Đọc


Người đăng: viethungnbk

Chẳng phải ta có một cuốn "Bách Khoa Toàn Thư" sao?

Lâm Phong nổi hứng lên! Thứ này còn tốt hơn cả một người Luyện Đan Sư chỉ dậy
a!

Ý niệm nổi lên, một cuốn sách sần sùi cũ kỹ dày như cái hộp hiện lên trước mặt
Lâm Phong, hắn mở trang đầu ra, lấy một cây bút từ cái bàn của Tiêu Khả Ly,
viết một dòng chữ, nội dung là:

"Làm sao để trở thành Luyện Đan Sư?"

Dòng chữ vừa viết xong, lại một dòng chữ có nét chữ khá tương tự hiện ra phía
dưới nó, ghi là:

"Yêu cầu: 0/100 hạ phẩm linh thạch"

Yêu cầu cũng không quá cao so với chất lượng câu hỏi, Lâm Phong có thể chi trả
được, hắn lấy một viên trung phẩm linh thạch lên trang giấy, ngay lập tức viên
linh thạch loé sáng lên, phân giải thành những hạt kim tuyến lấp lánh lam sắc,
bay vào trong cuốn sách!

Cũng theo đó, dòng chữ phía dưới thay đổi:

"Yêu cầu: 100/100 hạ phẩm linh thạch"

Ngay lập tức dòng chữ phía dưới biến mất, lại hiện lên một đoạn dài văn tự!
Nội dung nói về luyện đan:

"Muốn trở thành luyện đan sư, cần có kiến thức về các loại thảo dược, đan dược
và đặc tính của chúng, biết cách phối chế để tạo ra đan dược theo mong muốn!
Muốn luyện chế đan dược cần phải cho đúng thảo dược và phối chế đúng cách!
Ngoài ra cần phải khống chế hoả hầu vừa đủ để không xảy ra trường hợp bất
trắc!

Vật liệu cần sử dụng:

+Một loại lô, đỉnh bất kỳ! (không là phế đỉnh)

+Hoả diễm loại có nhiệt độ cao, sức tàn phá không quá mạnh!

+Thảo dược cần thiết để luyện đan!"

Đoạn văn tự khá chi tiết và đầy đủ, Lâm Phong cảm thấy khá là đáng đồng tiền
mang gạo!

Vậy theo như những gì quyển sách mày viết thì hắn cần có một cái đỉnh, một
loại hoả diễm nào đó và các loại thảo dược!

Lâm Phong suy nghĩ, bây giờ hắn đã hết sạch ĐTL, nên không thể hối đoái một
cái đỉnh nào từ hệ thống thương thành được cả! Vậy nên hắn phải đi một chuyến
mua thứ này!

Còn về phần hoả diễm, hắn có ý nghĩ xài than củi đốt lên để luyện đan, bất quá
trong đoạn văn tự trên nói hắn cần một loại hoả diễn có nhiệt độ cao, tức là
không phải nhiệt độ cao bình thường như ba cái đồ than củi này! Suy ra hắn
cũng cần một cái món đồ nào đó có thể tạo ra nhiệt độ cao hoả diễm!

Thảo dược thì Lâm Phong đã có ba ô linh điền trong dược viên, mặc dù trong đó
có nồng độ linh khí cao làm cho thảo dược mọc nhanh hơn và chất lượng tốt hơn!

Nhưng chờ đợi thì quá lâu, một cây thảo dược dùng để luyện chế phổ thông đan
thì lại phải mất từ 5-7 ngày, mà một ô linh điền chỉ có thể trồng 6 cây, 3 ô
18 cây, số lượng này chắc chắn không đủ để cho hắn luyện tập rồi!

Bây giờ Lâm Phong chỉ còn 2 cách là mua thảo dược hoặc là nhặt trong rừng
thôi! Tất nhiên hắn sẽ chọn nhặt trong rừng rồi, đùa à, hắn người này nghèo
rớt mồng tơi, gia tài chỉ có mấy cái linh thạch, không đủ để làm cái sự tình
gì cả!

Suy nghĩ một hồi lâu, Lâm Phong đóng cuốn sách lại, bỏ vào hệ thống túi đồ,
bắt đầu cất bước tiến về khu chợ!

. ..

Một lúc sau...

Lâm Phong cuối cùng cũng đến khu chợ, nói là chợ nghe hơi khoai nhưng nó chả
khác gì cái chợ Việt Nam cả!

"Bà con cô bác mại dô mại dô, cấp 2 cung tiễn, trường kiếm, thiết giáp mới ra
lò đây, chất lượng cực kỳ tốt, không lừa gạt!"

"Này chị gái, quẹo lựa quẹo lựa gian hàng của em, cấp 3 đan dược đều có, chất
lượng trung phẩm trở lên! Đảm bảo vô cùng, nếu chất lượng không được có thể
khiếu nại!"

"Cậu trai trẻ, gian hàng ta phù lục, phù văn, trục pháp đều có! Hàng đang
trong giảm giá, mau mua mau mua!"

Đủ các loại gian hàng, người nào người nấy đều hò hét quảng cáo om xòm, nghe
muốn nổ cái lỗ tai! Lâm Phong tạm thời chưa tìm ra được nơi nào bán đồ dùng
luyện đan nên hắn tiếp tục đi sâu vào trong

Khu chợ này rất lớn, nằm ở phía Đông tông môn, nối liền với bên ngoài, ở đây
người dân xung quanh có thể nộp một lượng tiền để làm hoạt động mua bán tại
đây!

Lâm Phong đi sâu vào trong một khoảng thì thấy mọi người đang tụm năm tụm bảy
lại một chỗ, thấy hiếu kỳ nên hắn tiến lại gần. Chen chen chúc chúc một hồi
thì trước mắt hắn hiện lên một tràng cảnh, một tên nam tử tầm 20, 21 tuổi, sắc
mặt hắn cực kỳ khó coi, tựa hồ rất tức giận một dạng!

Đối diện tên nam tử kia là một bà lão, dáng người có vẻ ốm yếu, sắc mặc tiều
tuỵ, tâm tình có vẻ không được tốt lắm.

Tên nam tử kia lúc này hướng bà lão quát tháo: "Bà lão chết tiệt kia, ở địa
bàn của Vũ đại ca ta mà một tháng này bà chưa đóng tiền, mau mau dẹp sạp!"

Bà lão kia lúc này mặt biến sắc, bà ta trực tiếp quỳ xuống, giọng thành khẩn
nói: "Cậu chủ, xin cho ta thêm một ngày nữa thôi, ta hứa sẽ trả đầy đủ mà!
Gian hàng này là miếng cơm manh áo của ta, cậu dẹp đi ta lấy gì mà sống?"

Tên nam tử kia hừ lạnh đáp lại: "Hừ! Ta không quan tâm, bây giờ người phải
đóng tiền, không đóng ta cho người phá tan cửa tiệm!"

Nói xong hắn đạp một cái bịch vào lưng của bà lão, từ trong lưng phát ra từng
tiếng răng rắc, bà lão hét lên, giọng điệu thống khổ vô cùng!

Mọi người xung quanh ai cũng đều thấy tràng tượng trước mắt, có người thì cảm
thấy xót xa cho bà lão, lại có người trẫm tĩnh không nói gì, chỉ quan sát!

Nhưng họ đều có chung một điểm là không một ai tiến lên giúp đỡ bà lão! Cảnh
tượng này không khác ở trái đất là mấy, thấy có người gặp chuyện bất bình, cứ
giơ cái điện thoại lên quay video mà không một ai ra cứu giúp! Thật sự là buồn
cho xã hội ngày nay a!

Lúc này một người thiếu niên tiến lên, hướng tên nam tử kia, nói: "Ngươi muốn
bao nhiêu linh thạch? Ta trả cho bà lão này!"

Mọi người xung quanh ồ lên, từ đâu ra một tên thiếu niên chạy vào giúp đỡ cho
bà lão, còn đóng giúp tiền, quả thật là một người tốt!

Tên nam tử kia chú ý tới tên thiếu niên, vẻ mặt có chút bất ngờ, hắn cười cười
nói: "Ồ, cậu bé từ đâu đến muốn đóng tiền cho bà lão à? Cũng được, bà ta thiếu
5,000 hạ phẩm linh thạch, ngươi có tiền đóng sao?"

Hắn nói với cái giọng mỉa mai, châm chọc, tựa hồ không tin tiểu tử này có thể
trả số tiền này. Đùa! Hắn nhưng là nâng giá cao lên 5 lần, há lại một tên tiểu
tử miệng còn hôi mùi sữa có thể trả?

Người thiếu niên kia nghe được câu mói của nam tử thì không biết từ đâu móc ra
một cái nhẫn nằm trên lòng bàn tay của hắn, hướng tên nam tử nói: "Trong chiếc
nhẫn này có chứa 50 viên trung phẩm linh thạch, lấy đi!"

Tên nam tử thấy người thiếu niên móc ra một cái nhẫn thì khá là kinh ngạc, xem
ra tiểu tử này cũng thật sự có tiền, thí như hắn nâng cao lên gấp 10 lần, thậm
chí 20 lần, thì tên này vẫn sẽ chi trả!

Bất quá lời đã nói ra thì khó mà rút lại, hắn đành vương tay ra chộp lấy cái
nhẫn. Chỉ là chưa kịp động, cái bàn tay vốn là đang giữ chiếc nhẫn bỗng nhiên
nắm chặt lại, hướng phía bụng của hắn đấm tới! Kèm theo đó là một câu nói:
"Tiền của ngươi nè!"

Nam tử trợn mắt ra, sắc mặt khó coi vô cùng, chỉ thấy hắn bay ra mấy chục
trượng, phun ra một ngụm máu, trực tiếp bất tỉnh!

Mọi người há hốc mồm...

Đấm phát chết luôn a!


Siêu Cấp Chắp Vá Hệ Thống - Chương #21