Độc Hoàng chỉ biết khẽ kêu lên một tiếng nũng nịu, khuôn mặt nóng bỏng,
bàn tay khẽ vuốt khuôn mặt, trong lòng không ngừng tự nói với mình lý do hai má nóng lên là do lửa nóng, không phải vì xấu hổ.
Nhưng là
nàng không nhìn thấy khuôn mặt mình ửng đỏ kiều diễm như hoa hồng, đôi
mắt quyến rũ như tơ, đều lọt vào trong tầm mắt của Tiểu Cửu.
Đặc biệt từng nét quyến rũ phát ra, tán loạn trên gương mặt trắng mịn, có một sức hấp dẫn lạ thường.
- Ngươi ngây ngốc nhìn ta làm gì?
Độc Hoàng ngượng ngùng, đung đưa cái đùi tuyết trắng đẫy đà kia, gắt:
- Mặt có gì đáng nhìn chứ? Cái đùi trắng như vậy, bây giờ không nhìn lén, sau này không có may mắn như vậy đâu.
- Tỷ tỷ nhắc nhở ta rồi.
Tiểu Cửu cười vui thích, nắm lấy mắt cá chân của Độc Hoàng, đặt lên trước
mắt, cẩn thận nhìn từng mạch máu ứ đọng bên mép chân, cảm giác chiếc tất còn trên chân kia thực sự chướng mắt, cũng không để Độc Hoàng có cơ hội cản ngăn, thò tay cởi cái tất, lộ ra một chiếc đùi đủ mê người.
Chân ngọc lả lướt, khéo léo đáng yêu, tuyết trắng mềm mại, mê người.
Năm đầu ngón chân xinh đẹp giống như trân châu, thật sự khiến người ta
không thể buông ra, Tiểu Cửu nhìn đến hứng khởi, nắm lấy vuốt ve trong
tay, dường như quên đi sự thất thố của chính mình.
- Nhìn đủ chưa?
Độc Hoàng xấu hổ, đầu ngón chân khẽ động đậy, giật giật trước ngực Tiểu Cửu, xấu hổ sẵng giọng:
- Thật không biết là ngươi quan tâm tới vết thương của ta hay là nhân cơ hội để lợi dụng ta?
Bị Độc Hoàng mắng một câu, Tiểu Cửu hồi tỉnh lại trong sự ngây ngốc, nhẹ nhàng xoa xoa chỗ ứ máu ở bắp chân, thương xót nói:
- Chắc không bị thương tới xương, vẫn là tỷ tỷ may mắn, tỷ tỷ, tỷ tinh
thông y thuật, mau nói cho ta biết, ta phải trị thương giúp tỷ thế nào?
Độc Hoàng nói:
- Một giờ rưỡi trị không xong đâu, nhưng cũng phải thử một phen. Ta không muốn trở thành người què.
Tiểu Cửu tiếp lời nói:
- Tỷ tỷ yên tâm, mặc kệ tỷ què hay không, ta cũng mong muốn có tỷ.
- Biến sang một bên, đừng có ở đây khiến ta mất vui.
Độc Hoàng nhìn nụ cười chân thành của Tiểu Cửu, biết hắn thực sự không nói khoác, trong lòng thấy âm áp.
Nghĩ mình cho dù bị què thật, hoặc là tê liệt, có thể có một tình lang yêu mình như vậy, không uổng kiếp này.
- Độc Hoàng tỷ tỷ, có phải là phải nắn chỗ này không?
Trần Tiểu Cửu không hiểu y thuật, ngón tay ấn vào vết thương, muốn dùng sức nắn nắn mấy cái.
- Ngươi muốn ta đau chết à.
Độc Hoàng vội vàng cầm tay Tiểu Cửu di chuyển ra chỗ khác, dặn dò:
- Ngươi đây là đau đầu chữa chân, đau chân chữa đầu, nếu ngươi học y, cũng chắc là một lang băm lấy đi tính mạng của người ta.
Tiểu Cửu cười:
- Tỷ tỷ mau nói đi, rút cuộc làm thế nào? Thời gian của chúng ta có hạn, nên không thể cứ giáo huấn ta.
- Ngươi thật sự muốn biết làm thế nào?
Độc Hoàng dừng lại ở ánh mắt quan tâm của Tiểu Cửu, cắn môi, rất lâu không nói.
Tiểu Cửu cười nói:
- Đương nhiên rồi, ta không giúp tỷ tỷ, thì còn ai có thể?
- Thôi đi! Thôi đi, để ngươi lợi dụng một lần vậy.
Độc Hoàng chỉ vào chỗ ứ máu ở chân, dặn dò:
- Ta bị một chưởng của Phiên tăng kia, mạch khí ở đùi bị cản trở, huyệt
đạo tám chỗ bị ta cưỡng chế đóng lại, điều này mới khiến xương không bị
gẫy trong lúc nguy cấp, bây giờ việc ngươi phải làm là giải phóng huyệt
đạo giúp ta.
- Phải nhớ, phải nhẹ nhàng, từ từ nhất định không
thể nặng tay, bằng không ta sẽ đau chết mất, cái đó...chỗ miệng vết
thương nhất định không được chạm vào.
Nàng cố nén sự xấu hổ nói xong những điều này, thấy ánh mắt Tiểu Cửu ngơ ngác nhìn mình, xấu hổ cúi đầu, lầm bầm:
- Tiểu Cửu, ngươi sao vậy? Không muốn sao?
Nghĩ hai tay Tiểu Cửu sẽ tùy tiện làm bậy vuốt ve trên cặp đùi của mình,
trong lòng hoảng sợ, da thịt trắng mịn truyền tới sự ngứa ngáy kỳ lạ,
lại có sự chờ mong muốn ngừng mà không được.
Yêu cầu mờ ám này của Độc Hoàng, có thể nhắm trúng ý muốn của Trần Tiểu Cửu.
Hắn đúng lúc đang thèm muốn ba thước trên đùi của Độc Hoàng, lại khổ sợ không có cớ vuốt ve.
Hiện giờ tình thế đảo ngược, Độc Hoàng tỷ tỷ lại chủ động cho mình một lý do vô cùng quang minh chính đại, thật là trời giúp ta.
- Bằng lòng, sao lại không bằng lòng chứ?
Tiểu Cửu xoa tay, nghĩ ai không muốn thì là thằng ngốc, đại ngốc, liền đỡ
Độc Hoàng nằm xuống trước, nhìn đôi chân trắng nõn của nàng, nuốt nước
miếng, hoang mang nói:
- Tỷ tỷ, ta bắt đầu đây.
- Ừm! Bắt đầu đi, phải nhẹ nhàng, không sẽ đau.
Độc Hoàng tâm hoảng ý loạn nhìn đôi tay của Tiểu Cửu, mới ngượng ngùng nhắm mắt lại, nằm ở đó, nhưng bộ ngực đầy đặn mê ngươi không ngừng run lên,
lộ ra sự căng thẳng trong lòng.
Tiểu Cửu không dám chậm trễ, tâm
trạng hưng phấn lên, theo kỹ xảo giáo thụ của Độc Hoàng, mở đôi tay ra,
ấn lên làn da trắng nõn mịn màng trên cặp đùi đầy đặn của Độc Hoàng, ở
đây vô cùng bí mật, lại tiến thêm ba tấc vào một tấc, có thể chạm được
nhụy hoa thần bí của Độc Hoàng.
Độc Hoàng tuy đã có sự chuẩn bị,
nhưng lúc này, cả người không kìm nổi co rút, bàn tay nhỏ nắm chặt lấy
tay Tiểu Cửu, giữ ở đó, không để hắn nhúc nhích, mặt đỏ như nước, lại
không dám mở to mắt, thấp giọng nỉ non nói:
- Tiểu Cửu, ta hơi sợ.
Tiểu Cửu cũng đổ mồ hôi, nhẹ nhàng xao xao bàn tay đang nắm chặt của Độc Hoàng, cười nói:
- Tỷ tỷ, tỷ lau mồ hôi trên trán cho ta, ta còn căng thẳng hơn cả tỷ,
ôi..., khi ta sờ Nguyệt Thần tỷ tỷ, cũng không tâm hoảng ý loạn như vậy.
- Khanh khách..., ngươi biết làm ta vui.
Độc Hoàng nhắm mắt, xấu hổ cười:
- Tỷ tỷ rõ ràng tự biết mình, ta cho dù đẹp hơn nữa, cũng không thể xinh
đẹp mê người bằng Nguyệt Thần, nàng ấy trời sinh chính là một con hồ ly
tinh quyến rũ, đâu phải người mà ta có thể so sánh chứ?
- Tỷ tỷ
không phải là hồ ly tinh, tỷ tỷ là tiên nữ giáng trần, tỷ và Nguyệt Thần một người là tiên nữ, một người là hồ ly tinh, tương xứng, đẹp như
nhau.
Tiểu Cửu Anh Mộc hiểu nhất chính là những lời nói đường mật, vợ quá nhiều, nhờ vậy đã tôi luyện được...
Độc Hoàng được Tiểu Cửu khen mây câu liền thông suốt, đương nhiên không
căng thẳng như vừa rồi, thả lỏng tay Tiểu Cửu, ngậm miệng, dịu dàng nói:
- Ngươi nắn đi, nắn thế nào cũng được, ta không nên căng thẳng như vậy, tại ta chưa thấy quen.
Tiểu Cửu lại giang đôi tay ra lần nữa, ấn lên làn da mềm mại trên cặp đùi
đầy đặn trắng nõn của Độc Hoàng, vừa nắn nắn da thịt mềm mại của Độc
Hoàng, vừa vận nội tức, khiến nội tức xuyên thấu qua đôi tay truyền tới
huyệt vị và thần kinh trên đùi nàng.
Đôi tay dịu dàng theo cặp
đùi trắng nõn, lướt qua đầu gối, kéo tới chỗ bắp chân mềm yếu, vượt qua
vết thương, nhẹ nhàng gõ vào mắt cá chân, không ngừng vòng đi vòng lại.
Độc Hoàng tuy xấu hổ, lại không căng thẳng như lúc đầu, cảm nhận được ngộ
tính của Tiểu Cửu rất cao, vận dụng nặng nhẹ đúng chỗ, nguồn nội lực
không ngừng trào vào, kích thích tám chỗ yếu huyệt kia, thực sự thoải
mái, thoải mái qua đi, lại có sự ngứa ngáy mềm yếu tới tận xương.
Sự ngứa ngáy này càng ngày càng tăng, không ngừng tích lũy, gần như có sự kích động làm mình co rút, lại dễ chịu vô cùng.
Trong lòng Độc Hoàng đối với cảm giác thoải mái này vô cùng chờ mong y, bàn
tay nhỏ nắm lấy áo Tiểu Cửu, cắn môi, không để mình phát ra tiếng kêu
thoải mái.
Tuy Độc Hoàng giấu diếm cảm giác của mình rất tốt,
nhưng Tiểu Cửu thê thiếp nhiều như vậy, đối với biểu thị khi động tình
của phụ nữ lại vô cùng có kinh nghiệm, thấy Độc Hoàng nhíu chặt mày,
nhếch môi đỏ mọng, vành tai như rướm máu nảy lên, bàn tay nắm chặt áo
mình, cặp đùi đẹp trắng nõn nổi lên một tầng trắng hồng, cũng đoán được
Độc Hoàng là có chút động tình, ít nhất cũng có một chút.
Trong
lòng hắn ngứa ngáy, hai người yêu nhau, quả nhiên có công hiệu nước chảy thành sông, âm thầm cảm nhận được cơ thể mềm mại của Độc Hoàng mẫn cảm
tới cỡ nào?
Hắn vốn đã ra chủ ý, muốn đêm nay giành được cơ thể
của Độc Hoàng, không chỉ là hai người cùng vui vẻ, mà quan trọng hơn cả, nếu muốn hai người cùng bình an chạy trốn được, duy chỉ có lập tức nâng cấp đạo công của mình đạt được sự đột phá căn bản.
Mà nội lực
cần thiết của cảnh giới đột phá, duy chỉ có “đánh cắp” từ chỗ Độc Hoàng, Độc Hoàng cũng là người của mình, mệnh không để ý tới, lại đâu sẽ để ý
tới hai phần nội lực chứ?
Hắn vừa rồi còn không biết nên “hạ thủ” với Độc Hoàng thế nào?
Lúc này thấy phản ứng động tình sinh ra trên cơ thể Độc Hoàng, dường như
trong lòng đã phá được tảng đá kia, nói không ra sự thoải mái.
Tiểu Cửu không nóng lòng, mà theo yêu cầu của Độc Hoàng, vận khởi nội tức,
quy củ tỉ mỉ xoa bóp ba lần trên cặp đùi đẫy đà của Độc Hoàng.
Ngay lúc đó, sự phát hiện kỳ lạ đó, chỗ máu đọng trên bàn chân của Độc Hoàng mờ đi rất nhiều, dần dần hiện ra màu da sáng.
Ha ha...bây giờ cuối cùng cũng tới lúc ra tay rồi.
Tiểu Cửu tuy không hiểu y thuật, nhưng thủ đoạn đối với...lại hiểu rất nhiều, hết cách, ai bảo mình nhiều vợ chứ?
Thấy Độc Hoàng nhắm chặt mắt, lông mi khẽ có sự thẹn thùng, bàn tay Tiểu Cửu lướt tới giao điểm giữa bẹn đùi và bụng, nhẹ nhàng nhấn một cái vào chỗ háng...
- Ưm.
Cơ thể mềm mại của Độc Hoàng không chịu nổi ưm ra một tiếng, cảm giác như con trùng, ngứa ngáy tê dại mà kiều diễm, Độc Hoàng không biết nên dùng từ ngữ thế nào để hình dung và tán
thưởng, đắm chìm trong cảm giác hứng phấn tuyệt vời.
Thật vất vả
mới mở to được mắt ra, nhìn xuống, muốn nhìn xem Tiểu Cửu đang làm gì,
liền phát hiện ánh mắt tham lam của Tiểu Cửu nhìn tới, nàng kinh hãi như một con nai nhỏ, lông mi lóe lên, vội nhắm mắt lại, cũng không dám mở
nữa, nhưng cơ thể ngoan ngoãn nằm đó, tùy ý Tiểu Cửu vuốt ve.
Thủ pháp xoa bóp của Tiểu Cửu có công hiệu “một phát tất trúng”.
Năm đó Nguyệt Thần tỷ tỷ cũng không trốn thoát ma chưởng của Tiểu Cửu, Độc
Hoàng đương nhiên cũng không có bản lĩnh trốn thoát, càng không có ý
chạy trốn.
Bàn tay hắn nhẹ nhàng vê vê ở chỗ háng, kích thích sự
khát vọng trong lòng của Độc Hoàng, thấy Độc Hoàng ngoan ngoãn không
động đậy, đương nhiên cũng hiểu tâm ý của nàng, bàn tay lần mò theo khe
mông, dùng ngón cái vẽ lấy một vòng tròn trên da thịt bên đùi Độc Hoàng.
Độc Hoàng đâu chịu được sự dạy dỗ cao minh như vậy? Nàng cảm nhận được đùi
mình không ngừng ép chặt và run rẩy, nhụy hoa thần bí có chút co giật,
không ngờ nổi lên sự xấu hổ, cảm giác nhiệt nóng thổi quét toàn thân.
Bừng tỉnh lại, biết rõ Tiểu Cửu xâm phạm, nhưng lại không ngừng thấp thỏm chờ đợi Tiểu Cửu xâm phạm kịch liệt hơn một chút.