long Hạo Thiên chỉ còn lại cảm giác và mất đi quyền điều khiển cơ thể này

Lúc này nàng đứng lên rời khỏi vòng tay hắn loạng choạng bước về phía trước
nhìn về bóng lưng mảnh mai kia Long Hạo Thiên cảm thấy nghẹt thở, tiếng thở
trở nên run nhè nhẹ đôi tay nắm chặt nhưng cơ thể này vẫn không đuổi theo

Khi đi sát tới vách núi nàng quay đầu lại nhìn hắn cười nói gì đó Long Hạo
Thiên không nghe được trên khuôn mặt thanh tú hai giọt nước mắt lăn dài nàng
khóc, vài giây trước nàng cười rất tươi giờ đã bật khóc như một đứa trẻ Long
Hạo Thiên cũng cảm thấy đau lòng

Lúc này cơ thể này xông lên ôm chặt lấy nàng nghẹn ngào cất tiếng

"Không... "

Trước mắt Long Hạo Thiên nàng biến thành một đoàn sáng màu trắng từ từ tan
biến, cơ thể này ngã quỵ xuống vài phút sau lại đứng lên quay lưng lại trước
mắt Long Hạo Thiên là một cây đại thụ màu trắng càng thêm khổng lồ ít nhất là
trong tầm mắt Long Hạo Thiên không nhìn thấy phần cuối của đại thụ này

Cơ thể này tiến lên từng quyền đánh vào thân cây cắn răng nói

"Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt Thiên Minh mày thật khốn kiếp người nên chết
lẽ ra phải là mày, Thần Thánh, Quyền Lực, Sức Mạnh cuối cùng nhận lại chỉ có
phản bội cùng giả dối, ta từ bỏ tất cả ta không quan tâm nàng cần phải sống
lại kẻ cần trả giá phải trả giá... "

Chữ cuối cùng vừa dứt một quyền thật mạnh đánh lên thân cây vô số vết nứt hiện
ra sau đó là tiếng ầm ầm sụp đổ mọi thứ tối sầm lại lúc Long Hạo Thiên mở mắt
lần nữa trời đã sáng cảm giác nghẹt thở đã biến mất nhưng Long Hạo Thiên vẫn
thở một cách nặng nề cả người đầy mồ hôi ướt sũng như vừa tắm xong

Dù đã ngủ một đêm nhưng Long Hạo Thiên vẫn cảm thấy vô cùng mệt mỏi giống như
chưa ngủ mấy ngày một dạng mi mắt Long Hạo Thiên nặng nề nhắm lại tiếng thở
đều đều lại vang lên trong căn phòng nhỏ

...

Độc Cô gia tộc

Trong phòng ngủ của mình Vấn Thiên ngồi chống cằm nhìn hai người ngồi đối diện
một thanh niên vô cùng tuấn mĩ mặc áo bào trắng hoa lệ cùng một lão giả ăn mặc
đơn giản đứng phía sau

Thanh niên cười tươi như hoa nói

"Thủy Ngục chân quân đã vài chục ngàn năm không gặp nhìn ngươi hiện tại không
ổn cho lắm thế nào cần giúp đỡ sao để ta cử vài tên Thiên Binh Thiên Tướng
xuống giúp ngươi quét sân dù sao số lượng trên đó cũng nhiều lắm a ha ha hay
cho ngươi vài chục viên Tiên Đan làm kẹo ăn bồi bổ cơ thể a ha ha... "

Lão giả đứng sau thanh niên thở dài nói

"Thiên Đế người phải giữ tiết tháo nếu để người khác nhìn thấy truyền ra hình
tượng người cực khổ xây dựng bấy lâu nay sẽ tan biến nên xin Thiên Đế hành
động cẩn thận "

Thiếu niên vung tay tùy ý nói

"Nơi này chỉ có người quen không cần lo "

Vấn Thiên híp mắt nhìn hai người đưa tay ra nói

"Cái đó còn tùy quay lại vấn đề ta bây giờ đang rất nghèo nên ngươi có lòng ta
không tiện từ chối nhưng người thì không cần đổi thành tài nguyên đi "

Thanh niên khóe miệng hơi giật thật lấy ra một một cái túi nhỏ ném lên bàn vấn
Thiên cũng đưa tay thu túi lại rất tự nhiên sau đó hỏi

"Ngươi xuống đây làm gì ai đời Thiên Đế lại bỏ Thiên Đình chạy tới chốn vắng
vẻ này làm gì đừng nói là tìm huynh đệ trả thù nhắc ngươi một chút Thiên đạo
nơi này vừa bị giết ngươi đi tìm hắn coi chừng lại bị đóng Thiên ấn vào mông
còn lại... "

Thanh niên vừa nhấp chén trà nghe vậy lập tức phun ra dính đầy mặt Vấn Thiên ,
lão giả đứng một bên thở dài không nói gì Vấn Thiên một mặt ghét bỏ lau đi
nước trên mặt thanh niên ho nhẹ nói

"Thật xin lỗi do trà của chân quân hơi dở ta uống không quen nên phun ra để ta
sai người đem một ít trà cực phẩm tới xem như bồi tội còn chuyện đi tìm huynh
đệ trả thù ta tuyệt đối không có chỉ đi tìm hắn để đàm đạo nhân sinh hừm...
chính là như vậy với lại ta muốn đi vi hành để xem Thiên Đạo nơi khác làm việc
thế nào "

Vấn Thiên ngáp một một cái nói

"Huynh đệ vừa mới trùng tu làm gì có tu vi để cùng ngươi đàm đạo nhân sinh
thậm chí lần trước ta gặp huynh đệ còn chưa thức tỉnh ký ức, ngươi nên đi làm
việc khác đợi một thời gian hẳn quay lại vừa lúc mọi người tề tụ đông vui càng
tốt còn giờ ta phải tu luyện ngươi cũng làm việc của mình đi chúng ta gặp lại
sau "

Thanh niên gật đầu nói

"Vậy cũng được chúng ta đi đợi tụ họp đông vui rồi quay lại "

Nói xong thân ảnh mờ nhạt biến mất lão giả đối với Vấn Thiên hơi cúi đầu cũng
biến mất theo

...

Cô nhi viện

Trong phòng Long Hạo Thiên tỉnh dậy lần nữa trời đã tối có chút mơ hồ Long Hạo
Thiên hỏi hệ thống

"Ta ngủ bao lâu rồi? "

"Ký chủ vừa ngủ đúng 24 giờ bây giờ là 7 giờ 13 phút, ký chủ vừa dung hợp
Thần Luân nên cơ thể cần thời gian thích nghi ngủ là biện pháp tốt nhất một
phần nữa vì trải qua hai trận đấu dùng Long Nguyên quá độ khiến cơ thể quá tải
cần thời gian nghỉ ngơi ngủ say khiến cơ thể khôi phục nhanh hơn, hiện tại
Huyết Nguyên Đan đã hết tác dụng ký chủ nên cân nhắc sử dụng để đạt trạng thái
đỉnh phong sẵn sàng cho mọi tình huống "

Long Hạo Thiên vuốt trán giờ trong đầu hắn lại thêm một ít ký ức của ai đó bây
giờ hắn ngoài là người xuyên việt còn từng là Thần, Tổng Lãnh Thiên Thần Thiên
Minh đại diện cho công lý là tòa án tuyệt đối một trong những kẻ mạnh nhất
Thần giới nhưng Long Hạo Thiên cũng không rõ đây có phải là hắn hay là ký ức
của người khác

Bên ngoài vang lên tiếng bước chân cùng mở cửa Long Hạo Thiên ngồi dậy nhìn
lại thấy Khuê lão bước vào

Thấy Long Hạo Thiên đã tỉnh Khuê lão vui mừng tiến lại nói

"Tiểu hữu ngươi đã tỉnh cảm giác trong người thế nào có chỗ nào không khỏe
sao? "

Long Hạo Thiên lắc đầu nói

"Không có đa tạ Khuê lão quan tâm ta rất khỏe không có việc gì "

Khuê lão nghe vậy thở phào nhẹ nhõm nói

"Vậy thì tốt cả ngày hôm nay tiểu hữu sốt rất cao làm ta vô cùng lo lắng, nếu
tiểu hữu đã khỏe ta có thể nhờ tiểu hữu một chuyện được không... "

Long Hạo Thiên nhìn vẻ lo âu xuất hiện trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của Khuê
lão gật đầu nói

"Khuê lão cứ nói ta sẽ giúp hết mình "

Khuê lão nghe vậy vẻ vui mừng thoáng qua sau đó lại buồn rầu nói

"Chuyện là hôm nay Lục tiểu thư có việc ở gia tộc nên phải về cùng lúc con bé
Trương Uyên cũng không thấy có thể con bé trốn vào thành đi chơi Bình lão và
Trương An đã đi tìm tiểu hữu có thể vào rừng tìm một vòng được không ta sợ con
bé đi lạc ..."


Siêu Cấp Tự Ngược Hệ Thống - Chương #42