Người đăng: Ơ! Ta Vô Địch Rồi!
Xe ngựa hoa lệ chạy qua hàng cây, im lặng.
Kiếm Ngân Vang ngồi vị trí lái xe, biểu tình không thay đổi, vẻ mặt vẫn lạnh
lùng nghiêm túc. Cứ tưởng báo thù sẽ cao hứng. Nhưng khi cừu nhân ngã xuống
dưới chân hắn, hẵn cũng không có gì vui mừng. Máu cừu nhân cũng không đổi được
thân nhân đã mất đi, sau khi kết thúc, hắn lại càng thêm cô tịch, không tìm
thấy mục tiêu kế tiếp. Tuyết Lang tộc nhân khẩn cầu hắn ở lại làm vương
thượng, dẫn dắt tộc nhân. Nhưng hắn không vui sướng, huyết đồng nhìn tiểu nữ
oa kia, hắn muốn đi theo nàng, cho dù là vứt bỏ địa vị vương tử làm một người
hầu bình thường đến không thể bình thường hơn....
Xe ngựa tiếp tục đi về phía trước, đường tương lai đi thế nào hắn đã có quyết
định.
Hai canh giờ sau, hoàng hôn, ánh nắng nhiễm đỏ phía chân trời, khiến trời có
màu sắc sặc sỡ như tranh sơn dầu.
Xe ngựa xuyên qua rừng rậm, cảnh tượng trước mắt làm cho Kiếm Ngân Vang và
Thủy Dao lắp bắp kinh hãi. Nên hình dung thế nào đây? Nếu nói Tuyết Lang tộc
của hắn là thảo nguyên vô tận, vậy cảnh trước mắt, hoa lệ mà tinh xảo, chỉ
thấy dãy núi liên miên, chân núi còn thấy đáy hồ nước trong suốt. Ven đường nở
hoa không biết tên, loài thanh tú, loài tao nhã, loài ung dung đẹp đẽ quý giá,
hồng, trắng, hồng phấn, vàng.... Có thể nhìn thấy vô số tòa nhà hoa lệ, lóe ra
ánh sáng, cực đẹp đẽ!
Không khí trong lành, mùi bùn đất, hồ nước tươi mát, hoa tươi nồng đậm... Tất
cả tụ lại đây, khiến người ta phải thốt lên.
"Nơi này là?"
Thủy Dao và Kiếm Ngân Vang liếc nhau, đều bị mê hoặc bởi cảnh trước mắt. Cảnh
tượng như vậy khiến người ta vui vẻ thoải mái, những phiền não dường như đều
biến mất dưới cảnh đẹp này.
"Nơi này chính là Xà giới."
Cửa xe ngựa mở ra, Lãnh Loan Loan và Lãnh Huyền Minh đi ra.
"Xà giới?"
Thủy Dao và Kiếm Ngân Vang hai mặt nhìn nhau, tuy đã sớm đoán được nhưng vẫn
hoảng sợ. Bọn họ từng vụng trộm đoán trong lòng, Xà giới hẳn phải có một đống
rắn thè lưỡi bò đi bò lại. Nhưng cảnh trí trước mắt hoàn toàn phủ định suy
nghĩ của họ, nơi này là Xà giới, nói là thiên đường càng đúng. Thiên đường mê
người, thiên đường xinh đẹp, thiên đường có thể thấy hy vọng và hạnh phúc...
Hai người còn đang say mê thưởng thức cảnh đẹp, lại nghe thấy tiếng tê tê
trong bụi cỏ. Một lát sau, vài nam nhân nữ nhâm xuất hiện trước mặt bọn họ.
"Tham kiến Thái tử, Công chúa."
Mấy người đó cảm giác được hơi thở xa lạ tiếp cận, đi đến xem, không ngờ là
Thái tử và Cửu Công chúa trở lại, đều kinh hỉ. Nhanh chóng tới chỗ bọn họ quỳ
xuống, thỉnh an.
"Đứng lên đi." Lãnh Loan Loan khoát tay, mấy người đứng lên.
"Các ngươi đi trước, đến hoàng cung bẩm báo Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, chúng ta
đã trở về." Lãnh Huyền Minh nhận ra những nam nhân nữ nhân này là thị vệ và
cung nữ trong hoàng cung, không biết tại sao họ lại ở đây nhưng trước hết vẫn
nên để bọn họ đi thông báo tốt hơn. Nếu phụ hoàng, mẫu hậu biết Cửu Nhi đã trở
về hẳn là rất cao hứng.
"Nô tài (nô tỳ) tuân mệnh."
Mấy người nhún chân, lại biến thành rắn đi qua bụi cọ, biến mất trước mặt bọn
họ.
Lãnh Loan Loan nhìn chân trời, cũng không còn sớm nữa. Vẫy tay với Thủy Dao và
Kiếm Ngân Vang.
"Tiếp tục đi thôi."
"Vâng, chủ tử." Đợi Lãnh Loan Loan và Lãnh Huyền Minh vào xe, Thủy Dao và Kiếm
Ngân Vang mới lên ngựa đi đến hoàng thành Xà giới.
Xà giới. Hoàng cung.
Cây cỏ mục sum suê, ong bướm bay lượn.
Xà Vương và Xà Hậu bước chậm ở Ngự Hoa Viên, ánh nắng chiếu trên người hai
người. Xà Vương một thân hoàng bào, Xà Hậu một thân phượng bào, tay áo phiêu
phiêu, tướng mạo và bóng dáng hai người như tiên trên trời.
Phía sau họ là vài tiểu cung nữ im lặng nhìn hai người, không dám quấy nhiễu
một màn ấm áp này.
Đột nhiên phía sau truyền đến tiếng bước chân, sau đó là giọng nói của ma ma
bên người Xà Hậu.
"Nô tỳ tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu."
Xà Vương, Xà Hậu đang thưởng thức hoa, quay lại nhìn ma ma đang quỳ nửa chân,
không biết có sự tình gì.
"Ma ma, có chuyện gì sao?"
Xà Hậu mở miệng, giọng nói thanh thúy dễ nghe. Vẻ mặt ôn nhu cười nhạt, khiến
người ta vừa nhịn cũng nhịn không được cười theo.
"Hồi Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, vừa có thị vệ bẩm báo, Thái tử và Cửu Công chúa
hồi cung, hiện đang ở ngoài thành."
Ma ma cụp đầu trả lời.
"Cửu Nhi đã trở lại?" Giọng nói của Xà Vương có chút kinh hỉ, cùng Xà Hậu nhìn
nhau cười. Cứ tưởng rằng Cửu Nhi trở thành thê tử của nhân loại chỉ có thể về
Xà cung một lần, không ngờ nàng đã cùng Minh nhi trở lại. Xà vương cầm tay Xà
Hậu.
"Đi, đi tiếp công chúa bảo bối của chúng ta."
Xà Hậu vuốt cằm cười, bóng dáng hai người nhoáng lên một cái, biến mất ở Ngự
Hoa Viên.
Một lát sau, bóng dáng hai người xuất hiện ở cửa hoàng cung.
"Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu." Thị vệ thấy Xà Vương, Xà Hậu, quỳ xuống
hô.
"Đứng lên đi." Xà Vương thản nhiên nói.
"Hoàng Thượng, đó là xe ngựa của Cửu Nhi sao?" Xà Hậu nhìn xe ngựa gần đó, kéo
tay Xà Vương.
Xà Vương vừa nhìn, quả nhiên thấy một nam một nữ cưỡi ngựa. Kia không phải thị
nữ của Cửu Nhi, Thủy Dao sao?
"Là các nàng."