Nhận Thưởng (thượng)


Người đăng: hedaica

Sau khi đi ra từ truyền tống trận, Lâm Tiêu cảm thấy vô cùng kinh ngạc với nơi
được mệnh danh là Thiên quốc. Ở các vương quốc thậm chí là các đế quốc cũng
chưa chắc đã có truyền tống trận. Nhưng nơi ba người họ vừa đi ra thì chỉ là
một trong những cái truyền tống trận được đặt ở nơi này mà thôi, cách họ không
xa cũng có 2 cái khác.

Đây chính là thực lực của một thiên quốc sao! Lâm Tiêu thầm nghĩ.
Bỗng bên áo của hắn dường như có người đang níu kéo, hắn quay lại thì thấy Lâm
Ngọc đang nhìn mình với ánh mắt vô cùng khó hiểu.

“Tỷ tỷ, ngươi có gì muốn nói sao!” Hắn hỏi trước.
Lúc này Lâm Ngọc hơi ngập ngừng sau đó chỉ tay về phía Shane đang đứng bên
cạnh. Lúc này Lâm Tiêu mới nhớ đến là chưa nói với Lâm Ngọc về chuyện của
Shane.

“Khụ khụ!”
“Tỷ tỷ, ta quên nói với ngươi! Vị cô nương này tên là Shane, là vệ sĩ sau này
của chúng ta!”
“Nhưng mà.....A” Lâm Ngọc muốn nói gì đó thì bổng nhiên có một quả cầu lửa
hướng phía ba người bay đến khiến nàng bị giật mình. Lâm Tiêu lúc này gần như
là cử động theo bản năng, chỉ thấy hắn giơ bàn tay trái lên và trong đầu nghĩ
đến hai chữ: Khiên chắn! Như là nghe được tiếng lòng của Lâm Tiêu, nguyên tố
ma pháp xung quanh nhanh chống tụ tập lại sau đó hình thành một tấm khiên che
trước ba người.

Ầm!!

Khi quả cầu lửa va chạm vào tấm khiên thì phát sinh ra một tiếng nổ lớn khiến
mọi người xung quanh chú ý. Khi yên vụ tan đi lộ ra thân ảnh của ba người, lúc
này Lâm Tiêu đang ôm Lâm Ngọc vào trong ngực, trên đôi mắt đầy huyết, hắn giờ
phút này giống như một ác ma đến từ địa ngục vậy. Lúc này trong đám người chạy
ra hai vị thiếu nữ khoảng 10-11 tuổi. Hai người sau khi thấy ba người Lâm Tiêu
không có chuyện gì xảy ra thì thở phào nhẹ nhỏm. Sau đó nhanh chân chạy đến
bên cạnh ba người sau đó cuối đầu xuống:

“Vô cùng xin lỗi, vừa rồi là do tỷ muội chúng ta đang luyện khống chế ma pháp,
trong lúc tu luyện bị lơ đảng nên khiến ma pháp mất kiểm soát sau đó bạo tạc!
Điều đó không phải do chúng ta cố ý! Vô cùng xin lỗi!” Hai người càng nói càng
gấp.

Nhưng Lâm Tiêu lúc này đâu có nghe hai nàng giải thích, chỉ thấy hắn quay đầu
qua và nói với Lâm Ngọc.

“Tỷ tỷ, ngươi không sao chứ!” Trong giọng nói chứa nồng đậm quan tâm.

“Ta không sao chỉ hơi hoảng sợ tý thôi”

Sau khi xác định Lâm Ngọc không có chuyện gì Lâm Tiêu để nàng xuống, lại nhìn
về phía hai người đang cúi đầu. Vốn ban đầu hắn vô cùng giận dữ nhưng sau khi
thấy hai người họ chỉ là hai người con nít nên Lâm Tiêu cũng nguôi giận phần
nào. Dù sao trẻ con ai mà không làm sai. Nên hắn chỉ hừ lạnh sau đó dắt Lâm
Ngọc cùng với Shane đi về một cái khách sạn gần đó. Dù sao Jeffer học viện
chiêu sinh còn lại tới 3 ngày nên hắn cũng không vội.
Nhìn theo hình bóng ba người ly khai, hai cô gái lúc này liền thở phào nhẹ
nhỏm

“Lina, lần này xém chút nữa là gây hoạ lớn rồi, nếu để phụ mẫu biết được xem
có đánh chết ngươi không!” Người tỷ tỷ nói

“Tỷ à!! Ta biết lỗi rồi! Ngươi tha cho ta đi, nếu ngươi mà nói với phụ mẫu ta
chắc chắn bị đánh chết” Người được kêu là Lina lên tiếng.

“Nếu ngươi sợ thì lập tức trở về trường chăm chỉ tu luyện cho ta, để tránh
chuyện như lần này phát sinh nữa!”
“Vâng! Ta lập tức trở về đi tu luyện!”

Thế là cả hai người đều quay lưng về một hướng mà đi, nếu như lúc này có người
tinh mắt sẽ thấy được ở trên cổ và tay áo của hai nàng có thêu một đó hoa tam
sắc, đây chính tiêu chí của Jeffer học viện!! Mà rõ ràng hai cô nàng này cũng
chỉ là 10-11 tuổi mà thôi. Điều đó cho thấy 2 người này thiên phú vô cùng cao.
Lúc này Lâm Tiêu nhóm người cũng đã tìm đến được khách sạn. Sau khi thuê mỗi
người một phòng thì Lâm Tiêu lấy cớ là cảm thấy mệt và trở về phòng nghỉ ngơi.

Khi hắn về đến trong phòng thì lập tức khoá cửa lại. Sau đó lại nhảy lên
giường mở túi đồ ra

“Vật phẩm: thẻ trói buộc x1, ám nguyên tố 4* x1, thuỷ nguyên tố 4* x1, thổ
nguyên tố 4* x1, hoả nguyên tố 4* x1,túi quà cấp 30, túi quà cấp 40, túi quà
cấp 50, đá thức tỉnh Wukong, đá thức tỉnh x100.”

“Để chuẩn bị cho cuộc chiêu sinh ba ngày sau, hôm nay ta phải mở hết các túi
quà còn lại.” Lâm Tiêu thầm nghĩ.

Vốn dĩ với thực lực của hắn hiện nay thì những người dưới Pháp thần hay Kiếm
thần từ lâu hắn đã không để vào mắt. Nhưng Jeffer là một trong tam đại học
viện đã được truyền thừ từ hàng ngàn năm nay cho nên Pháp thần hay Kiếm thần
có lẽ sẽ có một, hai đi a. Thậm chí có vượt qua thập cấp như Phá Thiên Hoả Hầu
lần trước đã chạm đến Thần thú cấp 1 a. Sau đó hắn liền ấn vào Túi quà cấp 30.

“Phải chăng mở ra túi quà cấp 30” hệ thống vang lên.

“Phải” Lâm Tiêu trả lời không chút do dự.

“Thành công mở ra túi quà cấp 30! Chúc mừng ký chủ nhận được Thẻ bốn chúa tể
cổ xưa x1, đá thức tỉnh x200.”

“Cái gì?!!!!” Lâm Tiêu gần như một con mèo bị đạp đuôi nhảy cẩn lên. Thật
không hắn lại đạt được Thẻ bốn chúa tể cổ xưa.

“Mở ra! Mở ra ngay! Ta muốn sử dụng thẻ bốn chúa tể cổ xưa.” Lâm Tiêu gần như
là hét lên, phải biết bốn chúa tể đã rất quý giá mà chúa tể cổ xưa càng quý
giá hơn sao hắn không gấp được.

“Ký chủ chưa đạt đủ điều kiện mở ra! Mở ra thất bại!” Âm thanh từ hệ thống
vang lên khiến Lâm Tiêu giật mình.

“Chưa đủ điều kiện? Là sao hả hệ thống?!!” Lâm Tiêu hỏi hệ thống.

“Bởi vì thẻ bốn chúa tể cổ xưa sở hữu năng lực vô cùng mạnh nên muốn sử dụng
được phải có điều kiện nhất định!” Hệ thống trả lời.
Sau đó Lâm Tiêu ấn vào thẻ bốn chúa tể cổ xưa, quả nhiên hiện ra 4 phần nội
dung

“Điều kiện kích hoạt bốn chúa tể
- Teo: tiêu diệt 10 vạn ma thú hoặc người
- Karma: huỷ diệt 5 vương quốc
- Kyle: tiêu diệt 5 thần thú cấp 5 hoặc 2 thần thú cấp 10
- Yeonhee: huỷ diệt một đại lục.”

Lúc này mặt Lâm Tiêu đã hoàn toàn đen lại, mỗi một điều đều muốn lột da người
a. Đã vậy thì càng ngày càng khó. Đặt biệt là Yeonhee, HUỶ DIỆT MỘT ĐẠI LỤC.
Hệ thống ngươi chơi ta à. Giờ phút này Lâm Tiêu đã khóc không ra nước mắt.


SevenKnights Hệ Thống Dị Giới Du - Chương #16