Chương 797: Dương mưu (hạ)



Mắt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sáng lên, nói:



- Ngươi chính là Bố Bố Long Tác? Tổng công hội mời ngươi làm hội trưởng nhưng ngươi đã từ chối.



- Không sai! Chính là ta!



Bố Bố Long Tác thấy công chúa Ma tộc biết danh tiếng của mình thì biểu tình càng đắc ý nói:



- Nếu công chúa biết danh tiếng của ta chắc cũng biết ta là Rèn tạo Đại Sư bốn hệ?



- Bốn hệ?



Đoạn Phong Bất Nhị lộ biểu tình khó hiểu nhìn Bố Bố Long Tác, hỏi:



- Rèn tạo Đại Sư bốn hệ rất lợi hại sao?



Da Bố Bố Long Tác đỏ rực nói:



- Rèn tạo Đại Sư bốn hệ tương đương với toàn bộ thợ rèn Chân Sách hoàng triều, hoàng tộc Lộ Tây Pháp, Man tộc tập trung lại cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ngươi nói có lợi hại không?



- Vậy sao? Kích Lưu Phi Kính là toàn hệ thì có mấy người?



Đoạn Phong Bất Nhị cười tủm tỉm nhìn Bố Bố Long Tác, hỏi:



- Và ngươi biết rèn hồn binh không?



Mặt Bố Bố Long Tác trướng tím lại cứng ngắc. Hồn binh? Bố Bố Long Tác có thử hai lần, kết quả đều thất bại, còn toàn hệ . . .



Bố Bố Long Tác khinh thường cười. Rèn tạo Đại Sư toàn hệ? Sao có thể! Đừng nói ở tuổi của ngươi là không có khả năng, xem như thợ rèn ngày mai chết già cũng không đạt đến toàn hệ.



- Có phải toàn hệ hay không chỉ dùngm iệng nói là vô dụng.



Bố Bố Long Tác lại hừ lạnh một tiếng:



- Lần này ta đến là vì hai vị tộc trưởng mời ta đến kiểm nghiệm.



- Ngươi? Ngươi dựa vào cái gì có tư cách kiểm nghiệm ta?



Càn Kình phát huy sự kiêu ngạo của tộc Lộ Tây Pháp đến cực độ:



- Ngươi là cái thứ gì?



- Ngươi . . .



Bố Bố Long Tác không ngờ ma máu lai này huênh hoang đến mức nào.



Kiêu căng!



Bác Khắc Tư Lực sớm nghe nói Kích Lưu Phi Kính kiêu căng nhưng không ngờ ma máu lai chảy một nửa dòng máu tộc Lộ Tây Pháp sẽ kiêu ngạo đến mức này.



- Kích Lưu Phi Kính.



Lộ Tây Pháp Lưu Thủy vỗ bàn nói:



- Hãy chú ý thái độ của ngươi, thái độ gì vậy? Bố Bố Long Tác là Rèn tạo Đại Sư rất nổi tiếng, ngươi đang khiêu khích sao? Chẳng lẽ ngươi không sợ Bố Bố Long Tác đại sư đánh cuộc với ngươi? Nếu ngươi thua . . .



- Ta thua? Tại sao ta thua?



Càn Kình kiêu ngạo cười nói:



- Công chúa điện hạ, ta chỉ sợ hắn không dám cược với ta! Nếu thua thì Kích Lưu Phi Kính ta bái hắn làm sư phụ, tặng hết tài liệu rèn cho hắn! Nhưng ta sợ hắn không dám cá với ta.



- Sao Bố Bố Long Tác đại sư không dám cá với ngươi được?



Giọng nói của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chất chứa tức giận:



- Bố Bố Long Tác là Rèn tạo Đại Sư thành danh, hắn khinh thường cược với ngươi chứ sao có thể sợ ngươi?



Bác Khắc Tư Lực và Tát Bác Ni Quang nhíu mày, đánh giá kỹ Càn Kình, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Bác Khắc Tư Lực, Tát Bác Ni Quang thầm suy đoán đây là chuyện gì? Đoạn đối thoại dường như đã tập từ trước. Cá cược với Bố Bố Long Tác? Kích Lưu Phi Kính có tự tin thắng được Bố Bố Long Tác sao?



- Hắn khinh thường? Đúng hơn là hắn sợ!



Càn Kình không thèm quan tâm rống lên, lòng thầm khâm phục kế Mộc Nột Thiên Sách ra. Nếu Càn Kình có thua thì là Kích Lưu Phi Kính thua chứ không liên quan đến Càn Kình.



Nhưng nếu Càn Kình thắng, mắt hắn chớp lóe khiêu khích. Mộc Nột Thiên Sách thật biết vạch kế, biết chắc Ma tộc Mã Môn sẽ phái thợ rèn đến thử Càn Kình.



- Ta sợ?



Mắt Bố Bố Long Tác trợn to như trâu, từ sau khi gã trở thành Rèn tạo Đại Sư bốn hệ đi đến đâu chẳng được người, ma tôn kính? Bao gồm Công Hội Thiết Tượng Ma tộc đều mời Bố Bố Long Tác làm hội trưởng, nếu không phải thiếu ma tình của Ma tộc Mã Môn thì bây giờ gã đã là hội trưởng Công Hội Thiết Tượng Ma tộc rồi.



Nguy rồi!



Con ngươi Tát Bác Ni Quang, Bác Khắc Tư Lực co rút nhìn nhau, hiểu ý trong mắt đối phương. Bố Bố Long Tác trúng kế.



- Bố Bố Long Tác đại sư . . .



Bác Khắc Tư Lực vội nói:



- Người cần gì tích cực với ma trẻ?



Tát Bác Ni Quang liên tục gật đầu. Bố Bố Long Tác thắng bên mình không có ích lợi gì, nếu gã thua . . . Ma tộc Mã Môn có ba phần tài liệu rèn cao cấp nằm trong tay Bố Bố Long Tác.



Nếu Bố Bố Long Tác thua tức là Ma tộc Mã Môn mất ba phần tài liệu rèn cao cấp. Tát Bác Ni Quang nghĩ tới đây lòng đau đớn suýt xỉu.



Bố Bố Long Tác ngẩn ra:



- Tích cực?



Mộc Nột Thiên Sách xòe quạt, thanh âm đặc biệt chói tai trong đại sảnh yên tĩnh.



- Sợ cứ nói là sợ, không sao. Ngươi có thể nói là ngươi khinh thường so đo với Kích Lưu Phi Kính, từ chối đánh cược. Ta nói thật với ngươi, đây là cạm bẫy chúng ta sắp sẵn, chọc ngươi tức giận để ngươi đánh cược, dĩ nhiên . . .



Mộc Nột Thiên Sách cười tủm tỉm bưng ly trà đặt trên bàn lên, nhấp môi, nói:



- Ngươi có thể chọn không cược, cứ nói là phát hiện cái bẫy của chuyngs ta.



Xong rồi!



Bác Khắc Tư Lực tuyệt vọng nhắm mắt lại, trong lòng thầm lấy làm lạ Ma tộc từ đâu chui ra? Lộ Tây Pháp Lưu Thủy tìm đâu ra mấy Ma tộc này? Ma tộc đang nói chuyện chắc là quân sư cho Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.



Vào phút mấu chốt, Bố Bố Long Tác có khả năng tỉnh táo lại thì mấy câu đó có uy lực quá lớn.



Bây giờ dù Bố Bố Long Tác biết rõ là bẫy cũng không thể lên tiếng vạch trần, chỉ có thể bước vào núe không thì . . .



- Không sao, không cược cũng không sao.



Trong giọng nói của Mộc Nột Thiên Sách tràn ngập khiêu khích:



- Người đừng sợ chúng ta đồn ra ngoài là người không dám cược với Kích Lưu Phi Kính. Người có thân phận gì? Người không cần lo lắng chúng ta nói ra ngoài, tin tưởng sẽ không am nào tin, dù có khi tin thì . . . Ha ha ha ha ha ha!



Tát Bác Ni Quang liếc trộm Lộ Tây Pháp Lưu Thủy biểu tình bình tĩnh, lòng thầm tò mò công chúa biến mất một thời gian khi trở về bên người tụ tập nhiều ma tài như vậy?



Không có Ma võ sĩ huyết mạch nhưng mỗi một Ma võ sĩ bình thường đều có sở trường riêng. Ít nhất Ma võ sĩ đang nói chuyện nắm chắc lòng ma rất chính xác, vào phút mấu chốt nói mấy câu cuộc thợ rèn kiêu ngạo, tự tin như người lùn chọn đánh cược.



Thập công chúa này . . . Tát Bác Ni Quang gật gù. Đồn rằng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy có nhiều thủ đoạn cao siêu, bên người tụ tập một đám ma, nếu có thể phát triển tiếp, thức tỉnh lực lượng ma tăng lên nhiều lần thì chưa chắc Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không có cơ hội trở thành nữ hoàng.



- Cược, ta cược với ngươi một lần!



Bố Bố Long Tác vung đả thiết chuy, nói:



- Không lẽ ta sợ các ngươi?



- Đủ hào khí, không uổng là Rèn tạo Đại Sư có tiếng!



Mộc Nột Thiên Sách giơ ngón cái nói:



- Quả nhiên không phải nhân loại nhát gan!



Bác Khắc Tư Lực cười khổ. Miệng ma này quá lợi hại, chọn thời gian rất chính xác. Đầu tiên là chọc giận Bố Bố Long Tác rồi tâng gã lên cao, bây giờ dù Đại Ma Vương có đến khuyên cũng vô dụng. Bố Bố Long Tác đã bị mấy câu nói nâng lên vị trí khó mà leo xuống.


Sất Trá Phong Vân - Chương #788