Song Vân Chưởng


Người đăng: LoliVoTa

" Chúng......chúng ta chuẩn bị vào thành vụ đô, địa bàn của Vân Dương Tông "
qua một canh giờ tên phu xe lắp bắp nói, trong giọng nói có chút sợ hoảng khi
nhắc đến Vân Dương Tông

" Tiếp tục đi " Diệt Thiên lạnh lùng nói

" Nhưng.......nhưng mà nơi đây........."

" Đi nhanh " Diệt Thiên không kiêng nhẫn nữa quát, hắn lại dùng chiêu cũ hù
dọa, kết quả là tên kia không dám nói một lời, mà chỉ im lặng làm theo. Hắn
cũng không quan tâm nó là địa bàn của ai, huống chi Diệt Thiên biết nơi này
chỉ có một Vũ phách nhất trọng trấn giữ

" Tiểu Thiên con không nên làm như thế " La Lan thấy thế thì nàng kéo Diệt
Thiên vào lòng vuốt ve mái tóc hắn ôn hòa nói

" Vâng, con biết rồi " Diệt Thiên không để ý lắm đáp, hắn nghĩ nên sửa lại bản
tính hiền hậu của nàng, vì nàng quá hiền hậu nên hiện giờ mới bị người của Lục
gia đuổi giết, tuy trong đó cũng có một phần là do hắn

" Còn 10 phút nữa hệ thống sẽ xuất hiện, Lục gia ơi là Lục gia, ta sẽ không để
cho các ngươi chết dễ dàng như thế, trước khi chết, ta sẽ cho các ngươi nếm
thử đủ lại cảm giác đau khổ " Diệt Thiên trong lòng La Lan Thị lẩm bẩm

Nếu để cho họn họ chết dễ dàng như thế thì quá tiện nghi cho bọn họ, Diệt
Thiên cũng nhớ rõ từng người đã gọi La Lan Thị là tiện tỳ, hắn thề là sẽ cho
đám người đó trãi qua một lần sống không bằng chết

" Dừng lại " bỗng nhiên một tiếng nói vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của Diệt
Thiên. Hắn khi nghe được giọng nói này thì con ngươi co rút lại, vì Diệt Thiên
biết nó là của ai, Lục Trung

" Xin hỏi đại nhân cần gì ạ " tên phu xe nhìn thấy phía trước có hai người thì
vội ngừng xe lại lên tiếng hỏi

" Ta có thể xem người trong xe là ai không " Lục Trung lạnh lùng hỏi

" Đại nhân như thế không tiện lắm " tên phu xe đổ mồ hôi lạnh nói. Diệt Thiên
vừa nói với hắn nếu nói ra thì sẽ lập tức chết

" Tam ca, không nên dài dòng với hắn, chúng ta chỉ cần giết hắn là được " Lục
Tây bên cạch Lục Trung nói, hắn tính cách âm hiểm, tuy miệng mỉm cười nhưng
trong bụng đầy dao găm, và giết người không nói nhiều lời

" Một Vũ suất nhất trọng một Vũ phách cửu trọng " Diệt Thiên trong xe ngựa lẩm
bẩm, hắn đang nghĩ làm sao để kéo dài thời gian thêm 10p nữa

" Mẫu thân, người đi trước ta sẽ lập tức đuổi theo " Diệt Thiên quay sang nói
với La Lan, hiện giờ chỉ còn cách là ngăn bọn chúng lại cho La Lan Thị trốn

" Không, con ở nơi nào mẫu thân ở đấy " La Lan kiên quyết nói, nàng cũng biết
tình hình hiện giờ như thế nào, nàng biết giờ có khuyên hắn bỏ chạy cũng vô
dụng, nên nàng không nói gì

" Vậy mẫu thân cứ ở nơi này, bên ngoài có chuyện gì cũng không được đi ra "
Diệt Thiên thấy nàng nhất quyết như thế, thì hắn không còn cách nào khác ngoài
để nàng ở nơi này

" Tam ca, việc này cứ để ta " bên ngoài Lục Tây nhìn Lục Trung nói. Khi nói
xong thì hắn cũng từ từ bước đến chiếc xe ngựa

" Ta.......ta không biết chuyện gì, ta không liên quan, hãy tha ta " tên phu
xe thấy ánh mắt lóe lên sát khí của Lục Tây thì hoảng sợ lắp bắp nói. Hắn cũng
không thèm nhìn lại mà bỏ chạy như ma đuổi

Lục Tây nghe thấy thế thì khóe miệng hiện lên nét cười âm hiểm, hắn sát định
trong xe là La Lan cùng Diệt Thiên

" Ngươi tìm ta " một tiếng nói vang lên, sau đó chỉ thấy từ trong chiếc xe
ngựa, Diệt Thiên bước ra, trên mặt hắn không có một chút biểu hiện nào, bình
tĩnh như không có chuyện gì

" Ta còn tưởng ngươi không dám ra a " Lục Tây thấy Diệt Thiên thì hắn cười ôn
hòa nói

" Vì sao......."

" Chết đi " Diệt Thiên còn chưa nói xong thì một tiếng quát vang lên, sau đó
hắn chỉ thấy Lục Trung lao đến mình với một tốc độ rất nhanh, trên tay mang
theo một chưởng, bằng mắt thường có thể thấy được, chân khí lưu chuyển ở lòng
bàn tay hắn

" Phốc "

Chuyện xảy ra quá nhanh, Diệt Thiên chưa kịp làm gì đã ăn một chưởng của Lục
Trung ngay ngực, phun ra một ngụm máu lớn, trên ngực có một hình bàn tay, hắn
bay ngược ra sau ngã xuống đất

Nhưng nếu hắn thấy kịp thì cũng không tránh được, vì Diệt Thiên bây giờ miễn
cưỡng cũng chỉ là Vũ đồ ngũ trọng, mà đứng trước mặt hắn là cao cao thượng
thượng Vũ suất

Vũ giả cùng Linh giả khi đặt đến Vũ ( Linh ) suất thì có thể đạp không đi, vì
thế nên địa vị của họ rất lớn, không xem ai ra gì, mười người khi đạt đến cảnh
giới này, thì khuôn mặt bọn họ điều lạnh lùng hết 8 người

" Đau a " Diệt Thiên bò dậy thì thào, khi một chưởng đó chạm vào ngực, thì hắn
chỉ thấy lục phủ ngũ tạng như bị nghiền nát, nhưng cảm giác đó cũng rất nhanh
biến mất, là do năng lực phục hồi

" Không nghĩ đến ngươi có thể đứng lên a " Lục Tây thấy thế thì buông lời trêu
chọc, nhưng trong lòng hắn thì rất hoảng sợ, tuy Lục Trung không dùng hết sức,
nhưng một chưởng đó cũng không thể khinh thường

" Ngươi chưa ăn cơm à, quá yếu, có thể mạnh hơn tý không " Diệt Thiên mặc kệ
con chó kia sủa gì, hắn nhìn Lục Trung đăm chiêu nói, một chưởng khi nãy rất
đau a

" Như ngươi muốn, Song Vân Chưởng " Lục Trung cũng rất ngạc nhiên vì Diệt
Thiên có thể đứng lên, nhưng hắn cũng không để ý lắm, vì hắn thấy hôm nay là
từ kì của Diệt Thiên

Khi hắn vừa dứt lời thì hai tay cũng vừa hoàn thành xong khẩu quyết, lập tức
trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một vòng xoáy nhỏ màu trắng, nhìn thì rất
giống Rasengan của Naruto, chỉ khác là nó rất nhỏ và trong suốt

Lục Trung lại dùng một tốc độ rất kinh khủng hướng Diệt Thiên, hung hăng cho
hắn hai chưởng lên lòng ngực. Diệt Thiên thấy thế thì cũng không nhút nhít gì
mà đứng im

" Rắc "

" Phụt "

Khi một chưởng chạm vào thì Diệt Thiên chỉ thấy như ở lòng ngực mình có một
ngọn núi nhỏ đè lên, khiến xương ngực hắn gãy hết mấy cái, phát ra tiếng ' rắc
', lục phủ ngũ tạng bị chấn vỡ, trên ngực máu chảy ra như suối, hắn lại phun
ra một ngụm máu lớn, rồi như diều đứt dây bay ra phía sau, đập vào một thân
cây

.......................

Lời TG

Ngày mai có việc sớm nên hôm nay đăng luôn cho ae nha, nếu tối mai vui thì cho
ae thêm chương

Bật mí một chút, mấy chương sau rất dâm a, không thua siêu cấp yy hệ thống của
TG Time, mà đọc truyện nhớ tặng np ( kd) nha


Siêu Cấp Tà Ác YY Hệ Thống - Chương #6