Lạc Vương


Người đăng: Ơ! Ta Vô Địch Rồi!

Editor: Ngọc Nguyệt

Lãnh Loan Loan nhướn mi, nhìn Ninh Phong Cách. Lạnh lạnh hỏi:

"Nham hiểm, sao ta phải nói cho ngươi?"

"Nham hiểm?" Ninh Phong Cách chỉ vào chính mình, "Ta?"

Bộ dáng không thể tin được.

Dạ Thần cười, lần đầu tiên thấy Phong Cách có bộ dáng như vậy. Bất quá dùng từ
nham hiểm để hình dung hắn, cũng rất chuẩn xác.

Lãnh Loan Loan liếc trắng mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn điêu ngọc mài, bộ dáng
thật đáng yêu.

"Cửu Nhi, vị này là?"

Dạ Thần đem ánh mắt lên người Kiếm Ngân Vang, hắn có một đôi đồng tử như hỏa
diễm. Tử mâu có vài phần hứng thú, cũng có vài phần tò mò, dù sao Nguyệt Diễm
quốc có người có dị sắc đồng tử như mình cũng không nhiều.

Nghe được hắn hỏi như vậy, Ninh Phong Cách cũng nhìn Kiếm Ngân Vang. Nam nhân
này quần áo tuyết y, tuấn mĩ lại yêu nghiệt, nhìn là biết không phải nhân vật
tầm thường. Người như vậy cư nhiên đi sau thái tử phi, hắn lại càng tò mò với
tiểu thái tử phi này. Nghe nói nàng là Mộng La quốc Cửu công chúa, nhưng họ
chưa từng nghe qua có quốc gia này. Thần bí, thật sự rất thần bí.

Lãnh Loan Loan bĩu môi, bọn họ hiện tại mới phát hiện Kiếm Ngân Vang.

"Hắn gọi là Kiếm Ngân Vang, là thị vệ của ta."

Kiếm Ngân Vang gật gật đầu với hai người, biểu tình chưa biến. Tử đồng nam
nhân, ở trong cung hắn đã thấy. Nguyệt Diễm thái tử, là nhân vật đặt biệt.
Ninh công tử mới gặp, có thể nhìn ra không phải người đơn giản.

Dạ Thần cùng Ninh Phong Cách gật đầu với hắn. Dạ Thần ở trong lòng nghi hoặc,
từ lúc mới gặp Cửu Nhi đến giờ, không phải chỉ có Thủy Dao sao? Thị vệ này từ
lúc nào lại xuất hiện? Hắn cảm thấy trên người Cửu Nhi có rất nhiều chỗ thần
bí, làm người ta muốn tìm hiểu.

"Hắn..."

"Lâu chủ, thuộc hạ có việc bẩm báo."

Một đạo thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng ở bên ngoài vang lên, đánh gãy lời
nói của Dạ Thần.

"Vào đi." Dạ Thần đeo mặt nạ vào, đôi mắt màu tím lộ ra vẻ lạnh lùng.

Lãnh Loan Loan nhíu mi, yêu ôi, đeo mặt nạ vào trông hắn lãnh khốc hơn.

"Khấu kiến lâu chủ, Ninh công tử..."

Một hắc y nhân đi đến, nhìn đến Lãnh Loan Loan, Thủy Dao cùng Kiếm Ngân Vang,
sửng sốt. Bọn họ tiến vào U Ảnh lâu từ lúc nào? Hơn nữa bạch y nam tử cư nhiên
còn có một đôi đồng tử lửa đỏ, giống hai khối huyết ngọc bình thường, làm
người ta rất khó để không chú ý tới. Bất quá vẻ mặt Lâu chủ, Ninh công tử, xem
ra là có quen biết.

"Đứng lên đi." Dạ Thần vẫy tay, mâu quang thản nhiên nhìn hắc y nhân. "Có
chuyện gì?"

"Hồi công tử." Hắc y nhân đè ép sự nghi hoặc với đám người Lãnh Loan Loan
xuống, "Có tin tức truyền đến, Lạc vương bí mật trở về hoàng thành."

"Cái gì?" Dạ Thần có chút xao động, dưới mặt nạ tuấn mi nhíu lên.

Ninh Phong Cách cùng nghiêm túc hẳn lên.

Trong phòng, không khí nhất thời có chút ngưng trọng.

Gió đêm theo cửa sổ thổi vào, đình viện toàn mùi hoa.

Ánh trăng thản nhiên chiếu vào, thành một đường bạch quang.

Lãnh Loan Loan chống khuỷu tay trên bàn, khéo léo chống cằm. Đôi mắt đảo qua
vẻ mặt của hai người, không khỏi tò mò, Lạc vương trong lời của hắc y nhân là
ai? Sao nàng lại chưa từng nghe qua?

"Lạc vương là ai?" Cuối cùng vẫn không chịu nổi tò mò.

Hắc y nhân nhìn tiểu oa nhi, mới phản hiện đồng tử của nàng rất sáng nhưng
không giống hài đồng bình thường còn trẻ con, ngược lại có chút linh động.

Dạ Thần cùng Ninh Phong Cách nhìn nhau, nghĩ xem có nên nói cho nàng không.

Nhìn thái độ bọn họ, Lãnh Loan Loan trong lòng giận dữ. Hừ, cư nhiên còn có
việc gạt mình, rõ ràng là không tín nhiệm nàng. Dạ Thần rốt cuộc có đem nàng
vào trong lòng không?

"Kiếm Ngân Vang." Nàng mặt lạnh băng, xoay người phân phó Kiếm Ngân Vang.
"Trong vòng một nén hương, lập tức điều tra cho ta về những chuyện về Lạc
vương."

"Vâng." Kiếm Ngân Vang đáp, thân hình nhoáng lên một cái, bay vút ra khỏi
phòng. Thân thủ quỷ mị làm người khác kinh hãi, nam tử kia lại lợi hại như
thế. Mấy người còn lại hai mặt nhìn nhau, Dạ Thần nhìn biểu tình Lãnh Loan
Loan rồi cười khổ, xem ra hắn đã chọc giận tiểu thê tử rồi.

"Cửu Nhi, bảo Kiếm Ngân Vang trở về đi. Ta sẽ nói hết sự tình cho nàng."

"Hừ..." Lãnh Loan Loan quay mặt sang chỗ khác. Bộ dáng có vài phần giống như
tiểu hài tử giận dỗi.

Ninh Phong Cách đồng tình nhìn Dạ Thần, xem ra tiểu thái tử phi không dễ hầu
hạ. Lão huynh, bảo trọng.

Dạ Thần lắc đầu, đi ra ngoài đem Lãnh Loan Loan ngồi trên đùi mình.

Hắc y nhân cứng họng, đây thật sự là lâu chủ lạnh như băng của bọn họ sao?

Ninh Phong Cách phất tay với hắc y nhân, hắc y nhân thức thời lui ra. Nhưng mà
đáng tiếc a, cư nhiên nhìn không được tình huống bên dưới.

"Cửu Nhi, không cần tức giận. Về Lạc vương, sự tình rất phức tạp. Ta không
muốn nàng bị liên lụy, nhưng nàng muốn biết thì ta sẽ nói."

Lãnh Loan Loan không nói chuyện, thân mình nho nhỏ rụt vào trong lòng Dạ Thần.

Dạ Thần khẽ cười, biết nàng đang nghe mình giải thích.

"Lạc vương là đường huynh của ta, năm đó tiên hoàng vốn dĩ lập Lạc vương làm
thái tử. Nhưng năm Lạc vương 8 tuổi đó, Hoàng thúc đột nhiên qua đời vì bệnh.
Bên ngoài có tin đồn là do phụ hoàng làm. Bởi vì sau khi Hoàng thúc qua đời ba
tháng, phụ hoàng liền được lập làm thái tử. Lạc vương cũng cho rằng phụ hoàng
hại chết Hoàng thúc, còn nhỏ tuổi nhưng đã hận. Đến năm hắn mười ba, hắn xin
chỉ ra hoàng thành. Đến nơi xa xôi, không hề quay lại kinh thành. Tiên hoàng
hấp hối hạ chỉ triệu hắn hồi cung, hắn cũng lấy cớ bệnh nặng nằm giường, không
trở về. Mà phụ hoàng đăng cơ, mấy năm nay biên quan liên tiếp có việc phát
sinh, ta lén cho người điều tra thì đúng là Lạc vương tác quái..."

"Hắn muốn báo thù."


Sáu Tuổi Tiểu Xà Hậu - Chương #76