Chương 671: Ba nhà liên hợp (thượng).



Thành chủ Lý Đức Ước Khắc khó hiểu nhìn người bên cạnh. Càn Kình đang nói cái gì? Sao đọc một danh sách tài liệu dược tề ra?



Vẻ mặt chuyên gia phát ngôn của Tư Lạc Ngân cứng lại, cơ mặt cứng ngắc, đôi mắt hí ngơ ngác nhìn Càn Kình, ngón tay bản năng đẩy mắt kính đít chai.



Này . . . Này . . . Này sao có thể!



Tư Lạc Ngân ngẩn ngơ nhìn Càn Kình. Tư Lạc Ngân quanh năm ngâm trong phòng dược tề, trên người tàn ngập mùi tài liệu dược tề là bình thường. Ai đứng gần Tư Lạc Ngân liền biết thân phận Dược sư của lão. Nhưng sao tiểu tử này nói trúng hết phương thuốc dược tề mới lão thực nghiệp mấy bữa nay?



Tư Lạc Ngân công tác dược tề nhiều năm, mấy trăm, hàng ngàn mùi vị tài liệu dược tề thấm vào y phục của lão, muốn phân biệt ra?



Tư Lạc Ngân tin tưởng đừng nói là đám vô dụng trong Công Hội Dược Tề, dù là lão cũng không làm được. Tiểu tử này . . . Tiểu tử này chẳng lẽ nhìn lén ta điều phối dược tề mới?



- Người muốn chế tạo dược tề cứng xương mới sao?



Càn Kình nhíu mày nhìn Tư Lạc Ngân, nói:



- Hay muốn tạo dược tề song năng lực? Vừa có xương cứng rắn còn tăng công hiệu sáng mắt?



- Ngươi . . .



Trúng, trúng hết! Tư Lạc Ngân ngơ ngác nhìn Càn Kình. Sao có thể? Suy nghĩ của lão đều bị Càn Kình đoán trúng toàn bộ.



- Mặc kệ người làm loại nào . . .



Càn Kình khẽ thở dài:



- Người hãy mau bỏ thực nghiệm này đi, đương nhiên . . .



Càn Kình lộ biểu tình suy nghĩ nghiêm túc, bấm ngón tay phải nói:



- Nếu người kịp chạy về trong vòng mười phút thì tốt, không thì . . . Điều chế dược tề . . . Có khi . . .



Càn Kình nhún vai, thở dài:



- Cũng sẽ nổ.



- Nổ? Chạy về?



Tư Lạc Ngân nghi ngờ lão đang nằm mơ, bị một Chiến Sĩ dạy dược tề học? Sao có thể? Còn dự ngôn dược tề sẽ nổ.



- Ừm! Chạy về!



Càn Kình nghiêm túc gật đầu, nói:



- Nếu còn kịp.



- Nổ?



Tư Lạc Ngân bật cười. Thanh niên này bị thương rất nặng rồi, nếu là Chiến Sĩ bình thường tại sao nói ra lời bất thường như vậy?



Thành chủ Lý Đức Ước Khắc đãn ghe hiểu Càn Kình đang dùng giọng điệu khuyên can nhưng thật ra là dạy hoặc thông báo với hội trưởng Công Hội Dược Tề Tư Lạc Ngân tiên sinh là phương thuốc dược tề của lão có vấn đề.



Tinh Thần của ta ơi! Thành chủ Lý Đức Ước Khắc thầm rít gào, không lẽ đầu của Càn Kình bị Lôi Chấn đấm hỏng rồi?



- Xem ra . . .



Tư Lạc Ngân thận trọng gật đầu, nói:



- Ta cần cho ngươi dược tề chữa não, tiếc rằng lần này ta đến nghe tiểu tử sau lưng ta nói ngươi bị gãy xương, bị người dùng đấu kỹ trọng thương, không ngờ nghiêm trọng đến vậy. Ta cần trở về tìm Dược sư về não cùng ta chữa trị cho ngươi.



Tư Lạc Ngân lấy ra bốn bình bạch ngọc trong hòm dược sau lưng, nói:



- Thành chủ đại nhân, hai bình hơi lớn này là bôi vết thương, hai bình nhỏ để uống. Ta không ngờ hắn bị thương nặng đến vậy, cần quay về mang thêm dược cho hắn vã dẫn một hội trưởng đến trị cái đầu bị thương.



Thành chủ Lý Đức Ước Khắc nhận dược tề, vội cười gật đầu, nói:



- Thế thì làm phiền Tư Lạc Ngân hội trưởng đại nhân.



- Không có chi.



Tư Lạc Ngân bước ra sân, ngoái đầu nhìn Càn Kình, khẽ lắc đầu thở dài nói:



- Một Chiến Sĩ tốt vậy mà bị người đánh hỏng óc, thật tiếc, không biết có cứu kịp không.



Càn Kình lấy một bình dược tề từ tay thành chủ Lý Đức Ước Khắc, hít nhẹ nói:



- Dược tề không tệ nhưng tiếc là truy đuổi thời gian chữa trị nhanh, không biết rằng làm như vậy ngược lại lãng phí thời gian. Trông thì hiệu quả chữa trị tăng nhưng nếu bỏ thêm lục sắc thảo có thể mua ven đường thì thời gian dược hiệu sẽ rút ngắn một nửa.



Thành chủ Lý Đức Ước Khắc ngơ ngác nhìn Càn Kình, không lẽ đầu của tên này thật sự . . . Lục sắc thảo là thảo dược cấp thấp nhất tùy tiện đào được?



- Thành chủ đại nhân, bản thân ta cũng biết chút dược tề.



Càn Kình lấy một ít lục sắc thảo từ đấu giới ra, ngón tay bóp nát nhỏ mước vào dược tề, nói:



- Tư Lạc hội trưởng quá chú ý sử dụng thảo dược cao đẳng, hoàn toàn bỏ qua tài liệu thấp kém. Đôi khi không phải tài liệu cao đẳng càng có hiệu quả tốt.



- Ngươi . . . Hiểu dược tề?



Thành chủ Lý Đức Ước Khắc suýt bị sặc nước miếng. Chiến Sĩ này từ đâu đến? Tinh thông rèn, thực lực Chiến Sĩ cường đại, bây giờ còn bảo hiểu chút dược tề. Không lẽ Càn Kình là nhi tử của thần Tinh Thần sao?



Mộc Quy Vô Tâm cười gian liếc trộm thành chủ Lý Đức Ước Khắc, lòng sướng rơn. Hôm đó Mộc Quy Vô Tâm cũng bị tiểu tử này hù giật mình suýt tiểu trong quần, giờ gã đã hiểu cảm giác lúc đó Lôi Địch đứng một bên xem là như thế nào.



Sướng, sướng quá là sướng. Nhìn đại nhân vật quen các tình hình lớn bị một Chiến Sĩ tuổi nhỏ lần lượt hù sợ . . . Mộc Quy Vô Tâm thật sự không nghĩ ra còn chuyện gì sung sướng hơn xem chuyện này.



- Có thể chuẩn bị một gian phòng giúp ta được không?



Càn Kình cười nhìn Lý Lực Thác Đặc đứng gần đó, người hắn đầy vết thương thật sự không thích hợp nằm trên xe ngựa xóc nảy trở về Hồng Lưu Chiến Bảo nghỉ ngơi.



- Có, có, có!



Lý Lực Thác Đặc lấy lại tinh thần vội la lớn chạy ra khỏi sân, dọn giường đệm, gian phòng sạch sẽ thoải mái cho Càn Kình. Lý Lực Thác Đặc cẩn thận nâng Càn Kình vào phòng, ngơ ngác nhìn hắn bị thương tự chữa cho mình không cần ai giúp. Càn Kình tự bôi thuốc còn thuần thục hơn cả Dược sư mà Công Hội Thiết Tượng thuê.



Càn Kình nằm trên giường nhớ lại cuộc chiến mới đây. Đấu tâm thứ ba, không ngờ hắn có đấu tâm thứ ba. Dựa theo cách đấu tâm thúc đẩy đấu hồn, nếu sau này Càn Kình thật sự may mắn luyện ra đấu hồn thì hắn sẽ có bao nhiêu đấu hồn? Không lẽ là ba đấu hồn?



Nếu thật sự có ba đấu hồn thì sẽ có hình dạng, năng lực gì? Có lẽ tất cả phải hỏi Âu Lạp Khắc đại thúc, tham gia cái gọi là lôi đài một đánh một trăm.



Một người đấu một trăm? Càn Kình rất tò mò, trong tình huống có đấu tâm thứ ba, thực lực tăng lớn, tuy đấu khí không tiến giai nhưng vận tốc quay đã vượt qua cực hạn Tru Ma cửu chiến.



Sáu lần. Bởi vì có đấu khí thứ ba nên Càn Kình cảm giác số lần sử dụng Địa Hỏa Chi Tâm trong một ngày lên đến sáu lần, có thểp hối hợp hai đấu tâm khác một lần tổng công kích. Một lần tổng công kích hoàn toàn vượt trên bất cứ Chiến Sĩ Tru Ma cửu chiến nào.



Dù Càn Vô Song trong trạng thái Tru Ma cửu chiến thì Càn Kình tự tin hắn sẽ thắng.



Càn Vô Song Tru Ma cửu chiến? Mắt Càn Kình sáng lên, khóe môi cong nụ cười tự giễu. Hắn có lý do gì yêu cầu đối phương chiến đấu cùng một đẳng cấp Chiến Sĩ Tru Ma? Chiến Sĩ đấu công bình chỉ có thực lực mạnh yếu, yêu cầu đối phương chiến đấu cùng một đẳng cấp với mình là sự biểu hiện nhát gan.



- Ta nói này Càn Kình, tìm ta có chuyện gì?



Mộc Quy Vô Tâm đẩy cửa phòng bước vào trong, thành chủ Lý Đức Ước Khắc đi theo sau lưng, còn có Quân Vô Đạo thủ lĩnh hắc đạo lớn nhất Vĩnh Lưu thành.



- Nhị thúc.



Càn Kình khom người, không đứng dậy. Càn Kình nhìn thủ lĩnh ba thế lực Vĩnh Lưu thành ngồi xuống.


Sất Trá Phong Vân - Chương #672