Tiểu Tiện Nhân


Người đăng: lordshiro

Tên Đường Tiêu thiếu gia quần áo là lượt tuy nhát gan nhưng lại ngoan cố không
chịu rút khỏi cuộc hôn nhân này, Dực Thai công chúa phẫn nộ vô cùng, nhưng
cũng không dám ra tay độc ác, chỉ có thể đấm mấy quyền đá mấy cước, khi nhục
một phen cho hả giận, tuy nhiên hôm nay hắn uống nhầm thuốc sao, dám mở miệng
chống đối?
- Đường huynh nàng ta là công chúa... gặp là phải thi lễ cúi đầu.
Chu Kiền cho rằng Đường Tiêu bị mất trí nhớ cho nên nhắc nhở hắn một tiếng.
- Cẩu nô tài ngươi vừa nói gì, dám nói bổn cung là tiểu tiện nhân sao, nhục
mạ hoàng gia lăng phạm thiên uy, chẳng lẽ ngươi muốn tạo phản?
Dực Thai công chúa chụp mũ lên trên mặt của Đường Tiêu, tìm cớ giáo huấn hắn.
Bạn đang đọc chuyện tại Truyện.YY
- Công chúa bớt giận, Đường thế huynh gần đây mắc phải quái bệnh, người nào
cũng không nhớ rõ, hắn nhất định là quên công chúa là công chúa nên mới nói
năng lỗ mãng.
Chu Kiền vội thay Đường Tiêu mà giải thích.
Đường Tiêu tiến lên một bước ngăn cản Chu Kiền, đem ngón tay chỉ vào mũi của
Dực Thai công chúa:
- Tiểu tiện nhân kia há miệng ra là cẩu nô tài, ngậm miệng là cẩu nô tài, sau
này ngươi gả cho cẩu nô tài, thì ngươi há không phải là loài chó hoang sao,
ngươi thành đồ chó hoang, mặt mũi đương kim hoàng thượng để ở đâu? Là ai nhục
mạ hoàng gia ai lăng phạm thiên uy? Thân là hôn phu tương lai của ngươi, không
giáo dục ngươi mới là bất kính với thiên đạo, mau mau lăn tới đây, để cho vi
phu tát cho ngươi một trăm cái, cho ngươi biết kết cục của việc không tuân thủ
nữ tắc.
- Đường huynh nàng ta là công chúa lại là võ giả tu vi Nhân Nguyên tam cấp,
ngươi cũng đừng chọc vào nàng ta.
Chu Kiền thò tay đẩy đầu gối của Đường Tiêu, Đường Tiêu không biết hôm nay ăn
nhầm thuốc gì mà với Dực Thai công chúa cũng động thủ.
Dực Thai bị Đường Tiêu nói mấy câu làm cho tức giận, hắn dám mắng mình làm chó
hoang, tuy nhiên bền ngoài hắn có vẻ mắng có lý khiến cho Dực Thai công chúa
không cách nào phản bác được.
Ở trên đường có một số người đang quỳ nghe được thì cười trộm.
Khuôn mặt của Dực Thai công chúa trở nên đỏ bừng không nói ra lời biểu hiện đã
tức giận tới cực điểm.
- Ngươi.... tên cẩu nô tài, dám mắng bổn cung, còn muốn tát bổn cung một trăm
cái ngươi thật muốn chết.
Dực Thai công chúa thở hổn hển, không nói ra lời, cuối cùng long cốt tiên rung
lên, hóa thành một tiểu kim long mang theo cương khí hung mãnh, đánh về phía
Đường Tiêu.
May mà Đường Tiêu phản ứng nhạy bén, mấy lần lui về phía sau, tới gần xe ngựa
mới tránh thoát một đòn này.
- Ngươi dám ở giữa đường mưu sát chồng sao?
Đường Tiêu lui lại vài bước, khí thế càng thêm nghiêm nghị.
Dực Thai công chúa dĩ nhiên khó thở, nàng ghét nhất chính là bị liên hệ với
tên phế vật này, hiện tại thì tốt đối phương mở miệng là mắng nàng là tiểu
tiện nhân chó hoang ngay cả mưu sát chồng cũng nói ra.
Dực Thai công chúa mắng chửi người cũng chỉ biết nói một câu là cẩu nô tài,
biết rằng mắng không thắng hắn, cũng không nói nhiều nữa, thả người tiến tới,
một đạo tiên cương lăng lệ đánh ra, thân hình của Đường Tiêu lóe lên lui về
phía cạnh xe, thớt ngựa trên xe bị Long Cốt tiên đanh trúng, không phát ra một
tiếng rên mà gục xuống mặt đất tử trọng vô cùng thê thảm.
- Mẹ nó đồ chết tiệt. Muốn lấy mạng của lão tử sao?
Đường Tiêu mắng to một tiếng trong lòng liền hoảng sợ.
Võ học trong thế giới này đến tột cùng là thế nào ở thế giới kia một thiếu nữ
mười lăm mười sáu tuổi, bất kể thế nào cũng không thể đánh chết một con ngựa
to lớn như thế.
Xem ra mình quả thực khinh thị đối thủ, Dực Thai công chúa này so với Từ Minh
thì hiển nhiên cao không chỉ một bậc.
- Ta cho ngươi trốn sao?
Dực Thai công chúa vọt lên phía trước, một đạo kim mang hiện lên, mạnh mẽ đánh
xuống Dực Thai, đem cả tòa xe ngựa nát thành một đống gỗ.
Chu Kiền quỳ rạp trên mặt đất, mặt hắn xám như tro, trố ở phái sau xe, xem ra
hơn phân nửa Đường Tiêu sẽ bị Dực Thai công chúa đánh chết.
Thai kinh thành xảy ra chuyện lớn rồi.
Tuy nhiên khi Chu Kiền ngẩng đầu lên thì phát hiện ra Đường Tiêu vẫn vui vẻ y
nguyên như cữ, ngược lại thừa dịp roi ngựa của Dực Thai công chúa đánh trúng
xe ngựa hắn đã quỷ mị tiến tới gần nàng, vươn tay đánh về phía cổ của nàng.
Nếu như nàng ta không phải là công chúa, Đường Tiêu nhất định hạ thủ không lưu
tình, trực tiếp mang chủy thủ đâm tới, xuyên qua cổ nàng, lấy tính mạng nàng.
Đường Tiêu vẫn đánh giá thấp thực lực của Dực Thai công chúa, nàng là Nhân
Nguyên tam cấp võ giả, đã có thể đem chân khí của mình bức ra khỏi thân thể,
hình thành vòng tròn hộ cương, Dực Thai công chúa theo bản năng phát động
phòng ngự, cứ thế mà đẩy tay của Đường Tiêu trở về.
Phát hiện ra Đường Tiêu ở khoảng cách gần đánh lén, Long Cốt tiên của Dực Thai
công chúa dĩ nhiên không có tác dụng lớn, nàng liền buông tay ném Long Cốt
tiên xuống đất, vung một quyền đánh về phía Đường Tiêu.
Thứ mà Dực Thai công chúa dùng chính là Cẩm Y Long quyền màng nàng mới học
được, một quyềnh hình rồng mờ ảo phóng ra, đánh vào trước ngực của Đường Tiêu,
Đường Tiêu tránh né không kịp bị đánh bay hơn mười thước, đâm vào vách tường,
mới dừng thân thể lại.
Đường Tiêu che ngực thổ ra mấy ngụm máu tươi, miễn cưỡng dựa vào bên tường,
làm sát thủ nhiều năm như vậy, Đường Tiêu cảm nhận thấy lần này mình bị thương
không nhẹ.
Một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi mà một quyền có thể đánh bay mình tới mười
thước nếu không phải Đường Tiêu có hộ giáp của Từ Minh thì hẳn đã mất mạng
rồi.
Võ giả Nhân Nguyên tam cấp, cùng với một phế vật đấu với nhau mặc dù Đường
Tiêu có được kinh nghiệm thực chiến phong phú của kiếp trước nhưng trước tình
trạng chênh lệch lực lượng hắn vẫn bị bại hoàn toàn.
- Cẩu nô tài quỳ xuống dập đầu mấy cái cho bổn cung nếu không hôm nay ta lấy
cái mạng chó của ngươi.
Dực Thai công chúa vung Long Cốt tiên hùng hổ đánh tới, gào thét hướng về phía
Đường Tiêu đáng ở cạnh tường.
Tuy Đường Tiêu công chúa nói như vậy nhưng trong lòng cũng không dám, Đường
Tiêu chính là con trai độc nhất của Trấn Quốc hầu, nếu như đánh chết hắn,
Đường Uyên giận dữ, hậu quả vô cùng nghiêm trọng, cho nên một quyền vừa rồi
nàng vẫn lưu lại ba phần lực đạo.
Tuy nhiên Đường Tiêu hôm nay cũng quá kiêu ngạo rồi, rõ ràng ở trước mặt mọi
người dám nhục mạ nàng, hiện tại chỉ có thể bắt nàng ở trước đường cầu xin tha
thứ, mới có thể dẹp loạn lửa giận trong lòng nàng.
- Tiểu tiện nhân ta còn chưa bắt đầu học võ, mới không cẩn thận bại trong tay
ngươi, muốn giết thì cứ giết, nếu cho ta hai tháng, ta không đánh cho ngươi
thảm bại thì thôi.
Đường Tiêu lạnh lùng nhìn Dực Thai công chúa, tựa hồ như không sợ uy hiếp của
nàng.


Sát Vương - Chương #8