Cướp Sạch


Người đăng: chang_hiu@

Sau khi đánh ngất gã người lùn đầu lĩnh, Hắc Long buông thân thể hắn ra, ngẩng
đầu nhìn, đám hài tử Hắc đại đã xử lý xong mười mấy gã dong binh khác, nhưng
có 5 người lùn đã cuồng hóa, đang cùng bọn hắn đánh lộn một hồi. Truyện "Siêu
Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Người lùn cuồng chiến không hổ là một trong tam đại chung cực binh chủng, sau
khi cuồng hóa thực lực bạo tăng gấp hai gấp ba, 5 chống lại 10 cũng không hề
rơi xuống hạ phong. Bọn họ giống như phát điên, không sợ chết, liều mạng vung
vũ khí tấn công, hai mắt đỏ bừng lộ thần sắc điên cuồng.

Cuồng chiến sĩ sau khi cuồng hóa không chỉ lực lượng bạo tăng, mà còn trở nên
điên cuồng. 5 người lùn cuồng chiến liều mạng tấn công làm bọn nhỏ đỡ trái hở
phải rất vất vả. Đám Hắc Long cũng không có vũ kỹ gì xuất sắc, họ chủ yếu dựa
vào thân thể lỳ lợm và sức lực mạnh mẽ mà thôi, bất quá hiện tại đã ngụy trang
làm nhân loại, bọn họ không dám để đao phong của người lùn chém trung người,
như vậy rất dễ bại lộ thân phận bất tử sinh vật của mình, mà sau khi những
người lùn này cuồng hóa, ưu thế về sức mạnh của họ cũng không còn, nhất thời
liên tiếp bại lui.

Hắc Long cầm trường đao, khoa chân múa tay vài cái, vô tình, trường đao đâm
thẳng vào bụng một người lùn. Bụng không có áo giáp bảo hộ, tuy rằng sau khi
cuồng hóa được tăng cường độ cứng rắn lên ngang với đá, nhưng bằng vào lực
lượng của Hắc Long, trừ phi người lùn toàn bộ thân thể đều làm bằng đá, bằng
không căn bản không có tác dụng. Trường đao một đường thẳng tới.

Người lùn không ngờ lưỡi đao có thể đâm được vào bùng mình, hét lên một tiếng,
càng thêm điên cuồng hướng hai hài tử đang cuốn lấy hắn phát động tấn công.

Hắc Long vội vã nhặt thiết chùy của Lôi hỏa trên mặt đất, tiện tay ném tới,
người lùn sau khi bị thương phản ứng có điểm trì độn, bị thiết chùy văng trúng
ngực, thân ảnh lảo đảo một cái, hai bộ xương khô đang vây công liền nhân cơ
hội, xoát xoát vung đao chém xuống triệt để không để hắn có cơ hội lấy thăng
bằng.

Tư Đồng Ca mặt xám như tro, chuyện tình hắn lo lắng nhất rốt cục đã xuất hiện,
mang theo những bộ xương khô này đi tới xã hội nhân loại, Tư Đồng Ca vẫn rất
nỗ lực uốn nắn để những bất tử sinh vật không nhân tính này sẽ không động thủ
giết người. Hắn sợ một khi có tiền lệ rồi, thế giới nhân loại sẽ bị bọn người
kia biến thành tinh phong huyết vũ. Thế nhưng chuyện hắn sợ nhất, trong một
khắc vừa rồi đã thành sự thực.

Đao thương không cơ mắt, khi mà thực lực kém không nhiều, triệt để giết chết
đối phương không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất, Tư Đồng Ca cũng không phải
nhân vật từ bi gì, đổi lại là hắn, dưới tình huống này cũng không chút do dự
giết chết đối phương, thế nhưng bất đồng chính là, nếu là nhân loại, sẽ không
lạm sát kẻ vô tội, thế nhưng với những bất tử sinh vật không có nhân tính này
thì không thể dùng suy nghĩ bình thường mà nói, một khi đã có tiền lệ, bọn họ
có còn khống chế được mình không ?

Giết chết một người xong, hai hài tử cũng rút ra, hướng tới người lùn khác
đánh tới. Hắc Long lại nhặt một thiết chùy, nhắm tới người này ném tới. Cán
cân thắng lợi đã nghiêng hẳn sang một bên, chỉ vài phút sau, chiến đầu kết
thúc.

Những người lùn sau khi cuồng hóa này, sinh mệnh lực trở nên phi thường ngoan
cường, dù bị thương cũng không có đánh mất sức chiến đấu, chỉ có triệt để giết
chết bọn họ mới có thể dừng lại.

Vẫn như cũ, trang bị trên người họ toàn bộ bị lột sạch, sau đó Hắc Long phát
hiện một vấn đề, đồ nhiều lắm, mang toàn bộ đi sẽ ảnh hưởng tới tốc độ bọn họ,
nhưng Hắc Long lại không muốn vất đi. Như vậy thực sự đáng tiếc, trang bị trên
người những người lùn này so với đang mặc trên người bọn họ còn muốn hoàn mỹ
hơn, không hổ là người lùn cuồng chiến tinh nhuệ của Lôi thần, trang bị tốt
hơn nhiều so với dong binh phổ thông, chỉ tiếc đều là trang bị của người lùn,
đám Hắc Long không mặc được.

Tư Đồng Ca sắc mặt biến ảo bất định nhìn thấy sự do dự của bộ xương khô kia,
cuối cùng thở dài nói: "Để ta". Pháp trượng vung lên một cái, một khe nứt đen
kịt hiện ra.

Thứ nguyên không gian! Hắc Long trong lòng chợt động, trong đầu xuất hiện một
cái tên. Thứ nguyên không gian là một không gian độc lập do một số ít ma pháp
sư có thực lực cường đại tự mình mở ra, phạm vi lớn nhỏ biểu thị năng lực cá
nhân, đại bộ phận ma pháp sư đều dùng làm nơi cất dấu vật phẩm tùy thân. Thế
nhưng ... thế nhưng vì sao ta lại biết được điều này ? Hắc Long trong lòng
nghi hoặc.

Sau khi bỏ các vật phẩm dư thừa vào thứ nguyên không gian của Tư Đồng Ca, mọi
người một lần nữa lên ngựa, hướng Ngả toa chạy đi.

Dọc đường đi, Hắc Long không ngừng suy nghĩ, hắn là một bộ xương sinh ra tại
chiến trường, từ khi hắn sinh ra trên chiến trường, không ai dạy hắn ma pháp
thường thức, căn bản không có khả năng nhận thức loại cao cấp ma pháp như thứ
nguyên không gian. Nhưng hắn hết lần này tới lần khác đều nhận thức được, rốt
cuộc là chuyện gì xảy ra ? Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn
đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Là A La Ước. Trong lòng Hắc Long chợt hiện lên một danh tự hắn hầu như đã
quên. Hắn đã từng hấp thụ linh hồn chi hỏa của A La Ước, nương theo đó là ký
ức và tri thức cả đời của A La Ước, những ký ức và tri thứ này dù sao không
phải là của chính mình, hấp thu cũng không thể lập tức dung hợp, mà phân rã
thành từng mảnh nhỏ tiềm tàng trong linh hồn chi hỏa của hắn, chỉ khi có kích
phát mới có thể bị hắn tiếp thu. Tư Đồng Ca phóng ra thứ nguyên không gian,
nhất thời khơi dậy ký ức của A La Ước

Dọc đường đi, Hắc Long tập trung nghiên cứu những tin tức từ ký ức của A La
Ước, các hình ảnh không ngừng hiện lên trong đầu hắn. Thân là một triệu hoán
sư nổi danh, A La Ước cũng có thứ nguyên không gian, bên trong cất giữ những
vật phẩm trân quý suốt cả đời của hắn.

Mỗi thứ nguyên không gian của pháp sư đều phải có ma lực ba động của bản thân
mới có thể mở ra, mỗi một ma lực ba động của một sinh vật đều không giống
nhau, muốn mở thứ nguyên không gian của người khác là không có khả năng.

Nhưng Hắc Long là một bộ xương khô không hiểu gì, hắn không hề biết loại mong
muốn này căn bản rất xa vời, cố gắng mặc niệm chú ngữ mở thứ nguyên không
gian, nỗ lực cải biến ma lực bản thân để mở thứ nguyên không gian của A La Ước
suốt dọc đường đi Ngả toa thành.

Hai mắt đỏ bừng, nhìn đồng bạn xích lõa đầy đất, Xe tăng nghĩ mình sắp phát
rồ. Những đồng bạn này nhận được tin tức, không chỉ không chặn được mục tiêu
lại, trái lại còn bị giết mất 5 người, trang bị bị cướp hết. Bọn người kia sao
có thể vô sỉ như vậy, rốt cuộc là dong binh hay cường đạo vậy ?

Máu đã lạnh, hiển nhiên chiến đấu kết thúc đã lâu, phạm vi cũng rất nhỏ, chỉ
chiếm một khoảng chửng 150m đường, biểu thị, chiến đấu trong khoảng thời gian
rất ngắn.

Thân là một dong binh lão luyện, Xe tăng chỉ nhìn chiến trường vài lần liền
đại thể suy đoán ra tình huống chiến đấu. Song phương kỵ binh trùng kích, cung
tiễn thủ đối phương xuất thủ, bắn ngựa phe mình, sau đó kiếm sĩ đồng loạt xông
lên, trong khoảng thời gian rất ngắn đánh ngất đại bộ phận, cuối cùng giết 5
người lùn đã cuồng hóa. Đồng thời Xe tăng cũng phát hiện một việc, ma pháp sư
đối phương không có xuất thủ, bởi vì hiện trường không có ma lực ba động.

11 kiếm sĩ, hai cung tiễn thủ, không cần phối hợp với ma pháp sư, trong khoảng
thời gian rất ngắn đánh tan một đội 20 người lùn cuồng chiến. đây là khái niệm
gì ? Trừ phi đối phương đều là trung cấp kiếm sĩ và ma tiễn thủ. Một chi toàn
bộ do trung cấp kiếm sĩ và ma tiễn thủ cấu thành có thể là sơ cấp dong binh
sao ?

Trong thâm tâm Xe tăng có cảm giác bị người ta đùa bỡn.

Cứu tỉnh đồng bạn đang hôn mê, Xe tăng một lần nữa chuẩn bị xuất phát, hắn
không muốn chờ đợi tiếp, phải nhanh một chút đuổi theo những người này, sau đó
bầm thây vạn đoạn mới có thể hả mối hận trong lòng, còn cứ tiếp tục thế này,
Xe tăng thực sự không biết chính mình có thể kiềm chế được tới lúc nào.

Đi tiếp về phía trước không lâu, từ hướng Ngả toa thành chợt có mấy kỵ sĩ chạy
trối chết, nhưng kỵ sĩ này trang bị không chỉnh tề, mặt mũi bầm tím, giống như
vừa bị người ta đánh một trận. Trên ngực họ có tiêu chí búa tầm sét, chính là
tiêu chí của Lôi thần dong binh.

Thấy những kỵ sĩ này, trong lòng Xe tăng chợt có dự cảm bất thường: "Xảy ra
chuyện gì ?" Xe tăng hướng mấy kỵ sĩ này hét.

"Phân bộ Ngả ... Ngả toa thành ... bị phá rồi!" Kỵ sĩ kia kinh hoàng khó khăn
trả lời.

Xe tăng chợt thấy cổ họng ngọt ngọt, phun ra một ngụm tiên huyết: "Hắc Long
dong binh, Xe tăng ta thề cùng các ngươi không đội trời chung !!!" Xe tăng bi
phẫn gầm lên vang động.

Vừa tiến vào Ngả toa, Hắc Long dễ dàng tiêu diệt phân đội Lôi thần dong binh
tại đây, ở Ngả toa, Lôi thần dong binh chỉ có hơn 100 người, trong đó người
lùn cuồng chiến tinh nhuệ đã bị bọn họ đánh ngất dọc đường, số người còn lại
không phải đối thủ của bọn hắn, sau khi thu thập xong người của phân bộ, Hắc
Long thuận lợi cướp sạch sẽ cả phân bộ, đánh xong cướp sạch đã thành thói quen
của Hắc Long.

Cướp đoạt so với làm dong binh thu được nhiều hơn, Tư Đồng Ca nói cướp đoạt sẽ
kết thù oán với người ta, thế nhưng hiện tại cừu hận đã kết, cướp hay không
cướp cũng như nhau mà.

Thói quen này của Hắc Long khiến Tư Đồng Ca chán không muốn phản đối nữa, chỉ
nhìn hắn một cái thật sâu.

Cướp xong phân bộ Lôi thần, đám người Hắc Long lại ngựa không dừng vó, rời
khỏi Ngả toa.

Khi Ngả toa thành đã ở xa xa phía sau, Tư Đồng Ca thúc ngựa tới gần Hắc Long,
muốn cùng hắn hảo hảo nói chuyện.

"Hắc Long, ngươi vì sao muốn cướp sạch phân bộ của Lôi thần ?" Hắn vẫn không
rõ, cái bộ xương khô này vì sao lại cướp đoạt mưu cầu danh lợi như vậy, hắn là
bộ xương khô, không lý nào lại quan tâm tới những vật ngoài thân như tiền tài,
chẳng lẽ bởi vì những lời khuyên bảo của mình trước đây ? Truyện "Siêu Cấp Khô
Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn đã từng nói cho bộ xương khô này, sinh tồn trong xã hội nhân loại, không
thể không có tiền, nếu như vì điều đó mà dẫn tới hắn suốt ngày nghĩ muốn cướp
đoạt của người khác thì nghiệp chướng của mình thật là nặng nề a.

Hắc Long khó hiểu liếc nhìn Tư Đồng Ca: "Ngươi không phải nói tiền rất hữu
dụng sao ? Có thể mua áo giáp cùng vũ khí." Trong lòng hắn vẫn nhớ kỹ những
điều Tư Đồng Ca dạy về tác dụng của tiền bạc, tiền bạc có thể mua trang bị,
càng nhiều tiền thì trang bị càng tốt. Tiền hắn không cần, thế nhưng trang bị
thì rất cần.

Thì ra là vì cái này, lòng Tư Đồng Ca trầm xuống: "Nhưng ngươi có áo giáp và
vũ khí rồi mà."

"Còn có loại tốt hơn" Trang bị trên người đám xương khô Hắc Long cũng không
phải là tốt nhất, chỉ là trang bị cho người lùn cuồng chiến tuy hoàn mỹ nhưng
bọn họ không mặc được. Cướp được thật nhiều tiền, sau đó mua áo giáp tốt, đây
là mục tiêu của Hắc Long.

"Nhưng mà ... nhưng mà ..." Tư Đồng Ca cảm thấy đuối lý: "Nhưng ngươi cùng
những người khác kết thành cừu hận, như vậy sẽ dẫn tới sự trả thù của họ, đối
với việc hành tẩu trong xã hội nhân loại của chúng ta sẽ mang đến rất nhiều
phiền phức."

"Không phải đã kết thù hận rồi sao ? Hiện tại bọn họ chính là đang đuổi theo
sau chung ta gây phiền phức rồi." Hắc Long càng cảm thấy khó hiểu nói, rõ ràng
có một lượng lớn người đang đuổi theo, vì sao Tư Đồng Ca có thể nói kỳ quái
như vậy, cừu đã kết, phiền phức cũng đang tìm lại rồi, giờ cướp với không cướp
căn bản không có gì khác nhau. Hắc Long tuy rằng không có kinh nghiệm xử thế,
nhưng đạo lý này hắn rất rõ ràng.

Tư Đồng Ca trong lòng ủ rũ, thầm thở dài, thực sự là một bộ xương khô thông
minh! Tư Đồng Ca hiểu rằng không có cách nào lèo lái suy nghĩ của hắn nữa, lợi
và hại trong việc này hắn còn rõ ràng hơn ai khác.

Lắc đầu bất đắc dĩ, Tư Đồng Ca thả cương, lui lại gần Eileen cùng huynh muội
Tinh Nguyệt.

Sau khi giết chết A La Ước trong sơn cốc, đám người Tư Đồng Ca ở lại đó hơn 10
ngày, ở cùng Hắc Long trong khoảng thời gian này, Tư Đồng Ca phát hiện hắn như
trẻ con, đối với cái gì cũng rất tò mò, cái gì cũng đều không hiểu, điều này
làm trong lòng Tư Đồng Ca rất hưng khởi, nghĩ rằng: nếu giáo dục hắn theo cách
của trẻ con nhân loại, không biết có thể khiến nội tâm hắn hoàn toàn trở thành
một nhân loại không ?

Đến tận bây giờ hắn cũng không cho rằng bộ xương khô này trời sinh đã tà ác,
chí ít gã trước mặt này là như vậy. Vì vậy Tư Đồng Ca quyết định từ nay về sau
hảo hảo đối đãi với hắn, chỉ cần trong lòng hắn suy nghĩ như một nhân loại,
như vậy tuyệt đối không làm ra những chuyện gây thương tổn nhân loại vô tội.

Thế nhưng hiện tại, Tư Đồng Ca phát hiện mình đã sai rồi, Hắc Long không phải
mình có thể tùy ý điều khiển, hắn thực sự quá thông minh, hắn có quan niệm và
mục tiêu riêng, những mục tiêu này thoạt nhìn thì đơn thuần, chỉ là tăng cường
thực lực và bảo hộ chính mình. Nhưng bất cứ thứ gì xung đột với mục tiêu này
của hắn, hắn đều không chút do dự tiêu diệt.

Tư Đồng Ca trong lòng thở dài, hắn biết mình không có khả năng nắm giữ Hắc
Long, chỉ có thể cầu Quang Minh thần phù hộ, Hắc Long cứ chạy cho thật xa,
không giết chóc phá hoại gì, bằng không nghiệp chướng thật quá nặng nề a.

Bất tử chiến mã không ngừng không nghỉ liên tục chạy 7 ngày 7 đêm, rốt cuộc đã
bỏ rơi truy binh phía sau. 1-2 ngày đầu, còn có một ít phân đội của Lôi thần
chặn đường bọn họ, thế nhưng sau 1-2 lần bị tiêu diệt toàn bộ, sau đó cướp
sạch trang bị, đã không còn phân đội nào chặn đường nữa. Truyện "Siêu Cấp Khô
Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Sau khi xóa sạch dấu vết, nhóm Hắc Long đã tới Đại thành Bố cách lý ở phương
Bắc Lý Duy đồng minh. Bất quá bọn họ không có vào thành, mà đi ra nghĩa trang
ngoài thành. Bất tử sinh vật có thể không ăn cơm, nhưng tuyệt đối không thể
không ngủ, ngủ say là phương pháp đơn giản nhất giúp linh hồn chi tâm một lần
nữa tràn đầy. 7 ngày hành động liên tục không ngủ, đối với Hắc Long và các hài
tử thì không vấn đề, nhưng bất tử chiến mã cùng mấy người Tư Đồng Ca thì khó
có thể chi trì được nữa.

Sinh mệnh của họ là do Hắc Long trích linh hồn chi hỏa ban tặng, vốn cũng rất
yếu ớt, có thể chống đỡ 7 ngày đã là rất tốt rồi, nếu không ngủ say, linh hồn
chi hỏa của bọn họ không chừng lại tắt lần nữa.

Địa điểm ngủ rất quan trọng với bất tử sinh vật, địa phương có khí tức tử vong
càng dày đặc thì tốc độ hồi phục càng nhanh, vì vậy nghĩa địa là lựa chọn tốt
hơn lữ quán nhiều.

Âm thanh ở nghĩa địa vào buổi tối phi thường kinh khủng, cộng thêm ma trơi lúc
sáng lúc tối, phiêu hốt bất định, phảng phất có các u linh lượn lờ bất định
xung quanh. Eileen trong lòng run sợ, ôm chặt lấy vai Nguyệt, nhắm mắt mà
bước. Tuy rằng đã trở thành vu yêu, thế nhưng nàng còn chưa mất đi thiên tính
của tiểu cô nương nhân loại. Tuy khí tức tử vong nồng hậu khiến nàng rất thoải
mái, nhưng ma trơi phiêu lãng bốn phía cùng tiếng gió rít nhẹ khi thổi qua
từng bia mộ, từng ngọn cây khiến thâm tâm nổi lên từng trận tê dại.

Nguyệt trong lòng cũng rất sợ, thế nhưng dù sao cũng là một tinh linh đã hơn
200 tuổi, nàng so với Eileen mạnh mẽ hơn nhiều. Cho dù sợ, nhưng nàng cũng dám
dũng cảm đối diện với những huyệt mộ âm u xung quanh, bởi vì nàng biết, kể từ
thời khắc đáng quên đó, sau khi nàng mở mắt ra, trong phút chốc, những thứ
trước đây nàng cực độ chán ghét cùng chính mình không còn khác biệt gì. Truyện
"Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Bất tử sinh vật vĩnh viễn dù có còn toàn vẹn hay không về thi thể hay xương
cốt, thì về quan điểm thẩm mỹ đều xấu xí kinh khủng như nhau.

Đám Tư Đồng Ca tìm một khoảng đất trống sạch sẽ nằm xuống, còn đám hài tử Hắc
đại trực tiếp đào mấy cái huyệt mộ mà chui vào.

Hắc Long không có ngủ, linh hồn chi tâm phong phủ đủ để hắn có thể 1-2 năm
không cần ngủ, mà hắn cũng không nóng nảy tu luyện, có đám Hắc đại, Hắc nhị
cùng hắn tâm ý tương thông bảo hộ, vũ lực đối với hắn không phải quá trọng
yếu.

Hắc Long khoanh chân ngồi dưới một gốc đại thụ, ngẳng đầu ngắm trời cao, Tại
huyệt động dưới khe Cô-lo-ra-đô Co-lơ-ra-đâu, việc ngắm tinh không với hắn là
rất bình thường, thành một loại thói quen. Tinh không sâu thẳm phảng phất vĩnh
hằng bất biến cùng ẩn chứa vô hạn ý nghĩa thâm sâu. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu
Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắc Long nghĩ đến A La Ước, từ khi Tư Đồng Ca mở ra thứ nguyên không gian,
kích phát ký ức về phương diện này của Hắc Long, hắn vẫn cố gắng cải biến ma
lực ba động của chính mình, hy vọng mở được thứ nguyên không gian của A La
Ước, Đáng tiếc vẫn không có thành công, nhưng việc hắn không ngừng thử nghiệm
đã kích phát một ít ký ức khác.

Nguyên lai, tử vong triệu hoán thuật bất quá chỉ là một chi nhánh của hắc ám
pháp thuật. Tử vong triệu hoán sư kỳ thực chỉ là một loại hắc ám pháp sư, bọn
họ tinh thông hệ ma pháp triệu hoán trong hắc ám phép thuật, có thể tùy ý làm
sống lại các bộ xương khô, hoặc triệu hồi bất tử sinh vật từ bất tử thế giới
lại vì họ mà tác chiến.

A La Ước không chỉ là một tử vong triệu hoán sư xuất sắc, mà còn là một hắc ám
pháp sư xuất sắc. Bất tử hiến tế là một trong nhưng pháp thuật cao cấp của hắc
ám ma pháp, đem thi thể chuyển biến thành bất tử vu yêu. Đáng tiếc vì hắn vận
khí quá kém, triệu hoán bọn Hắc Long là những bộ xương khô đã hình thành linh
hồn chi tâm.

Trong trí nhớ về hắc ám ma pháp của A La Ước, ngoại trừ bất tử hiến tế cùng
sống phu sinh cơ (tạo da thịt), Hắc Long còn tìm thấy vài loại ma pháp trớ
chú, là chậm chạp cùng suy nhược, tuy chỉ là hắc ám ma pháp cấp thấp, nhưng
phi thường thực dụng, có thể dùng tay phóng ra, nhưng cũng có thể gia trì vào
trong binh khí giúp binh khí có thêm hiệu quả phụ gia của trớ chú.

Hắc Long tìm trên mặt đất một cành cây, trong miệng chậm chạp mặc niệm chú ngữ
của trớ chú, sau đó huy động cành cây, từ đầu của cành cây, một tiểu cầu màu
đen bắn ra, nhưng không có nhập vào trong bãi đất trống trước mặt.

Trớ chú ma pháp chỉ có hiệu quả đối với vật thể, bắn lên mặt đất một điểm tác
dụng cũng không có.

Trong nghĩa trang không có một sinh vật nào, Hắc Long liền chạy ra ngòai nghĩa
trang, tóm lấy một con thỏ nhỏ để thí nghiệm ma pháp. Một tiểu cầu màu đen
chậm chạp tiến vào thân thể con thỏ, con thỏ vốn nguyên bản rất mẫn tiệp nhất
thời trở nên chậm chạp như rùa. Lại thử thí nghiệm ma pháp suy nhược, tinh
thần của con thỏ lập tức trở nên uể oải, yếu nhược, thở hổn hển như không còn
chút sức lực.

Hiệu quả to lớn của hai loại ma pháp trớ chú khiến hắn trong lòng hứng phấn
không ngớt, nếu như có thể đem cả hai loại trớ chú gia trì lên binh khí, như
vậy sau này chiến đấu sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.

Bất quá, để gia trì trớ chú lên binh khí cũng không phải chuyện dễ dàng, ngoại
trừ phải tinh thông phương pháp gia trì 2 loại trớ chú, còn cần ma pháp tài
liệu thập phần trân quý - bí ngân.

Cả buổi tối, Hắc Long đều tập luyện 2 loại ma pháp trớ chú, liên tục thí
nghiệm khiến con thỏ chết đi sống lại, thẳng cho tới hừng đông, toàn bộ bộ
lông trắng noãn của con thỏ đều rụng sạch, đó là di chứng của việc áp dụng quá
độ ma pháp suy nhược. Mà hắn cũng từ việc phải mượn cành cây để phóng ra ma
pháp chuyển thành trực tiếp dùng tay không. Con thỏ đáng thương đến khi được
hắn giải trừ trớ chú, vẫn theo thói quen dùng tốc độ chậm chạp như rùa chạy xa
dần.

Khí tức tử vong nồng hậu nơi huyệt mộ khiến mấy người Tư Đồng Ca có rất nhiều
lợi ích, lúc tỉnh lại, tinh thần bọn họ cực kỳ sảng khoái, linh hồn chi hỏa
cũng lớn mạnh không ít.

Chuẩn bị lên ngựa, nhóm Hắc Long lại hướng Bố cách lý phi tới. Bố cách lý là
một thành thị lớn nổi danh ở phương Bắc, Lôi thần ở nơi này thế lực không lớn,
phân hội chỉ có hơn 100 người, cũng không có người lùn cuồng chiến.

Tại đại viên của phân bộ tại thành Nam, hai thủ vệ ngoài cửa thấy nhóm Hắc
Long đến, quan sát vài lần, sau đó đột nhiên biến sắc: "Hắc Long!" Thốt lên 2
chữ xong, 2 gã thủ vệ liền vừa hô vừa lao vào phòng, sau đó toàn bộ đại viên
được một trận gà bay chó chạy.

Đám Hắc Long trực tiếp phi thẳng ngựa vào trong viện, khiến dong binh Lôi thần
một trận luống cuống tay chân, bọn họ cũng đã được nghe nói có một chi dong
binh đoàn tên là Hắc Long, thường tìm tới địa bàn của Lôi thần gây phiền phức,
đập nát 2 phân bộ, phân bộ Tắc nhân thành cũng đã phái ra 100 dong binh tinh
nhuệ truy kích những người này, thế nhưng tới một sợi lông cũng chưa chạm
được, không nghĩ họ đã tìm tới cửa.

Trong lúc bọn họ còn luống cuống tay chân, Hắc Long đã vung tay, trực tiếp bắn
hai trớ chú chậm chạp cùng suy nhược vào đoàn người, trong lúc đó đám hài tử
Hắc đại cũng nhảy xuống ngựa, chạy ào vào.

Những dong binh này cũng không phải tinh nhuệ của Lôi thần, đại bộ phận lực
lượng của Lôi thần tập trung tại phía Nam đồng minh, phân bộ ở phương Bắc chỉ
làm điểm liên lạc mà thôi. Các dong binh trúng trớ chú càng không phải đối thủ
của đám hài tử Hắc đại, chốc lát đã toàn bộ nằm đầy đất.

Tư Đồng Ca nhìn hàng loạt ma pháp trớ chú trên tay Hắc Long, hít một hơi khí
lạnh, trừng mắt không tin nổi, thậm chí hoài nghi mình nhìn lầm rồi. Thuấn
phát ma pháp trớ chú.

Thân là một cao cấp ma pháp sư, Tư Đồng Ca đối với hắc ám ma pháp cũng có
những lý giải nhất định. Chậm chạp cùng suy nhược tuy chỉ là hắc ám ma pháp
đơn giản nhất, thế nhưng để đạt tới trình độ thuấn phát, ít nhất cũng phải có
thực lực trung cấp pháp sư. Mà Hắc Long có thể bắn ra hàng loạt đạn như nhau,
phô thiên cái địa khắp nơi, chỉ sợ ngay cả đại ma pháp sư cũng không làm được.

Bất tử sinh vật có ưu thế khi học hắc ám ma pháp, tự thân có khí tức hắc ám,
rất dễ kết hợp với hắc ám ma lực, thế nhưng giống như Hắc Long thì quá kinh
khủng.

Hoàn toàn không cần đám Tư Đồng Ca xuất thủ, Hắc Lòng cũng bọn nhỏ rất nhanh
đã hạ gục toàn bộ dong binh, sau đó theo lệ toàn bộ phân bộ cướp sạch, kể cả
trang bị của dong binh đang nằm trên mặt đất, toàn bộ quá trinh không tới 20
phút, đoàn người đã nghênh ngang rời đi.


Lãng khắc lĩnh là nhánh của một ngọn núi nhỏ trong dãy núi ở phía Nam Đồng
minh, ở đây địa thế gồ ghề, địa hình phức tạp, dễ thủ khó công, tổng bộ Lôi
thần dong binh đoàn tọa lạc tại đây. Đối với người lùn mà nói, núi non chính
là nhà của họ, loại địa hình gồ ghề không bằng phẳng này hoàn toàn không ảnh
hưởng tới hành động của họ. Vì vậy Lôi thần mà nòng cốt là người lùn chọn nơi
này làm tổng bộ là rất tự nhiên.

Người lùn giỏi về đào động, tại Lãng khắc lĩnh đào lan ra bốn phương, tạo
thành một pháo đài ngầm cực kỳ phức tạp. Lúc này, trong một huyệt động lớn,
Lôi Khắc đinh một chưởng đập nát bàn ăn bằng gỗ, giận dữ hét lớn: "Rốt cuộc đã
xảy ra chuyện gì ?" Thanh âm như sấm sét, ông ông vang vọng khắp huyệt động.

Lôi khắc đinh là đội trưởng của Lôi thần dong binh đoàn, cùng tên với tên của
Lôi thần trong truyền thuyết, vì vậy hắn mới khéo léo chọn cho dong binh đoàn
cái tên Lôi thần, đồng thời, hắn còn là một gã chiến sĩ người lùn cuồng bạo.
Cuồng bạo chiến sĩ cùng Kiếm Thánh và Thánh tiễn thủ đều là xưng hào vinh dự
và cường đại nhất trong các chức nghiệp, nó cũng biểu thị thực lực cường đại
của Lôi khắc đinh.

Thế nhưng hiện nay gã cuồng bạo chiến sĩ này đang nổi trận lôi đình, tức giận
quát mắng một pháp sư nhân loại đang khom mình đứng trang nghiêm phía trước.

Francis là một trung cấp pháp sư, đồng thời là phó đoàn trưởng Lôi thần dong
binh đoàn, người lùn vũ dũng có thừa, nhưng không thạo kinh doanh, chủ trì một
dong binh đoàn lớn, không chỉ dựa và vũ dũng là được, vì vậy đại bộ phận các
sự vụ hàng ngày của binh đoàn đều nằm trong tay nhân loại này. Francis là phó
đoàn trưởng, cũng là quân sư của Lôi khắc đinh. Hắn hiện đang hướng Lôi khắc
đinh thông báo tình hình phân bộ Lôi thần bị tập kích gần đây.

Vốn ngay từ khi bắt đầu, người phụ trách phân bộ Tắc nhân thành là Xe tăng đã
dùng bồ câu đưa thư báo cáo một lần, Lôi khắc đinh cùng Francis vốn không để
ý, chỉ là một chi sơ cấp dong binh đoàn, không có lọt vào mắt hai người, thế
nhưng đến bây giờ, mọi chuyện đã vượt quá xa.

Phân bộ ở 6 thành thị bị phá hủy, tài vật bị cướp sạch không còn, hơn 500 dong
binh bị đánh thương và bị lột sạch trang bị, mà Hắc Long dong binh đoàn này
không mảy may tổn hao gì.

"Xe tăng rốt cuộc đang làm cái gì ? Hắn không phải đang truy kích địch nhân
sao ? Vì sao còn phát sinh loại chuyện này ?" Người lùn vốn giọng rất lớn, khi
bọn họ nổi giận, thanh âm càng kinh người, lỗ tai Francis như muốn nổ ra.

"Xe tăng truy kích phía sau địch nhân, bất quá ngựa của địch nhân quá tốt, Xe
tăng vẫn không đuổi kịp đối phương."

"Ghê tởm." Chưởng thứ hai của Lôi khắc đinh được đánh xuống, nhưng không biết
vỗ vào đâu, cái bàn đã sớm bị chưởng trước phá nát, hắn tức giận giậm chân,
khiến mặt đất vỡ ra một mảng lớn.

"Những người này rốt cuộc là ai, vì sao lại muốn đối nghịch với Lôi thần chúng
ta, lẽ nào chúng ta có chỗ nào đắc tội với hắn!" Lôi khắc đinh tuy rằng nổi
giận đùng đùng, thế nhưng suy xét vấn đề rất có trật tự, người lùn là một
chủng tộc rất dễ nóng giận, thế nhưng thân là đội trưởng, Lôi khắc đinh sớm đã
hiểu được phải khắc chế lửa giận, hắn tuy rằng tức giận nhưng tuyệt không để
tức giận làm mờ mắt.

"Có người nói là bởi vì tại một quán rượu ở Tắc nhân thành, người của chúng ta
đùa giỡn bạn gái bọn họ." Francis thần tình có điểm xấu hổ nói, tuy rằng có lẽ
đó không phải nguyên nhân đích thực, thế nhưng ít nhất cũng là một nguyên
nhân.

"Không thể nào!" Lôi khắc đinh xua tay, xung đột lời ăn tiếng nói giữa các
dong binh là chuyện rất bình thường, đối phương dù có bị xúc phạm thế nào,
cũng sẽ không vì một điểm nhỏ nhoi ấy mà trở thành đối thủ của Lôi thần, khẳng
định không phải nguyên nhân chân chính: "Mượn cớ, đây là mượn cớ."

"Chúng ta gần đây nhất đắc tội người nào ?" Lôi khắc đinh cố nén lửa giận hỏi.

"Không có, nghiệp vụ gần đây của chúng ta phi thường thuận lợi, không có nảy
sinh xung đột cùng ai." Francis chắc chắn khẳng định.

"Vậy vì sao bọn họ lại tìm chúng ta gây phiền phức ?"

"Có thể là người của dong binh đoàn khác không ? Gần đây, nghiệp vụ của chúng
ta phát triển phi thường tốt, đã đoạt rất nhiều nghiệp vụ của hai dong binh
đoàn kia." Francis suy đoán nói.

"Hỏa hồ ly và Tật phong ?" Hỏa hồ ly và Tật phong dong binh đoàn đồng dạng đều
là một trong ba chi nhất cấp dong binh đoàn ở phía Nam Đồng minh, ba phương
tại thế lực và phạm vi nghiệp vụ đã có những phương diện đấu tranh rất gay
gắt.

"Mặc kệ thế nào, quan trọng nhất bây giờ là bắt được những người này, dù có
chứng cứ chúng ta cũng không làm gì được Hỏa hồ ly và Tật phong. Truyền mệnh
lệnh của ta, động viên toàn bộ thành viên, tạm thời gác lại mọi nghiệp vụ,
toàn lực truy bắt Hắc Long dong binh đoàn." Lôi khắc đinh nổi giận đùng đùng,
nhưng khi hạ lệnh thì phi thường bình tĩnh.

"Rõ." Francis khom người lĩnh mệnh.

* Cho mình quảng cáo xíu**
Hiện tại bên mình có cung cấp dao cụ và phụ kiện gia công cơ khí chính xác.
Các bạn nào có nhu cầu có thể lên web: shoptools.vn để tham khảo hoặc gọi trực
tiếp mình số 01226777185 nha. Thank các bạn.


Siêu cấp khô lâu binh - Chương #7