Người đăng: viethungnbk
Sáng hôm sau....
Lâm Phong thức dậy, miệng ngáp dài một cái, dụi dụi mắt. Hắn leo xuống giường,
ngó lên phía trên
Hôm nay Tiêu Khả Ly cũng không tại! Lâm Phong tấm tắc kì lạ, người này làm gì
mà sáng nào cũng không thấy mặt ở đây cả!
Lâm Phong cũng không bận tâm lắm, đời tư của người khác cứ để họ giải quyết,
không nên xen vào làm gì!
Thế là hắn vào phòng vệ sinh, đánh răng rửa mặt đi ngủ tiếp... À không, hắn
chỉnh lại phục trang đi đến khối nhất, lớp A!
. ..
Một lát sau...
Lâm Phong cuối cùng cũng đến cửa khối nhất, lớp A!
Trước đó trên đường đi ai thấy hắn cũng không tự chủ được né tránh, làm hắn
phiền muộn chết đi được! Ta có làm gì các ngươi đâu mà lại phải né ta? Cùng
lắm ta bắt em gái ngươi qua chơi trò chơi tí thôi~
Bước vào cánh cửa, ngay lập tức Lâm Phong trở thành tâm điểm của mọi người!
Một phần vì hắn là người đến muộn nhất! Phần còn lại là do sự tích ngày hôm
qua về hắn!
Mấy tên đệ tử trong lớp bắt đầu nhốn nháo lên:
"Mau nhìn, mau nhìn! Là tên Đại Ma Vương chỉ bằng một quyền chiến thắng đối
thủ kìa!!"
"Lớp ta mà có tên này thì nhất khối là điều chắc chắn! Háo hức a!"
"Á Á, thấy Ma Vương ca ca không, huynh ấy thật là ngầu và đẹp trai a! Ước gì
ta được làm nửa còn lại của huynh ấy!"
Mấy tên học sinh bàn tán om xòm, có người thấy Lâm Phong lại nghĩ đây là may
mắn cho lớp của họ, các nữ đệ tử thì đưa ra bộ mặt ngưỡng mộ, thậm chí là
hướng Lâm Phong quăng mị nhãn! Cũng có người sinh ra chán ghét đối với hắn:
"Sao lại là tên này? Tên này mà ở đây thì còn thi đua gì nữa? Không phải giải
nhất cứ đưa cho hắn sao?"
"Không pải là hắn được một vị trưởng lão nhận làm đệ tử thân truyền sao? Sao
hắn lại đến đây nghe giảng?"
Lâm Phong khoé miệng co giật, Đại Ma Vương? Ma Vương cái em gái ngươi! Ta đây
đẹp trai phong độ, thân vàng mặt ngọc há một cái Ma Vương có thể tuỳ tiện so?
Trong lúc các đệ tử nhốn nháo banh chành cái lớp thì một giọng tiểu la lỵ vang
lên: "Im lặng cho ta!"
Cái giọng nói nghe hơi chát chát, tầng suất cao ngất ngưỡng, rất giống giọng
của một bé gái!
Âm thanh vừa phát ra, vốn đang ồn ào không khí bỗng trở nên yên tĩnh đến lạ
kỳ! Ai nấy đều ngồi không chút nhúc nhích, một tiếng nửa tiếng đều cũng không!
Lâm Phong lúc này nhìn sang bên cánh phải, ở đó có một cô bé tóc màu vàng,
khuôn mặt thì thôi rồi lượm ơi, độ la lỵ phải đạt đến Max level! Cô bé mặc một
cái váy xoè màu đen, rất mộng mị!
Lúc này hắn đi lên trước mặt cô bé, kỳ lạ hỏi:
"Này cô bé, em bị lạc đường à? Nhà em ở đâu để anh dẫn về cho, nếu thích thì
đi chơi với anh vài hôm, đảm bảo vui lắm!"
Lời hắn nói chẳng khác gì một tên dụ dỗ trẻ em, một bộ tốt bụng mặt, đưa cánh
tay đến trước mặt cô bé, cô bé kia lúc này nhìn sang Lâm Phong, một mặt tựa
như cười mà không phải cười, nói: "Ồ, đây chẳng phải là Lâm Phong sao? Sao,
cậu muốn mang ta đi đâu?"
Mà lúc này mấy tên đệ tử đầu đã nổi đầy hắc tuyến. Tên này điên rồi sao? Lại
dám đi dụ dỗ bà lão 200 tuổi, gọi là cô bé, mà còn đòi đi chơi nữa chứ!? Thật
đúng là không muốn sống mà!
Lâm Phong cảm thấy có cái gì đó sai sai, nhưng cụ thể là hắn không biết là cái
nào! Hắn tiếp tục nói: "À cũng không xa lắm, ở cuối đường Bình Chánh, khách
sạn Bình Minh, 700k chịu hông?"
Mấy tên đệ tử khoé miệng nhất thời co giật! Mẹ, ngươi muốn một bà lão quà đêm
với ngươi? Lại còn đòi đi chơi tới bình minh? Muốn làm phi cơ trưởng à?
Cô bé la lỵ nghe được Lâm Phong nói thì sắc mặt biến giận dữ, cô bé quát tháo:
"Hỗn xược! Tiểu tử ngươi lại muốn qua đêm với ta?"
Lâm Phong nghe được cô bé nói cộng với biểu hiện kì lạ của mấy tên trong lớp
thì cũng đã hiểu được một phần sự tình, cái cô bé nhỏ nhắn đáng yêu trước mặt
mình là một cái bà bà cải lão hoàn đồng a!
Nghĩ tới đây Lâm Phong mồ hôi lạnh bất giác chảy ra, nãy giờ hắn cứ tưởng đây
là em gái của ai đó nên chỉ ghẹo ghẹo tí cho vui, ai ngờ là một cái lão quái
vật hoàn đồng, chọc những người này thì chắc chắn là sẽ không vui tí nào! Thật
sự là quá đáng sợ a!
Lâm Phong vội quỳ xuống, chắp tay cúi đầu tạ lỗi, thành khẩn nói: "Aizo, là ta
sai khi nói ngài là một cô bé, mong ngài xin nhận ta một lạy, thay cho một lời
xin lỗi!"
Hắn vừa nói vừa khóc, nước mắt chảy ròng ròng, cộng với điệu bộ thành khẩn sẽ
làm người ta tự nhiên nảy sinh ra lòng thương xót! Bất quá cái tên hay giả heo
ăn thịt hổ này làm người ta một chút cũng không tin nổi!
Cô bé nghe Lâm Phong nói cộng với điệu bộ thành khẩn của hắn thì sắc mặt cũng
hoà hoãn đa phần, cô bé hừ lạnh nói: "Hừ, còn thức thời, không lão tử đem
ngươi đập chết! Nể tình ngươi cũng là học viên đứng đầu khối nhất, ta tạm thời
bỏ qua, xem như là ta cho ngươi một bộ mặt đi! Về chỗ!"
Cái giọng la lỵ cộng với vóc dáng nhỏ nhắn dễ thương làm người đàn ông nhịn
không được nổi lên thú tính!
Bất quá người này muốn nổi cũng không nổi được, cứ việc là một cái bà bà, cộng
với thực lực mạnh mẽ làm không một ai muốn động vào dù chỉ là một khắc!
Lâm Phong mắt nháy nháy, hơi cười cười, quay lên trở về hàng đầu ngồi, sau khi
Lâm Phong ổn định chỗ ngồi thì lại bị cô bé trừng trừng một chút rồi lại hướng
tất cả học sinh nói: "Trước khi bắt đầu buổi học, ta xin tự giới thiệu ta tên
là Tần Nguyệt Linh, gọi ta là Tần lão sư!"
Sau khi đã giới thiệu cho mọi người tên của mình rồi thì Tần lão sư bắt đầu
giảng bài:
"Tu chân giả có thể thông qua hấp thu thiên địa linh khí để tăng cường sức
mạnh, điều này mọi người đều biết! Trong đó tu luyện có rất nhiều cách như
luyện thể, luyện thần, luyện pháp... Những cách này giúp ta định hướng con
đường chiến đấu cho mình! Ví dụ như một người võ sư dùng phương pháp luyện thể
để tăng cường thể chất lẫn đả thông kinh mạch, giúp tăng sức mạnh, phòng ngự
và độ nhanh nhẹn!"
"Ngày nay con người có nhiều con đường để lựa chọn, nhưng phổ biến nhất vẫn là
Pháp sư với Võ sĩ! Pháp sư thiên hướng về các loại pháp quyết, kĩ năng tầm
rộng và xa nhưng yếu về thể chất, phòng ngự kém nên thường nằm ở hàng hậu phía
trong trận chiến! Còn Võ sĩ thì ngược lại, thiên hướng về nâng cao thể chất và
phòng ngự, đấu kháng một đấu một rất tốt, nhưng lại kém về mảng pháp quyết,
tầm tấn công thường rất ngắn, một khi đã bị các Pháp sư khoá chặt mục tiêu thì
khó mà thoát được, nên họ thường nằm ở hàng tiên phong!"
"Ngoài ra còn một số thông dụng nghề nghiệp khác như đạo tặc, hỗ trợ, thích
khách, trận pháp sư, luyện đan sư, luyện khí sư!"
"Tiết học ngày hôm nay định hướng cho các em về con đường tương lai của mình
cũng như sẽ giải quyết cho các em những thắc mắc về nghề nghiệp của mình!"
"......."
Tần lão sư giảng giải về nghề nghiệp cho mọi người, ai cũng đang say sưa nghe
giảng, duy chỉ có Lâm Phong là ngáp ngắn ngáp dài, nằm lên nằm xuống tỏ rõ
thái độ buồn chán! Những điều Tần lão sư giảng nãy giờ thì hắn đều đã nghe từ
Tặc lão sư từ lâu rồi! Thậm chí còn cặn kẽ hơn!
Tặc lão sư người này đương nhiên không đáng tin nhưng không phải là một người
vô trách nhiệm! Đây là thứ duy nhất mà Lâm Phong tìm được là đức tính tốt của
lão!
. . . ..
Sau một buổi sáng giảng, hỏi, đáp của Tần lão sư và các học viên thì buổi học
cũng kết thúc!
Lâm Phong hướng khu phòng trọ của mình đi về...