Phiền Toái


Người đăng: Ĥåçķ Fḁčëßøøķ

1h30 chiều,ăn kem xong xuôi Trần Từ nắm tay Tiêu Hân vui vẻ đi ra, hắn hỏi
nàng:" anh đến nhà em chơi được không".

Tiêu Hân hỏi dò Trần Từ:" anh...anh đến nhà em làm gì".

Hắn cười ha hả :" thì ra mắt cha mẹ vợ của anh chứ gì".

Tiêu Hân đỏ mặt nói:" anh, để hôm khác được không, e chưa sẵng sàng".

-"Ồ, vậy khi nào mới được".

-Tuần sau nha". Tiêu Hân nói xong rồi hôn trộm Trần Từ một cái rồi chạy đi.

Trân Từ nhìn bóng lưng của Tiêu Hân thì vô cùng vui vẻ, không ngờ em ấy không
chê hoàn cảnh của mình mà còn yêu mình nữa chứ.

Nhìn trời năng chang chang, Trần Từ suy nghĩ đi vê nhà ngũ thôi, đêm qua diễn
ra quá nhiều sự kiện, chả ngủ được tí nào.

Đi dọc đường về, với tinh thần cường đại, Trần Từ phát hiện có người theo dõi
mình, hắn không động mà để xem bọn này muốn gì.

5p sao một chiêc xe 16 chổ chạy tới trước mặt Trần Từ dừng lại 9,10 tên côn đồ
cầm óng tuýp, dao phay chặn đường hắn, Trần Từ giả bộ hoản hốt rung giọng
hỏi:" các...các người muốn...muốn gì".

Trên xe, một thằng gầy yếu ra lệnh cho bọn côn đồ:" bắt nó lên xe cho tao".

Trần Từ không phản khán cho bọn chúng bắt lên xe.Hắn muốn thử xem bọn này muốn
làm gì.

Xe chạy một hồi lâu đến một ngôi nhà vô cùng hoang văng,bọn chúng kéo Trần Từ
vào.

Hắn hỏi bọn côn đồ:" Bọn mày là thằng nào, muốn chết à mà dám bắt tao".

Bọn côn đồ thấy Trần Từ vô cùng lớn lối,đã bị bắt mà giọng nói cuồng vọng như
vậy.

Tên gầy ốm có vẻ như là thủ lĩnh của bọn côn đồ nói:"mầy tránh xa Tiêu Hân ra,
cô ta là của Bu ca,nếu không tao nện cho mầy tàn phế".

- ồ, Bu ca là thằng chó chết nào, tại sao nó không dám ra gặp tao.

-Hạng người như mày thì cần gì Bu ca ra tay, chúng tao thôi cũng đũ đập mày nhừ xương rồi".Tên gầy nói.

Với những kinh nghiệm độc tiểu thuyết lâu năm, nêu chuyện này không giải quyết
tận góc, thì phiên toái sẽ đến liền liền.

Trần Từ bèn nói láo:" nêu tao gặp thằng Bu ca gì đó, thì tao sẽ rời xa Tiêu
Hân.

Tên gầy ốm thấy vậy, móc điện thọai ra bấm số gọi:

'Tút' 'tút' tút

- Thằng này muốn gặp anh.

...

-Nó vô cùng cuồng vọng

...

-Dạ.

nói điện thoại xong hắn nhìn Trần Từ nói :" mầy đợi 10p, Bu ca lại tự tay xử
mày".

Mười phút sao, một chiếc BWM đen chạy tới cửa nhà hoang.

Một thanh niên khoản 25,26 tuổi bước xuống hắn đi lại gần Trần Từ hỏi:"Nge nói
chú muốn gặp anh".

Trần Từ thản nhiên đáp:" đúng,tao biết chuyện này không giải quyết tận gốc thì
tao sẽ phiền toái hoài, nên tao gọi mày ra đây để xử lý một lượt".Giọng nói vô
cùng bà đạo, đéo xem ai ra gì.

Trần Từ móc Thomson-Vip ra chĩa vào đầu Bu ca, nói:" cái này đủ xử lý mày
không hả".

Bọn côn đồ sợ tè ra quần, không ngờ đi bắt một thằng học sinh mà nó có súng
nữa.

Bu ca mồ hôi lạnh chảy ra, không ngờ điều tra thằng này là một thằng bình
thường, mà không biết nó làm sao có súng nữa chứ.Bu ca cười làm lanh:" anh Từ,
đây chĩ là hiểu lầm, anh hảy buôn súng xuông có chuyện gì từ từ nói".

- Hahaha ". Trần Từ cười to:" thôi, trò chơi đến đây kết thúc, chết đi". hắn
bóp có xã đạn vào bọn côn đồ.

"Cít...cít...cít....cít".

Mười mấy tiếng kêu thảm thiết vang lên, nhìn chổ này như địa ngục chiến
trường, óc nảo ruột gan gì văng tùm lum.

Một âm thanh vô cùng quen thuộc vang lên:

Đinh,, chúc mừng kí chủ bắn chết 13 người, hệ thống thưởng cho kí chủ 1300
điểm bug".

-Ồ điểm bug là gì".

-Điểm bug là một loại tiền ảo đễ mua đồ trong hệ thộng". Bug đáp

Trần Từ gật gù.

Trần Từ móc ra nước biến dị axix chế lên 13 cái xác rôi đi vê nhà.

Nhưng hắn không phát hiện nơi này có một người đã nhìn thấy hắn và quây phim
lại.


Siêu Cấp Bug Hệ Thống - Chương #7